Thiếu gia thác loạn
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Chào tất cả những ai đang theo dõi truyện của tôi. Hôm nay tôi sẽ đưa các bạn đến một câu chuyện khá hấp dẫn. Nói về cuộc phiêu lưu tình ái với các bạn học của mình. Các bạn chắc thắc mắc nhân vật chính là ai. Xin thưa đó không phải một người xa lạ cho lắm. Đấy là Hưng. Nếu bất kỳ ai theo dõi sẽ nhận biết đó là nhân vật chính của khá nhiều câu chuyện của tôi rồi.
Phần 1
Phần 1
Ông Thạnh, bố của Lợi, cách đây hai mươi hai năm về trước, tuy đã có đến năm mặt con ( chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh) nhưng do tính đào hoa léng phéng ( vì thế mà hiện tại Lợi bị ảnh hưởng di truyền nặng nề một cách ghê gớm đến như vậy) nên trong một chuyến về chơi tại xã Phước Lý, Huyện Long Thành, một cuộc tình đã chớm nở giữa ông và một phụ nữ người Khơme. Kết quả mối tình ong bay bướm lượn trên là một người con gái đã chào đời hay nói khác hơn, Lợi lại có thêm một người chị ruột cùng cha khác mẹ tên Nguyễn Thị Y Liên lớn hơn nó những chín tuổi. Thật không ngờ, trong một hoàn cảnh hết sức éo le, giống như chị Đông và chị Sương, chị Liên cũng đã trở thành người tình một đêm tuyệt vời của nó khi nó vừa học xong lớp 7 mặc dù chị lớn hơn nó những chín tuổi. Về nhan sắc thì phải thừa nhận một điều là chị không sao so sánh ngang bằng với chị Đông, chị Sương cho được vì do ảnh hưởng di truyền từ mẹ nhiều hơn bố nên giống mẹ như đúc ở làn da đen chẳng khác gì cục than hầm, đến nỗi chị mà đứng trong màn đêm thì cho dù người tinh mắt lắm cũng chưa chắc gì nhận ra.
Bạn đang đọc Quyển 2, đọc Quyển 1 tại đây: http://truyendam.org/thieu-gia-phong-luu/
Vào một ngày đẹp trời, Ngọc quyết định dậy sớm để tập thể dục. Thực ra thì nàng đã có sẵn 1 thân hình cân đối và phải nói không chê được vào đâu nhưng nàng quyết định tập để cho sức khỏe của mình được ổn định. Có một đặc điểm ở Ngọc là dù có không tập hay chế độ ăn uống thế nào thì thân hình đó của nàng vẫn cứ mỹ miều. Được sinh ra trong một gia đình giàu có nên có lẽ cuộc sống của nàng không phải lo thiếu thốn gì cả. Ngọc năm nay 18 và bố mẹ của nàng mới vừa bước vào tuổi 40, 2 ông bà có con sớm nên có lẽ bây giờ họ cũng hiểu tâm lý của con hơn.
Phần 1: Khởi Đầu Cơn Ác Mộng
Chiếc Lanos màu trắng nhá đèn xi-nhan từ từ rẽ phải rồi đậu xịch trước cửa vũ trường lớn trên đại lộ ở thành phố HCM,cửa xe hé mở trên xe bước xuống hai thanh niên súng sính trong bộ vó đắc tiền ,một thanh niên búng điếu thuốc thành một vòng cung rất đẹp đảo mắt nhìn xung quanh rồi ngông nghênh bước vào cửa ánh mắt phớt lờ anh chàng gác cửa vừa gật đầu chào vừa dang tay mời vào.
Ngồi trước hiên một căn nhà trong con hẻm nhỏ và lầy lội tại Khánh Hội. Phu bưng chiếc hộp sắt, chờ đợi đã hơn một tiếng đồng hồ rồi. Trời còn mưa lâm râm, lành lạnh. Có lẽ không phải khí hậu lạnh vì bây giờ đang vào mùa hè. Không biết có phải cái hộp chàng đang ôm trong tay làm cho thân thể Phu cứ chốc chốc lại rùng mình hay không. Vì quả thực, nỗi thắc mắc và sợ hãi cứ ám ảnh chàng từ lúc cầm chiếc hộp sắt này tới giờ.
Vậy là Lợi đã chính thức bước vào năm học mới, năm học lớp 11với bao niềm vui mới bên thầy cô, bạn bè và nhất là thằng An, thằng bạn thân của nó ở Mã Đà – Trị An về, không biết là đào được mấy cây vàng nhưng thấy mặt là vui rồi. Mấy bữa rày, ngày nào trời cững mưa và chương trình dự báo thời tiết trên đài truyền hình, đài phát thanh lúc nào cũng ra rả thông tin về cơn bão số 9 xuất phát từ quần đảo Philippin, hoành hành trên biển Đông và có khả năng đổ bộ vào các tỉnh miền Đông Nam Bộ như Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai, Sông Bé, Bình Dương…Bầu trời lúc nào cũng đều không có nắng, âm u, rả rích mưa rào hết đợt này đến đợt khác từ sáng đến tối ; cho dù là 12 giờ trưa đi nữa thì nhìn cũng giống như là 6 giờ chiều. Không gian như vậy thì thử hỏi lòng người sao vui cho được? Riêng Lợi thì nó chỉ hơi buồn một chút vào buổi chiều tạm biệt chị Đào Bến Tre ở Vũng Tàu trở về Bà Rịa sau khi chị đã gặp được chị Nga nhưng khi về đến nhà thì nỗi buồn ấy đã được nhanh chóng thay bằng một niềm vui bất tận ; đó là nó được gặp lại cô Lan – cô dạy nó năm học lớp 5 tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ sau gần 6 năm trời xa cách. Sau khi Lợi học xong lớp 5 lên lớp 6 thì cô Lan được Sở Giáo dục chuyển đi công tác tại trường Tiểu học Đất Đỏ mãi cho đến năm học này, cô mới được chuyển về lại Bà Rịa và dạy học tại trường Tiểu học Trường Sơn thuộc địa phận thôn Long Toàn. Vì gia đình Lợi vừa mới đăng biển “cho thuê phòng trọ dài hạn” nên thật tình cờ, khi ngang qua nhìn thấy, cô Lan mới vào hỏi thuê ; dĩ nhiên, cô cũng còn nhớ rõ đây là nhà thằng học trò học giỏi nhất lớp 5 cô dạy hồi đó vì cô ở phòng tập thể của trường gần nhà Lợi và cô cũng nhiều lần đến nhà Lợi chơi.
Dọn dẹp gọn ghẽ lại bàn làm việc xong, Hà Anh ngước nhìn quyển lịch treo tường, hôm nay là Thứ Sáu, ngày 15 tháng 5 rồi. Hà Anh thở dài, vậy là chồng cô đã đi công tác bên Đức được hơn sáu tháng rồi. Chán thật, chẳng biết mấy ngày nghỉ cuối tuần này làm gì cho khỏi buồn đây. Chắc lại đi siêu thị, tạt qua nhà mấy đứa bạn gái rồi đưa cu Minh lên chơi nhà ông bà nội thôi. Tuần nào cũng vậy, Hà Anh thấy chán quá, nhưng chẳng biết làm gì khác cả. Hồi anh Phong, chồng cô ở nhà thì mỗi ngày nghỉ như vậy, anh chiều cô lắm, thế nào cũng bố trí một hôm đưa cả hai mẹ con đi chơi đâu đó. Bây giờ thì chồng Hà Anh đang ở bên Đức để học lấy bằng thạc sỹ. Chồng cô yêu và chiều cô lắm, cô vốn đã quen với sự có mặt, chăm sóc của anh, bây giờ anh đi vắng, Hà Anh thấy hụt hẫng quá. Chồng cô sẽ đi học như vậy là 2 năm, chắc thể nào cô cũng sẽ sang bên đó thăm chồng, nhân tiện đi chơi Châu Âu luôn, nhưng mà cũng phải đợi đến giai đoạn anh gần về đã. Vợ chồng Hà Anh có thể gọi là một cặp vợ chồng trẻ khá thành đạt. Anh Phong chồng cô thì làm cho một công ty kiểm toán của Đức, còn Hà Anh thì làm cho một cơ quan nhà nước, công việc nhàn nhã, làm cho vui là chính chứ điều kiện kinh tế gia đình họ thì không phải lo nghĩ gì. Có thể nói mọi mặt đối với Hà Anh đều là điểm 10, bạn bè cùng lớp đại học ngoại ngữ với cô ai cũng phải ghen tỵ với cô. Vợ chồng cô rất đẹp đôi, chồng Hà Anh thì vóc dáng trắng trẻo, nhìn rất trí thức với cặp kính trắng, còn Hà Anh thì có vóc dáng cao ráo cân đối của một cô gái Hà Thành chính gốc, khuôn mặt cô thanh thoát với cái mũi dọc dừa xinh xắn và đôi môi lúc nào cũng đỏ hồng một cách tự nhiên và nụ cười khoe hàm răng trắng bóng. Cô lại để mái tóc thẳng tự nhiên dài xoã xuống vai, với vài lọn nhuộm hơi vàng nhìn rất sành điệu và hiện đại. Mặc dù đã gần 30 tuổi, lại có một con rồi nhưng trời phú cho cô một vóc dáng cân đối và chiều cao khá lý tưởng, bờ eo mảnh mai như con gái chưa chồng, cùng với cặp chân dài và đôi mông tròn căng, cô lại rất biết cách ăn mặc nên mỗi khi cô phóng chiếc xe @ trên phố đi làm, bao nhiêu cặp mắt của đàn ông phải nhìn theo cô, và có lẽ chẳng ai nghĩ là cô đã có một đứa con nhỏ lên 6 tuổi rồi cả. Có lẽ trên khuôn mặt cô chỉ có duy nhất một nhược điểm, đó là nhiều người chê cô là có cặp môi dầy và cặp mắt khi cười cứ nhăn tít lại vẻ rất đa tình. Tuy vậy Hà Anh là người sống rất đứng đắn, nghiêm túc, không phải bây giờ khi chồng cô đi vắng mà ngay cả khi chồng cô ở nhà, cô được rất nhiều người theo đuổi tán tỉnh, nhưng gì chứ chuyện ngoại tình thì Hà Anh không bao giờ dám nghĩ tới, cô sợ những điều tiếng rồi dư luận này nọ lắm, ở nơi cô làm việc có biết bao nhiêu là người biết chồng cô. Thực ra từ hồi chồng đi vắng đến giờ, Hà Anh cảm thấy lúc nào người cô cũng như thiếu thiếu một cái gì đó, một cảm giác bản năng sinh lý của một người đàn bà khoẻ mạnh trẻ trung cứ âm ỷ dày vò cô, nhiều đêm cô nằm mơ thấy mình gần gũi chồng và choàng tỉnh dậy giữa đêm với khuôn mặt nóng bừng bừng, tim đập thình thịch và phần cơ thể nhỏ nhắn đó của cô ướt đẫm. Sự khao khát sinh lý của Hà Anh không được giải toả, khiến càng ngày cô càng cảm thấy khó khăn vô cùng. Cô cảm thấy dằn vặt lắm nhưng cô vốn không phải là người lẳng lơ, và dù có muốn ngoại tình cũng không phải là điều đơn giản, vì kiểu gì rồi những người chung quanh cô cũng biết, rồi sẽ đến tai chồng cô mất, mà cô sợ những rắc rối ràng buộc của những quan hệ như vậy lắm, nhiều đêm không ngủ được vì thèm được gần chồng đến phát cuồng lên, Hà Anh chỉ ước gì có một người tự nhiên hiện ra để làm tình với cô rồi xong xuôi lại biến mất đi, không để lại một vết tích gì. Mọi chuyện đối với Hà Anh bắt đầu từ Loan, cô bạn gái thân của cô. Hai người là bạn với nhau từ hồi còn học trung học. Đến khi học đại học lại học cùng một lớp, hai người hợp tính nhau nên thân nhau lắm.
Tháng 5, tiết trời Bà Rịa đầu mùa hạ lại sắp mưa nên rất oi bức. Đây đó râm ran tiếng ve sầu trên từng hàng cây phượng đỏ rực cả một góc trời một màu hoa thắm tươi của lứa tuổi học trò. Lúc này, Lợi đang bước vào kỳ thi Học kỳ II chuẩn bị kết thúc năm học lớp 10 tại trường cấp III Châu Thành. Cùng lúc đó, trong gia đình nó vừa mới có thêm một thành viên chào đời tại Bệnh viện Bà Rịa. Đó là một cháu gái thật xinh xắn gọi nó bằng cậu, con của chị Năm Hoàng – người chị ruột thứ năm rất có nhan sắc tựa như Hằng Nga giáng trần của Lợi. Bé gái giống chị Hoàng như khuôn như đúc và nếu ai nhìn kỹ khuôn mặt con bé lại hau hau có nét giống cậu Út của nó ( tức là giống Lợi ). Chuyện này cũng không phải là chuyện lạ vì anh chị em ruột trong gia đình, đôi khi con của người này lại giống người kia ; âu cũng là chuyện thường tình nhưng cái uẩn khúc nội tình bên trong thì không ai có thể nào ngờ được ( nếu biết rõ chắc phải ngã ra mà chết thôi!) rằng bé gái chị Hoàng hạ sinh vừa gọi Lợi bằng cậu lại vừa gọi nó bằng …ba.
Ngọc Diệp đang hoạch định chương trình vui chơi cho ngày nghỉ cuối tuần. Nàng biết có một người mới di chuyển đến kế bên nhà nàng. Nhìn qua hàng rào, nàng để ý đến người hàng xóm mới là một người đàn ông, trạc tuổi cha nàng. Người đó đứng ngoài hành lang chăm chú nhìn nàng với con mắt đầy thiện cảm.
Ông Phước định cư ở Mỹ 49 tuổi, tuy tuổi chưa gìa, nhưng ông lại mất khả năng tình dục, ông cố gắng nhưng dương vật của ông làm như chết tiệt dù được hỗ trợ bởi nhiều thuốc cường dương Đông cũng như Tây đều vô ích. Sau nhiều lần thất bại làm ông chán nản buồn rầu. Mai vợ ông, kém hơn ông mười tuổi, một người đàn bà nhan sắc trung bình nhưng thân thể còn nóng chảy, mặn mà, hấp dẫn, ngoài ra Mai còn là người cởi mở, biết chồng không còn khả năng làm tình, nhưng Mai vẫn thương ông.
Ngày 18 tháng 5 năm 2000, tôi quay nhìn mẹ tôi lần cuối để bước lên chuyến tàu Nha Trang – Sài Gòn trong nước mắt tiễn đưa của ba mẹ, và ba cô em gái thơ dại.
Nếu quý vị đọc xong bài này muốn đổi cái tựa AN TÔI là AN TỒI hay AN TỘI gì cũng được. Tôi không care. Đời tôi còn gì nữa mà care. Ngay từ thuở 13 tôi đã mồ côi cha lẫn mẹ, đi ở đợ tuốt miệt Cà Mau không may bị năm thằng chăn trâu dụ dỗ ra đồng đè ra cưỡng hiếp te tua. Dì tôi thương tình đem về nhà nuôi dưỡng một thời gian rồi gửi lên Sài gòn cho trọ học.
Tôi là một thanh niên khá bảnh trai và nhờ năng tập thể thao mỗi ngày nên có được thân hình lực lưỡng. Tôi làm việc cho một công ty lắp ráp satellite cho các tư gia tên gọi là CÔNG TY CHIẾC NÓN DIỆU kỳ. Một buổi sáng dẹp trời tôi tới công ty như thường lệ dễ nhận order gắn satellite cho khách hàng. Đơn đặt hàng đầu tiên là disk để nhận các kênh phim heo, tôi hơi tức cười và lái xe tới địa chỉ trong đơn.
Đêm hôm đó hổng biết mắc chứng gì mà tôi đau bụng triền miên. Đi tiêu lần đầu, lần hai rồi lần ba, xoành xoạch, xoành xoạch như gà mắc đẻ. Thét rồi không muốn đi lên đi xuống lầu nữa, phần vì đi nhiều muốn thụt con trê nên mệt, phần thôi thì ngồi dựa đại đâu đó để chờ mót thì đi.
Tiếng trào trạo như mọt nghiến gỗ xén tôi ra khỏi cơn ngủ dật dờ mộng mị Trời quá tối, tôi chưa phân định ra được tiếng cọt kẹt phát ra từ đâụ Tôi cố nằm yên lắng nghe, một lúc sau mới nhận ra từ phiá phòng ngủ bà Sáụ
Tất cả mọi người trên 40 tuổi. Ông bà Phương, ông bà Ngọc , ông bà Thanh, và cậu em ông Thanh 29 tuổi.
Cách đây 1 tuần, tôi có quen 1 cô bạn, gọi là bạn vì chưa được xếp vào tầng lớp nào, chưa bao giờ ngỏ lời gì…
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp. Tuấn liếm môi nhớ lại những kĩ niệm vừa qua. Thật tuyệt vời, cuối tuần qua, Tuấn theo chân mấy đàn anh lần đầu tiên vào nhà chứa. Wow! mới nhớ lại sơ sơ thôi mà đàn em Tuấn đã ngóc đầu dậy rồi, mấy ẻm ở động đó quả thật tuyệt vời gấp mấy lần mấy nhỏ chảnh chẹ trong lớp. Lồn em nào em nấy nhỏ xíu, lông lá, ôi! bó sát lấy cu Tuấn. Ừm! Nghĩ lại thật tuyệt vời! Tối nay, Tuấn nhất quyết phải ghé qua đó lần nữa mới được.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng núi hoang vắng nọ có một ngôi làng. Nhưng cư dân trong làng rất yêu thương nhau và họ sống rất hạnh phúc. Trong làng có một cô gái rất xinh đẹp, cô có mái tóc đen mượt mà và dài tới tận mông. Với gương mặt hình trái xoan, cặp mắt bồ câu long lanh nhưng lúc nào cũng buồn bã, cô có cái sóng mũi dọc dừa trông vô cùng cân xứng với đôi môi đỏ mọng. Chính mái tóc dài đặc biệt của cô nên mọi người thường gọi cô là: Cô bé tóc dài.