Ác mộng
Nhà tôi ở một vùng biển đẹp. Đó là một trong những nơi hội tụ của nhiều du khách thích tắm biển và dạo chơi trong rừng. Vì không khí nơi đây rất tuyệt vời.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Nhà tôi ở một vùng biển đẹp. Đó là một trong những nơi hội tụ của nhiều du khách thích tắm biển và dạo chơi trong rừng. Vì không khí nơi đây rất tuyệt vời.
Trước giờ chỉ nghe nói đến Vũng Tàu, Long Hải, Long Thành chứ Nguyệt Lan chẳng nghe gì về Bình Châu. Nhưng bây giờ cũng phải biết vì Ngọc Hân nhỏ bạn trường Luật cứ nô nức kêu gọi tổ chức đi chơi Bình Châu. Dạo này nhỏ Hân yêu đời vì có bồ, nên hay kiếm chuyện, kiếm chỗ đi chơi với bồ nó. Thôi cũng được, anh bồ tên Hùng hay đi chơi chung với hai anh kia, Long và Phong, thành ra bộ năm cũng vui, cả đám quậy giỡn như quỷ.
Lớp võ Vovinam Việt Võ Ddao được tổ chức ở tỉnh Kiên Giang mỗi năm một lần.Tôi tên Hưng năm nay vưà bước vào cái tuổi hai mươi mốt,theo học lớp võ bị cũng đã được mấy năm trơì. Thơì gian daì như con nước đổ,với caí ý muốn cuả Hưng là tốt nghiệp cái băn`g để được đi dạy học cho những dứa trẻ khac’.Nhưng càng học thì thời gian lại càng daì thêm rạ. Mỗi lần đến lớp Hưng vân? thường nghe các anh chang` ngôì táng doc’ noí bậy ba.Dda số là noí đến những cái thú lam` tinh` hay đọc truyên. dâm.Hưng nhiêù luc’ chẳng có để ý,có khi Hưng chỉ cười noí vaì câu rôì lại bước đi chổ khác để tập dợt lại những thế võ mà thâỳ đã da.y.Hôm nay thì khac’ Hưng vưà bước vào lớp thì đã được thâỳ kêu vaò trong thay đồ ngay,Hưng không hiêủ nguyên nhân gì cho nên cũng phaỉ làm theo lơì cuả thâỳ.Hưng vaò trong thay chiếc aó võ bị xông đi ra ngoaì,vưà bước ra khoỉ cưả Hưng đã thấy thâỳ đang đứng noí chuyện với hai thanh niên la..Hưng đứng đợi thâỳ noí xông rồi bước tới định hoỉ thâỳ vài câu,chưa kip. mở miệng th`i Hưng đã bị thâỳ nấm lấy tay Hưng lôi vaò chổ cây ban` cun`g với một nhóm hoc. sinh khác.Ddâu vaò đó thâỳ liên` noí cho cả nhóm hoc. sinh là “Hôm nay có nhóm võ cuả Bình Ddinh. xuống đấu võ chứ không phaỉ nhóm võ Vovinam”.Cả bọn lúc này chỉ đứng thừ ra nhin` thâỳ chẳng ai noí năng câu gì hết cả,lúc naỳ thâỳ liên` lấy trong bị ra một số đai khác nhau đưa cho từng đứa một,Hưng thì nhận được bộ dai vang`.Sau khi đưa đai cho từng đứa một thâỳ noí là ai hạ được võ sinh Bình Ddinh sẽ nâng đai đen và ở lại trường một cho đến hai năm thì thâỳ sẽ giao cho băn`g cấp võ sinh.Hưng nghe như vậy thì mừng quýnh,nhưng Hưng cũng sợ là võ Bình Ddịnh đa số đánh toan` là thế hiểm thì ai mà đánh cho lại chứ,vả lại đa số họ sử dung. vũ khí thì cho vang` tay không đánh cũng không la.i.Hưng lo nghĩ miên mang thì bổng nghe tiếng cuả thâỳ goị,Hưng chạy lại chổ thâỳ đang đứng.
Với bộ mặt cáu bẳn, Dũng hậm hực đi. Bà giáo dạy Địa đáng ghét của nó rõ ràng không ưa nó chút nào, cùng với kết quả đó, thằng Hùng được tận 9 điểm trong khi nó chỉ được 5. Phải chờ đợi 3 tiết toán cuối của ngày với tâm trạng này là một cực hình đối với một thằng dốt đặc môn học với toàn số là số như nó. Bùng thôi. Hùng nghĩ, miệng nói là chân hành động, chỉ 5 phút sau nó đã một mình lang thang ngoài phố. Nhưng làm gì ở cái giờ mà cả lũ bạn điên khùng của nó đang ngồi cắn răng chịu đựng trong bức tường kia, chỉ mình nó lang thàng ngoài này. Lững thững qua mấy dãy phố, từ sáng đến giờ chỉ có cái bánh mì không, nó không ăn bánh mỳ kẹp thịt vì toàn dành tiền đi chơi games, bụng đói, bước chân nó lần lần hướng về nhà. Một lý do để về nhà sớm là hơi khó với nó vì mẹ nó cũng dạy ở trường nó và thực tế là còn dạy Sinh vật ở lớp nó nữa. Nhưng đối với nó, không bao giờ khó khăn khi bịa ra một câu truyện cảm động nào đó, để rồi mọi người lại cuống cuồng lo sốt vó vì nó. Bây giờ, nó về nhà vào giữa buổi học với khuôn mặt nhăn nhó của một học trò quá lao lực vào việc học hành.
Ba Trinh qua đời khi Trinh mới vừa 8 tuổi. Thu là Mẹ của Trinh lúc đó mới có 26 tuổi, nhưng vì thương con, Thu chỉ lo đi làm , lo nuôi con và không hề nghĩ đến một người đàn ông nào khác nữa. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Chỉ vài ngày nữa là đến ngày sinh nhật thứ 17 của Trinh. Sáng nay Trinh lại ngồi trên giường xoi gương nhìn thân thể của mình.
Dũng mới tốt nghiệp ĐH từ Anh là lập tức trở về Việt Nam với gia đình. Ngày ra phi trường có ba má và các bạn cùng học với Dũng lúc còn ở Việt Nam ra đón. Trong số đó có Nhi, người cùng lớp và cũng ngồi cạnh Dũng lúc còn trên ghế nhà trường. Tuy trước đây chưa có cặp kè gì nhưng như những người bạn thân, Nhi cũng đi đón dũng. Cũng phải nói Nhi là hoa khôi tuy không phải của trường nhưng cũng là của lớp 12E1 ngày xưa.
Thằng Sung đã định cư ở xứ Hà Lan.
Lớn lên tôi mới biết là chị Hồng không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gũi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Phần 1
Ðã gần 5 giờ chiều, Hoàng cố kết thúc buổi họp với các nhà thương gia cho xong để còn nôn chân đi đến nơi hẹn với người buôn bán nhà cửa đất đai. Trong lòng Hoàng rất vui sướng, vì trãi qua bao nhiêu năm chắt chiu cực nhọc, Hoàng đã gần toại ý nguyện để mua được một căn nhà sang trọng ở lưng triền núi. Hoàng cùng vợ mình đã đi xem rất nhiều các căn biệt thự được xây cất ở các dãy núi cao của vùng Silicon Valley, nhưng cả hai chưa vừa ý một căn nào. Hoàng muốn một ngôi nhà có giá trị ngang tầm cỡ với những người mà miệng đời thường gọi là “đại thương gia” hay các “nhà triệu phú” đang làm ăn chung với Hoàng. Chẳng những thế, ước vọng của Hoàng cho con mình lớn lên được cao sang quyền quý với thiên hạ. Ðây là căn nhà thứ sáu mà Hoàng cùng với vợ sẽ đặt chân đến xem qua cho ưng ý. Hoàng ghé ngang văn phòng nha sĩ do chính vợ chàng làm chủ để đón nàng đi xem căn nhà mơ ước này. Hai người vẫn hoang mang vì chưa biết sẽ chọn mua cho mình được một căn nhà theo ý thích hay chưa? Hoàng lái xe đưa vợ mình lên dốc núi cao ở độ 3000 feet, cái bản đồ điện tử trong xe dẫn hai người theo những khúc quanh co lần tìm đến cái địa chỉ mà vị thương gia địa ốc đã ghi rõ. Trời bắt đầu tối mịt vì mùa đông lạnh đã bao phủ khắp thành phố, Hoàng lái xe càng lúc càng lên cao hơn của quả núi trùng điệp với thông già và cỏ cây hoang dã… Theo dõi bản đồ chầm chậm xe lại để tìm lối rẽ vào một ngõ vắng. Hoàng vẫn chưa nhìn ra địa chỉ và số nhà của dinh thự sau khi bản đồ trong xe vẽ đường chỉ lối. Hoàng cho xe chạy thật chậm với tốc độ 15 dặm một giờ vì Hoàng cẩn giác những con nai băng ngang đường. Trên con đường cây cối mọc thật sầm uất, từ xa vợ Hoàng trông thấy một người đàn bà cùng lứa tuổi với mình đẩy chiếc xe nôi đi ngược lại, vợ Hoàng có ý muốn hỏi thăm đường, nên bảo Hoàng tấp xe vào lề, vợ Hoàng quay kiếng xe xuống, chờ cho người đàn bà đó tiến lại gần hơn. Hoàng cùng vợ trông rõ người đàn bà người Mỹ trắng đang đẫy chiếc xe nôi với đứa con nằm trong đó, vợ Hoàng chào hỏi bà ta và hỏi đường vào hướng New York House Road. Bà ta vui vẽ trả lời, tay chỉ hướng cho hai vợ chồng Hoàng rẽ ngã phải sau lùm cây, có một ngõ hẽm rẽ vào sẽ là con đường dẫn lối vào nơi mà vợ chồng Hoàng muốn tìm. Con đường New York House Road thật khó tìm, vì cái bản tên đường bị che khuất bởi cây cối che khuất. Nếu không quen bước đi, bất cứ ai sẽ lái xe chắc sẽ vụt ngang và lạc lối ngay. Hoàng với vợ thoạt nghĩ trong đầu như thế, chưa kịp cám ơn người đàn bà ven vệ đường đẫy con đi dạo thì bóng bà ta đã dần khuất xa sau cái ngã quẹo cong quanh sườn núi. Hoàng theo sự chỉ dẫn ấy, rồi rẽ lối phải cho xe lăn bánh trên lối sỏi mòn tiến vào cổng sắt, trước mặt hai người là một ngôi nhà cao sang nằm trên vùng đồi núi có thông xanh mọc bao quanh. Khu đất này rộng hơn 10 mẫu, trồng cây ăn trái và hoa kiểng chăm sóc thật đẹp thắm. Ðó là những lời quảng cáo của vị buôn bán địa ốc làm cho Hoàng cùng vợ nôn nao muốn đến xem qua. Cổng sắt đã rộng mỡ đón chào vợ chồng Hoàng vào tận trong sân bãi. Hai vợ chồng ríu rít vui mừng dìu bước chân nhau lên bật thềm tam cấp, bấm chuông…Tiếng chuông cửa ngân nga từng hồi như tiếng chuông đồng hồ quả lắc theo kiểu xưa. Cánh cửa của giang biệt thự hé mở, người đàn ông chống nạng mở cửa mời vợ chồng Hoàng vào nhà. Người thương gia điạ ốc đang ngồi trong phòng khách cũng đứng dậy hân hoan chào tiếp Hoàng cùng vợ. Chủ nhân của căn nhà này là người đàn ông có tật cái chân bên trái lúc nãy đã chống nạng ra đón tiếp vợ chồng Hoàng. Tách trà hãy còn ấm, đối thoại với nhau được vài lời, vợ chồng Hoàng cùng với vị buôn bán địa ốc và ông chủ của căn nhà đi xem một vòng khắp sáu gian phòng rộng rãi, trống trơn. Căn biệt thự quá đẹp và sang trọng vì trang trí nội thất rất lạ mắt. Hoàng cùng vợ xem qua và nhận lời mua với giá thoã thuận của người chủ. Họ hẹn nhau sáng sớm ngày mai sẽ lo xong thủ tục giấy tờ sang nhượng căn dinh thự này với giá 3 triệu mỹ kim.
Chương vọng vào phòng ngủ hỏi vợ:
Phần 1
Hương bước vào phòng bằng những bước chân của người mộng du. Chả là hôm nay vô tình lúc dọn dẹp phòng cho Tuấn con trai mình, Hương vô tình bắt gặp nhật ký của con trai mình. Hương tò mò muốn biết con trai minh viết những gì trong quyển nhật ký nên mới lật ra xem thử.
Cuộc đời sinh viên thật vui cũng thật buồn. Vui vì có bạn bè, có những hoạt động thời trai trẻ. Vui vì tận hưởng cái cảm giác thích thú tự do thoải mái khi không còn gần gia đình nữa. Xen vào đó là cảm giác buồn buồn khi xa người thân, cùng nỗi lo toan cơm áo gạo tiền.
Sau khi bị Thu Thủy hành hạ vì chuyện Tuyết Lê, tôi tính gác cu quy ẩn, không còn đi hành lạc giang hồ nữa. Không ngờ trời vẫn chưa tha, bắt tôi phải trả thù dân tộc trước khi về hưu.
Mười năm, phải! Mười năm rồi còn gì! Năm nay tôi đã trở thành một chàng trai thanh niên không kém. Trên con đường khá quen thuộc dẫn tới nhà, tôi bước trên đường vắng teo không một bóng người.Vai vác ba lô, chân mang giày lính, tay tôi xách theo khẩu súng trường đã gắn bó với tôi suốt 10 năm qua, thong thả tôi rảo bước về nhà. Nếu tôi không lầm thì lúc này trời cũng đã khuya lắm rồi, chắc cũng cỡ đâu 11 hoặc 12 giờ khuya rồi thì phải. Bước tới trước căn nhà quen thuộc của mẹ con chúng tôi đã bao nhiêu năm đùm bọc, hồi hộp trong lòng tôi đưa tay lên nhẹ gõ cửa. Tôi tưởng chừng mẹ tôi, nếu như gặp tôi lúc này chắc là phải vui mừng khôn xiết. Tôi sẽ ôm chầm lấy mẹ tôi và em gái tôi, sẽ khóc lên một tiếng thật lớn cho thoả dạ mong nhớ quê nhà, thương nhớ mẹ và em gái.
Vừa đặt chân tới sân bay, vào lúc 8 giờ sáng, người ra đón mình là ông anh rể, chị mình không nghỉ việc được để đi đón vì làm việc quan trọng ở một công ty lớn. Ảnh ôm mình vào lòng nút lưởi mình trước mặt mọi người, làm mình hơi ngại một chút, rồi đưa mình ra bải đậu xe, bảo mình ngồi phía sau, và ảnh củng vô băng sau với mình, ôm minh vào lòng, nút lưởi mình tiếp trong khi tay ảnh lòn vô áo mình, xoa và bóp vú mình, chỉ trong chốc lác, bàn tay đó vuốt ve đùi mình, vén jupe của mình lên, dọc lồn mình phía ngoài quần lót, rồi ảnh tuột quần lót của mình đi, ném nó xuống xàn xe, banh chân mình ra dọc hột le, dọc mép lồn và đút một ngón tay vô lổ lồn mình, bôm nó càng lúc càng mạnh, mình nứng lồn gần chết, tự động đưa tay qua, mở dây nịt, mở nút quần ảnh, lòn tay vô quần ảnh, kéo cặc đả cứng ngắt của ảnh ra, sụt một hồi rồi khom xuống bú, khi ảnh đụ mình lúc ảnh về thăm quê nhà mấy lần trước, ảnh nói là ảnh rất thích kiểu bú cặc của mình, đả hơn chị mình bú nhiều, vì lần nào mình bú, khí ảnh dều xịt khí ra, xịt trọn vô miệng mình, trong khi chị mình, người vừa đẹp, mình mẩy rất là sexy, hấp dẩn, nhưng chưa bao giờ làm cho ảnh xịt ra bằng miệng chị ấy hết. Dòm qua dòm lại, không có ai chung quanh, ảnh bảo mình chổng đít lên và đút cặc ảnh vô lồn mình từ phía sau đụ tới, vừa xoa mông, vừa nắc làm chiếc xe lắc tới lắc lui rất mạnh, nhưng rất may là không có người nào đi gần cho nên mình củng an tâm.
Sau năm 1975, đại gia đình chúng tôi từ khắp các tỉnh tụ về một căn nhà nhỏ ở Sài gòn. Dĩ nhiên tối đến mọi người ngủ như cá hộp xếp cạnh nhau. Tôi mới lấy vợ được sáu tháng mà hơn bốn tháng phải đi làm xa chưa được gần vợ nhiều, số lần làm tình có thể đếm trên đầu ngón tay. Thành thử khuya đến khi mọi người chung quanh đã ngáy đủ điệu nhạc, tôi bám chặt lưng vợ lấy hơi rồi từ từ cho thằng nhỏ lọt vào âm hộ đang nóng và ẩm ướt. Hai đứa chỉ nhúc nhích chút đỉnh cho con cặc sướng tí và cái lồn chảy nhớt thêm chứ không dám làm tình đúng theo sách vở, nói chi đến những chuyện hun liếm và nút kích nhau. Một cái mền đắp hờ để qua mặt bà con!
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đổ bốn tiếng như báo cho nàng biết đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông chồng già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu bạc trắng nằm tuột ra khỏi chiếc gối nhỏ. Miệng há hốc ngáy một cách mệt mỏi.
Sau khi chia tay với bà Minh & bà Hồng, tôi trở lại tiểu bang cũ dậy toán cho một đại học trong vùng. Nỗi thương nhớ Minh & Hồng cũng vơi dần theo năm tháng. Lúc đó mẹ tôi ở Việt Nam lâm bệnh nặng. Bà viết thư qua cho tôi ngỏ ý muốn thấy cháu nội trước khi lìa đời. Chiều ý mẹ, tôi lo đi kiếm vợ, mặc dù vẫn chưa quên hẳn hai người tình xưa. Trong mấy cô bạn mà tôi quen biết, Thu Thủy là được hơn cả.
Toi xin dấu tên của những người và ủy ban để khỏi làm phiền bà con. Các tên đường là tên cũ trước 1980 vì sau 1980 tôi đi vượt biên nên không biết tên mới.
Từ hôm đi dự đám cưới đứa cháu ở Houston về đến nay, tôi cảm thấy khi thì khó chịu khi thì tiếc rẻ mỗi khi ngồi nghĩ lại cuối tuần đặc biệt đó. Gia đình từ xa đến dự khá đông nên phải chia ra ở nhiều nhà; vợ chồng tôi được vợ chồng đứa cháu anh cô dâu ra đón ở phi trường Bush đưa về nhà chúng, ở đó đã có một cặp anh chị phía Hoa, vợ cháu tôi. Với Hoa đây là lần đầu gặp vợ chồng tôi từ khi lấy Nam, lúc đám cưới tụi tôi bận không đi được. Từ khi gặp ở phi trường Hoa đã nhiều lần nhìn tôi như tò mò, tôi không để ý lắm nhưng sau tôi mới hiểu tại sao. Tôi là người thích hoạt động văn nghệ nên có tí tiếng tăm nhiều người biết, tôi có hai CD nhạc và những lần ra mắt đều được các báo tường thuật, nên cháu tôi dù ở xa vẫn biết … tiếng của tôi. Nam đã quảng cáo tôi khi gặp :