Mối tình đầu
Khi tôi còn học lớp 12 ở Việt Nam, tôi có quen một người bạn gái cùng học trung một lớp tên là Trang.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Khi tôi còn học lớp 12 ở Việt Nam, tôi có quen một người bạn gái cùng học trung một lớp tên là Trang.
Nữa khuya đang ngủ ngon giấc,Thu Hạnh giật mình,vì có bàn tay nào sờ vào chân mình.Cảm giác kinh hải len nhanh vào trong trí óc,mơ hồ,khuấy động.Bàn tay xoa xoa nhè nhẹ trên bắp đùi nàng,từ từ lên tới đôi mông,vì nàng nằm nghiêng,quây về phía bên trong.Nhà chẳng có ai!?.Những đứa con nàng đang nằm ngủ trong phòng chúng nó.Chồng nàng đi công tác cho hãng ngày mai mới về. Ai!?..Nhưng trong một thoáng giây nàng đã nghĩ ra: A! đúng rồi…!Chỉ còn có thằng nhỏ hàng xóm tên Lộc mười bảy tuổi, con ông bà Châu ở xa vài lốc nhà của nàng.Bố mẹ nó đi vacation tuần tới mới về.Chỗ đồng hương ở xứ Mỹ với nhau nên thân nhau là chuyện thường.Ơ quận hạt fairfield nầy đâu có bao nhiêu nhà Việt Nam tị nạn.Ngày hôm nay trước khi chồng nàng đi công tác cho hãng,đã gọi nó sang nhờ sửa lại cái hàng rào.Sau đó hai đứa con của nàng bé Ti năm tuổi và bé Tuân mười tuổi,cứ đòi anh Lộc ngủ lại nhà,vì bố mẹ Lộc đã đi chơi xa.Thu Hạnh năm nầy ba mươi tuổi,còn chồng nàng gần năm mươi,nên đối với Lộc hắn gọi vợ chồng nàng là cô chú.
Lấy chồng bảy năm, Nga vẫn thấy mình hạnh phúc. Chồng nàng là người đàn ông tuyệt vời. Ông ta hài hước, nói chuyện có duyên, mọi người rất thích. Buổi sáng ông hôn nàng rồi đi làm. Chiều về hai vợ chồng chung nhau làm món ăn, coi TV, sau đó dắt tay nhau đi ngủ. Đó là cặp vợ chồng lý tưởng, tuyệt vời. Ông với nàng có đứa con trai hai tuổi, sau không sanh nữa. Gái một con trông mòn con mắt. Cơ thể nàng nẩy nở đều đặn, tươi mát, khiêu gợi, hấp dẫn. Đôi nhũ hoa tròn trĩnh nhô cao, vòng eo thon nhỏ, kèm theo vòng mông to gợi cảm xuống đôi chân dài trường túc. Dáng người cao, nên trông nàng rất gợi cảm tình dục khi người đàn ông để mắt đến. Hai ông bà rất xứng đôi. Ông Phương, chồng nàng rất phóng khoáng về vấn đề tình dục, không bao giờ ghen tương, thường chia xẻ với vợ những truyện khiêu dâm. Ông bà tâm đầu ý hợp, bình đẳng với mọi người. Xã hội bình đẳng là xã hội tốt. . .
Trung cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Trung giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến. Họ đều là các tội phạm mới vừa được xét xử và được chuyển đến trại giam để thụ án. Trước khi chuyển đến làm quản giáo ở trại giam này, Trung mới chỉ là một sinh viên mới ra trường, có lẽ vì không có quen biết hay chạy chọt gì nên dù khi còn ở trường cảnh sát dù Trung là một học sinh khá nhưng khi tốt nghiệp hắn vẫn bị bố trí về cái trại giam chết tiệt này.
Cái máy Alarm cà khổ nào đó của ai gắn 1 trong chiếc xe mắc dịch của căn nhà bên cạnh tự nhiên hú lên inh ỏi trong đêm lúc hai ba giờ sáng làm cho Tâm chông tỉnh thức. Nàng thuận tay kéo cái mép chăn lên che kín lấy hai cái bầu vú trắng hếu rất đầy đặn vẫn còn để trần từ lúc hai vợ chồng nàng nổi chứng dâm diễn lại những pha ân ái cụp lạc hết sức khốc liệt hồi đầu đêm, nàng nằm mở mắt thao láo nhìn lên trần nhà.
Tại xứ Peru dân da đỏ thường có tục lệ trao đổi nhẫn trong lễ đính hôn giữa đôi trẻ. Những chiếc nhẫn này đều là nhẫn có từ lâu đời của gia đình hai bên, gọi là nhẫn nhưng nhiều khi giống như một chiếc vòng xích nhỏ.
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
Những ánh đèn sân khấu sáng loá hắt từ bốn phía làm nổi bật người con gái đứng giữa sân khấu, những hạt cườm long lanh muôn màu đính trên váy phản chiếu lại thứ ánh sáng lung linh ấy như thể đang dát một vầng hào quang xung quanh người ca sĩ. Phía bên dưới, đám khán giả như phát cuồng nhảy điên loạn theo nhịp bài hát, theo tiếng hát cao vút đầy sức sống của Hiền Mai. Ở cái đất Sài Gòn này, người ta có thể lăng xê một ngôi sao của công nghệ showbiz với một tốc độ chóng mặt, chỉ mới một năm trước thôi, Mai chỉ là một con bé nhà quê từ miền Trung vào kiếm cơm lạc lõng giữa mười triệu người nơi này thì nay khắp nơi người ta nhắc đến cô, poster, áp phích dán nhiều chi chít đủ làm cho từ một ông già đến đứa trẻ nít quen thuộc cái nụ cười trong trẻo ngây thơ của cô trong những tấm hình quảng cáo.Bài hát đi dần đến những nhịp dồn dập ở cao độ đến chóng mặt, khán phòng chìm trong tiếng hò reo và tiếng nhạc, không khí ngột ngạt càng bị đốt nóng vì những fan hâm mộ Hiền Mai đứng dưới. Người ta hét tên cô, hát theo cô, tiếng những bước chân dậm thình thịch của đám người chen chúc nhau hướng nhìn lên sâu khấu. Buổi biểu diẽn cứ phải kéo dài hơn dự kiến, thoạt đầu là một, sau đó là hai bài, rồi thêm nữa, cứ mỗi lần cô định chào khán giả và kết thúc chương trình thì bên dưới lại có những tiếng hô đến khản giọng yêu cầu cô hát thêm, rồi cô lại hát thêm nữa, mãi cho đến khi người phụ trách phòng trà phải bước ra kết thúc chương trình. Hiền Mai rút lui vào trong sân khấu trong những tiếng hoan hô có, la ó có của đám khán giả vừa bị cô làm cho phát cuồng, họ coi cô như một thần tượng sống, họ tôn thờ cô.
Hoa, năm nay 22 tuổi, cô là giáo viên mới tốt nghiệp ĐHSP và tìm được việc làm là giảng dạy môn Anh Văn tại trường PTTH cấp 2,3 XYZ nằm tọa lạc ngay trung tâm thành phố. Là một trường danh tiếng được nhiều người biết đến, vì thế, được giảng dạy ở đây là điều Hoa luôn mơ ước, nay ước mơ ấy đã trở thành sự thật, cô hãnh diện và vui sướng đón nhận công việc mới với niềm hạnh phúc hân hoan, cô đâu biết rồi đây cuộc đời mình sắp chuyển sang một bước ngoặt khác thường tại chính ngôi trường này. Ngòai việc giảng dạy tiếng Anh các khối lớp, cô còn kiêm làm việc ở phòng Tài Vụ vì trường thiếu người và cô xung phong làm thêm với mong muốn cải thiện chút thu nhập vốn ít ỏi của nghề giáo viên.
Quan huyện đang nghỉ chưa thì bỗng có tiếng trống kêu oan…tiếng trống đánh ngập ngừng làm quan huyện thêm bực…mà hôm nay đến là lạ,giờ hành chính có quân trực thì chẳng có ai đến kêu oan,bây giờ đến giờ nghỉ thì lại có trống kêu oan…quan huyện bây giờ thì chỉ có một mình ở công đường…vậy là quan phải đích thân ra mở cổng…
Đời sống tình dục của tôi hiện nay thật nghèo nàn. Ngay khi mới lập gia đình, còn hạnh phúc, bà xã tôi chỉ làm tình một cách cho có lệ, xong rồi thôi. Từ khi có con, chuyện gối chăn với nàng càng thêm nhạt nhẽo. Đến lúc tôi thông dâm với bà chị vợ, bị bắt quả tang, thì vợ tôi không ngủ chung với tôi ba tháng. Sau đó chuyện ái ân của chúng tôi thật là miễn cưỡng. Tuy thiếu thốn, nhưng tôi không dám bắt bồ hay chơi điếm lỡ đến tay bà xã thì mất vợ, mất con, mất nhà là cái chắc. May thay (hay xui thay), ngay lúc đó em Tuyết Lê lại trở lại đời tôi.
Từ một cô gái thôn quê, học xong sư phạm, Hoa không muốn trở về nơi chôn nhau cắt rốn. Để được ở lại thành phố và có được mức lương khởi điểm của một giáo sinh mới ra trường với Hoa đã là cả một gian nan, nhưng nó vẫn chưa là gì với những thiếu thốn vất vả của cuộc sống nơi thành phố mà Hoa đã quyết định ở lại.
Phần 1
Bin và Ben là đôi bạn thân. Học cùng lớp lại là hàng xóm nên hai đứa như hình với bóng. Mới lớp tám nhưng tụi nó đã biết mê trai rồi. Đề tài mà tụi nó thích nhất chính là chủ đề tình dục.
Phần 1
Ba Phong bước vào căn nhà lá bên bờ một con Rạch. Anh đảo mắt một vòng: Căn nhà im vắng. Bổng một giọng đàn bà vọng ra từ trong bếp: Ai đó ? Ra ngay, ra ngay. Rồi một người đàn bà khoảng 40 tuổi bước ra:
Sau khi chia tay với bà Minh & bà Hồng, tôi trở lại tiểu bang cũ dậy toán cho một đại học trong vùng. Nỗi thương nhớ Minh & Hồng cũng vơi dần theo năm tháng. Lúc đó mẹ tôi ở Việt Nam lâm bệnh nặng. Bà viết thư qua cho tôi ngỏ ý muốn thấy cháu nội trước khi lìa đời. Chiều ý mẹ, tôi lo đi kiếm vợ, mặc dù vẫn chưa quên hẳn hai người tình xưa. Trong mấy cô bạn mà tôi quen biết, Thu Thủy là được hơn cả.
Phần 1
Sau khi lấy vợ thời gian, tôi phát hiện vợ tôi mang tính đồng tính, nên chúng tôi li dị. Nàng không thích đàn ông nhưng không ghét tôi, chúng tôi chia tay nhưng vẫn còn là bạn. Bề ngòai nàng không khác gì những người đàn bà khác, thân hình cân đối, tánh tình cởi mở vui vẻ, nhưng chỉ phải cái là nàng không hứng thú trong chuyện chăn gối với đàn ông, nên trên giường khô khan và lạnh lùng.
Cô bé có dáng người tròn trĩnh, cặp vú khá lớn nhô ra đằng trước, rung nhẹ theo mỗi bước chân. Sau làn áo thun, tôi có thể thấy được hai núm vú nho nhỏ nhô ra hằn lên hai nút tròn xoẹ Đôi mông núng nính, quần lót in thành hai đường lằn, hai đường lằn đó theo hình tam giác chạy hút xuống giữa hai bắp đùi chắc ni.ch. Mỗi buổi chiều tôi thường ra ban công đưng vu vơ, mục đích chính là ngắm nhìn tấm thân tròn căng mọng đó. Cô bé tên là Sharah, người mễ tây cơ có nước da ngăm đen quyến rũ, mái tóc đen cột kiểu đuôi gà bằng một cái kẹp nơ hình bướm, đôi mắt nâu to với hàng mi rậm dài cong vút. cái miệng nhỏ nhắn chúm chím lúc nào cũng như cười với hai má lúm đồng tiền ngộ nghĩnh. Có khi cô bé đi qua thật gần tôi có thể nhìn thấy lớp lông măng non tơ trên gương mặt bầu bĩnh, làn da mịn như nhung. Cô bé trông thật là trẻ con tôi đoán cỡ mười sáu tuổi, nhưng sau này khi tôi có dịp hỏi thì cô đáp là mười tám, tôi nghĩ là cô nói dối tuy nhiên cũng không có dịp để gặng hỏi cho biết đích thực.
Tôi và Mai đều xuất thân từ những gia đình nông dân nghèo ở miền trung. Nơi đầy nắng, gió, bão lụt. Chính vì vậy mà mỗi người trong chúng tôi đều có những đức tính cần cù chịu khó mà hiếm có người dân nào trên đất Việt này có được. Từ bé chúng tôi là hai người bạn cực kỳ thân thiết. Cả hai học cùng trường cấp ba, tuy khác lớp nhưng lại khá là hợp nhau.
Cứ mỗi thứ bảy, hai giờ đồng hồ… Đã một tháng trôi qua, ngồi trước tấm bố trắng tinh khôi, cầm cái palette đã nặn đầy màu trên tay, cô gái làm mẩu nằm trần truồng trên cái giường trải drap trắng muốt… mà sao trong đầu nó trống rổng không có một tí cảm hứng nào, nó phân vân không biết phải vẽ thế nào. Hiện thực, trừu tượng, lập thể, siêu thực. Mạnh hay nhẹ. Trưởng hay thứ. Nó chỉ biết cái nó muốn là một bức tranh khoả thân, một cô gái hết sức thánh thiện, cái thánh thiện tồn tại trong mỗi con người mà ai ai cũng có. Nó từng học, từng vẽ biết là bao nhiêu cô gái khoả thân rồi, từng đường cong… cái cổ, cái bầu vú, cái eo, cái bụng, cái mông, cái đít. Cái đùi. Lớn, vừa, nhỏ. Gấy ốm, vừa người, mập mạp nó thuộc như cháo! Vậy mà không biết tại sao bây giờ nó lại phân vân không biết phải vẽ như thế nào. Cái nó muốn là một con người có da có thịt, cái da cái thịt của một con người hết sức trần tục, hết sức khêu gợi cái lòng ham muốn nhục dục của con người, cái nó muốn là một tinh thần thánh thiện, một cái trong sáng vô tư, trong sạch tinh khiết tồn tại trong bất cứ con người nào… Tất cả đều tồn tại trong một thể xác hết sức trần tục…
Phần 1
Toi xin dấu tên của những người và ủy ban để khỏi làm phiền bà con. Các tên đường là tên cũ trước 1980 vì sau 1980 tôi đi vượt biên nên không biết tên mới.