Tân Thiên Long Bát Bộ
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Từ hôm đi dự đám cưới đứa cháu ở Houston về đến nay, tôi cảm thấy khi thì khó chịu khi thì tiếc rẻ mỗi khi ngồi nghĩ lại cuối tuần đặc biệt đó. Gia đình từ xa đến dự khá đông nên phải chia ra ở nhiều nhà, vợ chồng tôi được vợ chồng đứa cháu anh cô dâu ra đón ở phi trường Bush đưa về nhà chúng, ở đó đã có một cặp anh chị phía Hoa, vợ cháu tôi.
Ở Mỹ có tục lệ ngày lễ Halloween vào ngày cuối tháng mười hàng năm. Tục lệ này có nguồn gốc cách đây vài bách niên, có thể xa xưa hơn nữa, du nhập từ vài nước châu Âu như Anh, Ái Nhĩ Lan. Mấy người dân gốc Celt tin rằng lằn ranh giữa thế giới hiện hữu và các thế giới vô hình khác trở thành mỏng mảnh vào dịp lễ hội này cho phép những linh hồn bao gồm vô hại lẫn tàn độc giao thông. Linh hồn của gia đình, ông bà tổ tiên được vinh danh, mời vào nhà thì phải rồi trong khi hồn linh độc hại thì phải ngăn chặn. Việc mặc trang phục và mặt nạ để ngụy trang thành một linh hồn tàn ác cốt là để hòa nhập mà có thể tránh tổn hại đến thân. Nguyên thủy đây là một ngày lễ thuộc tính cách tôn giáo nhưng lâu rồi đã trở nên phong tục của đại quần chúng. Trẻ em thì sập tối hóa trang thành ma quỉ hoặc bất cứ nhân vật gì chúng thích lủ lượt cả nhóm đi xin kẹo. Gõ cửa nhà ai thì nói « trick or treat » nghĩa là muốn gian manh, thủ đoạn hay đối xử tử tế, tương tự như « rượu mời hay rượu phạt » . Cho bánh kẹo thì chúng bỏ đi, nạp thuế
Tôi khổ sở vô cùng mỗi lần được anh chị chủ nhà kêu ra ăn cơm. Tôi đã nói xin anh chị cứ dùng bữa trước, còn lúc nào đói tôi ăn cũng được, nhưng anh nhứt định không chịu. Có khi tôi đã cố trốn nằm trong buồng, anh ì xèo cũng lôi ra bằng được.
Về quê thăm mẹ, Hùng được biết chồng Loan. Người mà Hùng yêu suốt những năm tháng qua đã mất cách vài tháng… vậy là Loan mới ở tuổi ba mươi tư đã goá chồng chắc buồn lắm. Loan là bạn gái đầu đời của Hùng, yêu nhau được gần một năm thì mối tình bị cách trở. Hùng biết gia đình Loan không đồng ý vì gia đình Hùng nghèo… Hùng đã phải ngậm ngùi chia tay mối tình đầu trong câm lặng… Hùng đã cố gắng học tập chu đáo để rồi mười sáu năm sau… bây giờ Hùng đã làm phó giám đốc một công ty ở tuổi ba mươi năm… đã có nhà riêng nhưng trái tim Hùng sau cần ấy năm vẫn đóng băng lạnh giá… với Hùng, Loan là tất cả, Loan đã hiến dâng cả đời con gái trong trắng ngây thơ cho Hùng suốt thời kỳ yêu, cả hai đã tận hưởng những phút giây hạnh phúc nhất của tình yêu…
Phần 1
Chiều xuống bên bờ sông Kênh Tẻ, một chi nhánh sông Sàigòn. Tuấn Long đang hổn hển chạy bộ. Hôm nay chàng đã quên máy nghe nhạc ai-bót nên không những nghe được tiếng chân, tiếng thở của mình mà còn nghe thêm những ký ức cứ ào ào lên tiếng khi đầu óc bị xao lảng, không tập trung. Thoáng chốc mấy năm đã qua đi từ ngày đi Mỹ du học cộng thêm đôi năm lẻ trở về phụ quản lý công ty gia đình. Đánh một vòng. Rồi cũng trở lại. Như một cuốc chạy bộ. Có người sau một cuốc vận động đó thấy hăng say lên, có người ngược lại mỏi mệt. Bây giờ Tuấn Long chỉ biết tìm quên trong công việc. Sau một cuộc tình thất bại ở Mỹ, đã từng tha thiết, từng sống chung với nhau, đánh một vòng chả còn gì…
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Khi tôi còn học lớp 12 ở Việt Nam, tôi có quen một người bạn gái cùng học trung một lớp tên là Trang.
Những cặp tình nhân ngày nay dường như rất quan trọng trong các tư thế làm tình. Điều này cũng đáng nêu ra cho mọi người chúng ta học hỏi và trau dồi.
Phần 1
Phần 1
Chi thoáng đỏ mặt trước con mắt nhìn thèm thuồng của gã đàn ông to béo đang nằm dạng chân trên chiếc giường lớn. Gã nhe hàm răng khấp khểnh vàng khè hoàn toàn tương phản với bộ quần áo đắt tiền mà gã mặc trên người, đó là bộ complê đồng phục của ngân hàng Á Đông, ngân hàng lớn nhất ở Sài Gòn. Gã đàn ông có vẻ đã quen với những lần được phục vụ hầu hạ chuyện đụ đéo trong khách sạn như thế này rồi nên gã thản nhiên nằm chiêm ngưỡng người đẹp đang xấu hổ cởi chiếc áo vét ngoài, để lộ chiếc áo bó bên trong tôn bầu vú nở nang và hai bờ vai trắng nõn.
Mụ giáo Tường Vân nằm hẩy mạnh lên, càng hẩy mụ bấu cái lưng trần của thằng Thân như muốn rách da. Thằng Thân cũng không vừa gì. Mồ hôi mồ hám đổ ra hết. Mông hắn dậm xuống bình bịch tiếng kêu chạm da nghe phát nóng. Phía dưới hai bộ phận sinh dục hút nhau ra vào thoăn thoắt sát rạt. Rồi thằng Thân ngưỡng cổ a a trong họng phát ra những tiếng nghe chói tai, thân người giật đành đạch, cái mông hất mạnh vào háng như trời giáng, phía dưới mụ giáo Tường Vân dở chết dở sống mụ giẫy lên thì tinh khí của Thân bắn ra lao sâu vào như tạc đạn trong âm hộ của mụ. Cơn sướng lan ra khắp châu thân làm mụ dại người nằm cứng đơ khi phía trên thằng Thân trân người ráng phang những cái cuối cùng rơi rớt của cơn sướng dư âm vẫn còn đâu đó trên đầu dương vật…
Duyên là một con bé lúc nào cũng lạnh lùng và ít nói, không chỉ với ba mẹ mà cả với mấy đứa trong lớp, thầy cô nó đều ít nói giao tiếp. Hình như nó không tự tin về cái bề ngoài, theo nó nghĩ là xấu xí lắm! : “Cái mặt lúc nào cũng đeo cái mắt kính dày cộm, cái mụt tàn nhang khá lớn ở bên mặt, lại thêm cái tướng nhỏ bé và mi nhon lắm! “. Nhưng mà không hiểu sao mỗi khi nó cười là tụi con trai đều bị mất hồn hết ráo!
Phần 1
Tôi là một thanh niên khá bảnh trai và nhờ năng tập thể thao mỗi ngày nên có được thân hình lực lưỡng. Tôi làm việc cho một công ty lắp ráp satellite cho các tư gia tên gọi là CÔNG TY CHIẾC NÓN DIỆU kỳ. Một buổi sáng dẹp trời tôi tới công ty như thường lệ dễ nhận order gắn satellite cho khách hàng. Đơn đặt hàng đầu tiên là disk để nhận các kênh phim heo, tôi hơi tức cười và lái xe tới địa chỉ trong đơn.
Tôi quen Lan Anh được ba năm. Ba năm đó quả là ba năm đầy thú vị cho cuộc đời làm sinh viên ở college của tôi. Lan Anh và tôi học cùng nhập học ở community college cùng năm và cùng học chung nghành. Khi mới vào, nàng quả là một đối tượng của nhiều gã theo đuổi. Nàng có một thân hình thật thon gọn và cao ráo. Nước da nàng có lẽ vì lúc ở Việt Nam nàng ở thành phô nên làn da trắng mịn, và hồng hào. Và theo lời nàng nói đã nàng là hoa khôi của trường khi còn ở Việt Nam. Trong gia đình nàng ba mẹ đều là giáo viên cấp ba ở Việt Nam. Anh chị em nàng ở đây đều là bác sĩ và kỹ sư. Nên đối với nàng việc học hành không có gì là khó khăn. Còn tôi, tự biết thân phận mình, là côi cút một mình ở đất khách quê người nên, ngoài những giờ học ở lớp cùng nàng ra, tôi lặng lẽ bỏ lên thư viện học bài hoặc vào phòng tập nhạc để tiêu khiển, dù rằng tôi nhiều lần thầm mơ ước được trở thành đối tượng của nàng. Trong những ngày đầu năm học, vì học chung lớp calculus với nàng, nên thỉnh thoảng nàng cũng đem bài vỡ ra bàn với tôi trước khi vào lớp, rồi từ đó học chung ở thư viện và rồi những lúc giải trí tôi lại có dịp dạo đàn cho nàng nghe. Thế là tự nhiên những cái đuôi kia, biến mất.
Tôi vừa lên lớp 5 thì dì Hai xin nghĩ làm về quê nên ba mẹ tôi phải thuê osin khác là chị ba. Dì Hai làm osin cho gia đình tôi từ khi mẹ tui mới sinh tui ra. Chính dì Hai là người chăm sóc cho tôi từ bé, lo cho tôi ăn uống, tắm rửa, ru tôi ngủ, dạy dỗ tôi từng li từng tí và cực nhất là lúc tôi đau bệnh thì dì Hai phải thức khuya dậy sớm nên tôi thương dì Hai còn hơn mẹ tôi nữa.
Người chồng thương yêu của tôi mất cách đây 2 năm trong một tai nạn xe hơi. Tiền bảo hiểm để lại không nhiều lắm. Giống như đa số các người mẹ Việt trên đất Mỹ này, tôi là 1 người phụ nữ chân yếu tay mềm chỉ biết lo cho chồng con những bữa ăn ngon, quần áo, nhà cửa gọn gàng sạch sẽ. Tôi là 1 người nội trợ Á Đông thuần túy hoàn toàn lệ thuộc vào chồng.
Phần 1
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Dân thôn quê chúng tôi vốn nghèo, nhà tôi nói ra còn đỡ hơn mấy nhà hàng xóm, nhà tụi nó nghèo còn hơn nhà tôi nữa. Nhà tụi nó lớp thì mái tranh lủn, vách xiêu, cột bị mọt ăn gần muốn sập. Nhà tôi thì nói chung khá hơn, nhưng mấy cái vách thì cũng lủng chỗ này chỗ nọ, không nhiều nhưng nếu nhìn từ ngoài vào trong có lẽ cũng thấy hết mọi thứ.
Em tên Trần Thị Mỹ Lệ, 19 tuổi. Chuyện em sẽ kể dưới đây là một chuyện suốt đời em nhớ mãi. Chuyện lần đó, cái thuở em mới tròn 18 tuổi, vào một buổi xế chiều của ngày nọ, chị Bang chở em trên một chiếc xe Dream mới mua của chị, chạy xuyên qua các con đường đi về phía Chợ Lớn. Ngồi đàng sau xe, em bấn loạn trong đầu bao ý nghĩ này nọ. Cứ tưởng là mình đã sẵn sàng từ mấy ngày trước rồi, nào ngờ bây giờ vẫn còn run.
Bước lang thang, không bến bờ, không mục đích. Một động lực vô hình nào đó dẫn dắt Tâm đến đây. Trưa mùa Thu lành lạnh, nắng nhàn nhạt không đủ xóa tan màu không gian tê tái. Nhìn những hàng mộ bia thẳng tắp, ngay ngắn mà hồn chợt buồn mênh mang. Ngừng chân, Tâm lặng lẽ ngồi xuống thảm cỏ min, điếu thuốc ấm áp lạ thường, làn khói mỏng lung linh hàng chữ “… Lisa.”. Tuổi còn trẻ quá, 17, tuổi mộng mơ… Tâm thường đến đây, chỗ này, ngôi mộ này không một lý do. Nhưng mỗi lần buồn phiền, nhớ nhà, Tâm lại đến đây và cảm thấy nguôi ngoai.