Duyên nợ
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Vào năm 1367, tức đời vua Lý Nhược Tông, có một giai nhân tuyệt sắc (theo như “kinh niên vọng giám” thì mắt huyền, mày liễu, chân dài gần cả nửa chục gang tay của kẻ có gang tay lớn nhất, ngực căng tròn như quả cam sành chín mọng, mông như hai quả bưởi 9 roi…) tên gọi Điêu Nhi! Nàng là Chánh cung hoàng hậu, tức vợ vua! Nàng nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp “chim sa cá lăn”mà còn bởi sự thông minh phi thường!
Vợ chồng tôi thuê căn nhà của chị Bảy từ mấy năm qua. Căn nhà nằm trong một hẻm nhỏ, rất hẹp, nhưng gia đình tôi khéo sắp đặt nên cũng vo tròn bóp méo tạm đủ chỗ. Gian dưới dành cho bọn nhỏ, ban ngày được coi là chỗ ra vào, bàn ăn, nơi tiếp khách, tối đến lau sạch là bọn nhỏ dùng làm chỗ ngủ. Vợ chồng tôi thì dành cái gác xép sát nóc nhà, lên xuống bằng một cái thang gỗ dựng thường trực bên cạnh.
– Sụyt. Đừng lớn tiếng qúa, ổng nghe…
Trung cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Trung giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến. Họ đều là các tội phạm mới vừa được xét xử và được chuyển đến trại giam để thụ án. Trước khi chuyển đến làm quản giáo ở trại giam này, Trung mới chỉ là một sinh viên mới ra trường, có lẽ vì không có quen biết hay chạy chọt gì nên dù khi còn ở trường cảnh sát dù Trung là một học sinh khá nhưng khi tốt nghiệp hắn vẫn bị bố trí về cái trại giam chết tiệt này.
Trời đã bắt vào xuân ở Orange County. Cuối tuần rồi tôi dã thấy ngưi ta chưng những cành đào trước cửa những tiệm bán hàng tạp hóa trên đưng phố Bolsa. Không biết đây là mùa xuân thứ mấy xa quê hương. Không biết quê nhà Bạc Liêu của tôi giờ ra sao. Trong phòng làm việc một mình, buồn buồn tôi gọi phone cho Vân.
Chiếc Lanos màu trắng nhá đèn xi-nhan từ từ rẽ phải rồi đậu xịch trước cửa vũ trường lớn trên đại lộ ở thành phố HCM,cửa xe hé mở trên xe bước xuống hai thanh niên súng sính trong bộ vó đắc tiền ,một thanh niên búng điếu thuốc thành một vòng cung rất đẹp đảo mắt nhìn xung quanh rồi ngông nghênh bước vào cửa ánh mắt phớt lờ anh chàng gác cửa vừa gật đầu chào vừa dang tay mời vào.
Phương một tay vén áo lên, một tay tuột quần xuống trước cặp mắt hau háu của một vị khách. Bên ngoài om sòm tiếng của dân nhậu tâng bốc nhau. Quán này do bốn chị em Phương dựng lên, lấy cái tên nghe ngọt ngào đượm tình quê mà đập vào thị hiếu của khách làng chơi. Quán “4 chị em” được dựng lên tại Đồi Vải, thuộc thôn Kim Tỉnh, xã Trung Thành (huyện Phổ Yên, Thái Nguyên).
Chị Hải hơn Khoa 10 tuổi. Hồi nhỏ ở gần nhà nên lúc Khoa,(ở nhà tên Tèo), khoản hai ba tuổi thì Chị Hải thường qua coi sóc Tèo dùm khi ba mẹ Tèo đi vắng. Chị Hải con một người hàng xóm. Tuy khác gia đình nhưng gần riết rồi hai người đâm mến tay mến chân với nhau. Lúc Tèo 10 tuổi thì chị Hải đi lấy chồng. Ngày chị Hải lấy chồng thằng Tèo tự dưng tiếc ngẩn tiếc ngơ như đánh mất một vật quý giá nhất trên đời. Nhìn thấy chị mặc áo cưới trắng đi bên chồng hắn nghe hồn buồn vô tả. Chị Hải từ nhỏ đã là người đẹp trong xóm, biết bao chàng trai gấm ghé. Có những chiều chị Hải qua nhà trông Tèo, hai chị em vật lộn chơi đùa thỏa thích. Nhưng càng lớn chị Hải có vẻ e dè vì những đụng chạm da thịt của thằng con trai phá phách, nhưng không bao giờ la mắng.
Ðã gần 5 giờ chiều, Hoàng cố kết thúc buổi họp với các nhà thương gia cho xong để còn nôn chân đi đến nơi hẹn với người buôn bán nhà cửa đất đai. Trong lòng Hoàng rất vui sướng, vì trải qua bao nhiêu năm chắt chiu cực nhọc, Hoàng đã gần toại ý nguyện để mua được một căn nhà sang trọng ở lưng triền núi. Hoàng cùng vợ mình đã đi xem rất nhiều các căn biệt thự được xây cất ở các dãy núi cao của vùng Silicon Valley, nhưng cả hai chưa vừa ý một căn nào.
Xin lỗi Anh chị, Em phải thất tín với Anh chị rồi vì một lời đã hứa từ lâu cùng Anh chị. Em phải viết ra đây vì không thể giử mãi trong lòng, Em phải trang trải câu chuyện tuyệt vời tưởng như là trong mơ, hay trong tưởng tượng lên trang giấy, để nói lên lòng biết ơn của Em đối với Anh chị và sự khâm phục. Anh chị đúng là tuýp người chịu chơi đúng nghỉa. Câu chuyện nầy Em chưa bao giờ kể cho ai nghe hết, dù với bà xã của Em. Dĩ nhiên tên Anh chị và của em đều được thay đổi.
Mộng Lan sống trong một gia đình hạnh phúc cùng chồng và ba con. Ở tuổi 36, nàng có một vóc dáng tuyệt vời, không một người đàn ông nào trông thấy nàng mà không ao ước được ôm nàng trong vòng tay. Với chiều cao 1m65, ngực vun cao, eo thon nhỏ, cặp mông nẩy nở, đôi chân dài làm cho cánh đàn ông không thể nhắm mắt làm ngơ trước sắc đẹp mê hồn của nàng.
Mỗi khi về lại khu rẫy của gia đình ở Núi Nhọn, dù muốn dù không, Lợi vẫn không thể nào quên được mối tình loạn luân tội lỗi giữa nó và chị Ba Hường vào một đêm mưa gió bão bùng trong một căn chòi chăn vịt tại hồ Cá sấu ( sỡ dĩ người ta gọi là hồ Cá sấu vì nơi bờ hồ có một tảng đá dài hình dáng từa tựa con cá sấu, chứ không phải là trong hồ có cá sấu ).
Tiếng hò réo vang dậy cả một vùng đồi núi Ngọa Long Sơn. Bên dí theo đuổi uớc lượng có tới 20 người, tất cả họ đều là nữ lang vận toàn bạch y. Cả đám 20 người này đang thí trổ thuật khinh công hết tốc lực đuổi theo một cặp thanh niên nam nữ đang chạy phía trước. Hai cặp nam nữ này không ai khác lạ, họ chính là đệ tử xếp hàng chữ nhất của phái Không Động, người nam nguyên là đại sư huynh của phái Không Động tên là Dương Kỳ Phong nổi tiếng với tuyệt chiêu Cửu Dương thần chưởng, còn người nữ chính là sư muội tên Hoàng Liên Phương nổi tiếng nhờ sử dụng lão luyện tuyệt chiêu Bích Lích thần chưởng.
Năm tôi 15 tuổi lứa tuổi bắt đầu phát dục cặc bắt đầu lớn dần đầu bu đỏ bắt đầu lộ rõ ra, lông cặc và lông dái lăn quăn bắt đầu lún phún, cơ thể tràn đầy tràn đầy sinh lực, những ham muốn tình dục cứ mãi thôi thúc tôi đến cực độ ở moị lúc mọi nơi. Sáng sớm đến tối trong đầu tôi không nghĩ gì ngoài tình dục, vú, cặc, dái, lồn, hột le, tinh dịch, dâm thủy, đụ, nứng… Tôi thích bú vú, bú lồn, mút hột le, liếm dâm thủy đặc biệt rất thích bú cặc, bú dái, liếm tinh khí… Tôi luôn nghĩ đến phải làm cách gì để thỏa mãn thú tính của mình là được bay bỗng lên thiên đàng đi trên 9 tầng mây. Ngay từ ngày đầu phát dục tôi đã có ý tưởng tinh quái là được “chơi” với Ba Tôi.
Phần 1
Vào tuổi 13 Cu Long trông lớn hơn đám bạn cùng tuổi. Năm 1973 chiến tranh vẫn quanh đây. Vài năm nữa nếu hắn thi rớt tú tài thì đi lính. Miền Nam Việt vào những năm sau nầy chiến cuộc sôi động mãnh liệt ở thôn quê, nhưng các thành phố vẫn sinh động bình thường. Cu Long vẫn cắp sách tới trường. Như trăm ngàn thằng nhải khác là nó tới tuổi dậy thì, tuổi thấy vú, mông, đàn bà hây hẩy là lòng thấy nôn nao kỳ lạ. Trong xóm hắn có chị Tuyên con ông bà Năm hàng xóm lớn hơn nó vài tuổi. Chị Tuyên học tới lớp mười, không học thêm, xin đi dạy trẻ con lớp vỡ lòng. Chị Tuyên có sắc đẹp, trông khoẻ mạnh, mái tóc dài, khuôn mặt thanh tân hơi nghiêm (Dầu gì cũng cô giáo) ngực nhô cao sau áo dài, thân hình cân đối. Mỗi ngày chị đi đi về về có rất nhiều cây si trồng chung quanh, chàng nào cũng muốn xin tí tình yêu. Nhưng không thấy ai được. Trong số đó có Cu Long nhưng không ai để ý, vì hắn còn nhỏ, với laị là hàng xóm nên chị Tuyên tự nhiên với nó hơn.
A, Lisa nhìn ngắm cảnh người qua lại với đôi mắt mệt mỏi. Nàng đã quá chán nản và chút gì uể oải. Xe buýt vừa rời Stuckey, nàng đã ăn no, hầu như hết chán, và một ít snack trong ví.. ở miền trung Indiana, đó là thứ ngon nhất mà nàng có thể có trên tuyến xe buýt về nông thôn này. Thật là một cách kết thúc 4 năm học đại học thảm hại, không ôtô, không tương lai. Mọi thứ đã ở phía sau nàng, điều duy nhất hướng về nàng là một lời ước mờ mờ được sống trong ánh nắng và nước. California không thật sự là điểm đến, nó là một giấc mơ. Trong suốt mùa đông khắc nghiệt ở Michigan, California dường như là nơi duy nhất có thể ở được trên trái đất này.
Yến Như sốc lại cặp vú qúa cỡ thợ mộc nằm trong bộ đồ y tá trắng toát. Phải nói là Yến Như đẹp thật nhưng có cái tội hơi dâm đãng, chỉ cần nhìn vào cái cặp mắt long lanh, lóng lánh ướt át dưới làn mi cong cong đậm tè là biết con nhỏ này dâm hết chỗ nói. Nhưng cũng tội, con nhỏ thường hay liếc mắt đưa tình với các chàng bác sĩ trẻ tuổi nhưng đều bị từ chối không thương tiếc. Nhưng nó không bỏ cuộc vì nếu vớ được một anh chàng bác sĩ trẻ thì cuộc đời của nó sẽ lên hương như diều gặp gió vì đa số các chàng bác sĩ trong bệnh viện 7C này đều là những chàng trai con nhà giàu, học giỏi lại đẹp trai. Người Yến Như thường mơ ước đến là bác sĩ Tùng bên khoa nội khoa, một bác sĩ trẻ đẹp trai lại tế nhỉ và rất nổi tiếng trong bệnh viện.
Mai – Một cô thôn nữ, ở vùng quê thuộc diện vùng sâu vùng xa. Nhưng đó cũng là một vùng quê như bao làng quê khác với rặng tre, giếng nước bờ ao. Quê Mai – Một vùng bán sơn địa đất đai cằn cỗi, từ ngàn đời con người ni vùng quê Mai vốn lam lũ chịu thưng, chịu khó, vất v sớm hôm để có được một vùng quê thanh bình nuôi lớn những người con gái con trai thật thà chất phác.
Nơi tôi sanh ra là một đô thị đông đúc, đời sống khá hiện đại, đa phần là thương gia, giàu có. Gia đình tôi cũng khá giả, ba tôi làm thuyền trưởng một tàu buôn gỗ liên lục – hiếm khi ở nhà, mẹ tôi buôn bán mỹ phẩm. Tôi là con một, 17 tuổi, năm cuối trung học.
Hạnh là cháu ngoại của bác tư, một người bạn thân của ba tôi. Tuy Hạnh bằng tuổi
Tôi và nàng đã yêu nhau được hơn hai năm. Chúng tôi rất âu yếm và thân mật. Thỉnh thoảng đi xem phim, lâu lâu lại đi shopping. Tôi cũng rất thân với gia đình của nàng. Trong nhà nàng có mẹ và 3 đứa em gái, càon ba thì đã đi theo bà nhỏ từ khi mới qua đất Mỹ này.
Chị Thục nghe tiếng xe biết thằng Tú tới. Chiếc xe trời đất của chị hư bất tử nên không biết nhờ ai rước ông Nhân, chồng chị, từ phi trường về. Chị gọi ba thằng Tú là người bạn thân ở gần đây, thì ổng cũng bận nên sai thằng Tú, nhưng ổng còn nói thêm một điều là coi chừng thằng nhỏ vì hắn mới có bằng lái xe. Chị hơi ớn, nhưng phải nhận vì nước đã tới trôn. Vừa ra tới cửa thì chị thấy xe thằng Tú đậu sát lề đường, hắn thò đầu ra nhìn chị cười nói: