Chiếc vòng sắt trạm hình rồng
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Tiếng thở hổn hển trong phòng của Đặng làm chị Yến tò mò đứng lại,ghe mắt nhìn qua cánh cửa khép hờ ,cảnh tượng đang xảy ra trước mắt làm cho Yến xuýt chút đánh rơi cái giỏ đồ đang cầm trên tay, thằng Đặng trần truồng không 1 mảnh vải trên người đang đụ ai đó mà chị chưa nhìn thấy mặt,đang đứng xoay lưng về phía cửa nó cong người thúc cái nào cái nấy như búa tạ bịch,bịch ,đứa con gái đang nằm dang chân rộng đón nhận từng cái thúc 2chân dơ cao lên trời,miệng thì không ngớt rên rỉ ,cái mông to đùng của Đặng đang cong ra cong vào theo từng nhịp đụ,Yến cảm thấy cổ họng khô nuốt nước bọt hơi khó ,cùng với lúc âm hộ nàng ươn ướt ,trong phòng cả hai đang mê mải với thú vui nhục dục nên không biết những gì đang xảy ra chung quanh mình ,tiếng rên rỉ u a cộng với cái kót két của thành giường làm cho Yến say mê nhìn không chớp mắt ,Đăng lúc này đả nhảy lên giường ,chân đưá con gái gác lên vai nó đang đụ kiểu vác cày qua núi ,con cặc bóng nhẩy nước dâm thụt ra thụt vào cái lồn ướt nhẹp ,1chút nước đùng đục trắng nhớt đang chảy ra bám vào mép lồn từ sau Yến trông thấy rỏ như đang xem tv thân thể nàng như nóng dần theo từng cái thúc nhấp của Đặng cái mông trắng của đứa con gái cong vòng ,miệng lồn đỏ hỏn mở to không khép kín kịp khi thằng Đặng rút cu nó ra đút cu nó vào tiếng rên ầm ừ uất nghẹn của cô gái tiếng thở hổn hển của Đặng làm Yến tai như ù đi mắt mở to ráng thu nhận cảnh cụp lạc đang xảy ra ,rồi Yến bừng tỉnh khi nghe tiếng la quen thuộc của đưa con gái
Dọn dẹp gọn ghẽ lại bàn làm việc xong, Hà Anh ngước nhìn quyển lịch treo tường, hôm nay là Thứ Sáu, ngày 15 tháng 5 rồi. Hà Anh thở dài, vậy là chồng cô đã đi công tác bên Đức được hơn sáu tháng rồi. Chán thật, chẳng biết mấy ngày nghỉ cuối tuần này làm gì cho khỏi buồn đây. Chắc lại đi siêu thị, tạt qua nhà mấy đứa bạn gái rồi đưa cu Minh lên chơi nhà ông bà nội thôi. Tuần nào cũng vậy, Hà Anh thấy chán quá, nhưng chẳng biết làm gì khác cả. Hồi anh Phong, chồng cô ở nhà thì mỗi ngày nghỉ như vậy, anh chiều cô lắm, thế nào cũng bố trí một hôm đưa cả hai mẹ con đi chơi đâu đó. Bây giờ thì chồng Hà Anh đang ở bên Đức để học lấy bằng thạc sỹ. Chồng cô yêu và chiều cô lắm, cô vốn đã quen với sự có mặt, chăm sóc của anh, bây giờ anh đi vắng, Hà Anh thấy hụt hẫng quá. Chồng cô sẽ đi học như vậy là 2 năm, chắc thể nào cô cũng sẽ sang bên đó thăm chồng, nhân tiện đi chơi Châu Âu luôn, nhưng mà cũng phải đợi đến giai đoạn anh gần về đã. Vợ chồng Hà Anh có thể gọi là một cặp vợ chồng trẻ khá thành đạt. Anh Phong chồng cô thì làm cho một công ty kiểm toán của Đức, còn Hà Anh thì làm cho một cơ quan nhà nước, công việc nhàn nhã, làm cho vui là chính chứ điều kiện kinh tế gia đình họ thì không phải lo nghĩ gì. Có thể nói mọi mặt đối với Hà Anh đều là điểm 10, bạn bè cùng lớp đại học ngoại ngữ với cô ai cũng phải ghen tỵ với cô. Vợ chồng cô rất đẹp đôi, chồng Hà Anh thì vóc dáng trắng trẻo, nhìn rất trí thức với cặp kính trắng, còn Hà Anh thì có vóc dáng cao ráo cân đối của một cô gái Hà Thành chính gốc, khuôn mặt cô thanh thoát với cái mũi dọc dừa xinh xắn và đôi môi lúc nào cũng đỏ hồng một cách tự nhiên và nụ cười khoe hàm răng trắng bóng. Cô lại để mái tóc thẳng tự nhiên dài xoã xuống vai, với vài lọn nhuộm hơi vàng nhìn rất sành điệu và hiện đại. Mặc dù đã gần 30 tuổi, lại có một con rồi nhưng trời phú cho cô một vóc dáng cân đối và chiều cao khá lý tưởng, bờ eo mảnh mai như con gái chưa chồng, cùng với cặp chân dài và đôi mông tròn căng, cô lại rất biết cách ăn mặc nên mỗi khi cô phóng chiếc xe @ trên phố đi làm, bao nhiêu cặp mắt của đàn ông phải nhìn theo cô, và có lẽ chẳng ai nghĩ là cô đã có một đứa con nhỏ lên 6 tuổi rồi cả. Có lẽ trên khuôn mặt cô chỉ có duy nhất một nhược điểm, đó là nhiều người chê cô là có cặp môi dầy và cặp mắt khi cười cứ nhăn tít lại vẻ rất đa tình. Tuy vậy Hà Anh là người sống rất đứng đắn, nghiêm túc, không phải bây giờ khi chồng cô đi vắng mà ngay cả khi chồng cô ở nhà, cô được rất nhiều người theo đuổi tán tỉnh, nhưng gì chứ chuyện ngoại tình thì Hà Anh không bao giờ dám nghĩ tới, cô sợ những điều tiếng rồi dư luận này nọ lắm, ở nơi cô làm việc có biết bao nhiêu là người biết chồng cô. Thực ra từ hồi chồng đi vắng đến giờ, Hà Anh cảm thấy lúc nào người cô cũng như thiếu thiếu một cái gì đó, một cảm giác bản năng sinh lý của một người đàn bà khoẻ mạnh trẻ trung cứ âm ỷ dày vò cô, nhiều đêm cô nằm mơ thấy mình gần gũi chồng và choàng tỉnh dậy giữa đêm với khuôn mặt nóng bừng bừng, tim đập thình thịch và phần cơ thể nhỏ nhắn đó của cô ướt đẫm. Sự khao khát sinh lý của Hà Anh không được giải toả, khiến càng ngày cô càng cảm thấy khó khăn vô cùng. Cô cảm thấy dằn vặt lắm nhưng cô vốn không phải là người lẳng lơ, và dù có muốn ngoại tình cũng không phải là điều đơn giản, vì kiểu gì rồi những người chung quanh cô cũng biết, rồi sẽ đến tai chồng cô mất, mà cô sợ những rắc rối ràng buộc của những quan hệ như vậy lắm, nhiều đêm không ngủ được vì thèm được gần chồng đến phát cuồng lên, Hà Anh chỉ ước gì có một người tự nhiên hiện ra để làm tình với cô rồi xong xuôi lại biến mất đi, không để lại một vết tích gì. Mọi chuyện đối với Hà Anh bắt đầu từ Loan, cô bạn gái thân của cô. Hai người là bạn với nhau từ hồi còn học trung học. Đến khi học đại học lại học cùng một lớp, hai người hợp tính nhau nên thân nhau lắm.
Một ngày tháng tư mát mẻ hơn 1300 thước cao trên núi Laguna bên ngoài San Diego, nam Cali. Gã dẫn đứa con gái riêng của vợ là Nga, 17 tuổi cùng bạn trai của nó là Hùng đi cắm trại qua đêm. Nga và Hùng đã cặp kê nhau chắc cỡ 3 năm rồi. Chuyến đi này họ còn định sẽ đi câu nữa.
Ngồi ôn lại những kỹ niệm của những ngày… cái thuở ban đầu ấy… Thư thấy vui vui, sao cái thuở ban đầu ấy ngô nghê quá nhỉ… dể thương quá nhỉ… cái thuở mà Thư chưa biết cái gì là yêu đương, là quan hệ nam nữ, là ân ân ái ái…
Mùa hè qua tôi và vợ tôi quyết định lấy vacation ở một đảo nhỏ thuộc quần đảo Caribbean. Tụi tôi đem theo cô em vợ, gọi là quà tốt nghiệp high school. Tưởng cũng nên kể thêm tôi là một nhà mua bán chứng khoán 30 tuổi, vợ tôi là chuyên gia nghiên cứu thị trường 24 tuổi, còn cô em vợ 17 tuổi thì sẽ dự định lên theo một đại học nhỏ ở miền đông Hoa Kỳ.
Về quê thăm mẹ, Hùng được biết chồng Loan. Người mà Hùng yêu suốt những năm tháng qua đã mất cách vài tháng… vậy là Loan mới ở tuổi ba mươi tư đã goá chồng chắc buồn lắm. Loan là bạn gái đầu đời của Hùng, yêu nhau được gần một năm thì mối tình bị cách trở. Hùng biết gia đình Loan không đồng ý vì gia đình Hùng nghèo… Hùng đã phải ngậm ngùi chia tay mối tình đầu trong câm lặng… Hùng đã cố gắng học tập chu đáo để rồi mười sáu năm sau… bây giờ Hùng đã làm phó giám đốc một công ty ở tuổi ba mươi năm… đã có nhà riêng nhưng trái tim Hùng sau cần ấy năm vẫn đóng băng lạnh giá… với Hùng, Loan là tất cả, Loan đã hiến dâng cả đời con gái trong trắng ngây thơ cho Hùng suốt thời kỳ yêu, cả hai đã tận hưởng những phút giây hạnh phúc nhất của tình yêu…
Cô Thuận khoảng trên 30. Tóc dài mắt to mủi thanh môi đỏ, người nẫy nỡ da trắng, nhưng ăn mặc lúc nào rất kín đáo nên khó nhận. Cô dạy trung học Việt Nam nhưng theo chồng qua Mỹ chỉ làm phụ giáo. Cái nghiệp lúc nào bắt cô cũng phải nghiêm trang. Cô trang điểm vừa phải nhã nhặn. Đi ra đường ngoài giờ dạy lúc nào cũng có chồng cô bên cạnh, ông cũng từng làm làm giảng sư đại học, nhưng vì không hợp với đường lối chánh phủ nên ông tìm cách qua Mỹ theo diện đoàn tụ gia đình anh em. Tên ông là Tính, người ta thường gọi ông giáo Tính. Nhưng qua Mỹ thời gian ông bị đứt gân máu nên một bên hoàn toàn bại xụi phải ngồi xe lăn, từ đó không thấy ông xuất hiện nữa. Cô Thuận càng ngày càng ít tiếp xúc mọi người ngoài giờ đi dạy phụ giáo.
Ở trong lớp đang buồn bực vì hai điểm kém mốn toán và môn lý. Tôi tìm cách trốn 3 tiết cuối về nhà. Ra đến cồng trường tôi còn bị dò hỏi nữa lên khi ra đến quán INTERNET mà tôi vẫn còn came thấy tức tối trong người. Tôi vào mail gửi thư cho mấy bạn tôi xong thì tôi ra về. Về đến nhà tôi không vào nhà ngay mà cất cái xe đạp đi đã rồi chạy ra sân sau lấy quả bóng ra đá định đến trưa mới về. Nhưng tôi vừa cầm được quả bóng lên tay thì nghe thấy tiếng rên khe khẽ từ trong nhà phát ra…
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói….và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa…..chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó,..không biết nó có ngãi hay sao ?”.
Hồi đó tôi mới hai mươi tuổi , má tôi có cử hiệu buôn bán lớn ở Nha trang , tôi là con một được cưng chiều , lại được hoãn dịch vì gia cảnh, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều , mà kể các thứ ăn chơi, thì “ gái” là nhất. Lúc Việt cộng sắp chiếm Nha trang , hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Bảo tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Bảo thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắùn , xe du lịch , xe vận tải lớn, xe lam, rồi lambretta, vespa, cả xe đạp nữa. Đến sẩm tối , thấy bên đường có một cô gái bế con với một con bé đứng bên, xin quá giang vì xe lambretta hư, mà không xe nào cho đi theo, tôi bảo bác tài :
Làm gì để kiếm tiền thật nhanh và thật nhiều? Làm gì để có thể trang trải bao nhiêu món nợ oan trái đang gào thét bên tai từng ngày, từng giờ?
Vì là sinh viên sư phạm cao đẳng thế cho nên mới bước vào trong năm thứ hai tôi đã phải đi thực tập rồi. Cũng rất may mấy tháng vừa qua tính nhát gái của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Không chỉ vậy mà bản thân tôi bây giờ có thể khẳng định mình là một thằng nhát gái. Không chỉ có vậy với những kinh nghiệm phá trinh đến bốn cô gái tuổi 16 thì tôi càng bạo gạn hơn nhiều.
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
Nữa khuya đang ngủ ngon giấc,Thu Hạnh giật mình,vì có bàn tay nào sờ vào chân mình.Cảm giác kinh hải len nhanh vào trong trí óc,mơ hồ,khuấy động.Bàn tay xoa xoa nhè nhẹ trên bắp đùi nàng,từ từ lên tới đôi mông,vì nàng nằm nghiêng,quây về phía bên trong.Nhà chẳng có ai!?.Những đứa con nàng đang nằm ngủ trong phòng chúng nó.Chồng nàng đi công tác cho hãng ngày mai mới về. Ai!?..Nhưng trong một thoáng giây nàng đã nghĩ ra: A! đúng rồi…!Chỉ còn có thằng nhỏ hàng xóm tên Lộc mười bảy tuổi, con ông bà Châu ở xa vài lốc nhà của nàng.Bố mẹ nó đi vacation tuần tới mới về.Chỗ đồng hương ở xứ Mỹ với nhau nên thân nhau là chuyện thường.Ơ quận hạt fairfield nầy đâu có bao nhiêu nhà Việt Nam tị nạn.Ngày hôm nay trước khi chồng nàng đi công tác cho hãng,đã gọi nó sang nhờ sửa lại cái hàng rào.Sau đó hai đứa con của nàng bé Ti năm tuổi và bé Tuân mười tuổi,cứ đòi anh Lộc ngủ lại nhà,vì bố mẹ Lộc đã đi chơi xa.Thu Hạnh năm nầy ba mươi tuổi,còn chồng nàng gần năm mươi,nên đối với Lộc hắn gọi vợ chồng nàng là cô chú.
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh,trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình.Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy,nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình.Làm sao chúa lại tàn nhẩn cướp đi chồng nàng,những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4:30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.
Tại xứ Peru dân da đỏ thường có tục lệ trao đổi nhẫn trong lễ đính hôn giữa đôi trẻ. Những chiếc nhẫn này đều là nhẫn có từ lâu đời của gia đình hai bên, gọi là nhẫn nhưng nhiều khi giống như một chiếc vòng xích nhỏ.
Vừa nhét quần áo vào túi xách Hồng còn quay lại dặn dò cô bạn:
Phần 1
Khi tôi cưới Hằng hai năm trước đây thì Ánh Lệ, con bé con riêng của Hằng mới mười bốn và bắt đầu nảy nở. Bây giờ nó mười sáu nhưng trông như hăm sáu, có lúc lại có cử chỉ như mới lên sáu. Chúng tôi ở trong một công đô hai phòng, chỉ một phòng tắm nên phải xài chung. Hằng làm y tá ở một nhà thương địa phương và làm ca tối. Nàng nói thích làm ca này vì có dịp gặp gỡ gia đình hay người này người kia trong giờ thăm viếng và ca tối thì đỡ cực hơn ca ban ngày, không đến nỗi chán và buồn ngủ như ca khuya.
Chi thoáng đỏ mặt trước con mắt nhìn thèm thuồng của gã đàn ông to béo đang nằm dạng chân trên chiếc giường lớn.Gã nhe hàm răng khấp khểnh vàng khè hoàn toàn tương phản với bộ quần áo đắt tiền mà gã mặc trên người, đó là bộ complê đồng phục của ngân hàng Á Đông, ngân hàng lớn nhất ở Sài Gòn. Gã đàn ông có vẻ đã quen với những lần được phục vụ hầu hạ chuyện đụ đéo trong khách sạn như thế này rồi nên gã thản nhiên nằm chiêm ngưỡng người đẹp đang xấu hổ cởi chiếc áo vét ngoài , để lộ chiếc áo bó bên trong tôn bầu vú nở nang và hai bờ vai trắng nõn.Gã khẽ liếm một vòng quanh mép, hài lòng khi nghĩ đến cảnh chiếm đoạt người đàn bà xinh đẹp đang sắp trần truồng trước mắt , hôm nay hắn cảm thấy niềm hứng khởi mà đã lâu không cảm thấy. Một thằng đàn ông đã sắp 50 như hắn không phải lúc nào cũng có thể sắn sàng như hôm nay, hắn thấy máu trong người chảy mạnh,sôi sùng sục trong huyết quản, con cặc trong quần cứng ngắc chổng ngược lên như chực muốn bung ra ngoài.
Cần và Kiệm là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia đình Cần và gia đình Kiệm ở trong cùng một dẫy phố. Cần và Kiệm cùng học một trường từ Tiểu học đến Trung học.
Tôi lớn lên ở Mỹ cho nên tính tình rât phóng khoáng. I? M very open minded. Gia đình tôi là một gia đình bảo thủ, ba má thường bắt chúng tôi nói tiếng Việt ở nhà, thặm chí lúc chúng tôi còn nhỏ, ông bà gửi chúng tôi đi học tiếng Việt ở các hội đoàn Vietnam, thêm vào đó, chúng tôi rất thích karaoke bằng tiếng Việt, cho nên chị em tôi rất thông thạo tiếng Việt. Bạn trai của chị tôi, Josh, thường hay đến nhà chơi, mỗi lần anh đến, anh đều hỏi thăm và nói chuyện với tôi rất vui vẻ. Josh là một người rất tử tế, đôi lúc không có tôi ở nhà anh ta cũng hay hỏi chi tôi về tôi. Chi tôi có lần nói với tôi rằng:
Ăn trưa trong hãng Tiện,Tuấn quây lại hỏi Thắng: