Phá trinh em gái
– Dậy ! dậy ! Xasa dậy mau!
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
– Dậy ! dậy ! Xasa dậy mau!
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi,đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tánh,chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến.Chồng nàng đi làm ca đêm,từ 12 giờ khuya đến sáng.Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm,nàng lo cho thằng con đi ngủ,bỗng có tiếng gõ cửa,nàng ra hỏi ai? phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”.Nàng vừa mở cửa,thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào,một tên cầm súng chỉa ngay người nàng,một tên khác,nhảy lên đè nàng xuống.Một thằng hỏi:
Cầm cái thơ gửi gấm của ba, kèm mẩu giấy ghi địa chỉ, tôi ra đi lòng nhuốm nặng nề. Tâm ý tôi là không muốn xa nhà nên tìm cách này cách khác để ba thuận đề nghị của tôi, nhưng ba không nghe. Một hai ba nói:
Chị gái chăn bò thực ra không phải là chị ruột cũng không phải chị họ của Lợi mà là một chị bạn học cùng với nó vào năm học lớp 6 tại trường cấp II, III Nguyễn Trãi. Chị ta tên là Hồ Thị Thúy, hiện giờ chị đã 19 tuổi nghĩa là so với nó, chị hơn nó những 2 tuổi. Lúc ấy, vì lớn tuổi nhất lớp nên bạn bè cùng lớp đương nhiên là tôn vinh lên hàng đàn chị và trong lớp, cho dù đứa nào có dữ dằn đến mấy đi chăng nữa cũng phải một chị Thúy, hai chị Thúy chứ không thể nào giỡn chơi được. Vả lại, tuy là con gái nhưng tính tình chị không thể nào nhu mì, hiền hậu như những bạn gái khác mà trái lại thật đanh đá, hung dữ còn hơn cả con trai đến nỗi cả lớp đều phải lắc đầu lè lưỡi chào thua. Chuyện gì chứ chuyện gây lộn hay đánh lộn, chị đều xếp sòng và dĩ nhiên là không ai giành được chức vô địch của chị ; dĩ nhiên chính vì vậy nên chưa hết học kỳ I, chị Thúy đã phải đọc bản kiểm điểm trước toàn trường những hai lần. Chị không những xấu tính mà nhan sắc chị lại còn không được đẹp cho lắm, giống y như là nồi nào úp vung nấy ; do thế nên đây cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến cho chị bị bạn bè chọc ghẹo rồi tức lên dẫn đến gây gỗ đánh nhau. Là con gái nhưng thân thể tay chân chị vừa mập mạp vừa ô dề với nước da nâu bóng, mịn màng ; mái tóc chị vàng khè vì ăn nắng tuy luôn được kẹp gọn lên nhưng lúc nào cũng hơi rôi rối.
Cái giọt nước trong ấm mà đục.
Chi thoáng đỏ mặt trước con mắt nhìn thèm thuồng của gã đàn ông to béo đang nằm dạng chân trên chiếc giường lớn. Gã nhe hàm răng khấp khểnh vàng khè hoàn toàn tương phản với bộ quần áo đắt tiền mà gã mặc trên người, đó là bộ complê đồng phục của ngân hàng Á Đông, ngân hàng lớn nhất ở Sài Gòn. Gã đàn ông có vẻ đã quen với những lần được phục vụ hầu hạ chuyện đụ đéo trong khách sạn như thế này rồi nên gã thản nhiên nằm chiêm ngưỡng người đẹp đang xấu hổ cởi chiếc áo vét ngoài, để lộ chiếc áo bó bên trong tôn bầu vú nở nang và hai bờ vai trắng nõn.
Sau đám cưới chị Phượng ở Sài Gòn trở về nhà, bỗng dưng Lợi cảm thấy tâm trạng mình nhanh chóng thay đổi và bị sốc tột độ mà chẳng thể nào lý giải được lý do.
Tôi quen Lan Anh được ba năm. Ba năm đó quả là ba năm đầy thú vị cho cuộc đời làm sinh viên ở college của tôi. Lan Anh và tôi học cùng nhập học ở community college cùng năm và cùng học chung nghành. Khi mới vào, nàng quả là một đối tượng của nhiều gã theo đuổi. Nàng có một thân hình thật thon gọn và cao ráo. Nước da nàng có lẽ vì lúc ở Việt Nam nàng ở thành phô nên làn da trắng mịn, và hồng hào.
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Thực ra ban đầu, chuyến đi này không phải là chuyến đi tôi có chủ định tới Huế để ăn chơi đàng điếm hay nếm thử của lạ của con gái xứ Huế, mặc dù thú thực tôi cũng rất tò mò. Lần trước đến Huế là từ khi tôi còn rất nhỏ, quãng độ mười tám hai mươi năm trước, thành thử tuyệt nhiên tôi không có những kỷ niệm gì về nơi này, ngoại trừ qua phim ảnh, truyền hình. Người ta thường nói, Huế đẹp vì có sông Hương núi Ngự, vì những thành quách cung cấm còn lại từ triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Tôi thấy điều này không sai, cũng vẫn là sông là núi, nhưng sông núi ở nơi này khiến tôi có cảm giác yên bình tĩnh lặng hơn hẳn những nơi mà tôi đã đi qua.
Được anh bạn cùng đi tù về giới thiệu, lai còn hứa sẽ hết lời nói để bà chủ nhận tôi vào làm, tôi mừng quá đỗi. Vừa thất nghiệp mà chộp ngay được việc khác thì còn gì bằng, nên ba chân bốn cẳng tôi phóng tuốt về nhà khoe với vợ. Tôi hí hửng gọi um khi vừa vào tới cửa: mình ơi, mình hỡi.
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Tiếng trào trạo như mọt nghiến gỗ xén tôi ra khỏi cơn ngủ dật dờ mộng mị Trời quá tối, tôi chưa phân định ra được tiếng cọt kẹt phát ra từ đâụ Tôi cố nằm yên lắng nghe, một lúc sau mới nhận ra từ phiá phòng ngủ bà Sáụ
Mụ giáo Tường Vân nằm hẩy mạnh lên, càng hẩy mụ bấu cái lưng trần của thằng Thân như muốn rách da. Thằng Thân cũng không vừa gì. Mồ hôi mồ hám đổ ra hết. Mông hắn dậm xuống bình bịch tiếng kêu chạm da nghe phát nóng. Phía dưới hai bộ phận sinh dục hút nhau ra vào thoăn thoắt sát rạt. Rồi thằng Thân ngưỡng cổ a a trong họng phát ra những tiếng nghe chói tai, thân người giật đành đạch, cái mông hất mạnh vào háng như trời giáng, phía dưới mụ giáo Tường Vân dở chết dở sống mụ giẫy lên thì tinh khí của Thân bắn ra lao sâu vào như tạc đạn trong âm hộ của mụ. Cơn sướng lan ra khắp châu thân làm mụ dại người nằm cứng đơ khi phía trên thằng Thân trân người ráng phang những cái cuối cùng rơi rớt của cơn sướng dư âm vẫn còn đâu đó trên đầu dương vật…
Hôm qua tôi xuống khu Phuớc Lộc Thọ chơi, gặp một anh bạn thân, cùng ngồi uống cà phê bụi đời gần chỗ đường Moran, được anh bạn kể cho nghe một chuyện loạn luân có thực. “Tao mà kể láo với mày, dù chỉ sai một chi tiết thôi, tao sẽ hộc máu chết ngay. Tại sao tao phải kể láo. Kể láo mất sướng! Tại sao tao thích kể cho mày nghe. Có lẽ tao… có bệnh thích kể chuyện dâm” Anh bạn tôi đã nói vậy trước khi kể. Nhìn đôi mắt anh ta, tôi tin chắc chắc anh ta sẽ kể thật. Hôm nay về nhà, tôi không thể nhịn được, nhất là sau khi mở email ra, thấy có rất nhiều bạn, nhất là các bạn ở Việt Nam, hỏi tại sao tôi không viết truyện dâm nữa, nên tôi ngồi vào bàn đánh máy ngay. Lần này tôi không dài dòng và dùng những từ kín đáo như trước nữa, anh bạn nói sao thì tôi cứ y như thế mà kể.
Đợt đó, vợ tôi đi công tác vắng.
“Ôi chết, ôi chết…” Loan liên tục quặn mình như con rắn lượn. 10 đầu ngón chân và 10 đầu ngón tay của cô quíu lại. Loan rên xít, kêu ré, khoa tay xin thôi, mà miệng thì cứ thốt lên “ôi chết … ôi chết” cả trăm lần.
Phụng cao thước tám, da ngâm ngâm vừa phải, không đen, thân thể cường tráng, thể tháo. Là một người trí thức, hoạt bát lại ưa hoạt động nên dáng dấp Phụng rất trẻ trung. Chàng thích đi thám thính các vùng đồi núi vùng ngoại ô San Francisco, và đó đúng là sở thích của chàng: Chạy bộ trên các con đường mòn, quen thuộc hay không. Chàng có nhiều bạn bè và thường đi picnic hay tours, cắm trại với họ, độc thân có, bị vướng bận cũng có. Riêng Phụng thì vẫn còn độc thân vui tính, và đó cũng là lý do hấp dẫn phái nữ.
Tôi rời Bảo Lộc mang theo biết bao nhiêu kỷ niệm, nào bốn đêm ngà ngọc đầu đời với mợ Liên – goá phụ của một ông cậu họ xa-, nào chín tháng bốc lửa với cô trưởng đoàn thanh niên xung phong, nào những ngày núp trong lùm cây say mê nhìn các cô trần truồng tắm suối…Tôi đã? theo gia đình trở về Đà Nẵng, quê hương tôi, được non một năm nay. Hôm nay là sinh nhật thứ 16 của tôi. Tất cả các bạn trai gái đều đã đã đến. Tất cả đều có vẻ đứng đắn nết na. Tôi đưa mắt nhìn một lượt các bạn gái. Chắc không có ai thuộc típ người như cô trưởng đoàn cả, nghiã là sẳn sàng cùng tôi đến một nơi vắng vẻ nào đó, cởi quần áo ra và…Tôi thất vọng ghê gớm. Có tiếng chuông điện thoại reo. Tôi bực mình nói :
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Sẵn vừa bị cho nghỉ việc, tôi ghi danh đi học một thời gian. Dù gì cũng có mấy tháng lương thất nghiệp, lại còn một số tiền thưởng những giờ làm dư, và nếu học nghề ngỗng hay bất cứ môn gì thì EDD cũng cấp thêm cho từ 3 đến 6 tháng nữa. Tôi lai rai ghi tên, lấy đủ 13 unit, để may ra vòi tí ti học bổng trợ cấp. Thế nên, việc học hay không đối với tôi chẳng can hệ, miễn là đi cho hết thì giờ rảnh là nhứt.
Phần 1
Bạn đang đọc Quyển 2, đọc Quyển 1 tại đây: http://truyendam.org/thieu-gia-phong-luu/
Từ một cô gái thôn quê, học xong sư phạm, Hoa không muốn trở về nơi chôn nhau cắt rốn. Để được ở lại thành phố và có được mức lương khởi điểm của một giáo sinh mới ra trường với Hoa đã là cả một gian nan, nhưng nó vẫn chưa là gì với những thiếu thốn vất vả của cuộc sống nơi thành phố mà Hoa đã quyết định ở lại.
Phải chăng đó là định mệnh ? Năm nào Phương cũng đến với bãi biển ấy – Bãi biển đời con gái của Phương đã để lại, bãi biển đã cho Phương hiểu thế nào là hạnh phúc và đau khổ; Đau khổ đến tột cùng …