Cuộc tình ngang trái
Đã hai năm qua kể từ khi ba Dũng mất trong một tai nạn. Dũng chỉ mới 16 khi biến cố đó xảy ra. Cả hai mẹ con Dũng đều nhớ ba nó rất nhiều.Cuôc sống của gia đình rất đầy đủ và đầm ấm trước khi bi kịch đến với họ.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Đã hai năm qua kể từ khi ba Dũng mất trong một tai nạn. Dũng chỉ mới 16 khi biến cố đó xảy ra. Cả hai mẹ con Dũng đều nhớ ba nó rất nhiều.Cuôc sống của gia đình rất đầy đủ và đầm ấm trước khi bi kịch đến với họ.
“Con Thảo mập kìa, tụi bây !”
Mới cưới vợ được hai tháng, cảm xúc trong người còn nâng nâng khó tả. Vợ tôi là Hằng, một đàu bếp khá là có tiếng của một nhà hàng Trung Quốc. Tôi là một trưởng phòng nhân sự của một công ty máy tính.
Cô Y Tá Liên gõ cửa trước khi bước vào phòng Bác Sĩ Cưòng. Cô đóng cửa lại và đứng dựa lưng vào cánh cửa. Bác Sĩ Cường ngồi sau bàn giấy, đang đọc hồ sơ bệnh lý của một bệnh nhân sắp đến theo hẹn. Bác sĩ Cường mặc chiếc áo khoác trắng ra ngoài chiếc sơ mi màu xanh có thắt cà vạt đen. Ông vào khoảng trên 30 tuổi với thân hình cao lớn, khỏe mạnh, khuôn mặt sáng sủa, thông minh. Cô Y Tá Liên cũng như nhiều cô gái khác ngưỡng mộ, quý mến ổng. Bác Sĩ Cường mỉm cười nhìn Liên hỏi:
Phần 1
Ly vốn làm ở một công ty khác công ty của chồng là Tuấn.Ly năm nay mới hai năm tuổi,Ly và Tuấn lấy nhau đã gần hai năm,nhưng chưa có con mặc dù cả hai đi khám bác sĩ , họ đều bảo là không có bệnh gì ở hai người có thể gây lên vô sinh cả.
Ăn trưa trong hãng Tiện,Tuấn quây lại hỏi Thắng:
Thúy là một “thiên kim tiểu thư”, con nhà giàu, học giỏi. Nàng rất có nhan sắc, nhưng phải cái tội quá kiêu ngạo nên thành ra không có chàng nào dám “rớ” vào. Những người hội đủ điều kiện để lọt mắt xanh của Thúy như bác sĩ, kỹ sư, cũng như các công tử quý phái, những người học giỏi, những kẻ đẹp trai như ảnh đế vẫn không người nào chiếm được trái tim của nàng. Người giàu có thì bị chê là “xấu trai”, người có bằng cao thì bị chê là không chút “lãng mạn”, người đẹp trai học giỏi thì lại là “con nhà nghèo”! Thỉnh thoảng cũng có một vài anh bạo dạn làm quen với mục đích muốn tiến xa hơn, nhưng sau khi nhìn thấy rõ tính tình của nàng ta thì chỉ còn biết ‘vắt giò lên cổ mà chạy’!
Phần 1
Sau đám cưới chị Phượng ở Sài Gòn trở về nhà, bỗng dưng Lợi cảm thấy tâm trạng mình nhanh chóng thay đổi và bị sốc tột độ mà chẳng thể nào lý giải được lý do.
Trên đường từ trường về nhà Duyên chợt nhớ đến một chuyện khó giải quyết. Nếu đem chuyện này nói với cha thì ông sẽ nổi giận. Nàng sẽ không tránh khỏi một trận đòn thật đau. Cha nàng là một người rất nghiêm khắc đối với con cái. Nếu cha nàng biết được chuyện nàng đã làm ở trường hôm nay thì nàng không thể hình dung được kết quả bi đát đến mức nào. Duyên nghĩ phải nhờ ông Khải bạn của cha nàng giúp đỡ.
Sáu Rộm hẩy cái mông to tướng nắc mạnh như trời giáng vào hạ bộ của Thu Phượng. Cái dương vật như cái chày giã gạo cứng ngắt thọt sâu vào lấy ra liên tục làm nàng phải bật lên những tiếng rên sãng khoái không thể kèm hảm. Cái trơn tru đầy chất dâm của hai bộ phận sinh dục cọ nhau sát rạt, cộng theo cái sung sức có thừa của gã đàn ông cường tráng càng lúc càng tăng tốc. Khuôn mặt người đàn bà khờ ra cùng những tiếng rên kịch ngất vô nghĩa. Bất chợt Sáu Rộm chồm dậy, hắn lật người đàn bà nằm sấp, đít nàng nhô lên, hắn lấy tay dạng chân nàng ra cầm dương vật từ phía sau đâm mạnh vào âm hộ, người đàn bà cong đít hứng lấy những cái nhấp mạnh theo mồ hôi của gã đàn ông. Thu Phượng cảm thấy tinh khí của hắn bùng lên phóng mạnh vào tử cung của nàng trong tiếng gừ lên sướng ngất, toàn thân nàng cũng sướng ngất hoà theo tấm thân đổ xuống ghì sát nàng ép mạnh vào giữa hai khe đít không còn chổ hở.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một gia đình công tước Hamington sống rất hạnh phúc. Công tước có một người vợ đẹp tuyệt trần tên là Laura. Sau một năm chung sống trong hạnh phúc, bà Laura sinh được một người con gái, công tước đặt tên cho nàng là Cindirela.
Người điên là người mất hẳn đi trạng thái cân bằng tâm lý, luôn sống trong hoang tưởng ngờ nghệch, cái gì cũng đều cảm thấy sợ hãi dù chỉ là một con kiến, một con ve. Tất cả thế giới quan của người điên nào cũng đều giống nhau : nói cười lảm nhảm một mình, thích hát lúc nào thì hát lúc đó, ăn ngủ vạ vật, quần áo dơ dáy… Họ hoàn toàn không hề nhớ được điều gì cả, gia đình, người thân, bạn bè, vợ chồng, con cái… thậm chí cả bản thân họ, họ còn không nhớ nữa là. Trong con mắt người điên, có thể nói ai ai cũng đều là kẻ thù và cũng đều là người yêu, tùy theo cơn thịnh nộ của họ nặng hay nhẹ. Có người lên cơn liên tục, có người lên cơn theo chu kỳ và cũng có người lúc tỉnh lúc điên vô chừng, không theo một quy luật nào cả. Dĩ nhiên, nếu ai đã là người tỉnh thì không ai nghĩ ngợi chi đến chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, vệ sinh cá nhân… thậm chí cả việc yêu đương của người điên để làm gì cả.
Hùng là con một trong gia đình khá giả, cậu hiện đang học lớp 12. Năm nay là năm cuối cấp và Hùng học hành không được khá lắm lên cô Nga mẹ Hùng lúc nào cũng phải nhắc nhở Hùng, thậm chí có khi là cáu gắt khiến cho cậu cảm thấy ngộp thở và có cảm giác lúc nào mẹ cậu cũng la mắng cậu.
Trong thế giới nhân loại, tình yêu thì ai cũng biết, nhưng thực hiện thì khó chết con đĩ mẹ! Mỗi ngày không biết bao nhiêu người nhân danh đủ thứ chủ nghĩa chỉ để giết nhau. Vì tiền giết nhau, vì tình giết nhau, nhân danh Tôn giáo giết nhau. Cuối cùng xúm nhau chết một cách ngu xuẩn. Tui chỉ thích kể chuyện thú vị hơn là chuyện : tình yêu, tình dục con người trần tục, như chuyện vợ chồng thằng Mễ hàng xóm. Bởi vì tụi tui đang ở Mỹ.
Cháu Diểm mồ coi từ nhỏ. Ba nó mất hồi nó lọt lòng, đến năm lớp 7 thì má nó mất trong một tai nạn giao thông. Bên nội nó bắt về nuôi mấy năm hổng biết sao sau đó nó về thăm ngoại rồi ở luôn không chịu về nội nữa.
Trương Vô Kỵ, con của Võ Ðang lục hiệp Trương Thúy Sơn và Bạch Mi giáo Hân Tố Tố, ra đời trên Băng Hỏa đảo, một đảo hoang ở cực bắc chỉ có bốn người ở. Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn là người thứ tư.
Phần 1
Phong ném mẩu tàn thuốc, quyết định mạnh mẽ, dứt khoát phải rồi không còn cách nào hết, chỉ còn đường binh này mà thôi, biết chắc rằng mình sẽ cô đơn và khó khăn, suy xét tận cùng, chỉ còn con đường này là sẽ tránh được những phiền toái, sợ hãi, tù tội, nếu bỏ ra đi là chàng chấp nhận mất tất, không còn cơ hội nào để gầy dựng trở lại cơ nghiệp mà chàng đã gầy dựng mấy năm qua, nhưng không thể nào nhìn tất cả trôi tuột khỏi tầm tay mình mà bất lực, trước sức ép khủng hoảng và ghê sợ của mấy con nợ, bọn chúng xiết sạch xe cộ, đồ đạc vật dụng trong nhà, xưởng may thì bị nhà nước niêm phong, cửa hàng thì bị bọn chủ nợ vét sạch, công an – biên bản – chửi mắng – khóc la – hăm dọa.
Tôi quen Lan Anh được ba năm. Ba năm đó quả là ba năm đầy thú vị cho cuộc đời làm sinh viên ở college của tôi. Lan Anh và tôi học cùng nhập học ở community college cùng năm và cùng học chung nghành. Khi mới vào, nàng quả là một đối tượng của nhiều gã theo đuổi. Nàng có một thân hình thật thon gọn và cao ráo. Nước da nàng có lẽ vì lúc ở Việt Nam nàng ở thành phô nên làn da trắng mịn, và hồng hào.
Phần 1
Hoa nhận lại bài kiểm của mình mà choáng váng mặt mày… 79 điểm, là con… “C”. Đối với người học trò giỏi, chăm chỉ, siêng năng như Hoa thì con “C” không thể chấp nhận được! “Làm sao bây giờ? Trời ơi…” Hoa than thầm trong bụng. Nàng đã cố gắng tập trung hết sức trong hôm kiểm tra, nàng biết nàng khó được “A” như thường lệ nhưng nàng vẫn hy vọng, bây giờ… “Không được…” Công trình bao năm học hành siêng năng chăm chỉ của nàng… Học bạ toàn “A” của nàng… Chỉ con “C” duy nhất nầy sẽ phá hũy tất cả! Hoa thừ người… “Làm sao? Làm sao đây? Mình phải làm sao… Cũng tại thằng khốn nạn…” Hoa rũa thầm, nàng nhớ tới hôm đó…
Phải chăng đó là định mệnh ? Năm nào Phương cũng đến với bãi biển ấy – Bãi biển đời con gái của Phương đã để lại, bãi biển đã cho Phương hiểu thế nào là hạnh phúc và đau khổ; Đau khổ đến tột cùng …
Lớp võ Vovinam Việt Võ Ddao được tổ chức ở tỉnh Kiên Giang mỗi năm một lần.Tôi tên Hưng năm nay vưà bước vào cái tuổi hai mươi mốt,theo học lớp võ bị cũng đã được mấy năm trơì. Thơì gian daì như con nước đổ,với caí ý muốn cuả Hưng là tốt nghiệp cái băn`g để được đi dạy học cho những dứa trẻ khac’.Nhưng càng học thì thời gian lại càng daì thêm rạ. Mỗi lần đến lớp Hưng vân? thường nghe các anh chang` ngôì táng doc’ noí bậy ba.Dda số là noí đến những cái thú lam` tinh` hay đọc truyên. dâm.Hưng nhiêù luc’ chẳng có để ý,có khi Hưng chỉ cười noí vaì câu rôì lại bước đi chổ khác để tập dợt lại những thế võ mà thâỳ đã da.y.Hôm nay thì khac’ Hưng vưà bước vào lớp thì đã được thâỳ kêu vaò trong thay đồ ngay,Hưng không hiêủ nguyên nhân gì cho nên cũng phaỉ làm theo lơì cuả thâỳ.Hưng vaò trong thay chiếc aó võ bị xông đi ra ngoaì,vưà bước ra khoỉ cưả Hưng đã thấy thâỳ đang đứng noí chuyện với hai thanh niên la..Hưng đứng đợi thâỳ noí xông rồi bước tới định hoỉ thâỳ vài câu,chưa kip. mở miệng th`i Hưng đã bị thâỳ nấm lấy tay Hưng lôi vaò chổ cây ban` cun`g với một nhóm hoc. sinh khác.Ddâu vaò đó thâỳ liên` noí cho cả nhóm hoc. sinh là “Hôm nay có nhóm võ cuả Bình Ddinh. xuống đấu võ chứ không phaỉ nhóm võ Vovinam”.Cả bọn lúc này chỉ đứng thừ ra nhin` thâỳ chẳng ai noí năng câu gì hết cả,lúc naỳ thâỳ liên` lấy trong bị ra một số đai khác nhau đưa cho từng đứa một,Hưng thì nhận được bộ dai vang`.Sau khi đưa đai cho từng đứa một thâỳ noí là ai hạ được võ sinh Bình Ddinh sẽ nâng đai đen và ở lại trường một cho đến hai năm thì thâỳ sẽ giao cho băn`g cấp võ sinh.Hưng nghe như vậy thì mừng quýnh,nhưng Hưng cũng sợ là võ Bình Ddịnh đa số đánh toan` là thế hiểm thì ai mà đánh cho lại chứ,vả lại đa số họ sử dung. vũ khí thì cho vang` tay không đánh cũng không la.i.Hưng lo nghĩ miên mang thì bổng nghe tiếng cuả thâỳ goị,Hưng chạy lại chổ thâỳ đang đứng.