Con Bột
Ba Phong bước vào căn nhà lá bên bờ một con Rạch. Anh đảo mắt một vòng: Căn nhà im vắng. Bổng một giọng đàn bà vọng ra từ trong bếp: Ai đó ? Ra ngay, ra ngay. Rồi một người đàn bà khoảng 40 tuổi bước ra:
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Ba Phong bước vào căn nhà lá bên bờ một con Rạch. Anh đảo mắt một vòng: Căn nhà im vắng. Bổng một giọng đàn bà vọng ra từ trong bếp: Ai đó ? Ra ngay, ra ngay. Rồi một người đàn bà khoảng 40 tuổi bước ra:
Tôi thực sự chán ngấy cái khoản đi nộp đơn xin việc. Vì đã hơn chục lần, tôi cố lần mò tìm đọc lời rao trên các báo và vội vàng chạy đến xin mẫu đơn điền nộp ngay tại chỗ với lòng khấp khởi mừng. Có nơi vui vẻ nhận đơn và hẹn tôi đợi phỏng vấn ngay, có nơi lại câu tôm bằng cách hẹn tôi về chờ sẽ được gọi sau.
Ông Năm vợ mất đã lâu, làm nhà giáo lên cái món thèm gái thường xuyên được ông Năm thủ dâm theo năm tháng… ông thấy thật khó khi đi tìm của lạ ở ngoài… nhỡ đâu có ai nhận ra thì toi… hồi còn đi dậy học, cứ mỗi lần đến lớp, nhìn các em học trò đang tuổi mới lớn trông sao mà động dục đến thế… rồi từ ngày nuôi con chó béc zê đực, được cái con chó nhà ông giống tốt, hàng xóm cứ có chó cái đến ngày động dục là lại mang sang nhà ông Năm xin cho chó nhà ông nhảy, ông thường cho không chỉ đặt mỗi một điều kiện: Nếu đậu thai cho chó, sau khi sinh, nếu chó cái đẻ từ 3 con chở lên thì ông xin một con…
Tín chưa kịp đặt ly cà phê đang uống xuống bàn thì Linh đã kéo zip chàng xuống, móc cặt ra và há môi ngậm lấy rồi nút mạnh. Càng lúc nàng càng bú dồn dập. Tín xoay người đặt ly cà phê lên chiếc bàn kế bên rồi cúi người ghì chặt đầu Linh vào háng mình. Từ tháng nay, kể từ lúc hai đứa vào làm chung department này, hầu như ngày nào chàng và nàng cũng có những giờ phút đam mê nóng bỏng như thế. Tiếng Tín hổn hển:
Màn đêm ập xuống, cảnh vật của thành phố Garden Grove chìm trong một không gian vắng lặng. Lâu lâu vẳng lên tiếng chó sủa làm ông Tư bực mình văng tục:
Tôi và Hằng kết hôn cũng đã được gần bốn năm. Hai vợ chồng làm trong một công ty về truyền thông nên công việc cũng tương đối bận. Tuy nhiên thì hai vợ chồng cũng thường xuyên có những buổi nghỉ cuối tuần khá dài.
Sau khi lấy vợ thời gian, tôi phát hiện vợ tôi mang tính đồng tính, nên chúng tôi li dị. Nàng không thích đàn ông nhưng không ghét tôi, chúng tôi chia tay nhưng vẫn còn là bạn. Bề ngòai nàng không khác gì những người đàn bà khác, thân hình cân đối, tánh tình cởi mở vui vẻ, nhưng chỉ phải cái là nàng không hứng thú trong chuyện chăn gối với đàn ông, nên trên giường khô khan và lạnh lùng.
Ở trong lớp đang buồn bực vì hai điểm kém mốn toán và môn lý. Tôi tìm cách trốn 3 tiết cuối về nhà. Ra đến cồng trường tôi còn bị dò hỏi nữa lên khi ra đến quán INTERNET mà tôi vẫn còn came thấy tức tối trong người. Tôi vào mail gửi thư cho mấy bạn tôi xong thì tôi ra về. Về đến nhà tôi không vào nhà ngay mà cất cái xe đạp đi đã rồi chạy ra sân sau lấy quả bóng ra đá định đến trưa mới về. Nhưng tôi vừa cầm được quả bóng lên tay thì nghe thấy tiếng rên khe khẽ từ trong nhà phát ra…
Tôi là một thanh niên khá bảnh trai và nhờ năng tập thể thao mỗi ngày nên có được thân hình lực lưỡng. Tôi làm việc cho một công ty lắp ráp satellite cho các tư gia tên gọi là CÔNG TY CHIẾC NÓN DIỆU kỳ. Một buổi sáng dẹp trời tôi tới công ty như thường lệ dễ nhận order gắn satellite cho khách hàng. Đơn đặt hàng đầu tiên là disk để nhận các kênh phim heo, tôi hơi tức cười và lái xe tới địa chỉ trong đơn.
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Mới đây vợ chồng tôi đi dự đám cưới đứa cháu vợ tôi ở phía Bắc tiểu bang. Thằng cháu Nam hoang đàng cuối cùng cũng lập gia đình như bao người khác nên vợ tôi quyết định lấy nghĩ Hè để đi dự cưới, đến trước một tuần ở chơi thay vì chỉ đi cuối tuần thôi. Chuyện cưới thì các bạn chắc cũng biết hết rồi, tôi xin kể lại chuyện bên lề, chuyện… đụ đó mà!
Từ ngày được giám đốc sở cất nhắc lên chức phòng Nhì, cô Tám hết còn lo chuyện phải thức sớm, lăng xăng vệ sinh, trang điểm để đến chỗ làm kịp giờ nữa. Cô tự tung tự tác, muốn nằm thì nằm, muốn lăn lóc thêm giữa nệm ấm chăn êm thì cũng chẳng ai thúc giục hay la rầy cô nữa.
Nam Phương một cõi không lối về.
Tối nay ăn cơm xong, Bình tranh thủ vào trường mượn mấy quyển giáo trình của mấy thằng trong nội trú. Mải ngồi nói chuyện với tụi nó, đến hơn 9h tối cậu mới giật mình là quên mất chưa sang nhà chú Long để trả mấy quyển báo tiếng Anh mà cậu mượn để tập dịch, chú ấy đã bảo phải trả chú trong ngày hôm nay để mai chú còn mang đến cơ quan cho người khác đọc.
Từ mấy ngày nay, ngày nào khi tan sở thì Tâm cũng ghé thăm thằng Hiếu ở bệnh viện trước khi về nhà. Gia đình có nhiều chị em nhưng từ hồi nào giờ, Tâm thương thằng Hiếu nhất. Thằng Hiếu năm nay đã 20 tuổi, nhỏ hơn nàng 7 tuổi.
Quan huyện đang nghỉ chưa thì bỗng có tiếng trống kêu oan…tiếng trống đánh ngập ngừng làm quan huyện thêm bực…mà hôm nay đến là lạ,giờ hành chính có quân trực thì chẳng có ai đến kêu oan,bây giờ đến giờ nghỉ thì lại có trống kêu oan…quan huyện bây giờ thì chỉ có một mình ở công đường…vậy là quan phải đích thân ra mở cổng…
Khải và Dũng phơi cỏ để dành lương thực cho gia súc ăn vào mùa đông gíá lạnh. Hôm nay trời nắng, ấm, hai người cởi trần để lộ những bắp thịt nở nang trước ngực và hai tay. Hai người cùng ở lứa tuổi tam thập, là bạn chí thân từ khi còn để chỏm và suốt thời gian học Tiểu học cho đến hết bậc Trung học.
Tôi là Tiến, một nam giới thực thụ tuy nhiên về khoản chăn gối thì không được như những người khác, tôi nghĩ mình không bị bệnh gì cả, chỉ mỗi tội khi làm chuyện đó thì chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền. Được mấy ông bạn mách đến một phòng khám khá tốt lên tôi đã đến phòng khám này, câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe sau đây chính là về cái phòng khám đó và có những người bác sĩ như vậy. Đó làm vào một buổi sáng đẹp trời, tôi đi đến phòng khám một mình, phòng khám thì trong một ngõ nhỏ ở nội thành Hà Nội. Tôi biết cái bệnh về sinh lý như thế này thì hiếm khi có trung tâm nào lại đặt ra ở chỗ đông người để mắt đến cả. Tôi khẽ gõ cửa thì thấy một cô gái trông hình thức cũng bình thường không lấy gì là đẹp. Thấy tôi đứng ở ngoài như vậy thì cô gái đó hỏi:
Nguyệt Hằng có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Lâm này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Nguyệt Hằng thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng.
Chuyện đó xảy ra lần đầu tiên năm tôi 17 tuổi, với 1 cô bạn cùng lớp, tên là Nga. Sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu như tôi là một đứa con trai, nhưng đằng này, cả tôi và Nga đều là con gái, và có thể nói là xinh đẹp. Hôm ấy, Nga rủ tôi sang nhà chơi. Trời sâm sẩm tối, và ba mẹ Nga đã đi Sài gòn hết. Nga rủ tôi vào buồng ngủ của ba mẹ để xem video. Buồng của Nga không có đầu VCD lẫn DVD, Nga chỉ lén xem những khi ba mẹ đi vắng. Chúng tôi thường chia sẻ với nhau những hiểu biết và tò mò về chuyện quan hệ giới tính. Khi đứa này có phim, xem xong thường truyền cho đứa kia xem và ngược lại. Trước đến giờ tôi vẫn xem một mình, và đây là lần đầu tiên tôi xem chung với người khác. Tuy Nga là một đứa con gái, và lại thân thiết, nhưng tôi cũng hơi ngường ngượng. Màn hình bắt đầu khởi sự chiếu phim. Hai đứa chúng tôi nằm trên giường. Nga ôm cái chăn nằm còng queo dưới chân tôi, còn tôi thì ngồi tựa lưng vào tường. Cơ thể tôi nóng dần lên theo những pha chiếu trên phim. Tôi muốn tự vuốt ve những chỗ nhạy cảm cơ thể mình, nhưng ngại sự có mặt của Nga nên không dám. Bỗng Nga lên tiếng:
Tiến nín thở. Lá bài cuối cùng đã được phát ra. Hai đôi, không phải là nhỏ lắm. Thằng Dũng có vẻ đắc chí. Bài nó có thể là thùng. Nhưng thằng ma giáo này thường làm bộ hô hào thôi. Thằng Bình chỉ có đôi già là cao. Thằng Hưng đã gác bài từ lá thứ tư. Phen này hốt bạc, Tiến nghĩ thầm.
Người ta đồn chừng Mỹ Hoa giống cha, vì cô với mẹ, bà Mỹ Trinh, khác hẳn nhau. Cô Hoa năm nay hăm bốn vừa ra trường Dược, cái tuổi đáng lẽ là nảy nở như hoa xuân trong nắng sớm. Trái lại cô ốm tong teo, chỉ được khuôn mặt đẹp và nước da trắng, cả ngày chỉ biết chúi mũi vào sách vở, không ham vui với bạn bè, rảnh thì nghiên cứu làm kẹo bánh, nấu nướng. Vậy mà cô có phước, nhờ bà má khôn lanh, lấy được chồng làm giám đốc một hãng bào chế lớn ở Sài Gòn. Bà Mỹ Trinh mới độ ngoài bốn mươi, góa chồng, nhà giàu lại khéo giao thiệp. Bà bỏ vốn cho dược sĩ Cảnh đầu tư thuốc men, rồi lân la gả được cô Hoa cho anh. Anh tuy hơn Mỹ Dung cả chục tuổi, nhưng bù lại, là một thanh niên to cao, đẹp trai, lịch sự.
Nó là đứa con gái hư thân mất nết, Nó sống ngoài đường nhiều hơn trong nhà. Bạn bè thì toàn cái lũ như nó thường hay gọi là lũ xì cút! Mọi người đều phải gọi nó là ” bà chị ” tuy tuổi nó không hơn mấy đứa con gái mới lớn là bao nhiêu. Gọi nó là ” bà chị ” vì nó quậy tan nát cái xóm cái làng, không kể già trẻ, lớn bé, là trai hay là gái… nó quậy tất tần tật không biết sợ là cái gì trên cõi đời này hết trọi… Nó là vậy đó.
Thanh có thói quen cứ chiều tối cơm nước xong, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm.
Bước lang thang, không bến bờ, không mục đích. Một động lực vô hình nào đó dẫn dắt Tâm đến đây. Trưa mùa Thu lành lạnh, nắng nhàn nhạt không đủ xóa tan màu không gian tê tái. Nhìn những hàng mộ bia thẳng tắp, ngay ngắn mà hồn chợt buồn mênh mang. Ngừng chân, Tâm lặng lẽ ngồi xuống thảm cỏ min, điếu thuốc ấm áp lạ thường, làn khói mỏng lung linh hàng chữ “… Lisa.”. Tuổi còn trẻ quá, 17, tuổi mộng mơ… Tâm thường đến đây, chỗ này, ngôi mộ này không một lý do. Nhưng mỗi lần buồn phiền, nhớ nhà, Tâm lại đến đây và cảm thấy nguôi ngoai.