Đoàn mãi võ
Gái phong trần, mao cu dũ đệ.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Gái phong trần, mao cu dũ đệ.
Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã !! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín :
Rengggg reng … tiếng chuông báo hiệu tan trường, cái đám con gái nhốn nháo chạy tuôn ra cửa lớp, Vân lúc nào cũng từ tốn , cô bé làm gì cũng chậm hơn các bạn khác …
Ba Phong bước vào căn nhà lá bên bờ một con Rạch. Anh đảo mắt một vòng: Căn nhà im vắng. Bổng một giọng đàn bà vọng ra từ trong bếp: Ai đó ? Ra ngay, ra ngay. Rồi một người đàn bà khoảng 40 tuổi bước ra:
Ngày 18 tháng 5 năm 2000, tôi quay nhìn mẹ tôi lần cuối để bước lên chuyến tàu Nha Trang – Sài Gòn trong nước mắt tiễn đưa của ba mẹ, và ba cô em gái thơ dại.
Khi tôi còn học lớp 12 ở Việt Nam, tôi có quen một người bạn gái cùng học trung một lớp tên là Trang.
Phần 1
Bị đặt cho cái tên “cu nhỏ”, thằng Thanh ái ngại vô cùng. Quả thực con cu của nó hơi nhỏ so với đám trai đồng lứa, ngắn nhứt chỉ hai phân, lúc cương lên độ 4 phân. Tuổi vừa hơn 15 , thằng Thanh mới bắt đầu mặc cảm vì sự khiếm khuyết của mình.
Ngồi trước hiên một căn nhà trong con hẻm nhỏ và lầy lội tại Khánh Hội. Phu bưng chiếc hộp sắt, chờ đợi đã hơn một tiếng đồng hồ rồi. Trời còn mưa lâm râm, lành lạnh. Có lẽ không phải khí hậu lạnh vì bây giờ đang vào mùa hè. Không biết có phải cái hộp chàng đang ôm trong tay làm cho thân thể Phu cứ chốc chốc lại rùng mình hay không. Vì quả thực, nỗi thắc mắc và sợ hãi cứ ám ảnh chàng từ lúc cầm chiếc hộp sắt này tới giờ.
Sau khi tốt nghiệp đại học Tân và Thu kết hôn với nhau. Cha mẹ hai bên đều giàu có nên tặng cho vợ chồng Tân và Thu một căn nhà. Căn nhà không rộng lắm nhưng rất khang trang với một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp xây theo kiểu âu tây hoàn toàn bằng gạch men rất sạch sẻ. Trong căn nhà đó Tân và Thu không thiếu thốn một thứ gì cả. Ngay cả một con sen giúp việc cũng do bố mẹ sắp đặt từ thôn quê lên và ở luôn tại nhà để phục vụ hai vợ chồng họ.
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đổ bốn tiếng như báo cho nàng biết đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông chồng già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu bạc trắng nằm tuột ra khỏi chiếc gối nhỏ. Miệng há hốc ngáy một cách mệt mỏi.
Vào một ngày đẹp trời, Ngọc quyết định dậy sớm để tập thể dục. Thực ra thì nàng đã có sẵn 1 thân hình cân đối và phải nói ko chê được vào đâu nhưng nàng quyết định tập để cho sức khỏe của mình được ổn định. Có một đặc điểm ở Ngọc là dù có ko tập hay chế độ ăn uống thế nào thì thân hình đó của nàng vẫn cứ mỹ miều. Được sinh ra trong một gia đình giàu có nên có lẽ cuộc sống của nàng ko phải lo thiếu thốn gì cả. Ngọc năm nay 18 và bố mẹ của nàng mới vừa bước vào tuổi 40, 2 ông bà có con sớm nên có lẽ bây giờ họ cũng hiểu tâm lý của con hơn.
Con Lan là em bà con của chị Sáu, chị quản gia của nhà ông Tư. Con Lan được chị Sáu giới thiệu vào làm công việc cũa đứa giử em trong gia đình, nó có nhiệm vụ lo cho thằng Tý, vừa mới được 2 tuổi. Con Lan cũng dể nhìn, nó 15 tuổi nhưng cũng như bao đứa con gái miền quê mới lên Sài gòn, nó còn vô tư và vụng về. Ông Tư đả có 2 người con trai với người vợ trước, thằng Tâm 17 tuổi và thằng Trí 14 tuổi, nhưng ông lại có thêm hai người con nửa con Trang và thằng Tý với người vợ sau, cô Hương. Hai anh em thằng Tâm rất khác tính tình, thằng Tâm thì năng động hơn nhiều, nó cũng hơi “du côn” giống như một số đông bạn bè cùng lứa tuổi. Thằng Trí thì ngược lại, nhút nhát và mơ mộng hơn, nó thích gảy đàn ghi-ta hát nghêu ngao hơn là xách xe máy chạy lông nghông như anh của nó.
Phần 1: Khởi Đầu Cơn Ác Mộng
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
– Bà ơi, bà nàm ơn nàm phước cho con xin một củ khoai, con đói qúa. Con dzập đầu cuối nạy bà.
Vào một sớm mùa hè, khi con nắng vừa chấm ngang màn cửa sổ, xuyên qua những đường kẻ chiếu thẳng vào mặt tôi. Tôi vươn vai và hít một hơi thật dài để thưởng thức cái không khí tươi mát của buổi sớm mai. Thật khoan khoái quá! Đêm qua tôi ngủ một giấc ngon lành không mộng mị…
Con đường đất trỡ nên lầy lội, trơn trợt sau cơn mưa đêm qua. Mười Bầu ỡ trần, quần đùi đen cuộn tròn hai bên hông, làm giữa háng hắn nỗi lên một đống thịt. Hắn đi siêu vẹo, ma men tràn ngập trong người. Hắn nhậu suốt đêm với các chiến hửu. Cũng tại cơn mưa quái qũy, lẽ ra hắn đã về, nhưng rồi đành phãi ỡ lại chờ tạnh cơn mưa. Về đến nhà, hắn đão mắt nhìn quanh, không thấy vợ con hắn.
Chị Tám Chi, người chị ruột thứ tám của Lợi, con gái út trong gia đình hiện đang là một niềm danh vọng rỡ ràng đầy hào quang cho cả gia đình. Sở dĩ như vậy vì chị là một sinh viên trường Đại hoc Y khoa Sài Gòn và tương lai, chị sẽ trở thành một bác sỹ giỏi giang. Bố mẹ và chị em trong nhà đều rất hãnh diện về chị, hy vọng là sau 5 năm nữa thì chị Chi sẽ về làm việc tại Bệnh viện Bà Rịa với tấm bằng bác sỹ trong tay.
Tôi không biết là tôi có cảm giác thích đàn ông từ khi nào, nhưng từ nhỏ tôi đã có những cảm giác tò mò và hồi hộp mỗi khi vô tình bắt gặp một người đàn ông đứng ông đứng đái ở một góc cây nào đó, tôi giả bộ đứng đái kế bên và len lén đưa mắt nhìn vào cu ông ta, mặc dù lúc đó cu của ông ta rất bình thường, tôi bị kích thích bởi những chùm lông rậm rạp và con cu to dài đang bắn những dòng nước.
Quan huyện đang nghỉ chưa thì bỗng có tiếng trống kêu oan…tiếng trống đánh ngập ngừng làm quan huyện thêm bực…mà hôm nay đến là lạ,giờ hành chính có quân trực thì chẳng có ai đến kêu oan,bây giờ đến giờ nghỉ thì lại có trống kêu oan…quan huyện bây giờ thì chỉ có một mình ở công đường…vậy là quan phải đích thân ra mở cổng…
Tôi sinh ra trong gia đình có 5 anh chị em, nhưng tôi không biết ai là anh ai là chị. Vì khi tôi mở mắt thì 4 người thân của tôi đã quanh quẩn, họ cũng lão đã nghiêng ngả như tôi… Chúng tôi là chó. Chúng tôi sống với nhau rất chó, khi bú, khi chơi, khi tập suã đều như chó. Chúng tôi thuộc dòng Normandy nên cha mẹ chúng tôi rất to con, khi ông bà cất tiếng thì vang động cả xóm.
Sẵn vừa bị cho nghỉ việc, tôi ghi danh đi học một thời gian. Dù gì cũng có mấy tháng lương thất nghiệp, lại còn một số tiền thưởng những giờ làm dư, và nếu học nghề ngỗng hay bất cứ môn gì thì EDD cũng cấp thêm cho từ 3 đến 6 tháng nữa. Tôi lai rai ghi tên, lấy đủ 13 unit, để may ra vòi tí ti học bổng trợ cấp. Thế nên, việc học hay không đối với tôi chẳng can hệ, miễn là đi cho hết thì giờ rảnh là nhứt.
“Xin lỗi bà. Ông chủ đang bận tiếp khách hàng, tôi không dám làm phiền ông. Tôi sẽ trình ông chủ để gọi lại bà sau khi ông hết bận. Kính chào bà” Trả lời bà chủ xong, Mạnh mỉm cười gác điện thoại. Khách của ông chủ không phải là khách hàng mà là cô nhân tình của ông.
Thanh có thói quen cứ chiều tối cơm nước xong, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm.