Những cuộc tình
Chào các bác hôm nay em xin kể cho các bác 1 câu chuyện sex cực hay mà cũng cực dài. Thời gian còn nhiều nên các bác cứ yên tâm mà đọc…
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Chào các bác hôm nay em xin kể cho các bác 1 câu chuyện sex cực hay mà cũng cực dài. Thời gian còn nhiều nên các bác cứ yên tâm mà đọc…
Tôi lớn lên ở Mỹ cho nên tính tình rât phóng khoáng. I? M very open minded. Gia đình tôi là một gia đình bảo thủ, ba má thường bắt chúng tôi nói tiếng Việt ở nhà, thặm chí lúc chúng tôi còn nhỏ, ông bà gửi chúng tôi đi học tiếng Việt ở các hội đoàn Vietnam, thêm vào đó, chúng tôi rất thích karaoke bằng tiếng Việt, cho nên chị em tôi rất thông thạo tiếng Việt. Bạn trai của chị tôi, Josh, thường hay đến nhà chơi, mỗi lần anh đến, anh đều hỏi thăm và nói chuyện với tôi rất vui vẻ. Josh là một người rất tử tế, đôi lúc không có tôi ở nhà anh ta cũng hay hỏi chi tôi về tôi. Chi tôi có lần nói với tôi rằng:
Câu chuyện tình sau đây đan xen với một giai thoại tưởng chường như trong cổ tích thần thoại nhưng giai thoại này chẳng qua chỉ là một tiền đề dẫn dắt, minh họa và tô điểm thêm cho mối tình tuyệt đẹp như thiên thần giữa Lợi và một trinh nữ 25 tuổi tên là Trần Kim Đào ở miệt quê Bến Tre. Số là khi ở ngoài Nha Trang về, bố Lợi tính đi Bến Tre để thăm hỏi người bạn chí cốt tên là Kim đã hơn mười năm rồi chưa hề có tin tức song dự định này, bố Lợi thấy không thể nào thực hiện được vì lý do sức khỏe nhưng rồi lại thấy trong bụng không yên. Trong thời gian này, trường cấp III Châu Thành vì công trình sửa chữa phòng học chưa xong nên ngày khai giảng năm học mới của trường sẽ dời đến 20 tháng 9, chứ không phải vào ngày 5 tháng 9 thường lệ như những trường khác. Thế là Lợi có dịp để xin bố cho phép nó tình nguyện đi thay bố xuống Bến Tre thăm viếng bác Kim.
Ngày 18 tháng 5 năm 2000, tôi quay nhìn mẹ tôi lần cuối để bước lên chuyến tàu Nha Trang – Sài Gòn trong nước mắt tiễn đưa của ba mẹ, và ba cô em gái thơ dại.
Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ, vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra. Chị thả lỏng cái dây yếm, với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa. Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng, hay là muốn sốt mọc răng, làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên. Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi, chị cả của Dậu, chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa:
Bánh máy bay cuã hãng Korean Air line vừa chạm xuống đường băng. Nga đứng lên để chuẫn bị… Người tiếp viên hàng không ngăn laị và yêu cầu seat belt. Nga bồn chồn nôn nóng như sợ chậm chạp sẽ bị mọi người giành hết lối đi.. Nỗi sợ cố hưũ mà thị đã mang từ VN qua 6 năm nay. Tuy mới 6 năm, Nga đã trỡ về VN lần thứ ba..
Tôi làm phó giám đốc cho một công ty nuớc ngoài có trụ sở tại Việt Nam. Tuy mới hai sáu tuổi nhưng năng lực cũng khá lên tôi vừa làm phó giám đốc vừa làm trợ lý cho giám đốc ở đây. Giám đốc ở Việt Nam là một người phụ nữ vừa xinh đẹp. Chị ta hơn tôi 8 tuổi và có chồng đi nước ngoài, đứa con gái mới 7 tuổi thì thường ở với bà ngoại chứ ít khi về nhà, mà có chăng thì cùng chỉ về nhà vào mỗi buổi tôi để ngủ cùng với mẹ mà thôi, mọi thứ cần thiết ở công ty thì đều do tôi làm cả, chị chỉ quyết đinh những cái cực kỳ quan trọng hay đi giám sát công việc mà thôi. Như thường ngày tôi lên phòng của chị để báo cáo công tác. Tôi gõ cửa rồi nói
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Cô giáo dạy Văn cũng là cô chủ nhiệm lớp 10P3 của Lợi tên là Trần Nguyễn Vân Hải, người Sài Gòn, năm nay cô 33 tuổi nghĩa là so với Lợi thì cô lớn hơn nó những 17 tuổi.
Chẳng bao lâu, chỉ còn vỏn vẹn hai tuần nữa là bước vào năm học mới, Lợi lại phải lao vào chuyện chuẩn bị quần áo, sách vở ; do vậy nó tạm quên đi được hai mối tình loạn luân tội lỗi cùng hai người chị ruột của nó, đó là chị Sáu Minh nhu mì đang ở bên Đài Loan và chị Ba Hường xinh đẹp thì ở khu rẫy của gia đình tại Núi Nhọn, Láng Dài, Đất Đỏ. Tinh thần và tâm trạng Lợi vừa hoàn toàn được ổn định thì một biến cố rất quan trọng lại tiếp tục xảy ra với nó, khiến nó dù muốn dù không vẫn không thể nào né tránh được. Số là thành viên trong gia đình nó có sự thay đổi. Chị Hai Hảo của nó, con đầu trong gia đình, từ trước đến giờ, chị sống ở Vũng Tàu cùng với chồng và đứa con gái 3 tuổi ; nay vì xảy ra sự việc chị cùng chị Ba Hường mở đầu hụi, vỡ nợ khiến bố mẹ phải đành gả bán chị Sáu Minh qua Đài Loan để cứu vớt hai bà chị ngang tàng, hơn nữa do chồng chị bán nhà bỏ chị ra đi không nói lời từ biệt nên chị cùng bé Hiếu – con chị đành phải quay về nương tựa bố mẹ cùng các em mà thôi. Vì bé Hiếu, một bé gái dễ thương lanh lợi nên dù rất giận chị Hảo, bố mẹ Lợi cũng đành phải chấp nhận cưu mang mẹ con chị.
Được anh bạn cùng đi tù về giới thiệu, lai còn hứa sẽ hết lời nói để bà chủ nhận tôi vào làm, tôi mừng quá đỗi. Vừa thất nghiệp mà chộp ngay được việc khác thì còn gì bằng, nên ba chân bốn cẳng tôi phóng tuốt về nhà khoe với vợ. Tôi hí hửng gọi um khi vừa vào tới cửa: mình ơi, mình hỡi.
Con Lan đặt cái gánh đậu xuống, cầm cái nón lá quạt quạt và ngẩn đầu hỏi tôi:
Tôi không biết là tôi có cảm giác thích đàn ông từ khi nào, nhưng từ nhỏ tôi đã có những cảm giác tò mò và hồi hộp mỗi khi vô tình bắt gặp một người đàn ông đứng ông đứng đái ở một góc cây nào đó, tôi giả bộ đứng đái kế bên và len lén đưa mắt nhìn vào cu ông ta, mặc dù lúc đó cu của ông ta rất bình thường, tôi bị kích thích bởi những chùm lông rậm rạp và con cu to dài đang bắn những dòng nước.
Con Xuân xót xa, mắt nó rưng rưng những dòng lệ đau thương mà cả tuần nay nó đã chịu đựng từ khi nó bắt đầu làm vợ thằng Chiến. Con Xuân nhè nhẹ vạch áo, tay nó nhè nhẹ cởi cái áo vú ra. Cặp vú nó trắng ngần, căng phồng, vú nó nhè nhẹp đập theo hơi thở. Tay phải nó rà rà nhẹ lên khắp thân thể đầy rẫy những vết bầm tím bởi thằng Chiến hành hạ nó suốt cả tuần nay như một con nô tì, hay nói đúng hơn thằng Chiến không xem con Xuân là vợ.
Phần 1
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đổ bốn tiếng như báo cho nàng biết đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông chồng già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu bạc trắng nằm tuột ra khỏi chiếc gối nhỏ. Miệng há hốc ngáy một cách mệt mỏi.
– Cường ơi, giúp chị với.
Tôi năm nay mới có 17 tuổi .tháng trước co một kỉ liệm hay chính xác hơn là một sự việc mà tôi không thể nào quên được .Đó là một hôm thứ 7 tôi đựoc về quê chơi . Chuyến đi đó khá dài vì nhà tôi cách quê tân 60 cây số .Khi về đến bến xe ngươid ra đon tôi không phải là ông hay là bà hay bất cứu người nào khác và là chị Nhung , Người chị đã sống với tôi 7 năm trước .Hồi đó chúng tôi chưa biết gì hơn nưx nàh lại chật lên hai chị em chúng tôi phải nghủ chung với nhau .Chị Nhung hơn tôi có 5 tuôỉ lên hai chị em chơi với nhau khá thân .Khi xuống xe tôi nhìn mãi mới nhận ra chị .Còn chị thì không nhân ra tôi vì tôi khác hẳn so vơi 7 năm về trước
Trâm thổi mạnh 37 ngọn nến tắt trong tiếng vỗ tay mừng ngày sinh nhật của nàng.Khuôn mặt nàng hồng lên thật đẹp chung quanh bạn bè,thân hữu.Nàng từ tốn mở những gói quà cùng lời chúc.Trâm cám ơn từng người.Khuôn mặt thanh tú,thân hình nở nang cân đối trong chiếc ríp ngắn đen ôm sát để lộ làn da trắng ngần.Trâm là mẫu người không đẹp như cô “Kiều” của cụ Nguyễn Du “Hoa ghen thua thắm,liễu hờn kém xinh” nhưng cũng đủ làm nhiều người đàn bà xung quanh ghen tị về nhan sắc. Nhung,bạn cùng thời nhỏ của Trâm tay cầm ly rượu đi ngang ghé tai nói nhỏ:
Tôi là một kỹ sư, hiện đang cư ngụ ở quận 2, Thành phố Hồ Chí Minh. Cách nay gần 1 năm, tôi quen và yêu một cô giáo tên là Nguyễn Thị Phương Ngọc, hiện đang dạy một trường tiểu học ở An Lạc và sống trong một nhà trọ trên đường 2A thuộc khu dân cư Hùng Vương, quận Bình Tân.
Tháng 10, trời bắt đầu vào thu với những cơn mưa nho nhỏ, những làn gió nhẹ nhàng mang chút hơi lạnh, những chiếc lá vàng, lá đỏ rơi lác đác trên đuòng phố Paris. Từ trên cửa số tầng 4, Bảo Tuệ với ly trà nóng trong tay, dõi mắt nhìn 1 góc phố về đêm.
Sáu Rộm hẩy cái mông to tướng nắc mạnh như trời giáng vào hạ bộ của Thu Phượng. Cái dương vật như cái chày giã gạo cứng ngắt thọt sâu vào lấy ra liên tục làm nàng phải bật lên những tiếng rên sãng khoái không thể kèm hảm. Cái trơn tru đầy chất dâm của hai bộ phận sinh dục cọ nhau sát rạt, cộng theo cái sung sức có thừa của gã đàn ông cường tráng càng lúc càng tăng tốc. Khuôn mặt người đàn bà khờ ra cùng những tiếng rên kịch ngất vô nghĩa. Bất chợt Sáu Rộm chồm dậy, hắn lật người đàn bà nằm sấp, đít nàng nhô lên, hắn lấy tay dạng chân nàng ra cầm dương vật từ phía sau đâm mạnh vào âm hộ, người đàn bà cong đít hứng lấy những cái nhấp mạnh theo mồ hôi của gã đàn ông. Thu Phượng cảm thấy tinh khí của hắn bùng lên phóng mạnh vào tử cung của nàng trong tiếng gừ lên sướng ngất, toàn thân nàng cũng sướng ngất hoà theo tấm thân đổ xuống ghì sát nàng ép mạnh vào giữa hai khe đít không còn chổ hở.
Phần 1
Năm đó tôi vừa tròn 20 tuổi, là sinh viên năm thứ hai Đại học Bách Khoa. Tuy không đẹp trai lắm nhưng trời lại phú cho tôi cái khiếu ăn nói….và cũng cho tôi cái số đào hoa. Chúng bạn nhiều đứa cứ hay ganh tị với tôi về khoản đào hoa…..chúng hay nói “thằng Cường này ngó chẳng hơn ai mà sao mấy em cứ đâm bổ vào nó,..không biết nó có ngãi hay sao ?”.
Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ ,vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra .Chị thả lỏng cái dây yếm , với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa . Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng , hay là muốn sốt mọc răng , làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên . Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi , chị cả của Dậu , chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa: