Chị Hải
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
Chị Hải hơn Khoa 10 tuổi. Hồi nhỏ ở gần nhà nên lúc Khoa,(ở nhà tên Tèo), khoản hai ba tuổi thì Chị Hải thường qua coi sóc Tèo dùm khi ba mẹ Tèo đi vắng. Chị Hải con một người hàng xóm. Tuy khác gia đình nhưng gần riết rồi hai người đâm mến tay mến chân với nhau. Lúc Tèo 10 tuổi thì chị Hải đi lấy chồng. Ngày chị Hải lấy chồng thằng Tèo tự dưng tiếc ngẩn tiếc ngơ như đánh mất một vật quý giá nhất trên đời. Nhìn thấy chị mặc áo cưới trắng đi bên chồng hắn nghe hồn buồn vô tả. Chị Hải từ nhỏ đã là người đẹp trong xóm, biết bao chàng trai gấm ghé. Có những chiều chị Hải qua nhà trông Tèo, hai chị em vật lộn chơi đùa thỏa thích. Nhưng càng lớn chị Hải có vẻ e dè vì những đụng chạm da thịt của thằng con trai phá phách, nhưng không bao giờ la mắng.
Không ai biết rỏ về nó, chỉ biết nó là một người lùn từ Quãng Nam vô Sài Gòn kiếm sống. Nó khoảng 18 – 19 tuổi mà chỉ cao gần một thước. Hai chân và hai tay ngắn củng. Cái đít thì bự như cái nồi. Tuy nhiên nó có một gương mặt dễ thương của một dứa con nít. Không ai biết nó tên là gì, cứ gọi nó là con chim cánh cụt.
Phần 1
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Những cặp tình nhân ngày nay dường như rất quan trọng trong các tư thế làm tình. Điều này cũng đáng nêu ra cho mọi người chúng ta học hỏi và trau dồi .
Vừa nhét quần áo vào túi xách Hồng còn quay lại dặn dò cô bạn:
Cuộc đời sinh viên thật vui cũng thật buồn. Vui vì có bạn bè, có những hoạt động thời trai trẻ. Vui vì tận hưởng cái cảm giác thích thú tự do thoải mái khi không còn gần gia đình nữa. Xen vào đó là cảm giác buồn buồn khi xa người thân, cùng nỗi lo toan cơm áo gạo tiền.
Phần 1
Phần 1: Khởi Đầu Cơn Ác Mộng
Sau lần vượt biển không thành, sản nghiệp của gia đình tôi chỉ còn vỏn vẹn hai cây vàng. Cuộc sống lúc bấy giờ thật khó khăn. Chúng tôi chốn chui chốn nhủi vào tận một làng nhỏ ở tận miền Trung. Làng đó có tên là Lương Sơn. Lương Sơn là một làng nhỏ nằm ven biển cách Nha Trang khoảng 40 km về phía Bắc.
Hôm nay thằng Bờm về quê thăm bà ngoại.. tên thật của nó là Hùng…nhưng hồi bé nó ngây ngô lắm lên bà ngoại gọi yêu nó là thằng Bờm của bà.
Hồi đó tôi mới hai mươi tuổi , má tôi có cử hiệu buôn bán lớn ở Nha trang , tôi là con một được cưng chiều , lại được hoãn dịch vì gia cảnh, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều , mà kể các thứ ăn chơi, thì “ gái” là nhất. Lúc Việt cộng sắp chiếm Nha trang , hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Bảo tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Bảo thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắùn , xe du lịch , xe vận tải lớn, xe lam, rồi lambretta, vespa, cả xe đạp nữa. Đến sẩm tối , thấy bên đường có một cô gái bế con với một con bé đứng bên, xin quá giang vì xe lambretta hư, mà không xe nào cho đi theo, tôi bảo bác tài :
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Cậu Dũng – anh ruột của mẹ Lợi – vừa gửi thiệp mời cả gia đình Lợi lên Sài Gòn dự đám cưới cô con gái một của cậu. Lễ cưới tổ chức vào chiều thứ bảy nhưng thứ năm, cả nhà Lợi ( trừ chị Hảo và chị Chi ra ) đã có mặt tại nhà cậu Dũng ở phường 12, Quận I. Mỹ Phượng, tên chị gái thứ ba trong gia đình vợ chồng cậu Dũng, năm nay chị 25 tuổi và chị hiện là một diễn viên múa của vũ đoàn Ánh Sao sau khi tốt nghiệp trường Nghệ thuật Sân khấu – Điện ảnh Sài Gòn được 2 năm nay. Vì là một diễn viên múa, vả lại sống ở Sài Gòn hoa lệ từ nhỏ đến lớn trong một gia đình có của ăn của để cho nên không trách nhan sắc và ngoại hình chị Phượng phải nói là cực kỳ diễm lệ, sắc sảo và rực rỡ. Mái tóc chị phủ xõa ngang vai, uốn xiton sóng lượn ôm lấy khuôn mặt trái xoan tuy nhiều góc cạnh nhưng rất sắc nét. Vầng trán chị cao và cặp mắt chị thật to thật tròn, đen láy, long lanh, sắc lẽm hai hàng mi cong vút như dao cau chắc chắn cứa nát trái tim bất kỳ “loài ong loài bướm”nào. Sống mũi dọc dừa thanh cao của chị nằm giữa cân đối với hai gò má bánh bầu nhô cao hai lưỡng quyền, nhìn thật chẳng khác gì mỹ nhân Đắc Kỷ thời Trụ Vương. Đôi môi chị Phượng tuy nhỏ nhưng dày mọng và mang hình trái tim đều đặn, luôn khoe khoang hai lúm đồng tiền hai bên khóe và hàm răng trắng đều như ngà mỗi khi cười. Vóc dáng, thân hình chị Phượng phải nói là đúng sát với số đo của người mẫu, vừa cao ráo vừa có da có thịt. Hai bờ vai chị đầy đặn, vòng lưng nuột nà mềm mại, hai gò ngực căng tràn sức sống, vòng bụng thóp vào và hai vòng eo thon thả ; hai bờ mông tròn trịa, cặp đùi săn chăc, cặp giò thon dài và hai bàn chân trắng nõn.
Một cái ống cống nhỏ, tối thui và đen kịt… nó là hiện trường của một vụ án mạng vừa mới xảy ra, hắn Blindred tên mà mọi người gọi hắn vừa mới giết một con điếm mà hắ vừa hành lạc… vẫn kiẻu giết người như ngày nào. Bịt kín mặt nạn nhân bởi 1 khăn màu đỏ và đâm cho con mồi đến chết, người hắn bê bết máu và thỏa mãn… thì… Áaaaaaaaaa… một tiếng thất la lên rồ có tiếng người chạy.
Nhà tôi chỉ có hai anh em trai nên chúng tôi rất quen tính nết nhau và nhường nhịn nhau. Anh tôi lấy vợ sớm nhưng vẫn ở chung nhà với cha mẹ và khi di tản thì tôi đi theo anh chị, cha mẹ ở lại không muốn rời bỏ quê hương. Qua Mỹ anh em sống chung và vẫn giữ tình anh em hay rủ nhau đi chơi, bất kỳ đi đâu anh em tôi đều có nhau. Tôi quen nhiều cô gái nhưng không quen được lâu và đến bây giờ trên 30 rồi mà tôi vẫn cô ky ở vậy.
Ngày đăng ngôi cũng là ngày bạo chúa Ngu Vương tuyển lựa ra 365 nàng kiều nữ đẹp tuyệt trần trong số mấy vạn cô nương từ khắp các tỉnh thành trong nước. Nếu không phải các cô nương có mày ngài mắt phượng, thân mềm hơn tơ lụa, dáng như cành liễu. Nếu không phải nhan sắc tuyệt trần thì không thể lọt vào tam cung. Lễ đăng ngai diễn ra thật vĩ đại, kèn trống rền rang, cờ xí rợp trời, 365 nàng niên được trang phục các màu áo sặc sỡ của các loại màu hoa nở rộ vào mùa xuân năm đó.
Khải và Dũng phơi cỏ để dành lương thực cho gia súc ăn vào mùa đông gíá lạnh. Hôm nay trời nắng, ấm, hai người cởi trần để lộ những bắp thịt nở nang trước ngực và hai tay. Hai người cùng ở lứa tuổi tam thập, là bạn chí thân từ khi còn để chỏm và suốt thời gian học Tiểu học cho đến hết bậc Trung học.
Vợ anh Tư đi sanh ở Bệnh viện ở nhà chỉ còn hai cha con. Con Trinh mới có 17 tuổi mà vú đít tròn trịa như con gái trưởng thành. Anh Tư làm gì làm cũng mới có 37 tuổi. Vợ mang bầu gần ngày hổng cho gần mấy tháng nay anh Tư bứt rứt trong người khó chịu lắm rồi.
Vậy là Lợi đã chính thức bước vào năm học mới, năm học lớp 11với bao niềm vui mới bên thầy cô, bạn bè và nhất là thằng An, thằng bạn thân của nó ở Mã Đà – Trị An về, không biết là đào được mấy cây vàng nhưng thấy mặt là vui rồi. Mấy bữa rày, ngày nào trời cững mưa và chương trình dự báo thời tiết trên đài truyền hình, đài phát thanh lúc nào cũng ra rả thông tin về cơn bão số 9 xuất phát từ quần đảo Philippin, hoành hành trên biển Đông và có khả năng đổ bộ vào các tỉnh miền Đông Nam Bộ như Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai, Sông Bé, Bình Dương…Bầu trời lúc nào cũng đều không có nắng, âm u, rả rích mưa rào hết đợt này đến đợt khác từ sáng đến tối ; cho dù là 12 giờ trưa đi nữa thì nhìn cũng giống như là 6 giờ chiều. Không gian như vậy thì thử hỏi lòng người sao vui cho được? Riêng Lợi thì nó chỉ hơi buồn một chút vào buổi chiều tạm biệt chị Đào Bến Tre ở Vũng Tàu trở về Bà Rịa sau khi chị đã gặp được chị Nga nhưng khi về đến nhà thì nỗi buồn ấy đã được nhanh chóng thay bằng một niềm vui bất tận ; đó là nó được gặp lại cô Lan – cô dạy nó năm học lớp 5 tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ sau gần 6 năm trời xa cách. Sau khi Lợi học xong lớp 5 lên lớp 6 thì cô Lan được Sở Giáo dục chuyển đi công tác tại trường Tiểu học Đất Đỏ mãi cho đến năm học này, cô mới được chuyển về lại Bà Rịa và dạy học tại trường Tiểu học Trường Sơn thuộc địa phận thôn Long Toàn. Vì gia đình Lợi vừa mới đăng biển “cho thuê phòng trọ dài hạn” nên thật tình cờ, khi ngang qua nhìn thấy, cô Lan mới vào hỏi thuê ; dĩ nhiên, cô cũng còn nhớ rõ đây là nhà thằng học trò học giỏi nhất lớp 5 cô dạy hồi đó vì cô ở phòng tập thể của trường gần nhà Lợi và cô cũng nhiều lần đến nhà Lợi chơi.
Ba tôi đẩy nhẹ con ở cho nó chổng đít lên, vừa chổng đít lên là nó banh chân rộng ra, Ba đút con cặc đã cứng ngắc của ông ấy vào lồn nó, ôm đít nó rồi nắc, tôi như muốn chết luôn vì nứng lồn, chiếc quần lót đã rời khỏi người tôi ngay từ lúc đầu, lúc mà ba tôi cổi hết quần áo nó, bồng nó lên giường banh chân nó ra, bú lồn nó.
Connie March gập quyển sách lại nhìn đồng hồ. Mới vừa qua 11 giờ, nàng cần ngủ một chút. Công việc thư ký pháp luật của nàng khá mới mẻ với nàng, nàng cần cái đầu thật tỉnh để đáp ứng yêu cầu của người chủ mới.
Hôm nay một ngày rằm tháng Bảy, một ngày trời u ám sắp mưa cuối tuần, ba má của Thúy, Kiều và Vân lại lên chùa viếng Phật như hàng năm. Mấy chị em Thúy – Kiều – Vân thức dậy trong một buổi sáng ảm đạm. Tắm rửa sạch sẽ. Thay đồ. Chải chuốt cho thật đẹp. Sau khi ăn sáng xong mấy chị em không còn gì để làm, để chơi, lại thấy buồn chán với thời tiết bên ngoài và cảnh vật chung quanh căn nhà. Biết không ra khỏi nhà vào thời tiết này nên các chị em định mở Thúy Nga Paris ra xem và cùng những chuyện về shopping, về đám con trai cùng lớp và về cuộc hẹn tối nay ăn chơi xả láng. Nhưng từ nảy tới giờ không nghe được một cú phone nào gọi như thường lệ, chị em ta như đứng ngồi trên đám kiến lửa. Đang lúc bực bội và phân vân chưa biết làm gì thì Thúy – người chị lớn – lên tiếng nói: