Đại hiệp hồn
Mẫu tử ân ái vân vũ hội
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Mẫu tử ân ái vân vũ hội
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Ba Trinh qua đời khi Trinh mới vừa 8 tuổi. Thu là Mẹ của Trinh lúc đó mới có 26 tuổi, nhưng vì thương con, Thu chỉ lo đi làm , lo nuôi con và không hề nghĩ đến một người đàn ông nào khác nữa. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Chỉ vài ngày nữa là đến ngày sinh nhật thứ 17 của Trinh. Sáng nay Trinh lại ngồi trên giường xoi gương nhìn thân thể của mình.
Tín chưa kịp đặt ly cà phê đang uống xuống bàn thì Linh đã kéo zip chàng xuống, móc cặt ra và há môi ngậm lấy rồi nút mạnh. Càng lúc nàng càng bú dồn dập. Tín xoay người đặt ly cà phê lên chiếc bàn kế bên rồi cúi người ghì chặt đầu Linh vào háng mình. Từ tháng nay, kể từ lúc hai đứa vào làm chung department này, hầu như ngày nào chàng và nàng cũng có những giờ phút đam mê nóng bỏng như thế. Tiếng Tín hổn hển:
Phần 1
Vào tuổi 13 Cu Long trông lớn hơn đám bạn cùng tuổi. Năm 1973 chiến tranh vẫn quanh đây. Vài năm nữa nếu hắn thi rớt tú tài thì đi lính. Miền Nam Việt vào những năm sau nầy chiến cuộc sôi động mãnh liệt ở thôn quê, nhưng các thành phố vẫn sinh động bình thường. Cu Long vẫn cắp sách tới trường. Như trăm ngàn thằng nhải khác là nó tới tuổi dậy thì, tuổi thấy vú, mông, đàn bà hây hẩy là lòng thấy nôn nao kỳ lạ. Trong xóm hắn có chị Tuyên con ông bà Năm hàng xóm lớn hơn nó vài tuổi. Chị Tuyên học tới lớp mười, không học thêm, xin đi dạy trẻ con lớp vỡ lòng. Chị Tuyên có sắc đẹp, trông khoẻ mạnh, mái tóc dài, khuôn mặt thanh tân hơi nghiêm (Dầu gì cũng cô giáo) ngực nhô cao sau áo dài, thân hình cân đối. Mỗi ngày chị đi đi về về có rất nhiều cây si trồng chung quanh, chàng nào cũng muốn xin tí tình yêu. Nhưng không thấy ai được. Trong số đó có Cu Long nhưng không ai để ý, vì hắn còn nhỏ, với laị là hàng xóm nên chị Tuyên tự nhiên với nó hơn.
Phần 1: Khởi Đầu Cơn Ác Mộng
Thịnh và Yến da năm năm chung sống hạnh phúc bên nhau. Yến rất đẹp với một thân hình thon nhỏ cân đổi, mái tóc đen nhánh phủ ngang vai, cặp vú nảy nở săn chắc, đôi mông tròn trĩnh. Cặp uyên ương này vừa dọn đến ngôi nhà mới được mấy ngày thì Tâm và Lan, hai người hàng xóm đến thăm rồi từ đó họ trở thành bạn thân thiết với nhau.
Cậu ấm Thiện là con trai áp út của ông hường Nguyễn. Cậu ra đời tại một thành phố lớn, nhưng vì hoàn cảnh chiến tranh, cậu được gửi về tạm trú với một người chú thúc bá tại quê ni, lúc vừa sắp sửa tròn 12 tuổi.
Rổ mía ghim vẫn còn hơn phân nửa, con Chín ngước nhìn bầu trời đã về chiều, khách xuống đò đã bắt đầu thưa thớt, con nhỏ nhìn lại rổ mía mà ngán ngẩm. Con Chín buồn cho thân nó, phải chi nó là con trai, tay chân lanh lẹ thì chắc không phải dầm mưa dãi nắng đêm ngày như vậy, nó nhớ tới đám thằng Sậu, thằng ba Gà, thằng Út mun, mấy đứa nó là con trai, tay ôm thúng cóc, ổi mà vẫn nhảy xuống xe đò ào ào dù là xe đang chạy.
Thế là Lệ Hà đã là học sinh cấp III, cấp học cuối cùng trong đời học sinh, sau 3 năm học tại trường Phổ thông trung học sẽ là giảng đường Đại học chờ đợi trước mắt. Lệ Hà tự dưng thấy băn khoăn khi nghĩ đến lời mấy cô bạn gái “hiện đại” cùng lớp: “Học đến cấp III rồi mà chưa có người yêu là kém lắm, phải kiếm sẵn một chàng đi, sau này lên Đại học toàn bọn nhà quê không ra gì đâu”. Chẳng lẽ con gái bây giờ lại cứ phải … yêu sớm như thế ? Lệ Hà tự hỏi như vậy. Mẹ cô là một người rất nghiêm khắc, luôn luôn nhắc nhở Hà rằng “con gái phải biết giữ mình” từ khi cô bắt đầu dậy thì, trở thành một thiếu nữ phổng phao, xinh đẹp. Mẹ Hà nghiêm khắc lắm, hơi một tí là nhắc cô con gái cưng chuyện này chuyện nọ. Hồi trước, khi mấy cô bạn gái “hiện đại” rủ Lệ Hà đi mua mấy bộ đồ “mới” về mặc, mẹ Hà đã kiên quyết bắt cô vứt ngay mấy bộ quần áo hở hang đó đi, không cho mặc. Rồi sau khi tận mắt nhìn thấy những người bạn gái của Lệ Hà, bà mẹ đã lập tức cho cô con gái chuyển trường ngay vì “học với những con bé như thế thì làm sao mẹ yên tâm được”. Không dám trái lời mẹ, Lệ Hà đành chấp nhận rời ngôi trường ở trung tâm thành phố của mình, đến học ở một trường xoàng xoàng ở sát ngoại thành.
Hương bước vào phòng bằng những bước chân của người mộng du. Chả là hôm nay vô tình lúc dọn dẹp phòng cho Tuấn con trai mình, Hương vô tình bắt gặp nhật ký của con trai mình. Hương tò mò muốn biết con trai minh viết những gì trong quyển nhật ký nên mới lật ra xem thử.
Trương Vô Kỵ, con của Võ Ðang lục hiệp Trương Thúy Sơn và Bạch Mi giáo Hân Tố Tố, ra đời trên Băng Hỏa đảo, một đảo hoang ở cực bắc chỉ có bốn người ở. Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn là người thứ tư.
Bình minh đỏ mỏng kẻ một đường ở chân trời. Cái vịnh nhỏ như một cái hồ lớn có cái cửa vịnh hẹp không xa mấy cái cửa khẩu dòng sông Sepik ven biển phương bắc xứ New Guinea. Cũng nên nhắc New Guinea thật ra là phân nửa phải của một hải đảo lớn nằm ngay trên nước Úc, cũng được coi như là một xứ thuộc Úc châu vậy ; còn phân nửa bên trái hải đảo này chính là lãnh thổ của Nam Dương. Cái vịnh không tròn trịa mà hẹp sâu, rừng già che phủ quanh vịnh. Cây cối um tùm không thấy lối ngoài một số cầu dạo khập khiễng nhô ra mặt nước và chung quanh mấy cây cầu này mới trống thoáng hơn với các con đường mòn dẫn đến.
Vợ chồng tôi thuê căn nhà của chị Bảy từ mấy năm qua. Căn nhà nằm trong một hẻm nhỏ, rất hẹp, nhưng gia đình tôi khéo sắp đặt nên cũng vo tròn bóp méo tạm đủ chỗ. Gian dưới dành cho bọn nhỏ, ban ngày được coi là chỗ ra vào, bàn ăn, nơi tiếp khách, tối đến lau sạch là bọn nhỏ dùng làm chỗ ngủ. Vợ chồng tôi thì dành cái gác xép sát nóc nhà, lên xuống bằng một cái thang gỗ dựng thường trực bên cạnh.
Vì là sinh viên sư phạm cao đẳng thế cho nên mới bước vào trong năm thứ hai tôi đã phải đi thực tập rồi. Cũng rất may mấy tháng vừa qua tính nhát gái của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Không chỉ vậy mà bản thân tôi bây giờ có thể khẳng định mình là một thằng nhát gái. Không chỉ có vậy với những kinh nghiệm phá trinh đến bốn cô gái tuổi 16 thì tôi càng bạo gạn hơn nhiều.
Phụng cao thước tám, da ngâm ngâm vừa phải, không đen, thân thể cường tráng, thể tháo. Là một người trí thức, hoạt bát lại ưa hoạt động nên dáng dấp Phụng rất trẻ trung. Chàng thích đi thám thính các vùng đồi núi vùng ngoại ô San Francisco, và đó đúng là sở thích của chàng: Chạy bộ trên các con đường mòn, quen thuộc hay không. Chàng có nhiều bạn bè và thường đi picnic hay tours, cắm trại với họ, độc thân có, bị vướng bận cũng có. Riêng Phụng thì vẫn còn độc thân vui tính, và đó cũng là lý do hấp dẫn phái nữ.
Trời đả khuya, tiếng chỗi xoèn xoẹt của nhửng công nhân quét đường vang lên.. Nga cất tiếng thở dài, mấy đêm nay nó không tìm được một thằng khách nào cả. Nga đi tới, đi lui, nó đứng muốn rạc chân, rồi ngồi xuống, mắt láo liên, vừa canh chừng CA, vừa tìm một thằng khách nào đó để qua đêm. Tất cả đều im lặng, ngoại trừ tiếng xe gắn máy thỉnh thỏang xen vào tiếng chổi quét… Đầu óc Nga suy nghỉ mông lung…
Phần 1
Trong khu phố từ con nít đến người gần trăm tuổi đều biết đến cậu Tư Chướng. Người ta khẻ bảo với nhau , cậu ta là người đàn ông cặc dài . Lối phố bàn tán như vậy nhưng chính mắt thấy, chắc chắn chẳng mấy ai . May ra , cô Tím , bây giờ là vợ của anh chàng Bợn mới rõ sự thể ra làm sao.
Lâu lâu, Lợi vẫn thường nghe mẹ nhắc đến cô Tình – em út của bố như là một vĩ nhân của gia đình. Chẳng biết lúc Lợi còn nhỏ, nó có biết cô Tình hay không, chứ bây giờ ngộ nhỡ gặp cô đi ngoài đường, chắc nó cũng chả biết ai là ai. Thật tình mà nói, gần đây cô có mặt trong đám cưới chị Năm Hoàng và anh Vương nhưng có lẽ là hôm đó đông người quá nên Lợi không để ý đến chăng?
Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thi trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh. Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công ty, chứ nhà tôi cũng không cách xa đây cho lắm. Nghĩ thấy tình cảnh em tội nghiệp, cứ chờ như vầy thi bao giờ mới được về nhà, tôi liền đánh bạo đề nghị:
Chị lấy chồng. Đêm động phòng chị ngượng ngập để cho một người đàn ông cởi quần. Hai người thật vụng về. Rồi đâu cũng vào đấy. Người chồng hiền lành yếu đuối, chị xây dựng gia đình. Cuối cùng thì gia đình chị qua Mỹ theo lối đoàn tụ. Chị đi làm lao động vất vả kiếm tiền nên ít khi để ý đến nhan sắc. Có người nói chị đẹp tự nhiên. Chị chỉ cười không trả lời.
Tôi và Hằng kết hôn cũng đã được gần bốn năm. Hai vợ chồng làm trong một công ty về truyền thông nên công việc cũng tương đối bận. Tuy nhiên thì hai vợ chồng cũng thường xuyên có những buổi nghỉ cuối tuần khá dài.
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.