Bàn tay
Chị Mân dáng người đẹp, từ khuôn mặt tóc tai thân hình cân đối mượt mà hấp dẫn. Nhưng có điều chị ít nói nên ít ai làm thân. Giống như tất cả người đàn bà khác, chị có chồng có con, hiện định cư tại Mỹ.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Chị Mân dáng người đẹp, từ khuôn mặt tóc tai thân hình cân đối mượt mà hấp dẫn. Nhưng có điều chị ít nói nên ít ai làm thân. Giống như tất cả người đàn bà khác, chị có chồng có con, hiện định cư tại Mỹ.
Chị gái chăn bò thực ra không phải là chị ruột cũng không phải chị họ của Lợi mà là một chị bạn học cùng với nó vào năm học lớp 6 tại trường cấp II, III Nguyễn Trãi. Chị ta tên là Hồ Thị Thúy, hiện giờ chị đã 19 tuổi nghĩa là so với nó, chị hơn nó những 2 tuổi. Lúc ấy, vì lớn tuổi nhất lớp nên bạn bè cùng lớp đương nhiên là tôn vinh lên hàng đàn chị và trong lớp, cho dù đứa nào có dữ dằn đến mấy đi chăng nữa cũng phải một chị Thúy, hai chị Thúy chứ không thể nào giỡn chơi được. Vả lại, tuy là con gái nhưng tính tình chị không thể nào nhu mì, hiền hậu như những bạn gái khác mà trái lại thật đanh đá, hung dữ còn hơn cả con trai đến nỗi cả lớp đều phải lắc đầu lè lưỡi chào thua. Chuyện gì chứ chuyện gây lộn hay đánh lộn, chị đều xếp sòng và dĩ nhiên là không ai giành được chức vô địch của chị ; dĩ nhiên chính vì vậy nên chưa hết học kỳ I, chị Thúy đã phải đọc bản kiểm điểm trước toàn trường những hai lần. Chị không những xấu tính mà nhan sắc chị lại còn không được đẹp cho lắm, giống y như là nồi nào úp vung nấy ; do thế nên đây cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến cho chị bị bạn bè chọc ghẹo rồi tức lên dẫn đến gây gỗ đánh nhau. Là con gái nhưng thân thể tay chân chị vừa mập mạp vừa ô dề với nước da nâu bóng, mịn màng ; mái tóc chị vàng khè vì ăn nắng tuy luôn được kẹp gọn lên nhưng lúc nào cũng hơi rôi rối.
Chuyện sau đây có thật 100%, trừ tên tuổi và một vài tình tiết. Tôi muốn viết ra trên TruyenSex.Tv vì không thể nào giữ mãi trong lòng, và cũng muốn chia xẻ với bạn đọc bốn phương có những kinh nghiệm tương tự.
“Con Thảo mập kìa, tụi bây !”
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Vùng ngoại ô.
Được anh bạn cùng đi tù về giới thiệu, lai còn hứa sẽ hết lời nói để bà chủ nhận tôi vào làm, tôi mừng quá đỗi. Vừa thất nghiệp mà chộp ngay được việc khác thì còn gì bằng, nên ba chân bốn cẳng tôi phóng tuốt về nhà khoe với vợ. Tôi hí hửng gọi um khi vừa vào tới cửa: mình ơi, mình hỡi.
Trời buông lạnh. Cái lạnh đột ngột ập xuống thị trấn nhỏ, ngay vừa khi cơn mưa tuôn như nước đổ. Chiếc xe du lịch từ đâu trờ tới. Thắng rét. Làm nước văng lên tung tóe. Một gã đàn ông từ trong xe lao ra, tay chỉ đồng hồ, đưa 5 ngón về phía tên tay xế, rồi cầm cập táp bước vô mái hiên. Chiếc xe cũng từ từ lăn bánh đi …
Phụng cao thước tám, da ngâm ngâm vừa phải, không đen, thân thể cường tráng, thể tháo. Là một người trí thức, hoạt bát lại ưa hoạt động nên dáng dấp Phụng rất trẻ trung. Chàng thích đi thám thính các vùng đồi núi vùng ngoại ô San Francisco, và đó đúng là sở thích của chàng: Chạy bộ trên các con đường mòn, quen thuộc hay không. Chàng có nhiều bạn bè và thường đi picnic hay tours, cắm trại với họ, độc thân có, bị vướng bận cũng có. Riêng Phụng thì vẫn còn độc thân vui tính, và đó cũng là lý do hấp dẫn phái nữ.
Phải công nhận là xa dì Út Ngự, Lợi không thể nào chịu đựng nổi cảm giác nhung nhớ từng làn da sớ thịt dì, hầu như lúc nào, nó cũng trông chờ chuông điện thoại di động réo vang và đầu dây bên kia chính là giọng nói oanh vàng, thỏ thẻ của dì nhưng tuyệt nhiên không bao giờ xảy ra chuyện dì gọi điện thoại về cả.
Tôi là anh cả, dưới tôi còn có một đứa em trai mà một cô em gái nữa. Chúng khá là xinh xắn và học khá là giỏi, và cũng chỉ kém tôi có một chút xíu tuổi mà thôi. Ở trường tôi có gắng bó với ba người ban rất thân hai người là nữ và một người là nam. Câu chuyện cũng chẳng có gì đáng kể, nhưng từ khi một ngưỡi nữ trong nhóm của tôi hôm đó tổ chức sinh nhật tại một nhà hàng, câu chuyện bắt đầu
Phần 1
Ông bà Đỗ Công Bình vừa trên 40 tuổi. Định cư ở Mỹ, chỉ sanh một cô con gái đã có chồng. Khi cô lầy chồng xong ra riêng ông bà thoát nợ. Chỉ còn hai vợ chồng nên đời sống rất thoải mái, nhất là vần đề tình dục. Tuy tứ tuần nhưng ông bà Bình nhìn rất trẻ trung và sống động. Nhờ tập thể dục đều đặng nên thân thể hai người vẫn còn săng không bị chảy xệ. Bà Bình khi mặc những chiếc quần jean bó cứng trông vẫn hấp dẫn như con gái nhờ bà có đôi mông to và bắp đùi rắng chắt. Da bà hơi ngâm đen, tóc bà cắt ngắn nhìn mạnh khỏe. khuôn mặt đẹp, nhất là cái miệng cười duyên dáng làm say sưa người đối diện. Ông Bình ngưởi vừa tầm dễ nhìn, tâm hồn cởi mở thiện cảm nên có nhiều bạn quí mến.
Cái nóng của tối nay thật là khó chịu, tôi đã tắm hai lần rồi mà vẫn chưa thấy mát. Ngày mai là thứ Hai, là bắt đầu một tuần của kỳ thi cuối niên khóa. Mấy hôm nay tôi cứ lo nghĩ tới cơ thể tôi đang có vấn đề, nên giờ này ngồi ở đây tôi vẫn chưa có một chữ trong bụng để làm vốn.
Những ánh đèn sân khấu sáng loá hắt từ bốn phía làm nổi bật người con gái đứng giữa sân khấu, những hạt cườm long lanh muôn màu đính trên váy phản chiếu lại thứ ánh sáng lung linh ấy như thể đang dát một vầng hào quang xung quanh người ca sĩ. Phía bên dưới, đám khán giả như phát cuồng nhảy điên loạn theo nhịp bài hát, theo tiếng hát cao vút đầy sức sống của Hiền Mai. Ở cái đất Sài Gòn này, người ta có thể lăng xê một ngôi sao của công nghệ showbiz với một tốc độ chóng mặt, chỉ mới một năm trước thôi, Mai chỉ là một con bé nhà quê từ miền Trung vào kiếm cơm lạc lõng giữa mười triệu người nơi này thì nay khắp nơi người ta nhắc đến cô, poster, áp phích dán nhiều chi chít đủ làm cho từ một ông già đến đứa trẻ nít quen thuộc cái nụ cười trong trẻo ngây thơ của cô trong những tấm hình quảng cáo.Bài hát đi dần đến những nhịp dồn dập ở cao độ đến chóng mặt, khán phòng chìm trong tiếng hò reo và tiếng nhạc, không khí ngột ngạt càng bị đốt nóng vì những fan hâm mộ Hiền Mai đứng dưới. Người ta hét tên cô, hát theo cô, tiếng những bước chân dậm thình thịch của đám người chen chúc nhau hướng nhìn lên sâu khấu. Buổi biểu diẽn cứ phải kéo dài hơn dự kiến, thoạt đầu là một, sau đó là hai bài, rồi thêm nữa, cứ mỗi lần cô định chào khán giả và kết thúc chương trình thì bên dưới lại có những tiếng hô đến khản giọng yêu cầu cô hát thêm, rồi cô lại hát thêm nữa, mãi cho đến khi người phụ trách phòng trà phải bước ra kết thúc chương trình. Hiền Mai rút lui vào trong sân khấu trong những tiếng hoan hô có, la ó có của đám khán giả vừa bị cô làm cho phát cuồng, họ coi cô như một thần tượng sống, họ tôn thờ cô.
Hòa đang cảm giác một sự rung động, bởi vì nó đã chờ từng khoảnh khắc từ khi ông chủ nó có hẹn một chuyến bay chiều nay. Ông chủ luôn luôn đến phòng ngủ của vợ trước khi đi một chuyến công tác dài ngày. Hòa đang đợi để được thấy cảnh ông bà chủ nó làm tình với nhau, trong khi thay vì phải áp tai vào tường để nghe những âm thanh rên rỉ qua bức vách như những lần trước.
Sáng thứ bảy trên quốc lộ 1A, chiếc xe Ford Transit mười sáu chỗ ngồi chở gia đình Mạnh về Vĩnh Long ăn đám cưới người em họ của Tú. Vợ chồng Mạnh, Tú và bé trai mới hơn một tuổi cũng có đem theo bé oshin tên Lan để chăm cu tí. Ngoài ra đi cùng còn có bạn thân của Mạnh thời còn ở Việt Nam. Nhân dịp người bạn Việt Kiều về thăm, vợ chồng Mạnh rủ theo xuống miệt quê miền Tây chơi luôn, Mạnh gởi gắm Tú ráng kiếm một em làm mai cho người bạn vẫn còn độc thân vui tính này, Mạnh còn hay đùa giỡn bảo để bạn cứ lông bông thì như là bom nổ chậm. Anh chàng người bạn tên Long.
Nói đến những truyện cổ tích thần thoại ngày xa xưa hấp dẫn mọi người từ già đến trẻ thì không thể không kể đến truyện Bạch Tuyết và 7 chú lùn, Hoàng tử chăn lợn, Công chúa trong lâu đài? Và một số truyện khác.
Hạnh là cháu ngoại của bác tư, một người bạn thân của ba tôi. Tuy Hạnh bằng tuổi tôi nhưng bác tư bắt nó phải kêu tôi bằng cậu. Hai cậu cháu tôi chơi rất thân với nhau, cùng lớn lên, cùng học chung trường làng, tôi thường bảo vệ chở che cho nó. Còn nó có cái gì ăn cũng chừa phần tôi.
Phần 1
Sẵn vừa bị cho nghỉ việc, tôi ghi danh đi học một thời gian. Dù gì cũng có mấy tháng lương thất nghiệp, lại còn một số tiền thưởng những giờ làm dư, và nếu học nghề ngỗng hay bất cứ môn gì thì EDD cũng cấp thêm cho từ 3 đến 6 tháng nữa. Tôi lai rai ghi tên, lấy đủ 13 unit, để may ra vòi tí ti học bổng trợ cấp. Thế nên, việc học hay không đối với tôi chẳng can hệ, miễn là đi cho hết thì giờ rảnh là nhứt.
Chắc chắn một điều là mối tình giữa Lợi và chị Sáu Minh hoàn toàn không phải là mối tình đầu của nó vì khi tình cờ gặp lại chị Đông – con bác Thông ở Sài Gòn, chị chú bác ruột – thì toàn bộ câu chuyện cũ sáu năm về trước mới chậm rãi lần lượt tái hiện lại trong đầu nó chẳng khác gì một cuốn phim chiếu chậm.
Tôi không biết là tôi có cảm giác thích đàn ông từ khi nào, nhưng từ nhỏ tôi đã có những cảm giác tò mò và hồi hộp mỗi khi vô tình bắt gặp một người đàn ông đứng ông đứng đái ở một góc cây nào đó, tôi giả bộ đứng đái kế bên và len lén đưa mắt nhìn vào cu ông ta, mặc dù lúc đó cu của ông ta rất bình thường, tôi bị kích thích bởi những chùm lông rậm rạp và con cu to dài đang bắn những dòng nước.
Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã !! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín :
Tôi trốn vào một góc khuất nhỏ chỗ bãi đậu xe hơi và run run rút cái phong bì dày cộp từ trong cặp ra. Đây là tháng lương đầu tiên của tôi kể từ lúc tôi ra trường. Tháng lương đầu tiên nên tôi được nhận tiền mặt còn những tháng lương sau tôi sẽ được chuyển khoản vào thẳng ngân hàng.