Đụ chị thằng bạn
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Phần 1: Hiếp dâm rồi Chụp Ảnh
Quan huyện đang nghỉ chưa thì bỗng có tiếng trống kêu oan…tiếng trống đánh ngập ngừng làm quan huyện thêm bực…mà hôm nay đến là lạ,giờ hành chính có quân trực thì chẳng có ai đến kêu oan,bây giờ đến giờ nghỉ thì lại có trống kêu oan…quan huyện bây giờ thì chỉ có một mình ở công đường…vậy là quan phải đích thân ra mở cổng…
Phần 1
Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ?
Nàng là biểu tượng đặc sắc của “giấc mơ Mỹ”. Cuộc đời nàng giống như câu chuyện cổ tích “Cô bé lọ lem”: Một cô gái nghèo đã “lột xác” thành ngôi sao Hollywood sáng giá. Khả năng diễn xuất, vẻ quyến rũ gợi tình tự nhiên và sự trình diễn khác thường trên màn ảnh của Marilyn Monroe đã khiến nàng trở thành biểu tượng tình ái của những năm 1950, và là một trong những thần tượng vĩ đại nhất của nền điện ảnh thế giới. Nhưng vinh quang ấy có cái “giá” của nó: Nàng đã cuốn hút cả thế giới vào đời mình và đã gục ngã đau đớn trên con đường ấy ở tuổi 36 …
Con đường đất trỡ nên lầy lội, trơn trợt sau cơn mưa đêm qua. Mười Bầu ỡ trần, quần đùi đen cuộn tròn hai bên hông, làm giữa háng hắn nỗi lên một đống thịt. Hắn đi siêu vẹo, ma men tràn ngập trong người. Hắn nhậu suốt đêm với các chiến hửu. Cũng tại cơn mưa quái qũy, lẽ ra hắn đã về, nhưng rồi đành phãi ỡ lại chờ tạnh cơn mưa. Về đến nhà, hắn đão mắt nhìn quanh, không thấy vợ con hắn.
– Ê, đi chơi đĩ không thằng kia làm gì đứng mơ mơ màng màng nhìn em nào đó ?
Ông bà Đỗ Công Bình vừa trên 40 tuổi. Định cư ở Mỹ, chỉ sanh một cô con gái đã có chồng. Khi cô lầy chồng xong ra riêng ông bà thoát nợ. Chỉ còn hai vợ chồng nên đời sống rất thoải mái, nhất là vần đề tình dục. Tuy tứ tuần nhưng ông bà Bình nhìn rất trẻ trung và sống động. Nhờ tập thể dục đều đặng nên thân thể hai người vẫn còn săng không bị chảy xệ. Bà Bình khi mặc những chiếc quần jean bó cứng trông vẫn hấp dẫn như con gái nhờ bà có đôi mông to và bắp đùi rắng chắt. Da bà hơi ngâm đen, tóc bà cắt ngắn nhìn mạnh khỏe. khuôn mặt đẹp, nhất là cái miệng cười duyên dáng làm say sưa người đối diện. Ông Bình ngưởi vừa tầm dễ nhìn, tâm hồn cởi mở thiện cảm nên có nhiều bạn quí mến.
Tôi bắt đầu rình phòng tắm của nhà kế bên năm tôi 16 tuổi, khi lần đầu tiên tôi cảm nhận được cái cảm giác tê tê khi một bầu vú căng tròn, nóng ấm dựa vào người, dù chỉ là qua làn áo mỏng, dù chỉ là chạm vào vai: Đêm đó tôi đang đàn cho chị hát, trong một lúc thả hồn theo tiếng nhạc, chị đã choàng tay qua vai tôi, chị thì không bận áo ngực còn tôi thì ở trần, chỉ có vậy thôi nhưng tôi nhất quyết khám phá cho ra cái gì ẩn dấu qua lần áo mà? Phê dữ vậy.
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp.
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Lớn lên tôi mới biết là chị Hồng không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gũi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Một cái ống cống nhỏ, tối thui và đen kịt… nó là hiện trường của một vụ án mạng vừa mới xảy ra, hắn Blindred tên mà mọi người gọi hắn vừa mới giết một con điếm mà hắ vừa hành lạc… vẫn kiẻu giết người như ngày nào. Bịt kín mặt nạn nhân bởi 1 khăn màu đỏ và đâm cho con mồi đến chết, người hắn bê bết máu và thỏa mãn… thì… Áaaaaaaaaa… một tiếng thất la lên rồ có tiếng người chạy.
Được phân công đi thực tập tại Phòng Kế Hoạch – Kinh Doanh một công ty chế biến thực phẩm, tôi được giáo viên hướng dẫn đưa tới công ty và gặp bà phó phòng để nhận nhiệm vụ. Đề tài của tôi là “Nghiên cứu hệ thống cân đối nhập xuất nguyên vật liệu”. Cảm giác ngày đầu tiên “đi làm” thật là lạ: Nôn nao, bỡ ngỡ, hứng thú… nhìn ai trong công ty cũng thấy nghiêm túc, oai phong…
Tiếng chuông điện thoại từ chiếc di động đang cắm trong ổ sạc điện vang lên, gả đàn ông cầm lên bấm phím:
Nhà tôi gồm 3 chị em : chị Hai tôi lúc đó đã 28 tuổi rồi, tôi thì mới có 15 tuổi, còn Phượng em ruột tôi nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Sự khác biệt tuổi tác là do chị Hai là chị cùng mẹ khác cha với hai đứa tôi. Ba cũa chị Hai đi theo cách mạng và đả đi biệt tích. Mẹ tôi đả chờ đợi lâu trước khi làm lại cuộc đời và sanh ra hai anh em tôi.
Sau đám cưới chị Phượng ở Sài Gòn trở về nhà, bỗng dưng Lợi cảm thấy tâm trạng mình nhanh chóng thay đổi và bị sốc tột độ mà chẳng thể nào lý giải được lý do.
Vào năm 1367, tức đời vua Lý Nhược Tông, có một giai nhân tuyệt sắc (theo như “kinh niên vọng giám” thì mắt huyền, mày liễu, chân dài gần cả nửa chục gang tay của kẻ có gang tay lớn nhất, ngực căng tròn như quả cam sành chín mọng, mông như hai quả bưởi 9 roi…) tên gọi Điêu Nhi! Nàng là Chánh cung hoàng hậu, tức vợ vua! Nàng nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp “chim sa cá lăn”mà còn bởi sự thông minh phi thường!
Tôi tên là Tuấn, năm nay 17 tuổi. Giống như bao cậu trai mới lớn khác, tôi bỗng cao vọt hẳn lên, râu ria bắt đầu mọc lún phún. Thi hết phổ thông trung học, tôi được mẹ đưa sang Ba Lan để chuẩn bị vào học đại học. Bố me? Ôi bỏ nhau đã lâu, tôi sống với bố trong suốt thời gian qua. Sang đây, tôi được một mình làm chủ một căn phòng rộng 37m2 trong căn hộ ba buồng thuộc khu trung tâm thủ đô Warszawa(Warsaw thủ đô Balan). Mẹ tôi và người chồng sau của bà sống trong phòng dùng làm phòng khách nối liền với bếp và phòng ăn. Phòng thứ ba là phòng của chị Thủy, con riêng của ông bố ghẻ với người vợ trước.
Nữa khuya đang ngủ ngon giấc,Thu Hạnh giật mình,vì có bàn tay nào sờ vào chân mình.Cảm giác kinh hải len nhanh vào trong trí óc,mơ hồ,khuấy động.Bàn tay xoa xoa nhè nhẹ trên bắp đùi nàng,từ từ lên tới đôi mông,vì nàng nằm nghiêng,quây về phía bên trong.Nhà chẳng có ai!?.Những đứa con nàng đang nằm ngủ trong phòng chúng nó.Chồng nàng đi công tác cho hãng ngày mai mới về. Ai!?..Nhưng trong một thoáng giây nàng đã nghĩ ra: A! đúng rồi…!Chỉ còn có thằng nhỏ hàng xóm tên Lộc mười bảy tuổi, con ông bà Châu ở xa vài lốc nhà của nàng.Bố mẹ nó đi vacation tuần tới mới về.Chỗ đồng hương ở xứ Mỹ với nhau nên thân nhau là chuyện thường.Ơ quận hạt fairfield nầy đâu có bao nhiêu nhà Việt Nam tị nạn.Ngày hôm nay trước khi chồng nàng đi công tác cho hãng,đã gọi nó sang nhờ sửa lại cái hàng rào.Sau đó hai đứa con của nàng bé Ti năm tuổi và bé Tuân mười tuổi,cứ đòi anh Lộc ngủ lại nhà,vì bố mẹ Lộc đã đi chơi xa.Thu Hạnh năm nầy ba mươi tuổi,còn chồng nàng gần năm mươi,nên đối với Lộc hắn gọi vợ chồng nàng là cô chú.
Câu chuyện tình sau đây đan xen với một giai thoại tưởng chường như trong cổ tích thần thoại nhưng giai thoại này chẳng qua chỉ là một tiền đề dẫn dắt, minh họa và tô điểm thêm cho mối tình tuyệt đẹp như thiên thần giữa Lợi và một trinh nữ 25 tuổi tên là Trần Kim Đào ở miệt quê Bến Tre. Số là khi ở ngoài Nha Trang về, bố Lợi tính đi Bến Tre để thăm hỏi người bạn chí cốt tên là Kim đã hơn mười năm rồi chưa hề có tin tức song dự định này, bố Lợi thấy không thể nào thực hiện được vì lý do sức khỏe nhưng rồi lại thấy trong bụng không yên. Trong thời gian này, trường cấp III Châu Thành vì công trình sửa chữa phòng học chưa xong nên ngày khai giảng năm học mới của trường sẽ dời đến 20 tháng 9, chứ không phải vào ngày 5 tháng 9 thường lệ như những trường khác. Thế là Lợi có dịp để xin bố cho phép nó tình nguyện đi thay bố xuống Bến Tre thăm viếng bác Kim.
Tiếng lục cục mở cửa lôi tôi ra khỏi giấc ngủ nướng. Chợt nhớ ra bữa nay thứ năm, nhà trường nghỉ nên tôi cố nằm thêm một lúc nữa. Nhìn ánh sáng nhờ nhờ từ ô lưới sát trên cửa hắt vào, tôi thấy hình như chưa có nắng. Tôi lười biếng kéo tấm chăn đơn lên kín mắt để bóng tối phủ dễ ngủ hơn.
Nhà tôi ở một vùng đồng bằng chiêm trũng ở Bắc bộ. Nhà thì cũng chẳng khá giả gì cho lắm, chỉ quanh quẩn lấy mấy sào ruộng khoán mà thôi. Ba tôi mất sớm lên chỉ còn mỗi mẹ tôi làm nụng để nuôi các con.
Mai, với túi sách trên lưng, lửng thửng đi bộ về nhà một mình. Hôm nay đội bóng trường đang đấu trận chung kết vùng. Nếu thắng kỳ này trường nó có hy vọng vô địch Tiểu Bang. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử trường trung học mà nó đang theo học năm thứ nhất. Ông Hiệu Trưởng cho phép học sinh nghỉ 2 giờ sau cùng để ủng hộ đội nhà. Mai, vừa bước qua tuổi 14, không thích thể thao và cũng chưa có bạn bè nên bỏ ra về. Mai vì tính thích cô độc nên rất ít có bạn, dù là bạn trai, và chưa bao giờ có bạn gái mặc dầu đã bước vào ngưởng cửa trung học. Thật là trái ngược với đứa con gái riêng của dì Lý, tên là Linh năm nay 17 tuổi đang học năm chót chung trường với Mai. Linh thì năng động, có rất nhiều bạn bè, trai có gái có. Linh còn là một cổ động viên (cheerleader) cho đội bóng trường nhà.