Người qua đời tôi
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Ngồi trước hiên một căn nhà trong con hẻm nhỏ và lầy lội tại Khánh Hội. Phu bưng chiếc hộp sắt, chờ đợi đã hơn một tiếng đồng hồ rồi. Trời còn mưa lâm râm, lành lạnh. Có lẽ không phải khí hậu lạnh vì bây giờ đang vào mùa hè. Không biết có phải cái hộp chàng đang ôm trong tay làm cho thân thể Phu cứ chốc chốc lại rùng mình hay không. Vì quả thực, nỗi thắc mắc và sợ hãi cứ ám ảnh chàng từ lúc cầm chiếc hộp sắt này tới giờ.
Phần 1
Hắn dán chặt môi hắn vào môi của Thu mà nút một cách hồ hởi. Hắn đưa lưỡi vào miệng Thu rà từng cái răng rồi kéo lưỡi Thu ra nút mạnh vô miệng hắn. Thu nhắm mắt ngã mình vào vòng tay rắn chắc của hắn. Trong lúc hôn Thu, hắn cởi từng cái nút áo của Thu ra, rồi lột trần nàng và tuột luôn cái áo ngực ra một cách điêu luyện.
Buổi trưa hôm ấy là lần đầu tiên mà Nguyễn thị Diệu Phương, lớp trưởng gương mẫu của 12A1 trường phổ thông trung học Phú Nhuận trốn học. Cô bé lấy cớ đau đầu xin nghỉ hai tiết cuối để đạp xe thẳng về nhà. Từ nhiều ngày nay mẹ đi vắng, Diệu Phương đã phải vừa học vừa lo cơm nước hầu hạ một người chị tàn tật khó tính nên hôm nay thật sự nghe kiệt sức.
Vì là sinh viên sư phạm cao đẳng thế cho nên mới bước vào trong năm thứ hai tôi đã phải đi thực tập rồi. Cũng rất may mấy tháng vừa qua tính nhát gái của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Không chỉ vậy mà bản thân tôi bây giờ có thể khẳng định mình là một thằng nhát gái. Không chỉ có vậy với những kinh nghiệm phá trinh đến bốn cô gái tuổi 16 thì tôi càng bạo gạn hơn nhiều.
Tiếng hò réo vang dậy cả một vùng đồi núi Ngọa Long Sơn. Bên dí theo đuổi uớc lượng có tới 20 người, tất cả họ đều là nữ lang vận toàn bạch y. Cả đám 20 người này đang thí trổ thuật khinh công hết tốc lực đuổi theo một cặp thanh niên nam nữ đang chạy phía trước. Hai cặp nam nữ này không ai khác lạ, họ chính là đệ tử xếp hàng chữ nhất của phái Không Động, người nam nguyên là đại sư huynh của phái Không Động tên là Dương Kỳ Phong nổi tiếng với tuyệt chiêu Cửu Dương thần chưởng, còn người nữ chính là sư muội tên Hoàng Liên Phương nổi tiếng nhờ sử dụng lão luyện tuyệt chiêu Bích Lích thần chưởng.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng núi hoang vắng nọ có một ngôi làng. Nhưng cư dân trong làng rất yêu thương nhau và họ sống rất hạnh phúc. Trong làng có một cô gái rất xinh đẹp, cô có mái tóc đen mượt mà và dài tới tận mông. Với gương mặt hình trái xoan, cặp mắt bồ câu long lanh nhưng lúc nào cũng buồn bã, cô có cái sóng mũi dọc dừa trông vô cùng cân xứng với đôi môi đỏ mọng. Chính mái tóc dài đặc biệt của cô nên mọi người thường gọi cô là: Cô bé tóc dài.
Phần 1
Chị Mân dáng người đẹp, từ khuôn mặt tóc tai thân hình cân đối mượt mà hấp dẫn. Nhưng có điều chị ít nói nên ít ai làm thân. Giống như tất cả người đàn bà khác, chị có chồng có con, hiện định cư tại Mỹ.
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh, trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình. Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy, nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình. Làm sao chúa lại tàn nhẫn cướp đi chồng nàng, những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Tôi và nàng đã yêu nhau được hơn hai năm. Chúng tôi rất âu yếm và thân mật. Thỉnh thoảng đi xem phim, lâu lâu lại đi shopping. Tôi cũng rất thân với gia đình của nàng. Trong nhà nàng có mẹ và 3 đứa em gái, càon ba thì đã đi theo bà nhỏ từ khi mới qua đất Mỹ này.
Phần 1
Phần 1
Sáng thứ Bảy. Dù đêm qua đã cùng chị Quyên đi chơi về hơi khuya, sáng nay tôi có lười biếng kéo dài giấc ngủ, vẫn không sao nhắm mắt được. Vẫn đắp chăn, tôi vói tay kéo sợi day màn một tỵ để nhìn ra khu vườn buổi sáng, mùa thu.
Hồng Nhung là 1 diễn viên điện ảnh, cũng là người mẫu quảng cáo cho các công ty lớn nước ngoài, nàng sống 1 mình ở tại 1 ngôi nhà không lớn nhưng sang trong. Sau mỗi lần quay phim mệt nhọc nàng thường xuyên mướn người về massage hàng tuần.
Tiến nín thở. Lá bài cuối cùng đã được phát ra. Hai đôi, không phải là nhỏ lắm. Thằng Dũng có vẻ đắc chí. Bài nó có thể là thùng. Nhưng thằng ma giáo này thường làm bộ hô hào thôi. Thằng Bình chỉ có đôi già là cao. Thằng Hưng đã gác bài từ lá thứ tư. Phen này hốt bạc, Tiến nghĩ thầm.
Mỗi khi về lại khu rẫy của gia đình ở Núi Nhọn, dù muốn dù không, Lợi vẫn không thể nào quên được mối tình loạn luân tội lỗi giữa nó và chị Ba Hường vào một đêm mưa gió bão bùng trong một căn chòi chăn vịt tại hồ Cá sấu ( sỡ dĩ người ta gọi là hồ Cá sấu vì nơi bờ hồ có một tảng đá dài hình dáng từa tựa con cá sấu, chứ không phải là trong hồ có cá sấu ).
Cái nóng của tối nay thiệt là khó chịu, tôi đã tắm hai lần rồi mà vẫn chưa thấy mát. Ngày mai là thứ Hai, là bắt đầu một tuần của kỳ thi cuối niên khóa. Mấy hôm nay tôi cứ lo nghĩ tới cơ thể tôi đang có vấn đề, nên giờ này ngồi ở đây tôi vẫn chưa có một chữ trong bụng để làm vốn. “Chắc là lần này rớt hết quá, xui xẻo làm sao đó, tự nhiên trong mình bị nóng ran như sốt”, tôi nói thầm trong bụng rồi ráng cầm cuốn sách lên. Tôi lật tới chương 10 của môn Kỹ Thuật Nông Nghiệp, môn mà tôi ghét nhất.
Năm tôi chuẩn bị lên lớp 6 thì ba mẹ tôi thuê cho tôi một cô gia sư để đến kèm tôi học bài vì đây là năm học quan trọng .Chúng tôi chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi vào PTTH. Đó là một ngày thứ 6 khi tôi đi học về thì thấy một co gái rất xinh , tóc duỗi thẳng mặc quần bò cung chiếc áo phông Trắng đang ngồi nói chuyện với bố mẹ tôi .Thấy tôi vừa về bố mẹ tôi gọ tôi vào
Căn nhà ở đường Hazard và Ward bỗng nhộn nhịp vào một ngày mùa thu của tháng 10 năm 93. Tôi cùng với Ba Mẹ và một đứa em trai định cư qua Mỹ… Anh tôi tên Tuấn và vợ anh ấy tên Thúy ra phi trường đón chúng tôi về nhà… cuộc sống rất là vui vẻ trong những ngày đầu tiên, mặc dù chúng tôi còn nhớ tới quê nhà.
Phần 1
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
Tháng 5, tiết trời Bà Rịa đầu mùa hạ lại sắp mưa nên rất oi bức. Đây đó râm ran tiếng ve sầu trên từng hàng cây phượng đỏ rực cả một góc trời một màu hoa thắm tươi của lứa tuổi học trò. Lúc này, Lợi đang bước vào kỳ thi Học kỳ II chuẩn bị kết thúc năm học lớp 10 tại trường cấp III Châu Thành. Cùng lúc đó, trong gia đình nó vừa mới có thêm một thành viên chào đời tại Bệnh viện Bà Rịa. Đó là một cháu gái thật xinh xắn gọi nó bằng cậu, con của chị Năm Hoàng – người chị ruột thứ năm rất có nhan sắc tựa như Hằng Nga giáng trần của Lợi. Bé gái giống chị Hoàng như khuôn như đúc và nếu ai nhìn kỹ khuôn mặt con bé lại hau hau có nét giống cậu Út của nó ( tức là giống Lợi ). Chuyện này cũng không phải là chuyện lạ vì anh chị em ruột trong gia đình, đôi khi con của người này lại giống người kia ; âu cũng là chuyện thường tình nhưng cái uẩn khúc nội tình bên trong thì không ai có thể nào ngờ được ( nếu biết rõ chắc phải ngã ra mà chết thôi!) rằng bé gái chị Hoàng hạ sinh vừa gọi Lợi bằng cậu lại vừa gọi nó bằng …ba.
“Con Thảo mập kìa, tụi bây !”