Chị em loạn luân
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Phần 1
Nó rất ghét mẹ của nó.
Gia đình của tôi gặp một cuộc sóng gió mà không gia đình nào muốn nó xảy ra… Một không khí thật im lặng trong một cuộc xử tội ba nuôi của tôi tại một tòa án Family Court, Phiên tòa kéo dài một tuần lễ, chỉ có sự hiện của bà quan tòa, ba tôi, mẹ và một người thông dịch tiếng Việt… Vị Công Tố Viện hỏi tôi, cháu hôm nay ra trước tòa phải nói sự thật không thì cháu sẽ bị nhốt và xử tội như người lớn theo luật của California, cháu có hiểu không, và bắt đầu giới thiệu mình truóc bao nhiêu tuổi và ở đâu!!! Tôi ngập ngừng và rất sợ…
Phần 1
Phần 1
Phần 1: Hiếp dâm rồi Chụp Ảnh
Vợ chồng tôi thuê căn nhà của chị Bảy từ mấy năm qua. Căn nhà nằm trong một hẻm nhỏ, rất hẹp, nhưng gia đình tôi khéo sắp đặt nên cũng vo tròn bóp méo tạm đủ chỗ. Gian dưới dành cho bọn nhỏ, ban ngày được coi là chỗ ra vào, bàn ăn, nơi tiếp khách, tối đến lau sạch là bọn nhỏ dùng làm chỗ ngủ. Vợ chồng tôi thì dành cái gác xép sát nóc nhà, lên xuống bằng một cái thang gỗ dựng thường trực bên cạnh.
Thùy Hạnh ngồi ngẫm nghĩ, thời gian trôi qua nhanh, mới đó mà hơn năm năm ở Mỹ. Ngày mai là ngày đoàn tụ với Mẹ nàng. Từ khi nàng kết hôn với Lợi sang Mỹ nàng làm giấy bảo lãnh cho Mẹ. Nàng ngồi mà dĩ vãng quây về như cuộn phim. Ngày xưa Bố nàng đi quân đội, rồi tử trận ở Căm Pu Chia. Mẹ nàng một thời gian sau gá nghĩa với một người đàn ông nhỏ tuổi hơn bà, tuy không cưới hỏi nhưng hai người vẫn sống với nhau. Lúc chưa có người đàn ông mà Thùy Hạnh gọi là Dượng Chín, Ở ngoài đời Mẹ nàng có nhan sắc mặn mà, có duyên ngầm và thân hình gọn gàn nẩy nở gợi cảm.
Ông Dương vừa nút cặp vú tròn lẳn vừa lòn tay cởi nốt chiếc quần lót trên người Thanh. Con bé 16 tuổi nằm trân người chịu đựng, đúng ra cũng không phải là nằm mà là nữa nằm nữa ngồi trên bậc cầu thang. Nó không phản đối mà cũng chẳng hưởng ứng. Đây đâu phải là lần đầu tiên, nó biết có chống đối cũng vô ích mà thôi, sẽ chẳng có ai ủng hộ nó trong căn nhà này và nếu có bỏ nơi này mà đi thì nó cũng chẳng biết phải đi đâu và rồi sẽ làm gì mà sống.
Nguyễn Trần Huỳnh là một nhà đạo diễn mới ra nghề trong làng điện ảnh của Hoa Kỳ. Sau ba năm cần cù học tập tại đại học UCLA, cuối cùng anh cũng lãnh được cái chứng chỉ hành nghề đạo diễn. Anh mừng rơn và muốn bắt tay ngay vào những cuốn phim mà anh hằng ao ước mười mấy năm qua. Anh muốn thực hiện một cuốn phim vĩ đại về chiến tranh Việt Nam nói riêng và cuộc đời của người chú ruột, đại tướng Nguyễn Trần Huy, người đã hy sinh tử thủ vào lúc Sài Gòn đang nằm trong thế “thập tử nhất sinh”.
Tôi có 3 anh em, anh Hai, anh Ba và tôi, về tuổi tác thì quá chênh lệch, cánh nhau 15 và 17 tuổi, vì tôi là con người chồng sau. Tôi sống chung với ba má nhiều hơn là với mấy anh, người nào củng có gia đình. Anh Hai tôi thì có số đào hoa nên dù có vợ con nhưng vẫn có bồ bịch lung tung, con rơi con rớt, còn anh Ba thì lận đận nên gia đình gảy đổ.
Sẵn vừa bị cho nghỉ việc, tôi ghi danh đi học một thời gian. Dù gì cũng có mấy tháng lương thất nghiệp, lại còn một số tiền thưởng những giờ làm dư, và nếu học nghề ngỗng hay bất cứ môn gì thì EDD cũng cấp thêm cho từ 3 đến 6 tháng nữa. Tôi lai rai ghi tên, lấy đủ 13 unit, để may ra vòi tí ti học bổng trợ cấp. Thế nên, việc học hay không đối với tôi chẳng can hệ, miễn là đi cho hết thì giờ rảnh là nhứt.
Ông Phước định cư ở Mỹ 49 tuổi, tuy tuổi chưa gìa, nhưng ông lại mất khả năng tình dục, ông cố gắng nhưng dương vật của ông làm như chết tiệt dù được hỗ trợ bởi nhiều thuốc cường dương Đông cũng như Tây đều vô ích. Sau nhiều lần thất bại làm ông chán nản buồn rầu. Mai vợ ông, kém hơn ông mười tuổi, một người đàn bà nhan sắc trung bình nhưng thân thể còn nóng chảy, mặn mà, hấp dẫn, ngoài ra Mai còn là người cởi mở, biết chồng không còn khả năng làm tình, nhưng Mai vẫn thương ông.
Chiều thứ bảy khi tôi về nhà trời đổ mưa rào tối tăm như đã khuya lắm. Trận mưa kéo theo trận cúp điện trên toàn quận Phú Nhuận, ngõ hẻm đã ngập nước lại tối om. Chị Hạnh giúp việc thắp lên ngọn đèn dầu, dọn cơm cho tôi rồi xỏ áo mưa vào để đi về. Tôi còn nhớ đã căn dặn chị cẩn thận vì trận mưa quá lớn. “Chị chờ một chút xem có tạnh thì hẳn đi có hơn không ?” Tôi đề nghị, nhưng chị lắc đầu vì chiều nào cũng sốt ruột muốn về nhanh để lo cho đứa con chưa đầy một tuổi. Chồng chị mất trong một chuyến vượt biển, đứa nhỏ phải gởi nhờ nhà mẹ chị từ sáng sớm.
Phần 1
Tôi năm nay mới có 17 tuổi. Tháng trước co một kỷ liệm hay chính xác hơn là một sự việc mà tôi không thể nào quên được. Đó là một hôm thứ 7 tôi được về quê chơi. Chuyến đi đó khá dài vì nhà tôi cách quê tân 60 cây số. Khi về đến bến xe ngươid ra đon tôi không phải là ông hay là bà hay bất cứu người nào khác và là chị Nhung, Người chị đã sống với tôi 7 năm trước. Hồi đó chúng tôi chưa biết gì hơn nưx nhà lại chật lên hai chị em chúng tôi phải nghủ chung với nhau. Chị Nhung hơn tôi có 5 tuổi lên hai chị em chơi với nhau khá thân. Khi xuống xe tôi nhìn mãi mới nhận ra chị. Còn chị thì không nhân ra tôi vì tôi khác hẳn so vơi 7 năm về trước.
Khải và Dũng phơi cỏ để dành lương thực cho gia súc ăn vào mùa đông gíá lạnh. Hôm nay trời nắng, ấm, hai người cởi trần để lộ những bắp thịt nở nang trước ngực và hai tay. Hai người cùng ở lứa tuổi tam thập, là bạn chí thân từ khi còn để chỏm và suốt thời gian học Tiểu học cho đến hết bậc Trung học.
Hoa, năm nay 22 tuổi, cô là giáo viên mới tốt nghiệp ĐHSP và tìm được việc làm là giảng dạy môn Anh Văn tại trường PTTH cấp 2, 3 XYZ nằm tọa lạc ngay trung tâm thành phố. Là một trường danh tiếng được nhiều người biết đến, vì thế, được giảng dạy ở đây là điều Hoa luôn mơ ước, nay ước mơ ấy đã trở thành sự thật, cô hãnh diện và vui sướng đón nhận công việc mới với niềm hạnh phúc hân hoan, cô đâu biết rồi đây cuộc đời mình sắp chuyển sang một bước ngoặt khác thường tại chính ngôi trường này. Ngoài việc giảng dạy tiếng Anh các khối lớp, cô còn kiêm làm việc ở phòng Tài Vụ vì trường thiếu người và cô xung phong làm thêm với mong muốn cải thiện chút thu nhập vốn ít ỏi của nghề giáo viên.
Cô giáo dạy Văn cũng là cô chủ nhiệm lớp 10P3 của Lợi tên là Trần Nguyễn Vân Hải, người Sài Gòn, năm nay cô 33 tuổi nghĩa là so với Lợi thì cô lớn hơn nó những 17 tuổi.
Dũng mới tốt nghiệp ĐH từ Anh là lập tức trở về Việt Nam với gia đình. Ngày ra phi trường có ba má và các bạn cùng học với Dũng lúc còn ở Việt Nam ra đón. Trong số đó có Nhi, người cùng lớp và cũng ngồi cạnh Dũng lúc còn trên ghế nhà trường. Tuy trước đây chưa có cặp kè gì nhưng như những người bạn thân, Nhi cũng đi đón dũng. Cũng phải nói Nhi là hoa khôi tuy không phải của trường nhưng cũng là của lớp 12E1 ngày xưa.
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
Phong nằm dài trên Sofa, phía dưới Phượng, vợ chàng mân mê dương vật. Nàng sục nhè nhẹ dương vật từ từ cương lên, những đường gân hằn theo đầu khấc lớn dần cho lớp da quy đầu tụt ra ngoài, nhờ rửa ráy thường xuyên nên rất sạch sẽ. Phong nhắm mắt cảm giác lâng lâng khắp cơ thể. Trong chiếc váy lụa mát rượi màu rượu chát nổi hẳn làn da trắng ngần Phượng cúi xuống mông nhô về phía sau.
Tiến nín thở. Lá bài cuối cùng đã được phát ra. Hai đôi, không phải là nhỏ lắm. Thằng Dũng có vẻ đắc chí. Bài nó có thể là thùng. Nhưng thằng ma giáo này thường làm bộ hô hào thôi. Thằng Bình chỉ có đôi già là cao. Thằng Hưng đã gác bài từ lá thứ tư. Phen này hốt bạc, Tiến nghĩ thầm.
Những người trong khu chung cư của chính phủ thở phào nhẹ nhõm khi hay tin hắn đã bỏ đi. Mọi người đều tránh xa hắn như tránh xa hủi, vì sợ bị vạ lây nếu như quen biết với hắn. Cũng tại cái hình dáng to lớn, dềnh dàng như hải tặc của hắn. Mà nhất là cái khuôn mặt dữ tợn với hai hàng lông mày đen nhánh, rậm rạp cộng với đôi mắt xếch, sắc lẻm như hai con dao, khiến cho những ai yếu bóng vía khó mà có thể dám nhìn lâu vào mắt hắn.