Hạnh của tôi
Hạnh là cháu ngoại của bác tư, một người bạn thân của ba tôi. Tuy Hạnh bằng tuổi
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Hạnh là cháu ngoại của bác tư, một người bạn thân của ba tôi. Tuy Hạnh bằng tuổi
– Lan ơí ! Tối nay dắt thằng Hòa đi coi xi nê nhe con.
Ngay ngày đầu tiên về nhà chồng, mình đả điên lên vì bố chồng của mình, số là sau bửa cơm chiều, chồng mình có việc phải đi đâu đó, con ở lên sân thượng để phơi quần áo, mình củng muốn lên sân thượng để coi nó ra sao, vừa đi đến từng hai, mình thấy đèn trong phòng bố chồng mở sáng, lén nhìn qua lổ trống của tấm màng, mình giật mình, con ở đang trần truồng, nằm trên mình ổng, củng trần truồng, bú cặc ổng, cái làm mình giật mình nhất là cặc ổng bự không thể tưởng, có vẻ gần gấp đôi chồng mình. Bú và sụt cặt ổng một hồi, con ở leo lên người ổng, banh chân ra và nhấn lồn nó vô cặc ổng và nẩy. Mình không thể tưởng nổi, con ở rất nhỏ con, mới 17, mà mình không thấy chút gì trở ngại hay đau đớn khi cặc vỉ đại của bố chồng vô trong lồn nó. Nắc một hồi nó quay người lại, chổng đít lên và bố chồng đụ nó từ phía sau, hai ngón tay của mình đả nằm sâu trong lồn ướt nhẹp của mình hồi nào mình củng không biết, mình củng đả coi sex video nhiều lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên mình thấy tận mắt.
Phần 1
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Hà nhận nhiệm vụ của cơ quan điều tra công an tỉnh K để phá án.
Hồi nhỏ, tôi chúa sợ nhìn thấy máu. Chỉ cần vài giọt nhễu trước mắt là tôi muốn xỉu ngay. Mấy con nhỏ cùng học có lần thấy tôi choáng váng khi nhìn một đứa đạp đinh, máu chảy tùm lum đã ngạc nhiên quá cỡ. Nhứt là khi tụi nó thổi phì phì và nặn máu bầm ra, tôi bưng kín mặt chạy chỗ khác. Lát sau, tụi nó xúm lại hỏi, tôi khai thiệt hết trơn, tụi nó cười chê : con trai mà nhát. Rồi, bù lu bù loa, tụi nó khoe : bọn tao lớn lên mỗi tháng đổ máu dầm dề một lần, nào có hề gì, lại dây dưa mấy bữa nữa.
– Timmy, em đã chuẩn bị xong chưa?
Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, khá dẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.
Giới thiệu với mấy huynh tui tên Hùng đang làm bảo vệ cho một công ty điện tử ở quận 3, với 1 thằng con trai 20 tuổi lực lưỡng như tui thì lương 2, 5 triệu 1 tháng đủ ăn thì không đủ đóng tiền nhà.
Chúng tôi định cư ở Mỹ. Tôi có thằng em làm chung hãng tôi rất thích hắn. Mặc dù tôi có vợ nhưng cũng thường lén đi chơi với hắn vào những club girl gril go cởi truồng. Tôi biết hắn kín miệng nên rất thoải mái. Tụi tôi dòm lồn đủ loại gái từ đen trắng vàng. Tôi cũng có tật thị dâm nên rất khoái dòm ngó đàn bà. Tôi với vợ tôi cũng khoản tuổi 30 và Hùng dưới một chút. Thứ bảy tôi đến apartment thuê của nó nhậu. Tôi đưa cái DVD mới thâu cho nó coi. Hắn bỏ DVD vào rồi chúng tôi ngồi xuống. Hắn không biết trong DVD có gì. Nhưng hình ảnh vừa bật lên hắn thấy vợ tôi đang đi trong chợ mua đồ. Hắn cười nói:
Hà Nội buổi chiều hôm nay trời không lạnh lắm, ngồi một mình thấy hơi buốn, tự nhiên nhớ lại cái nóng hồi hè vừa rồi mà thấy sợ và đặc biệt là hôm trận trung kết WC giữa TBN vs Hà Lan tôi đã có những giây phút hồi hộp mà suýt vãi đái ra quần. Truyện là như thế này:
Mười năm, phải! Mười năm rồi còn gì! Năm nay tôi đã trở thành một chàng trai thanh niên không kém. Trên con đường khá quen thuộc dẫn tới nhà, tôi bước trên đường vắng teo không một bóng người.Vai vác ba lô, chân mang giày lính, tay tôi xách theo khẩu súng trường đã gắn bó với tôi suốt 10 năm qua, thong thả tôi rảo bước về nhà. Nếu tôi không lầm thì lúc này trời cũng đã khuya lắm rồi, chắc cũng cỡ đâu 11 hoặc 12 giờ khuya rồi thì phải. Bước tới trước căn nhà quen thuộc của mẹ con chúng tôi đã bao nhiêu năm đùm bọc, hồi hộp trong lòng tôi đưa tay lên nhẹ gõ cửa. Tôi tưởng chừng mẹ tôi, nếu như gặp tôi lúc này chắc là phải vui mừng khôn xiết. Tôi sẽ ôm chầm lấy mẹ tôi và em gái tôi, sẽ khóc lên một tiếng thật lớn cho thoả dạ mong nhớ quê nhà, thương nhớ mẹ và em gái.
Thằng Bình quanh quẩn bám chị nó đang làm bếp , tán tỉnh xin tiền, vì nó cần bốn trăm đô để đổi cái xe Dream II mới .
Chiều xuống bên bờ sông Kênh Tẻ, một chi nhánh sông Sàigòn. Tuấn Long đang hổn hển chạy bộ. Hôm nay chàng đã quên máy nghe nhạc ai-bót nên không những nghe được tiếng chân, tiếng thở của mình mà còn nghe thêm những ký ức cứ ào ào lên tiếng khi đầu óc bị xao lảng, không tập trung. Thoáng chốc mấy năm đã qua đi từ ngày đi Mỹ du học cộng thêm đôi năm lẻ trở về phụ quản lý công ty gia đình. Đánh một vòng. Rồi cũng trở lại. Như một cuốc chạy bộ. Có người sau một cuốc vận động đó thấy hăng say lên, có người ngược lại mỏi mệt. Bây giờ Tuấn Long chỉ biết tìm quên trong công việc. Sau một cuộc tình thất bại ở Mỹ, đã từng tha thiết, từng sống chung với nhau, đánh một vòng chả còn gì…
Tôi lớn lên ở Mỹ cho nên tính tình rât phóng khoáng. I? M very open minded. Gia đình tôi là một gia đình bảo thủ, ba má thường bắt chúng tôi nói tiếng Việt ở nhà, thặm chí lúc chúng tôi còn nhỏ, ông bà gửi chúng tôi đi học tiếng Việt ở các hội đoàn Vietnam, thêm vào đó, chúng tôi rất thích karaoke bằng tiếng Việt, cho nên chị em tôi rất thông thạo tiếng Việt. Bạn trai của chị tôi, Josh, thường hay đến nhà chơi, mỗi lần anh đến, anh đều hỏi thăm và nói chuyện với tôi rất vui vẻ. Josh là một người rất tử tế, đôi lúc không có tôi ở nhà anh ta cũng hay hỏi chi tôi về tôi. Chi tôi có lần nói với tôi rằng:
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói… và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa… chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó… không biết nó có ngãi hay sao?”.
Phải công nhận từ ngày hai gia đình làm suôi gia thì họ thân nhau như đôi bạn thân quen biết nhau từ thuở nào. Anh chị suôi trai cũng đâu có lớn tuổi gì nhiều, ông Phương chưa được 50, trông còn tráng kiện nhờ năng hoạt động và vui vẽ với moị người, còn bà suôi Trai thì nhỏ hơn chồng năm tuổi, đúng là cặp vợ chồng xứng đôi vừa lứa ; thỉnh thỏang bên suôi Gái thường gọi Nga bằng bà suôi, chị suôi vì quen mệng và lịch sự chứ Nga trông còn rất trẻ, trẻ hơn tuổi đời rất nhiều.
Một cuộc tình gắn liền với cái chết được báo trước mang theo xuống cửu tuyền biết bao nhiêu nỗi niềm bâng khuâng, xót xa vì nhung nhớ lẫn lộn nuối tiếc khôn nguôi khiến cho trái tim nhanh chóng rạn nứt, nát tan, đấy chính là cuộc tình nồng nàn, thắm thiết mà Lợi – nhân vật chính của chúng ta – trao cho chị Kim Anh, người chị ruột cùng cha khác mẹ với nó.
Phần 1
Phần 1
Hắn vừa giơ những tấm phim âm bản lên ngắm nghía vừa huýt sáo, đã lâu lắm rồi hắn mới chụp những bức ảnh đẹp đến thế. Lâu nay chỉ toàn chụp hình mấy cô ả người mẫu diễn viên, đến giờ hắn mới cho mình được nghỉ ngơi mấy ngày ra Mũi Né chụp cảnh biển. Căn phòng tráng phim chỉ có ánh sáng hồng mờ mờ, hắn kẹp từng tấm ảnh vừa tráng lên dây. Hắn vuốt cằm ngắm một bức chụp cảnh biển lúc bình minh, mặt trời đang nhô lên trên biển xanh biếc, đỏ ối, sáng tinh khôi chớ không chói loá. Đây là bức hắn thấy tâm đắc nhất lần này, có lẽ đến cuối năm hắn sẽ vác đi triển lãm.
“Reng… reng… reng” tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, Hà My vội vã thu dọn tập vở rồi lao nhanh ra khỏi cổng trường hòa mình vào dòng áo trắng tinh của những học sinh Trung học đang túa ra sau một ngày học tập mệt mỏi và căng thẳng.
Cần và Kiệm là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia đình Cần và gia đình Kiệm ở trong cùng một dẫy phố. Cần và Kiệm cùng học một trường từ Tiểu học đến Trung học.