Người em sửa xe
Chị Thanh, tôi phải kể cho chị nghe một câu chuyện sau đây.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Chị Thanh, tôi phải kể cho chị nghe một câu chuyện sau đây.
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đổ bốn tiếng như báo cho nàng biết đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông chồng già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu bạc trắng nằm tuột ra khỏi chiếc gối nhỏ. Miệng há hốc ngáy một cách mệt mỏi.
Lâu lâu, Lợi vẫn thường nghe mẹ nhắc đến cô Tình – em út của bố như là một vĩ nhân của gia đình. Chẳng biết lúc Lợi còn nhỏ, nó có biết cô Tình hay không, chứ bây giờ ngộ nhỡ gặp cô đi ngoài đường, chắc nó cũng chả biết ai là ai. Thật tình mà nói, gần đây cô có mặt trong đám cưới chị Năm Hoàng và anh Vương nhưng có lẽ là hôm đó đông người quá nên Lợi không để ý đến chăng? Ở cuốn album hình đám cưới chị Hoàng, cô Tình có mặt trong một vài tấm hình ; đó là một người phụ nữ trạc tuổi từ 35 đến 38 với nét mặt khôi ngô, trẻ trung, tươi tắn và hiền hậu. Theo lời mẹ thì hiện giờ vợ chồng cô Tình ở tại nông trường cao su Cẩm Đường, Huyện Long Khánh nhưng trước kia, khi Lợi mới vừa chào đời thì cô cũng ở ngay tại xóm Trại II, Bà Rịa và ba ngày trước đó, cô vừa hạ sinh một thằng con trai bằng tuổi nó. Lúc ấy, mẹ Lợi bị bệnh u nang tuyến sữa nên đành phải nhờ cô Tình cho Lợi bú thép gần cả năm trời mới chuyển qua bú bình ; như vậy, nói cho đúng ra thì cô Tình là người mẹ nuôi của Lợi. Vì hoàn cảnh sống như trên nên càng lớn, Lợi càng thân quen với ngôi nhà cô Tình chẳng khác gì nhà nó và mãi đến khi nó lên 6 tuổi thì vợ chồng cô Tình mới rời Bà Rịa, chuyển lên Cẩm Đường sinh sống bằng ba sào rẫy café do hai vợ chồng tạo dựng được. Mới đây, bố mẹ Lợi nhận được thư cô Tình gửi đến thăm hỏi sức khỏe gia đình và nhắn gửi Lợi là nếu rãnh rỗi thì lên phụ giúp cô thu hoạch café ; bởi vì chồng cô lái xe Nam Bắc thường xuyên không có ở nhà, con trai cô thì ở nhà nội tại Sài Gòn để học cấp III nên một mình cô ở nhà làm không xuể.
Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ ,vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra .Chị thả lỏng cái dây yếm , với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa . Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng , hay là muốn sốt mọc răng , làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên . Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi , chị cả của Dậu , chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa:
Thằng Bình quanh quẩn bám chị nó đang làm bếp , tán tỉnh xin tiền, vì nó cần bốn trăm đô để đổi cái xe Dream II mới .
Đã hai năm Tường không gặp Hải vì nơi ở của hai người cách nhau cả ngàn cây số. Mới về nhận việc tại thành phố Hải, sáng nay Tường đến thăm bạn. Hai người là bạn thân từ ngày còn học ở trung học. Tường nôn nóng gõ cửa. Vợ Hải ra mở cửa…
Không có tuần nào mà chúng tôi lại bỏ xót những chuyến đi chơi đầy thú vị , nhất là vào mùa hè này . Bạn tôi “Huy” một người rất rành về những kỹ thuật tình dục , từ lý thuyết tới thực hành , đối với Huy tôi chỉ là một thằng nhà quê không biết một tí ti gì về con gái cả,
Vì là sinh viên sư phạm cao đẳng thế cho nên mới bước vào trong năm thứ hai tôi đã phải đi thực tập rồi. Cũng rất may mấy tháng vừa qua tính nhát gái của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Không chỉ vậy mà bản thân tôi bây giờ có thể khẳng định mình là một thằng nhát gái. Không chỉ có vậy với những kinh nghiệm phá trinh đến bốn cô gái tuổi 16 thì tôi càng bạo gạn hơn nhiều.
Được anh bạn cùng đi tù về giới thiệu, lai còn hứa sẽ hết lời nói để bà chủ nhận tôi vào làm, tôi mừng quá đỗi. Vừa thất nghiệp mà chộp ngay được việc khác thì còn gì bằng, nên ba chân bốn cẳng tôi phóng tuốt về nhà khoe với vợ. Tôi hí hửng gọi um khi vừa vào tới cửa: mình ơi, mình hỡi.
Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thi trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh. Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công ty, chứ nhà tôi cũng không cách xa đây cho lắm. Nghĩ thấy tình cảnh em tội nghiệp, cứ chờ như vầy thi bao giờ mới được về nhà, tôi liền đánh bạo đề nghị:
Ông bà Đỗ Công Bình vừa trên 40 tuổi. Định cư ở Mỹ, chỉ sanh một cô con gái đã có chồng. Khi cô lầy chồng xong ra riêng ông bà thoát nợ. Chỉ còn hai vợ chồng nên đời sống rất thoải mái, nhất là vần đề tình dục. Tuy tứ tuần nhưng ông bà Bình nhìn rất trẻ trung và sống động. Nhờ tập thể dục đều đặng nên thân thể hai người vẫn còn săng không bị chảy xệ. Bà Bình khi mặc những chiếc quần jean bó cứng trông vẫn hấp dẫn như con gái nhờ bà có đôi mông to và bắp đùi rắng chắt. Da bà hơi ngâm đen, tóc bà cắt ngắn nhìn mạnh khỏe. khuôn mặt đẹp, nhất là cái miệng cười duyên dáng làm say sưa người đối diện. Ông Bình ngưởi vừa tầm dễ nhìn, tâm hồn cởi mở thiện cảm nên có nhiều bạn quí mến.
Hà nhận nhiệm vụ của cơ quan điều tra công an tỉnh K để phá án.
Tiếng súng đã bắt đầu thưa thớt dần, chỉ còn vài tràng đạn bắn bâng quơ từ các cao ốc chung quanh, không khí bãi chiến trường ngột ngạt với những cột khói đen kịch cuồn cuộn bốc lên cao từ những chiếc Humvee trúng đạn chống chiến xa, đạn dược còn sót lại trong những sườn xe cháy đen tiếp tục nổ lép bép. Trước đây 90 phút, những đống sắt vụn bốc khói này còn là một đoàn 18 chiếc xe vừa Truck vừa Humvee hùng dũng của đại đội 507 bảo trì có nhiệm vụ tháp tùng đoàn xe khổng lồ của Sư Ðoàn 3 bộ binh Hoa Kỳ trên trục lộ từ Kuwait đến Baghdad, vì mất quá nhiều thì giờ để sửa chửa cho các đơn vị bạn nên đại đội 507 đã lạc mất tiền quân. Nguyên đoàn xe 18 chiếc với 32 nhân viên cơ hữu đã lọt vào ổ phục kích của lực lượng du kích địa phương và bán quân sự Fedayeen, nhóm này do con trai trưởng của Sađam Hussein là Uday Hussein làm tư lệnh, không lệ thuộc quân chánh qui Iraqi.
Bin và Ben là đôi bạn thân. Học cùng lớp lại là hàng xóm nên hai đứa như hình với bóng. Mới lớp tám nhưng tụi nó đã biết mê trai rồi. Đề tài mà tụi nó thích nhất chính là chủ đề tình dục.
Đời sống ở Mỹ có những cái khác ở bên nhà, có những cái khác khó chịu vì lạ nước lạ cái, nhưng cũng có những cái khác thích thú, như chuyện thằng tôi với bà chị vợ. Khi còn ở bên nhà bà chị hay tìm bắt lỗi em út và ít thân mật với thằng em rể. Nhưng khi qua Mỹ định cư, chị dâu hay nói chuyện với tôi hơn, mỗi khi có chuyện vui buồn, khi có chuyện với chồng con, v. V. Và dĩ nhiên từ chỗ thân mật đi đến chuyện tình dục không có mấy bước!
Đang thiu thiu ngủ ở cái võng mắc đầu hè thì tôi nghe tiếng thằng Tiến gọi:
Sau khi bị Thu Thủy hành hạ vì chuyện Tuyết Lê, tôi tính gác cu quy ẩn, không còn đi hành lạc giang hồ nữa. Không ngờ trời vẫn chưa tha, bắt tôi phải trả thù dân tộc trước khi về hưu.
Nó là đứa con gái hư thân mất nết, Nó sống ngoài đường nhiều hơn trong nhà. Bạn bè thì toàn cái lũ như nó thường hay gọi là lũ xì cút! Mọi người đều phải gọi nó là ” bà chị ” tuy tuổi nó không hơn mấy đứa con gái mới lớn là bao nhiêu. Gọi nó là ” bà chị ” vì nó quậy tan nát cái xóm cái làng, không kể già trẻ, lớn bé, là trai hay là gái… nó quậy tất tần tật không biết sợ là cái gì trên cõi đời này hết trọi… Nó là vậy đó.
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, khá dẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.
Bước lang thang, không bến bờ, không mục đích. Một động lực vô hình nào đó dẫn dắt Tâm đến đây. Trưa mùa Thu lành lạnh, nắng nhàn nhạt không đủ xóa tan màu không gian tê tái. Nhìn những hàng mộ bia thẳng tắp, ngay ngắn mà hồn chợt buồn mênh mang. Ngừng chân, Tâm lặng lẽ ngồi xuống thảm cỏ min, điếu thuốc ấm áp lạ thường, làn khói mỏng lung linh hàng chữ “… Lisa.”. Tuổi còn trẻ quá, 17, tuổi mộng mơ… Tâm thường đến đây, chỗ này, ngôi mộ này không một lý do. Nhưng mỗi lần buồn phiền, nhớ nhà, Tâm lại đến đây và cảm thấy nguôi ngoai.
Ngọc Diệp đang hoạch định chương trình vui chơi cho ngày nghỉ cuối tuần. Nàng biết có một người mới di chuyển đến kế bên nhà nàng. Nhìn qua hàng rào, nàng để ý đến người hàng xóm mới là một người đàn ông, trạc tuổi cha nàng. Người đó đứng ngoài hành lang chăm chú nhìn nàng với con mắt đầy thiện cảm.
Nếu quý vị đọc xong bài này muốn đổi cái tựa AN TÔI là AN TỒI hay AN TỘI gì cũng được. Tôi không care. Đời tôi còn gì nữa mà care. Ngay từ thuở 13 tôi đã mồ côi cha lẫn mẹ, đi ở đợ tuốt miệt Cà Mau không may bị năm thằng chăn trâu dụ dỗ ra đồng đè ra cưỡng hiếp te tua. Dì tôi thương tình đem về nhà nuôi dưỡng một thời gian rồi gửi lên Sài gòn cho trọ học.
Nhấp được một chút thì tôi cũng cứ nằm yên mà ngóay chầm chậm con cặc ở bên trong cái lỗ lồn. Nước nhờn bên trong cứ thế mà nhoen nhoét nước chảy ra thêm thật nhiều. Thấy tôi không còn nhấp nữa thì Linh nói.
Mai, với túi sách trên lưng, lửng thửng đi bộ về nhà một mình. Hôm nay đội bóng trường đang đấu trận chung kết vùng. Nếu thắng kỳ này trường nó có hy vọng vô địch Tiểu Bang. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử trường trung học mà nó đang theo học năm thứ nhất. Ông Hiệu Trưởng cho phép học sinh nghỉ 2 giờ sau cùng để ủng hộ đội nhà. Mai, vừa bước qua tuổi 14, không thích thể thao và cũng chưa có bạn bè nên bỏ ra về. Mai vì tính thích cô độc nên rất ít có bạn, dù là bạn trai, và chưa bao giờ có bạn gái mặc dầu đã bước vào ngưởng cửa trung học. Thật là trái ngược với đứa con gái riêng của dì Lý, tên là Linh năm nay 17 tuổi đang học năm chót chung trường với Mai. Linh thì năng động, có rất nhiều bạn bè, trai có gái có. Linh còn là một cổ động viên (cheerleader) cho đội bóng trường nhà.