Bảy chị em khác cha khác ông ngoại
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
Tôi còn nhớ chính xác, lần đầu tiên tôi gặp cậu ấy. Sáng hôm đó trời rất đẹp, mặc dù chỉ mới đầu xuân. Chuyện diễn ra trong sân chơi của trường. Chúng tôi đang đợi giờ vào lớp. Tôi, như mọi ngày vào giờ này, cặp kè với 2 đứa bạn thân nhất của mình: Vanessa và Robert. Mặc dù mới chia tay tối hôm qua, nhưng cũng như mọi bữa sáng, chúng tôi luôn có chuyện mới và quan trọng để kể cho nhau.
Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ ,vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra .Chị thả lỏng cái dây yếm , với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa . Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng , hay là muốn sốt mọc răng , làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên . Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi , chị cả của Dậu , chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa:
Nó rất ghét mẹ của nó.
Nguyệt Hằng có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Lâm này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Nguyệt Hằng thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng.
Thu nhìn thẳng Cu Lớn năm nay mới 16 tuổi nằm ngủ co ro trên tấm phản kê góc nhà, nó ở trần trùng trục mặc mỗi cái quần xà lỏn dù trời khá lạnh khiến nàng cảm thấy thương hại. Chiều hôm nay nàng rãnh định qua kèm cho nó học vì năm ngoái nó bị tai nạn hôm mồng một Tết, thằng bé dành nhau với đám trẻ con, trái pháo đại lận vào cạp quần không ngờ ngòi pháo chưa tắt hẳn đã nổ, oái oăm sao ở chỗ nổ tiêu mất con cu thằng nhỏ.
Ông ấy và ba tôi là chỗ thân thiết. Hai người cùng làm chung một chỗ, coi nhau như ruột thịt. Ông làm việc tai Saigon, nhưng gia đình thì để lại Nam Vang. Do đó, ba tôi thường đón mời ông về với gia đình tôi để giúp ông quên đi nỗi sầu xa vợ. Cuối tuần nào ba má tôi cũng làm món gì đó rồi kéo ông về vui chung, cho nên hai gia đình thương yêu nhau hết sức.
Không biết dòng sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn. Vài cánh én chao qua liệng lại trên không, tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương liễu bên đường dường như làm cho buổi chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Ba đứa Hồng, Thu và Loan ngồi gần lại với nhau, im lặng đắ? đuối nhìn chăm chăm con Phương. Lúc đó là 8 giờ đêm rồi, mà con Phương cứ thao thao kể chuyện ma. Con Phương kể hay qúa, chúng nó cứ ngồi nghe mà quên rằng trời đã tối. Bốn đứa đi mót lúa hồi chiều, ghé qua nhà con Phương, rồi ở lại đó ăn cơm và trò chuyện. Con Loan sợ ma, lại thích nghe chuyện ma. Bây giờ thì con Loan không dám đi về nữa, nó nhờ con Hồng và con Thu đi về ghé qua nhà, nhắn mẹ nó là nó ngủ lại nhà con Phương.
Trời đã bắt vào xuân ở Orange County. Cuối tuần rồi tôi dã thấy ngưi ta chưng những cành đào trước cửa những tiệm bán hàng tạp hóa trên đưng phố Bolsa. Không biết đây là mùa xuân thứ mấy xa quê hương. Không biết quê nhà Bạc Liêu của tôi giờ ra sao. Trong phòng làm việc một mình, buồn buồn tôi gọi phone cho Vân.
Chạy xe ôm chở khách đi đâu cũng được nhưng hễ mỗi lần đi ngang qua vùng Đất Đỏ là Lợi lại bị dị ứng nhạy cảm với câu chuyện tình của nó để lại nơi này cùng một người phụ nữ hơn gấp đôi tuổi nó, mặc dù trong tình huống quan hệ xã hội này, nó chẳng phải là người có lỗi vì chị cũng như bố chị thảy đều tự nguyện đồng tình, hai người tự động xếp đặt cho nó gặp chị vào một đêm cuối tháng không trăng không sao.
Người điên là người mất hẳn đi trạng thái cân bằng tâm lý, luôn sống trong hoang tưởng ngờ nghệch, cái gì cũng đều cảm thấy sợ hãi dù chỉ là một con kiến, một con ve. Tất cả thế giới quan của người điên nào cũng đều giống nhau : nói cười lảm nhảm một mình, thích hát lúc nào thì hát lúc đó, ăn ngủ vạ vật, quần áo dơ dáy… Họ hoàn toàn không hề nhớ được điều gì cả, gia đình, người thân, bạn bè, vợ chồng, con cái… thậm chí cả bản thân họ, họ còn không nhớ nữa là. Trong con mắt người điên, có thể nói ai ai cũng đều là kẻ thù và cũng đều là người yêu, tùy theo cơn thịnh nộ của họ nặng hay nhẹ. Có người lên cơn liên tục, có người lên cơn theo chu kỳ và cũng có người lúc tỉnh lúc điên vô chừng, không theo một quy luật nào cả. Dĩ nhiên, nếu ai đã là người tỉnh thì không ai nghĩ ngợi chi đến chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, vệ sinh cá nhân… thậm chí cả việc yêu đương của người điên để làm gì cả.
Phần 1
Sau khi lỡ làng xảy ra cuộc tình thứ mười một không hẹn mà nên với chị Kim Anh – chị ruột thằng bạn thân Tăng Long, mấy ngày sau thằng Long ở Vũng Tàu về gọi Lợi đến nhà dự sinh nhật, tuy cũng đến nhưng nó lại cảm thấy sờ sợ, ngường ngượng làm sao ấy.
Khi tôi cưới Hằng hai năm trước đây thì Ánh Lệ, con bé con riêng của Hằng mới mười bốn và bắt đầu nảy nở. Bây giờ nó mười sáu nhưng trông như hăm sáu, có lúc lại có cử chỉ như mới lên sáu. Chúng tôi ở trong một công đô hai phòng, chỉ một phòng tắm nên phải xài chung. Hằng làm y tá ở một nhà thương địa phương và làm ca tối. Nàng nói thích làm ca này vì có dịp gặp gỡ gia đình hay người này người kia trong giờ thăm viếng và ca tối thì đỡ cực hơn ca ban ngày, không đến nỗi chán và buồn ngủ như ca khuya.
Đã hai năm Tường không gặp Hải vì nơi ở của hai người cách nhau cả ngàn cây số. Mới về nhận việc tại thành phố Hải, sáng nay Tường đến thăm bạn. Hai người là bạn thân từ ngày còn học ở trung học. Tường nôn nóng gõ cửa. Vợ Hải ra mở cửa…
Phần 1
Sáng thứ bảy trên quốc lộ 1A, chiếc xe Ford Transit mười sáu chỗ ngồi chở gia đình Mạnh về Vĩnh Long ăn đám cưới người em họ của Tú. Vợ chồng Mạnh, Tú và bé trai mới hơn một tuổi cũng có đem theo bé oshin tên Lan để chăm cu tí. Ngoài ra đi cùng còn có bạn thân của Mạnh thời còn ở Việt Nam. Nhân dịp người bạn Việt Kiều về thăm, vợ chồng Mạnh rủ theo xuống miệt quê miền Tây chơi luôn, Mạnh gởi gắm Tú ráng kiếm một em làm mai cho người bạn vẫn còn độc thân vui tính này, Mạnh còn hay đùa giỡn bảo để bạn cứ lông bông thì như là bom nổ chậm. Anh chàng người bạn tên Long.
Đối Với chị Khanh, từ khi lấy chồng tới bây giờ chị được tự do đủ mọi thứ. Tự do ăn mặc, tự do ăn uống, tự do mua sắm, tự do bạn bè, tự do cá nhân, tự do tư tưởng, kể luôn tự do sinh lý tình dục, nên chị rất hạnh phúc bên người chồng mà chị cho là xứng đáng nhất hành tinh. Tự do ăn mặc, có nghĩa là chị Khanh mua mặc gì ông chồng cũng tán thưởng dù là những bộ quần áo mềm mại bó cứng rất khêu gợi hay ngắn cũn khoe của cho người ta nhìn chằm chằm vào vú vào háng mà ông chồng còn hãnh diện khen nói chị có thân hình đẹp mới khoe.
– Timmy, em đã chuẩn bị xong chưa?
Người ta đồn chừng Mỹ Hoa giống cha, vì cô với mẹ, bà Mỹ Trinh, khác hẳn nhau. Cô Hoa năm nay hăm bốn vừa ra trường Dược, cái tuổi đáng lẽ là nảy nở như hoa xuân trong nắng sớm. Trái lại cô ốm tong teo, chỉ được khuôn mặt đẹp và nước da trắng, cả ngày chỉ biết chúi mũi vào sách vở, không ham vui với bạn bè, rảnh thì nghiên cứu làm kẹo bánh, nấu nướng. Vậy mà cô có phước, nhờ bà má khôn lanh, lấy được chồng làm giám đốc một hãng bào chế lớn ở Sài Gòn. Bà Mỹ Trinh mới độ ngoài bốn mươi, góa chồng, nhà giàu lại khéo giao thiệp. Bà bỏ vốn cho dược sĩ Cảnh đầu tư thuốc men, rồi lân la gả được cô Hoa cho anh. Anh tuy hơn Mỹ Dung cả chục tuổi, nhưng bù lại, là một thanh niên to cao, đẹp trai, lịch sự.
Ở một thành phố sầm uất bậc nhất Việt Nam, hot boy được biết đến với vẻ ngoài điển trai, học giỏi, cao 1m80. Chàng luôn được các cô gái thả thính mỗi khi xuất hiện. Cô thì cầm tay đặt lên vú cho chàng bóp, cô thì lấy ngón tay chàng ấn vô lỗ lồn. Nhưng chàng trai sinh viên năm nhất 18 tuổi tên Ben ấy đều từ chối tất cả. Mà chàng lại thích… Con trai. Rồi có nhiều sở thích đặc biệt như loạn luân với bố ruột, Anh em ruột. Và nhất là rất thích địt chó và các loài động vật cái.
Năm tôi 15 tuổi lứa tuổi bắt đầu phát dục cặc bắt đầu lớn dần đầu bu đỏ bắt đầu lộ rõ ra, lông cặc và lông dái lăn quăn bắt đầu lún phún, cơ thể tràn đầy tràn đầy sinh lực, những ham muốn tình dục cứ mãi thôi thúc tôi đến cực độ ở moị lúc mọi nơi. Sáng sớm đến tối trong đầu tôi không nghĩ gì ngoài tình dục, vú, cặc, dái, lồn, hột le, tinh dịch, dâm thủy, đụ, nứng… Tôi thích bú vú, bú lồn, mút hột le, liếm dâm thủy đặc biệt rất thích bú cặc, bú dái, liếm tinh khí… Tôi luôn nghĩ đến phải làm cách gì để thỏa mãn thú tính của mình là được bay bỗng lên thiên đàng đi trên 9 tầng mây. Ngay từ ngày đầu phát dục tôi đã có ý tưởng tinh quái là được “chơi” với Ba Tôi.
Đời sống tình dục của tôi hiện nay thật nghèo nàn. Ngay khi mới lập gia đình, còn hạnh phúc, bà xã tôi chỉ làm tình một cách cho có lệ, xong rồi thôi. Từ khi có con, chuyện gối chăn với nàng càng thêm nhạt nhẽo. Đến lúc tôi thông dâm với bà chị vợ, bị bắt quả tang, thì vợ tôi không ngủ chung với tôi ba tháng. Sau đó chuyện ái ân của chúng tôi thật là miễn cưỡng. Tuy thiếu thốn, nhưng tôi không dám bắt bồ hay chơi điếm lỡ đến tay bà xã thì mất vợ, mất con, mất nhà là cái chắc. May thay (hay xui thay), ngay lúc đó em Tuyết Lê lại trở lại đời tôi.
Câu chuyện xảy ra vào năm tôi mười lăm tuổi, tôi học trường Trưng Vương. Đây là một ngôi trường nổi tiếng về kỷ luật và đạo đức do Đức cha điều khiển. Tuy mới mười lăm tuổi nhưng thân hình tôi rất là nảy nở và thon gọn tưởng gần như là mười tám mười chín tuổi. Các bộ phận phát triển gần như hoàn toàn khác với lứa tuổi bạn ở lớp. Nhờ trời phù hộ, tôi có một sắc đẹp khả ái.