Gái loạn Cali
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
Thằng Thông điều chỉnh ống nhòm cho được rõ tối đa. Rồi chỉa qua hướng đối diện với căn nhà của nó. Ở bên kia một thiếu nữ khoảng chừng đôi mươi vừa hát, vừa tắm. Con Dung, tên của cô gái không hề hay biết toàn bộ thân thể trần truồng của mình đang có kẻ chăm chú nhìn ngắm từng chút một. Mặt mũi của con Dung hơi xấu. Nhưng vẫn được mấy thằng con trai trong xóm tán tỉnh. Bởi vì nó được cái thân hình đầy đặn, các mô mỡ trong người của nó đều tụ vào ngực và đít cho nên hai bầu vú của nó to như hai trái dừa xiêm, và cái mông thì tròn ủm. Cũng nhờ vậy mà đã làm mờ bớt đi những cái bất tương xứng trên khuôn mặt của nó. Khi con Dung dùng tay kỳ cọ vào cửa mình thì thằng Thông cũng lấy tay sục nhè nhẹ con cu của mình.
Cả nhà tôi chỉ có ba đứa, hai vợ chồng tôi, tuổi trên 50, và 1 thằng con trai mới lớn đang học Middle Mỗi người 1 công việc, vợ tôi đi làm 2 jobs, phần tôi cũng tương tợ, buổi trưa đi học chút ít rồi chiều về đi clean up. Bà xả tôi lái xe đi làm 4 ngày 1 tuần, mỗi ngày 10 giờ. Vì hãng xưởng ở xa nên bả phải thức dậy sớm để rời nhà lúc 5: 50 sáng, và lúc bà về nhà 5: 30 chiều thì đúng là lúc tôi bắt đầu đi làm ca tốị Thế rồi lúc tôi về khuya 11: 30 thì cũng là lúc bả đang ngủ say, lấy sức để đi làm ngày maị Quanh đi quẩn lại suốt tuần chỉ có sáng thứ Sáu, lúc thằng con tôi đi học rồi, là lúc chúng tôi mới có dịp rảnh rỗi để làm việc vợ chồng. Tới 11 giờ trưa thứ Sáu, bả lại đi làm tiếp, về nghỉ lúc 2: 00, Và chiều đi làm lúc 4: 00 tới khuya mới về.
Phần 1
Tiến nín thở. Lá bài cuối cùng đã được phát ra. Hai đôi, không phải là nhỏ lắm. Thằng Dũng có vẻ đắc chí. Bài nó có thể là thùng. Nhưng thằng ma giáo này thường làm bộ hô hào thôi. Thằng Bình chỉ có đôi già là cao. Thằng Hưng đã gác bài từ lá thứ tư. Phen này hốt bạc, Tiến nghĩ thầm.
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày nọ khi tôi còn đang học lớp 11. Hôm đó chúng tôi rủ nhau tới nhà thằng Trung (thằng ban cùng lớp vói chúng tôi) để học bài (mà sau này tôi mới biết la để xem phim con heo. Cái cảm giác lần đầu tiên đươc xem phim cấm thật khó diễn tả bằng lời, khi thằng Trung cho cái đĩa phim vào chiếc đầu DVD con tim tôi đập thình thịch, dương vật của tôi bắt đầu cựa quậy và dựng đứng hẳn lên khi nhìn thấy cảnh 1 người con gái khỏa thân đang mút chim hai thằng con trai.
Phần 1
Thằng Sung đã định cư ở xứ Hòa lan.
Ðã gần 5 giờ chiều, Hoàng cố kết thúc buổi họp với các nhà thương gia cho xong để còn nôn chân đi đến nơi hẹn với người buôn bán nhà cửa đất đai. Trong lòng Hoàng rất vui sướng, vì trải qua bao nhiêu năm chắt chiu cực nhọc, Hoàng đã gần toại ý nguyện để mua được một căn nhà sang trọng ở lưng triền núi. Hoàng cùng vợ mình đã đi xem rất nhiều các căn biệt thự được xây cất ở các dãy núi cao của vùng Silicon Valley, nhưng cả hai chưa vừa ý một căn nào.
Hoa nhận lại bài kiểm của mình mà choáng váng mặt mày… 79 điểm, là con… “C”. Đối với người học trò giỏi, chăm chỉ, siêng năng như Hoa thì con “C” không thể chấp nhận được! “Làm sao bây giờ? Trời ơi…” Hoa than thầm trong bụng. Nàng đã cố gắng tập trung hết sức trong hôm kiểm tra, nàng biết nàng khó được “A” như thường lệ nhưng nàng vẫn hy vọng, bây giờ… “Không được…” Công trình bao năm học hành siêng năng chăm chỉ của nàng… Học bạ toàn “A” của nàng… Chỉ con “C” duy nhất nầy sẽ phá hũy tất cả! Hoa thừ người… “Làm sao? Làm sao đây? Mình phải làm sao… Cũng tại thằng khốn nạn…” Hoa rũa thầm, nàng nhớ tới hôm đó…
Nguyệt Hằng có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Lâm này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Nguyệt Hằng thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng.
Thùy Hạnh ngồi ngẫm nghĩ, thời gian trôi qua nhanh, mới đó mà hơn năm năm ở Mỹ. Ngày mai là ngày đoàn tụ với Mẹ nàng. Từ khi nàng kết hôn với Lợi sang Mỹ nàng làm giấy bảo lãnh cho Mẹ. Nàng ngồi mà dĩ vãng quây về như cuộn phim. Ngày xưa Bố nàng đi quân đội, rồi tử trận ở Căm Pu Chia. Mẹ nàng một thời gian sau gá nghĩa với một người đàn ông nhỏ tuổi hơn bà, tuy không cưới hỏi nhưng hai người vẫn sống với nhau. Lúc chưa có người đàn ông mà Thùy Hạnh gọi là Dượng Chín, Ở ngoài đời Mẹ nàng có nhan sắc mặn mà, có duyên ngầm và thân hình gọn gàn nẩy nở gợi cảm.
Thế là chị ơi, rụng bông hoa gạo.
Một tràng đạn nổ dòn dã, thằng lính đổ ập người như cây chuối bị phạt ngang thân, Tú nóng mặt chồm lên, tiếng mìn cóc nổ khô khan cắt gọn đôi chân Tú đến tận đùị Nó gào thét trong đau đớn. Nó gọi tên Vũ, nó van xin Vũ, nó nhắc nhở Vũ phải nhớ đến câu thề mà hai đứa đã hứa với nhau, sẽ giúp nhau thoát khỏi cuộc đời tật nguyền. Vũ bò lên cạnh Tú, mặt Tú bê bết máu, tay nó cố gỡ túi áo như muốn lấy một vật gì, miệng tru tréo gào lên như con heo bị chọc tiết:
Sau lần vượt biển không thành, sản nghiệp của gia đình tôi chỉ còn vỏn vẹn hai cây vàng. Cuộc sống lúc bấy giờ thật khó khăn. Chúng tôi chốn chui chốn nhủi vào tận một làng nhỏ ở tận miền Trung. Làng đó có tên là Lương Sơn. Lương Sơn là một làng nhỏ nằm ven biển cách Nha Trang khoảng 40 km về phía Bắc.
Giới thiệu với mấy huynh tui tên Hùng đang làm bảo vệ cho một công ty điện tử ở quận 3, với 1 thằng con trai 20 tuổi lực lưỡng như tui thì lương 2, 5 triệu 1 tháng đủ ăn thì không đủ đóng tiền nhà.
Phần 1
Mẫu tử ân ái vân vũ hội
Con Xuân xót xa, mắt nó rưng rưng những dòng lệ đau thương mà cả tuần nay nó đã chịu đựng từ khi nó bắt đầu làm vợ thằng Chiến. Con Xuân nhè nhẹ vạch áo, tay nó nhè nhẹ cởi cái áo vú ra. Cặp vú nó trắng ngần, căng phồng, vú nó nhè nhẹp đập theo hơi thở. Tay phải nó rà rà nhẹ lên khắp thân thể đầy rẫy những vết bầm tím bởi thằng Chiến hành hạ nó suốt cả tuần nay như một con nô tì, hay nói đúng hơn thằng Chiến không xem con Xuân là vợ.
Nó cứ chúi đầu lăn xả vào háng tôi, le lưỡi dài ra và quét thật kỷ như thèm thuồng. Nó liếm háng rồi liếm hòn dái rồi ngậm trọn con cu tôi mà mút lấy mút để. Vì thời gian có hạn nên nó tranh thủ mà liếm tới tấp, liếm gấp rút và liếm mạnh bạo. Con cu tôi đã cương bự và lấp đầy ấp cái miệng của nó.
Vậy là Lợi đã chính thức bước vào năm học mới, năm học lớp 11với bao niềm vui mới bên thầy cô, bạn bè và nhất là thằng An, thằng bạn thân của nó ở Mã Đà – Trị An về, không biết là đào được mấy cây vàng nhưng thấy mặt là vui rồi. Mấy bữa rày, ngày nào trời cững mưa và chương trình dự báo thời tiết trên đài truyền hình, đài phát thanh lúc nào cũng ra rả thông tin về cơn bão số 9 xuất phát từ quần đảo Philippin, hoành hành trên biển Đông và có khả năng đổ bộ vào các tỉnh miền Đông Nam Bộ như Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai, Sông Bé, Bình Dương…Bầu trời lúc nào cũng đều không có nắng, âm u, rả rích mưa rào hết đợt này đến đợt khác từ sáng đến tối ; cho dù là 12 giờ trưa đi nữa thì nhìn cũng giống như là 6 giờ chiều. Không gian như vậy thì thử hỏi lòng người sao vui cho được? Riêng Lợi thì nó chỉ hơi buồn một chút vào buổi chiều tạm biệt chị Đào Bến Tre ở Vũng Tàu trở về Bà Rịa sau khi chị đã gặp được chị Nga nhưng khi về đến nhà thì nỗi buồn ấy đã được nhanh chóng thay bằng một niềm vui bất tận ; đó là nó được gặp lại cô Lan – cô dạy nó năm học lớp 5 tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ sau gần 6 năm trời xa cách. Sau khi Lợi học xong lớp 5 lên lớp 6 thì cô Lan được Sở Giáo dục chuyển đi công tác tại trường Tiểu học Đất Đỏ mãi cho đến năm học này, cô mới được chuyển về lại Bà Rịa và dạy học tại trường Tiểu học Trường Sơn thuộc địa phận thôn Long Toàn. Vì gia đình Lợi vừa mới đăng biển “cho thuê phòng trọ dài hạn” nên thật tình cờ, khi ngang qua nhìn thấy, cô Lan mới vào hỏi thuê ; dĩ nhiên, cô cũng còn nhớ rõ đây là nhà thằng học trò học giỏi nhất lớp 5 cô dạy hồi đó vì cô ở phòng tập thể của trường gần nhà Lợi và cô cũng nhiều lần đến nhà Lợi chơi.
Duyên là một con bé lúc nào cũng lạnh lùng và ít nói, không chỉ với ba mẹ mà cả với mấy đứa trong lớp, thầy cô nó đều ít nói giao tiếp. Hình như nó không tự tin về cái bề ngoài, theo nó nghĩ là xấu xí lắm! : “Cái mặt lúc nào cũng đeo cái mắt kính dày cộm, cái mụt tàn nhang khá lớn ở bên mặt, lại thêm cái tướng nhỏ bé và mi nhon lắm! “. Nhưng mà không hiểu sao mỗi khi nó cười là tụi con trai đều bị mất hồn hết ráo!
Thằng Tý năm nay mới mười ba tuổi,nhưng nó bị bỏ rơi từ nhỏ…rồi được ông bà chủ nhà vốn là một trang trại chủ, nhận về nuôi …nó ngoan và hiền,ông bà chủ trang trại giao cho nó việc trông lom đàn gia súc gồm có: bò ,dê,lợn và chó cùng đàn gà trọi với hai con ngựa.con ngựa cái mới đẻ một con ngựa đực đã được hơn một năm tuổi,con chó cái cũng đẻ một đàn chó con,chó con đã bán hết ,duy có một con cho con đực là bị còi lên không bán được và để lại nuôi cùng con chó mẹ…trang trại khá rộng lên hai mẹ con con chó rất có ích,từ ngày con chó đực con ,anh em nó bị bán hết một mình nó được ăn no lên lớn nhanh lắm…
Thanh có thói quen cứ chiều tối cơm nước xong, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm.
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói….và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa…..chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó,..không biết nó có ngãi hay sao ?”.