Dì Huyền
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
– Cường ơi, giúp chị với.
Sau khi bị Thu Thủy hành hạ vì chuyện Tuyết Lê, tôi tính gác cu quy ẩn, không còn đi hành lạc giang hồ nữa. Không ngờ trời vẫn chưa tha, bắt tôi phải trả thù dân tộc trước khi về hưu.
Chiều thứ bảy khi tôi về nhà trời đổ mưa rào tối tăm như đã khuya lắm. Trận mưa kéo theo trận cúp điện trên toàn quận Phú Nhuận, ngõ hẻm đã ngập nước lại tối om. Chị Hạnh giúp việc thắp lên ngọn đèn dầu, dọn cơm cho tôi rồi xỏ áo mưa vào để đi về. Tôi còn nhớ đã căn dặn chị cẩn thận vì trận mưa quá lớn. “Chị chờ một chút xem có tạnh thì hẳn đi có hơn không ?” Tôi đề nghị, nhưng chị lắc đầu vì chiều nào cũng sốt ruột muốn về nhanh để lo cho đứa con chưa đầy một tuổi. Chồng chị mất trong một chuyến vượt biển, đứa nhỏ phải gởi nhờ nhà mẹ chị từ sáng sớm.
Một cuộc tình gắn liền với cái chết được báo trước mang theo xuống cửu tuyền biết bao nhiêu nỗi niềm bâng khuâng, xót xa vì nhung nhớ lẫn lộn nuối tiếc khôn nguôi khiến cho trái tim nhanh chóng rạn nứt, nát tan, đấy chính là cuộc tình nồng nàn, thắm thiết mà Lợi – nhân vật chính của chúng ta – trao cho chị Kim Anh, người chị ruột cùng cha khác mẹ với nó.
Nói đến những truyện cổ tích thần thoại ngày xa xưa hấp dẫn mọi người từ già đến trẻ thì không thể không kể đến truyện Bạch Tuyết và 7 chú lùn, Hoàng tử chăn lợn, Công chúa trong lâu đài? Và một số truyện khác.
Ở trong lớp đang buồn bực vì hai điểm kém mốn tóan và môn lí .Tôi tìm cách trốn 3 tiết cuối về nhà .Ra đến cồng trường tôi còn bị dò hỏi nữa lên khi ra đến quán INTERNET mà tôi vẫn còn came thấy tức tối trong người .Tôi vào mail gửi thư cho mấy bạn tôi xong thì tôi ra về .Về đến nhà tôi không vào nàh ngay mà cất cái xe đạp đi đã rồi chạy ra sân sau lấy quả bóng ra đá định đến trưa mới về .Nhưng tôi vừa cầm được quả bóng lên tay thì nghe thấy tiếng rên khe khẽ từ trong nhà phát ra
– Timmy, em đã chuẩn bị xong chưa?
Phần 1
Phần 1
Không biết dòng sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn. Vài cánh én chao qua liệng lại trên không, tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương liễu bên đường dường như làm cho buổi chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Năm tôi 15 tuổi lứa tuổi bắt đầu phát dục cặc bắt đầu lớn dần đầu bu đỏ bắt đầu lộ rõ ra, lông cặc và lông dái lăn quăn bắt đầu lún phún, cơ thể tràn đầy tràn đầy sinh lực, những ham muốn tình dục cứ mãi thôi thúc tôi đến cực độ ở moị lúc mọi nơi. Sáng sớm đến tối trong đầu tôi không nghĩ gì ngoài tình dục, vú, cặc, dái, lồn, hột le, tinh dịch, dâm thủy, đụ, nứng… Tôi thích bú vú, bú lồn, mút hột le, liếm dâm thủy đặc biệt rất thích bú cặc, bú dái, liếm tinh khí… Tôi luôn nghĩ đến phải làm cách gì để thỏa mãn thú tính của mình là được bay bỗng lên thiên đàng đi trên 9 tầng mây. Ngay từ ngày đầu phát dục tôi đã có ý tưởng tinh quái là được “chơi” với Ba Tôi.
Ngày đầu tiên đến làm cho tiệm nail, Oanh được ông chủ ra tiểp đón và chỉ dẫn. Oanh đoán chừng ông cũng không khó quá như các chủ tiệm nàng đã làm qua. Còn ông thì mới có chào hỏi sơ sơ mấy câu mà đã thấy mên mến Oanh. Ngoài những xã giao bình thường giữa chủ và thợ, ông luôn luôn lấm lét nhìn trộm Oanh. Nước da trắng trẻo, khuôn mặt xinh xắn tròn trịa làm ông để ý Oanh hơn những người thợ khác. Rồi từ đó, ông cố không trò truyện thường nhật với Oanh, nhưng đôi mắt ông lúc nào cũng lột trần Oanh ra. Người đàn bà nào vào tiệm chả thấy cặp mắt thèm thuồng xé quần xé áo của ông.
Chạy xe ôm chở khách đi đâu cũng được nhưng hễ mỗi lần đi ngang qua vùng Đất Đỏ là Lợi lại bị dị ứng nhạy cảm với câu chuyện tình của nó để lại nơi này cùng một người phụ nữ hơn gấp đôi tuổi nó, mặc dù trong tình huống quan hệ xã hội này, nó chẳng phải là người có lỗi vì chị cũng như bố chị thảy đều tự nguyện đồng tình, hai người tự động xếp đặt cho nó gặp chị vào một đêm cuối tháng không trăng không sao.
Sau một trận cãi nhau tôi và Trân chia tay. Đối với bọn tôi duới 20 tuổi, tụi tôi cặp bồ giận hờn, chia tay là chuyện thường. Tôi con trai Trân con gái sống ở Mỹ nên tụi tôi không có những pha thù hận hay ganh ghét gì nhau, nếu thích, chơi tiếp, còn không thì bye. Tôi cũng cặp nhiều con nhỏ trước Trân, nhưng Trân là lâu nhất, bởi vì Trân rất khó. Hôn hít rờ mó thì được, nhưng tiến xa hơn là nàng cự tiệt ra mặt.
Tôi tên là Cường. Ngày hôm nay là ngày cuối cùng tôi ở lại Việt Nam. Lòng bồi hồi bâng khuâng không biết cho tương lai sau này. Mới một tháng trước đây, tôi nhận được thư bảo lảnh do cậu tôi bên Úc gửi qua cho tôi qua bên đó. Cha mẹ tôi thì đã qua đời sau một tai nạn xe cộ để lại mình tôi với cậu hai và ông nội. Ông tôi cũng đón lẽ theo tôi bên đó để đoàn tụ bên Úc nhưng ông nói ông đâu còn sống bao lâu nữa đâu mà phải lìa xa quê cha đất tổ này. Tôi không muốn xa ông, xa bạn bè, xa đất nước nhưng vì ông và chú tôi mong muốn tôi thành tài bên xứ người nên tôi cũng ngậm lòng cất bước ra đi.
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Mười năm rồi mới về lại quê hương, mọi sự đã hoàn toàn thay đổi. Ngồi trên tầng bốn khách sạn Majestic nhìn ra sông Sài Gòn lộng gió, tôi thấy quang cảnh thật xinh tươi và đầy sức sống. “Mọi người bây giờ lo làm giàu dữ a, nhìn tàu hàng lớp lớp thì biết, không như 10 năm trước đây?”
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi,đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tánh,chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến.Chồng nàng đi làm ca đêm,từ 12 giờ khuya đến sáng.Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm,nàng lo cho thằng con đi ngủ,bỗng có tiếng gõ cửa,nàng ra hỏi ai? phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”.Nàng vừa mở cửa,thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào,một tên cầm súng chỉa ngay người nàng,một tên khác,nhảy lên đè nàng xuống.Một thằng hỏi:
Sau khi lấy vợ thời gian, tôi phát hiện vợ tôi mang tính đồng tính, nên chúng tôi li dị. Nàng không thích đàn ông nhưng không ghét tôi, chúng tôi chia tay nhưng vẫn còn là bạn. Bề ngòai nàng không khác gì những người đàn bà khác, thân hình cân đối, tánh tình cởi mở vui vẻ, nhưng chỉ phải cái là nàng không hứng thú trong chuyện chăn gối với đàn ông, nên trên giường khô khan và lạnh lùng.
Nhà tôi chỉ có hai anh em trai nên chúng tôi rất quen tính nết nhau và nhường nhịn nhau. Anh tôi lấy vợ sớm nhưng vẫn ở chung nhà với cha mẹ và khi di tản thì tôi đi theo anh chị, cha mẹ ở lại không muốn rời bỏ quê hương. Qua Mỹ anh em sống chung và vẫn giữ tình anh em hay rủ nhau đi chơi, bất kỳ đi đâu anh em tôi đều có nhau. Tôi quen nhiều cô gái nhưng không quen được lâu và đến bây giờ trên 30 rồi mà tôi vẫn cô ky ở vậy.
Tất cả mọi người trên 40 tuổi. Ông bà Phương, ông bà Ngọc , ông bà Thanh, và cậu em ông Thanh 29 tuổi.
Hồi nhỏ, tôi chúa sợ nhìn thấy máu. Chỉ cần vài giọt nhễu trước mắt là tôi muốn xỉu ngay. Mấy con nhỏ cùng học có lần thấy tôi choáng váng khi nhìn một đứa đạp đinh, máu chảy tùm lum đã ngạc nhiên quá cỡ. Nhứt là khi tụi nó thổi phì phì và nặn máu bầm ra, tôi bưng kín mặt chạy chỗ khác. Lát sau, tụi nó xúm lại hỏi, tôi khai thiệt hết trơn, tụi nó cười chê : con trai mà nhát. Rồi, bù lu bù loa, tụi nó khoe : bọn tao lớn lên mỗi tháng đổ máu dầm dề một lần, nào có hề gì, lại dây dưa mấy bữa nữa.
Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4:30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.
Trung cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Trung giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến. Họ đều là các tội phạm mới vừa được xét xử và được chuyển đến trại giam để thụ án. Trước khi chuyển đến làm quản giáo ở trại giam này, Trung mới chỉ là một sinh viên mới ra trường, có lẽ vì không có quen biết hay chạy chọt gì nên dù khi còn ở trường cảnh sát dù Trung là một học sinh khá nhưng khi tốt nghiệp hắn vẫn bị bố trí về cái trại giam chết tiệt này.