Cô gái đến từ trong mơ
– Ê, đi chơi đĩ không thằng kia làm gì đứng mơ mơ màng màng nhìn em nào đó ?
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
– Ê, đi chơi đĩ không thằng kia làm gì đứng mơ mơ màng màng nhìn em nào đó ?
Buổi trưa hôm ấy là lần đầu tiên mà Nguyễn thị Diệu Phương, lớp trưởng gương mẫu của 12A1 trường phổ thông trung học Phú Nhuận trốn học. Cô bé lấy cớ đau đầu xin nghỉ hai tiết cuối để đạp xe thẳng về nhà. Từ nhiều ngày nay mẹ đi vắng, Diệu Phương đã phải vừa học vừa lo cơm nước hầu hạ một người chị tàn tật khó tính nên hôm nay thật sự nghe kiệt sức.
Xem clip chịch heo đã lâu, nhưng chịch thật thì chưa thử nên muốn biết cảm giác thế nào. Vào một ngày đẹp trời Ben nhận được tin nhắn của một anh chàng tên Cường đi chịch heo. Lúc đầu tưởng Anh ấy chọc đùa thôi. Nhưng thấy anh rủ cũng nhiệt tình và có tâm nên cũng xiêu lòng. Anh Cường nhà ở tít Nha Trang còn Ben thì ở Đăk Lăk. Mà anh Cường rủ đi chịch heo nhà bạn ảnh tít Ea Hleo.
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Chiều thứ bảy khi tôi về nhà trời đổ mưa rào tối tăm như đã khuya lắm. Trận mưa kéo theo trận cúp điện trên toàn quận Phú Nhuận, ngõ hẻm đã ngập nước lại tối om. Chị Hạnh giúp việc thắp lên ngọn đèn dầu, dọn cơm cho tôi rồi xỏ áo mưa vào để đi về. Tôi còn nhớ đã căn dặn chị cẩn thận vì trận mưa quá lớn. “Chị chờ một chút xem có tạnh thì hẳn đi có hơn không ?” Tôi đề nghị, nhưng chị lắc đầu vì chiều nào cũng sốt ruột muốn về nhanh để lo cho đứa con chưa đầy một tuổi. Chồng chị mất trong một chuyến vượt biển, đứa nhỏ phải gởi nhờ nhà mẹ chị từ sáng sớm.
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói….và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa…..chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó,..không biết nó có ngãi hay sao ?”.
Sau khi chia tay với bà Minh & bà Hồng, tôi trở lại tiểu bang cũ dậy toán cho một đại học trong vùng. Nỗi thương nhớ Minh & Hồng cũng vơi dần theo năm tháng. Lúc đó mẹ tôi ở Việt Nam lâm bệnh nặng. Bà viết thư qua cho tôi ngỏ ý muốn thấy cháu nội trước khi lìa đời. Chiều ý mẹ, tôi lo đi kiếm vợ, mặc dù vẫn chưa quên hẳn hai người tình xưa. Trong mấy cô bạn mà tôi quen biết, Thu Thủy là được hơn cả.
Hắn vừa giơ những tấm phim âm bản lên ngắm nghía vừa huýt sáo, đã lâu lắm rồi hắn mới chụp những bức ảnh đẹp đến thế. Lâu nay chỉ toàn chụp hình mấy cô ả người mẫu diễn viên, đến giờ hắn mới cho mình được nghỉ ngơi mấy ngày ra Mũi Né chụp cảnh biển. Căn phòng tráng phim chỉ có ánh sáng hồng mờ mờ, hắn kẹp từng tấm ảnh vừa tráng lên dây. Hắn vuốt cằm ngắm một bức chụp cảnh biển lúc bình minh, mặt trời đang nhô lên trên biển xanh biếc, đỏ ối, sáng tinh khôi chớ không chói loá. Đây là bức hắn thấy tâm đắc nhất lần này, có lẽ đến cuối năm hắn sẽ vác đi triển lãm.
Phần 1
Ăn trưa trong hãng Tiện,Tuấn quây lại hỏi Thắng:
Nhà tôi ở một vùng biển đẹp. Đó là một trong những nơi hội tụ của nhiều du khách thích tắm biển và dạo chơi trong rừng. Vì không khí nơi đây rất tuyệt vời.
Phong nằm dài trên Sofa, phía dưới Phượng, vợ chàng mân mê dương vật. Nàng sục nhè nhẹ dương vật từ từ cương lên, những đường gân hằn theo đầu khấc lớn dần cho lớp da quy đầu tụt ra ngoài, nhờ rửa ráy thường xuyên nên rất sạch sẽ. Phong nhắm mắt cảm giác lâng lâng khắp cơ thể. Trong chiếc váy lụa mát rượi màu rượu chát nổi hẳn làn da trắng ngần Phượng cúi xuống mông nhô về phía sau.
Phần 1
Dũng mới tốt nghiệp ĐH từ Anh là lập tức trở về Việt Nam với gia đình. Ngày ra phi trường có ba má và các bạn cùng học với Dũng lúc còn ở Việt Nam ra đón. Trong số đó có Nhi, người cùng lớp và cũng ngồi cạnh Dũng lúc còn trên ghế nhà trường. Tuy trước đây chưa có cặp kè gì nhưng như những người bạn thân, Nhi cũng đi đón dũng. Cũng phải nói Nhi là hoa khôi tuy không phải của trường nhưng cũng là của lớp 12E1 ngày xưa.
Phần 1
Bố của Lợi có một người anh ruột tên là Dương vào năm 1954, tập kết ra Bắc và cưới vợ ở Hà Nội.
Phần 1
– Thông à, chuẩn bị xong chưa con ? 5 giờ chiều nay ra sân bay đón dì nha con.
Ở một thành phố sầm uất bậc nhất Việt Nam, hot boy được biết đến với vẻ ngoài điển trai, học giỏi, cao 1m80. Chàng luôn được các cô gái thả thính mỗi khi xuất hiện. Cô thì cầm tay đặt lên vú cho chàng bóp, cô thì lấy ngón tay chàng ấn vô lỗ lồn. Nhưng chàng trai sinh viên năm nhất 18 tuổi tên Ben ấy đều từ chối tất cả. Mà chàng lại thích… Con trai. Rồi có nhiều sở thích đặc biệt như loạn luân với bố ruột, Anh em ruột. Và nhất là rất thích địt chó và các loài động vật cái.
Phần 1
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp.
“Vậy trả lời đi, bác sĩ thấy con ra sao, có đáng cho bác sĩ ngó ngàng tới không ?”, đang ngồi trên ghế, đứa con gái quan sát người đàn ông trung niên ngồi đối diện một lúc lâu, rồi táo bạo hỏi.
Hà nhận nhiệm vụ của cơ quan điều tra công an tỉnh K để phá án.
Nó là đứa con gái hư thân mất nết, Nó sống ngoài đường nhiều hơn trong nhà. Bạn bè thì toàn cái lũ như nó thường hay gọi là lũ xì cút! Mọi người đều phải gọi nó là ” bà chị ” tuy tuổi nó không hơn mấy đứa con gái mới lớn là bao nhiêu. Gọi nó là ” bà chị ” vì nó quậy tan nát cái xóm cái làng, không kể già trẻ, lớn bé, là trai hay là gái… nó quậy tất tần tật không biết sợ là cái gì trên cõi đời này hết trọi… Nó là vậy đó.
Đời sinh viên với nhiều kỷ niệm buồn vui. Trong đó, Kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi chính là những năm tháng tình nguyện mùa hè xanh ở Buôn Làng xa xôi hẻo lánh. Và dĩ nhiên không thể thiếu đụ đéo.