Con chó
Vừa nhét quần áo vào túi xách Hồng còn quay lại dặn dò cô bạn:
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Vừa nhét quần áo vào túi xách Hồng còn quay lại dặn dò cô bạn:
Phần 1
Chuyện này đã xảy ra lâu lắm rồi, ngay từ mùa hè năm tôi vừa học xong lớp 12. Năm đó tôi được 18 tuổi, lứa tuổi mới lớn của mộng mơ và tò mò. Tôi được mệnh danh là hoa khôi của khối lớp 12, chẳng biết từ khi nào, nhưng dần dần tôi cũng quen đi và cứ cho đó là điều hiển nhiên. Ngày xa trường rồi cũng đến, đứa học sinh nào cũng vui buồn lẫn lộn.
Phần 1
Tiếng lục cục mở cửa lôi tôi ra khỏi giấc ngủ nướng. Chợt nhớ ra bữa nay thứ năm, nhà trường nghỉ nên tôi cố nằm thêm một lúc nữa. Nhìn ánh sáng nhờ nhờ từ ô lưới sát trên cửa hắt vào, tôi thấy hình như chưa có nắng. Tôi lười biếng kéo tấm chăn đơn lên kín mắt để bóng tối phủ dễ ngủ hơn.
Câu chuyện xảy ra vào năm tôi mười lăm tuổi, tôi học trường Trưng Vương. Đây là một ngôi trường nổi tiếng về kỷ luật và đạo đức do Đức cha điều khiển. Tuy mới mười lăm tuổi nhưng thân hình tôi rất là nảy nở và thon gọn tưởng gần như là mười tám mười chín tuổi. Các bộ phận phát triển gần như hoàn toàn khác với lứa tuổi bạn ở lớp. Nhờ trời phù hộ, tôi có một sắc đẹp khả ái.
Tôi đến trại tỵ nạn Paula Bidong khi Tôi vừa tròn 12 tuổi, cái tuổi của một thàng con trai chưa biết mùi đời và cũng chưa biết cuộc sống ngoài xã hội như thế nào. Sau khi làm mọi thủ tục giấy tờ xong xuôi, người ta dẫn tất cả những người trong ghe Tôi xuống khu nhà tập thể gọi là “longhouse”. Nơi đó, người ta bắt đầu phân chia những người trong ghe Tôi ra thành từng groups nhỏ, và dẫn về những khu nhà longhouse để sống. Riêng Tôi thì vì đi một mình, không có thân nhân, nên người ta muốn dẫn Tôi đi đâu thì tùy ý, Tôi không từ chối và cũng không biết nếu từ chối chỗ này, thì sẽ đi về chỗ nào.
Phần 1
Cuộc đời tình ái của tôi bắt đầu vào mùa hè năm 1976. Lúc đó, tôi vừa 12 tuổi, học xong lớp 6 ở mt trường cấp 2 tại TPHCM. Hè năm đó, tất cả học sinh đều phải mang giấy Sinh Hoạt Hè về phường tham gia các sinh hoạt Đoàn Đi. Vừa nghỉ hè xong, Chi Đoàn Phường đã tập hợp các thiếu niên tuổi từ 11 đến 15 để chia thành các Chi Đi(chừng 50 người). Tôi được sắp vào Chi Đi Nguyễn Văn Trỗi. Nhờ vóc dáng cao lớn trước tuổị, lại đẹp trai, thông minh lanh lẹ, nên tôi được các bạn bầu lên làm Chi Đi Trưởng. Sau một tuần sinh hoạt, tôi được gọi lên văn phòng Chi Đoàn để họp Liên Đi. Đây là dịp để tôi gặp mặt làm quen các Chi Đi Trưởng khác, và cũng để Chi Đoàn ra mắt Ban Chấp Hành Liên Đi. Khi mọi ngườI tề tựu đông đủ, chúng tôi sinh hoạt vòng tròn chừng nửa tiếng rồi Đất Ta Ta Ngồi. Trong buổi họp tôi chú ý đến 2 người. Thứ nhất là cô nàng Liên Đi Trưởng tên là Thanh Hà. Thứ hai là Chị Phụ Trách mới của Chi Đi chúng tôi: chị Ngọc Huệ. Liên Đi Trưởng Thanh Hà vốn là con cán b cao cấp trong ngành ngoại giao vưà từ Hà Ni vào. Gia đình cô ta cư ngụ tại mt biệt thự sang trọng do mt tay tư sản đã bỏ lại sau khi di tản hồi 30/4. Thế nhưng cô ta khác hẳn với những học sinh miền Bắc khác. Cô ta có dáng người và nét mặt thanh tú, nếu không muốn nói là khá đẹp. Quần áo cô ta mặc rất đúng mốt, cách ăn nói cũng dịu dàng. Lúc đó Thanh Hà 15 tuổi, vưà học xong lớp 9. Còn chị phụ trách Ngọc Huệ thì vốn là con gái mt gia đình cũng khá giả trong xóm. Chị có vẻ đẹp đài các của các tiểu thư. Năm đó chị 19 tuổi, đang học năm thứ nhất Đại Học Tổng Hợp.
Phần 1
Gia đình của tôi gặp một cuộc sóng gió mà không gia đình nào muốn nó xảy ra… Một không khí thật im lặng trong một cuộc xử tội ba nuôi của tôi tại một tòa án Family Court, Phiên tòa kéo dài một tuần lễ, chỉ có sự hiện của bà quan tòa, ba tôi, mẹ và một người thông dịch tiếng Việt… Vị Công Tố Viện hỏi tôi, cháu hôm nay ra trước tòa phải nói sự thật không thì cháu sẽ bị nhốt và xử tội như người lớn theo luật của California, cháu có hiểu không, và bắt đầu giới thiệu mình truóc bao nhiêu tuổi và ở đâu!!! Tôi ngập ngừng và rất sợ…
Phần 1
Tôi dọn đến thành phố Phoenix ở chung với chị Hằng và anh Sơn lúc tôi vừa ra trường đại học. Chị Hằng là chị thứ tư và anh Sơn là chồng của chị. Nghe anh Sơn nói ở thành phố đó dễ kiếm việc làm, và sẵn tiện ở gần chị Hằng luôn nên tôi đồng ý ngay. Lúc đầu tôi chỉ định ở chung với anh chị vài ba tháng đến khi tôi tìm được việc làm, nhưng anh chị khuyên tôi ở lại chung cho vui và dành dụm tiền để trả tiền học. Thấy anh chị thương mình tôi cũng cảm động và đồng ý ở chung với anh chị.
4h chiều ở Mahattan thật là đẹp. Christian – cậu bé mồ côi vẫn hay ra chỗ bến xe bus, ngồi ngắm đường phố. Ngắm những người đi qua đi lại trên phố và tự hỏi không biết ai trong số những người ở đây nhận nuôi Chris. Đã biết có bao nhiêu người bạn ở cùng phòng với Chris tại cô như viện ở đây đã được nhận nuôi vậy mà nay Chris đã 13 tuổi rồi mà Chris vẫn còn ở đây. Nó phải ở đây đến bao giờ. Các cô ở cô nhi viện rất tốt với Chris nhưng Chris vẫn thèm khát một gia đình hay một người thân nào đó để chỉ yêu một mình nó, chăm sóc một mình nó thôi. Và nó cũng chỉ yêu một người duy nhất mà thôi.
Từ hôm đi dự đám cưới đứa cháu ở Houston về đến nay, tôi cảm thấy khi thì khó chịu khi thì tiếc rẻ mỗi khi ngồi nghĩ lại cuối tuần đặc biệt đó. Gia đình từ xa đến dự khá đông nên phải chia ra ở nhiều nhà, vợ chồng tôi được vợ chồng đứa cháu anh cô dâu ra đón ở phi trường Bush đưa về nhà chúng, ở đó đã có một cặp anh chị phía Hoa, vợ cháu tôi.
Mười năm, phải! Mười năm rồi còn gì! Năm nay tôi đã trở thành một chàng trai thanh niên không kém. Trên con đường khá quen thuộc dẫn tới nhà, tôi bước trên đường vắng teo không một bóng người.Vai vác ba lô, chân mang giày lính, tay tôi xách theo khẩu súng trường đã gắn bó với tôi suốt 10 năm qua, thong thả tôi rảo bước về nhà. Nếu tôi không lầm thì lúc này trời cũng đã khuya lắm rồi, chắc cũng cỡ đâu 11 hoặc 12 giờ khuya rồi thì phải. Bước tới trước căn nhà quen thuộc của mẹ con chúng tôi đã bao nhiêu năm đùm bọc, hồi hộp trong lòng tôi đưa tay lên nhẹ gõ cửa. Tôi tưởng chừng mẹ tôi, nếu như gặp tôi lúc này chắc là phải vui mừng khôn xiết. Tôi sẽ ôm chầm lấy mẹ tôi và em gái tôi, sẽ khóc lên một tiếng thật lớn cho thoả dạ mong nhớ quê nhà, thương nhớ mẹ và em gái.
Phần 1
Chào các bác hôm nay em xin kể cho các bác 1 câu chuyện sex cực hay mà cũng cực dài. Thời gian còn nhiều nên các bác cứ yên tâm mà đọc…
Vừa đặt chân tới sân bay, vào lúc 8 giờ sáng, người ra đón mình là ông anh rể, chị mình không nghỉ việc được để đi đón vì làm việc quan trọng ở một công ty lớn. Ảnh ôm mình vào lòng nút lưởi mình trước mặt mọi người, làm mình hơi ngại một chút, rồi đưa mình ra bải đậu xe, bảo mình ngồi phía sau, và ảnh củng vô băng sau với mình, ôm minh vào lòng, nút lưởi mình tiếp trong khi tay ảnh lòn vô áo mình, xoa và bóp vú mình, chỉ trong chốc lác, bàn tay đó vuốt ve đùi mình, vén jupe của mình lên, dọc lồn mình phía ngoài quần lót, rồi ảnh tuột quần lót của mình đi, ném nó xuống xàn xe, banh chân mình ra dọc hột le, dọc mép lồn và đút một ngón tay vô lổ lồn mình, bôm nó càng lúc càng mạnh, mình nứng lồn gần chết, tự động đưa tay qua, mở dây nịt, mở nút quần ảnh, lòn tay vô quần ảnh, kéo cặc đả cứng ngắt của ảnh ra, sụt một hồi rồi khom xuống bú, khi ảnh đụ mình lúc ảnh về thăm quê nhà mấy lần trước, ảnh nói là ảnh rất thích kiểu bú cặc của mình, đả hơn chị mình bú nhiều, vì lần nào mình bú, khí ảnh dều xịt khí ra, xịt trọn vô miệng mình, trong khi chị mình, người vừa đẹp, mình mẩy rất là sexy, hấp dẩn, nhưng chưa bao giờ làm cho ảnh xịt ra bằng miệng chị ấy hết. Dòm qua dòm lại, không có ai chung quanh, ảnh bảo mình chổng đít lên và đút cặc ảnh vô lồn mình từ phía sau đụ tới, vừa xoa mông, vừa nắc làm chiếc xe lắc tới lắc lui rất mạnh, nhưng rất may là không có người nào đi gần cho nên mình củng an tâm.
“Xin lỗi bà. Ông chủ đang bận tiếp khách hàng, tôi không dám làm phiền ông. Tôi sẽ trình ông chủ để gọi lại bà sau khi ông hết bận. Kính chào bà” Trả lời bà chủ xong, Mạnh mỉm cười gác điện thoại. Khách của ông chủ không phải là khách hàng mà là cô nhân tình của ông.
Bà Đoan đưa chồng lên phi trường đi về Việt Nam. Năm nào ông Tần cũng về Việt Nam vài tuần. Nhờ làm chủ hai tiệm nail nên họ khá giả. Mới đầu cũng cơ cực, mở tiệm nail tại những khu không an ninh đông Mỹ đen và đám Nam Mỹ, nhưng sau đó với sự tài giỏi của bà Đoan nên dần dần làm ăn khấm khá và mở thêm tiệm khác ở ngoại ô dân Mỹ trắng hạng sang. Mỗi tiệm có khá nhiều thợ do bà Đoan huấn luyện. Sau khi bảo lảnh thêm vài người trong gia đình bà con qua Mỹ nên họ thay mặt bà trông nôm nên ông bà rỗi rảnh hơn. Bà Đoan nỗi tiếng là khó tánh và nghiêm khắc nên ai cũng sợ. Bà thường tập hộp nhân viên nói lên những qui luật của bà, nêu không tuân hành là bà đuổi thẳng không thương tiếc. Nhưng
Ninh nhà ở Khâm thiên hơn 50t ly hôn và có một con gái đang học ở nước ngoài, tự do theo đúng nghĩa của nó còn Ngân nhà ở Thanh Liệt, Thanh Trì ngoại thành Hà nội. Ngân sinh năm 1971 nay cũng chuẩn bị sangU40 Hồi trẻ chắc Ngân cũng là một thiếu nữ có duyên nêú không nói là khá xinh. Nhưng bản chất là kẻ hiếu thắng nên trong cách nói chuyện với các bạn trai cũng có… vấn đề nên đã chia tay với mối tình đầu mặc dù hai bên chỉ còn chờ ngày cưới. Sau mối tình ấy Ngân đã xốc thực sự nhưng tuổi già thi cứ đến dần nên gia đình động viên lấy một chàng trai trên Ngân 8 tuổi nhà ở phố Khâm thiên mà Ngân chẳng yêu tí gì, chính vì vậy chồng Ngân ghen kinh khủng bởi tính Ngân vốn lãng mạn. Mặc dầu vậy, hai vợ chồng Ngân cũng cho ra đời 2 đứa con một trai một gái nhưng với bản chất là cuộc hôn nhân không tình yêu nên Ngân luôn tìm cho mình”một bờ vai” để tựa khi… ngủ gật.
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Ở trong lớp đang buồn bực vì hai điểm kém mốn tóan và môn lí .Tôi tìm cách trốn 3 tiết cuối về nhà .Ra đến cồng trường tôi còn bị dò hỏi nữa lên khi ra đến quán INTERNET mà tôi vẫn còn came thấy tức tối trong người .Tôi vào mail gửi thư cho mấy bạn tôi xong thì tôi ra về .Về đến nhà tôi không vào nàh ngay mà cất cái xe đạp đi đã rồi chạy ra sân sau lấy quả bóng ra đá định đến trưa mới về .Nhưng tôi vừa cầm được quả bóng lên tay thì nghe thấy tiếng rên khe khẽ từ trong nhà phát ra
Hắn dán chặt môi hắn vào môi của Thu mà nút một cách hồ hởi. Hắn đưa lưỡi vào miệng Thu rà từng cái răng rồi kéo lưỡi Thu ra nút mạnh vô miệng hắn. Thu nhắm mắt ngã mình vào vòng tay rắn chắc của hắn. Trong lúc hôn Thu, hắn cởi từng cái nút áo của Thu ra, rồi lột trần nàng và tuột luôn cái áo ngực ra một cách điêu luyện.