Mụ chủ nhà
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Sáng thứ bảy trên quốc lộ 1A, chiếc xe Ford Transit mười sáu chỗ ngồi chở gia đình Mạnh về Vĩnh Long ăn đám cưới người em họ của Tú. Vợ chồng Mạnh, Tú và bé trai mới hơn một tuổi cũng có đem theo bé oshin tên Lan để chăm cu tí. Ngoài ra đi cùng còn có bạn thân của Mạnh thời còn ở Việt Nam. Nhân dịp người bạn Việt Kiều về thăm, vợ chồng Mạnh rủ theo xuống miệt quê miền Tây chơi luôn, Mạnh gởi gắm Tú ráng kiếm một em làm mai cho người bạn vẫn còn độc thân vui tính này, Mạnh còn hay đùa giỡn bảo để bạn cứ lông bông thì như là bom nổ chậm. Anh chàng người bạn tên Long.
Nam tụt xuống từ đằng sau cái xe @ của một chị phụ nữ cao ráo đầy đặn trong bộ vét công sở, có khuôn mặt tròn trắng trẻo, cổ cao với mái tóc búi gọn ra đằng sau và đeo cặp kính đen. Không biết ai mà trông xinh đẹp sành điệu thế nhỉ. Đã mấy lần tôi nhìn thấy Nam, thằng bạn thân của tôi, cặp kè với chị phụ nữ này rồi, lần thì ngồi đằng sau xe máy, lần thì đang ngồi uống cafe trong quán. Tôi có hỏi nhưng thằng Nam bảo đó là bà chị họ. Chơi với nhau suốt từ hồi học cấp III đến bây giờ học đại học, tôi hầu như biết hết mọi người trong nhà Nam, sao bây giờ tự nhiên lại có bà chị họ này nhỉ, với lại với cái vẻ đỏ mặt lúng túng khi trả lời của Nam thì tôi biết tỏng là không phải rồi.
Phần 1
Đời sinh viên với nhiều kỷ niệm buồn vui. Trong đó, Kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi chính là những năm tháng tình nguyện mùa hè xanh ở Buôn Làng xa xôi hẻo lánh. Và dĩ nhiên không thể thiếu đụ đéo.
Bà Trang thức dậy nữa khuya,mồ hôi toát ra,sự sướng ngất cực điểm trong giấc mơ,làm âm hộ bà nhớt ra ướt đẫm.Trong đời bà chưa bao giờ bà thấy như thế.Bên cạnh ông chồng Mỹvẫn ngủ say sưa.Số là buổi chiều vừa rồi trong lúc làm vườn,bà đang ngồi xới đất thì chú hàng xóm bên cạnh thò đầu qua nói chuyện. Người Việt Nam xứ Mỹ ở gần nhau đã là điều mừng,huống hồ chi vợ chồng chú hàng xóm bên cạnh trẻ tuổi người Việt nên gần nhau.Chú tên là Huân hai mươi chín tuổi,có vợ không con.Vợ chồng bà Trang đã lớn tuổi.Ông gần sáu mươi,còn bà cũng tròn trèm bốn mươi .Đã nhiều lần vợ chồng chú Huân sang nhà bà Trang chơi ăn uống vào cuối tuần.Chồng bà là dân uống rượu, còn Huân cũng không kém tửu lượng nên rất hợp gu.Vợ chồng Huân kêu vợ chồng bà bằng anh chị.
Thúy là một “thiên kim tiểu thư”, con nhà giàu, học giỏi. Nàng rất có nhan sắc, nhưng phải cái tội quá kiêu ngạo nên thành ra không có chàng nào dám “rớ” vào. Những người hội đủ điều kiện để lọt mắt xanh của Thúy như bác sĩ, kỹ sư, cũng như các công tử quý phái, những người học giỏi, những kẻ đẹp trai như ảnh đế vẫn không người nào chiếm được trái tim của nàng. Người giàu có thì bị chê là “xấu trai”, người có bằng cao thì bị chê là không chút “lãng mạn”, người đẹp trai học giỏi thì lại là “con nhà nghèo”! Thỉnh thoảng cũng có một vài anh bạo dạn làm quen với mục đích muốn tiến xa hơn, nhưng sau khi nhìn thấy rõ tính tình của nàng ta thì chỉ còn biết ‘vắt giò lên cổ mà chạy’!
Làm gì để kiếm tiền thật nhanh và thật nhiều? Làm gì để có thể trang trải bao nhiêu món nợ oan trái đang gào thét bên tai từng ngày, từng giờ?
Ông Phước định cư ở Mỹ 49 tuổi, tuy tuổi chưa gìa, nhưng ông lại mất khả năng tình dục, ông cố gắng nhưng dương vật của ông làm như chết tiệt dù được hổ trợ bởi nhiều thuốc cường dương Đông cũng như Tây đều vô ích. Sau nhiều lần thất bại làm ông chán nản buồn rầu. Mai vợ ông, kém hơn ông mười tuổi, một người đàn bà nhan sắc trung bình nhưng thân thể còn nóng chảy, mặn mà, hấp dẫn, ngòai ra Mai còn là người cởi mở, biết chồng không còn khả năng làm tình, nhưng Mai vẫn thương ông. Là người đàn bà không khó chịu khi chồng coi những tạp chí người lớn, hay phim sex, lúc ông còn khả năng giao hoan hai vợ chồng vẫn thường thuê mua lọai phim người lớn về coi chung, chị không ngại nói về chuyện sex và bạo miệng, không như những đàn bà khác trong lòng ham thích nhưng ở ngòai gỉa bộ đạo đức. Chính vì vậy ông Phước lo mất vợ. Sau nầy những lúc trà dư tửu hậu với bạn bè ông Phước có những lúc thố lộ tâm sự của mình. Nhiều người bạn bàn ra tán vào có nhiều đường làm ông phân vân không biết chọn đường nào tốt.
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi, đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tính, chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến. Chồng nàng đi làm ca đêm, từ 12 giờ khuya đến sáng. Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm, nàng lo cho thằng con đi ngủ, bỗng có tiếng gõ cửa, nàng ra hỏi ai? Phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”. Nàng vừa mở cửa, thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào, một tên cầm súng chĩa ngay người nàng, một tên khác, nhảy lên đè nàng xuống. Một thằng hỏi:
Bà Đoan đưa chồng lên phi trường đi về Việt Nam. Năm nào ông Tần cũng về Việt Nam vài tuần. Nhờ làm chủ hai tiệm nail nên họ khá giả. Mới đầu cũng cơ cực, mở tiệm nail tại những khu không an ninh đông Mỹ đen và đám Nam Mỹ, nhưng sau đó với sự tài giỏi của bà Đoan nên dần dần làm ăn khấm khá và mở thêm tiệm khác ở ngoại ô dân Mỹ trắng hạng sang. Mỗi tiệm có khá nhiều thợ do bà Đoan huấn luyện. Sau khi bảo lảnh thêm vài người trong gia đình bà con qua Mỹ nên họ thay mặt bà trông nôm nên ông bà rỗi rảnh hơn. Bà Đoan nỗi tiếng là khó tánh và nghiêm khắc nên ai cũng sợ. Bà thường tập hộp nhân viên nói lên những qui luật của bà, nêu không tuân hành là bà đuổi thẳng không thương tiếc. Nhưng
Hùng là con một trong gia đình khá giả, cậu hiện đang học lớp 12. Năm nay là năm cuối cấp và Hùng học hành không được khá lắm lên cô Nga mẹ Hùng lúc nào cũng phải nhắc nhở Hùng, thậm chí có khi là cáu gắt khiến cho cậu cảm thấy ngộp thở và có cảm giác lúc nào mẹ cậu cũng la mắng cậu. Hiện bố Hùng đang công tác ở nước ngoài 3 tháng nay mà cô Nga mẹ Hùng hiên nay đang bước vào tuổi 36, thời kỳ sung sức nhất của người phụ nữ trong lĩnh vực tình dục.
Tôi đến trại tỵ nạn Paula Bidong khi Tôi vừa tròn 12 tuổi, cái tuổi của một thàng con trai chưa biết mùi đời và cũng chưa biết cuộc sống ngoài xã hội như thế nào. Sau khi làm mọi thủ tục giấy tờ xong xuôi, người ta dẫn tất cả những người trong ghe Tôi xuống khu nhà tập thể gọi là “longhouse”. Nơi đó, người ta bắt đầu phân chia những người trong ghe Tôi ra thành từng groups nhỏ, và dẫn về những khu nhà longhouse để sống. Riêng Tôi thì vì đi một mình, không có thân nhân, nên người ta muốn dẫn Tôi đi đâu thì tùy ý, Tôi không từ chối và cũng không biết nếu từ chối chỗ này, thì sẽ đi về chỗ nào.
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
Ðã gần 5 giờ chiều, Hoàng cố kết thúc buổi họp với các nhà thương gia cho xong để còn nôn chân đi đến nơi hẹn với người buôn bán nhà cửa đất đai. Trong lòng Hoàng rất vui sướng, vì trãi qua bao nhiêu năm chắt chiu cực nhọc, Hoàng đã gần toại ý nguyện để mua được một căn nhà sang trọng ở lưng triền núi. Hoàng cùng vợ mình đã đi xem rất nhiều các căn biệt thự được xây cất ở các dãy núi cao của vùng Silicon Valley, nhưng cả hai chưa vừa ý một căn nào. Hoàng muốn một ngôi nhà có giá trị ngang tầm cỡ với những người mà miệng đời thường gọi là “đại thương gia” hay các “nhà triệu phú” đang làm ăn chung với Hoàng. Chẳng những thế, ước vọng của Hoàng cho con mình lớn lên được cao sang quyền quý với thiên hạ. Ðây là căn nhà thứ sáu mà Hoàng cùng với vợ sẽ đặt chân đến xem qua cho ưng ý. Hoàng ghé ngang văn phòng nha sĩ do chính vợ chàng làm chủ để đón nàng đi xem căn nhà mơ ước này. Hai người vẫn hoang mang vì chưa biết sẽ chọn mua cho mình được một căn nhà theo ý thích hay chưa? Hoàng lái xe đưa vợ mình lên dốc núi cao ở độ 3000 feet, cái bản đồ điện tử trong xe dẫn hai người theo những khúc quanh co lần tìm đến cái địa chỉ mà vị thương gia địa ốc đã ghi rõ. Trời bắt đầu tối mịt vì mùa đông lạnh đã bao phủ khắp thành phố, Hoàng lái xe càng lúc càng lên cao hơn của quả núi trùng điệp với thông già và cỏ cây hoang dã… Theo dõi bản đồ chầm chậm xe lại để tìm lối rẽ vào một ngõ vắng. Hoàng vẫn chưa nhìn ra địa chỉ và số nhà của dinh thự sau khi bản đồ trong xe vẽ đường chỉ lối. Hoàng cho xe chạy thật chậm với tốc độ 15 dặm một giờ vì Hoàng cẩn giác những con nai băng ngang đường. Trên con đường cây cối mọc thật sầm uất, từ xa vợ Hoàng trông thấy một người đàn bà cùng lứa tuổi với mình đẩy chiếc xe nôi đi ngược lại, vợ Hoàng có ý muốn hỏi thăm đường, nên bảo Hoàng tấp xe vào lề, vợ Hoàng quay kiếng xe xuống, chờ cho người đàn bà đó tiến lại gần hơn. Hoàng cùng vợ trông rõ người đàn bà người Mỹ trắng đang đẫy chiếc xe nôi với đứa con nằm trong đó, vợ Hoàng chào hỏi bà ta và hỏi đường vào hướng New York House Road. Bà ta vui vẽ trả lời, tay chỉ hướng cho hai vợ chồng Hoàng rẽ ngã phải sau lùm cây, có một ngõ hẽm rẽ vào sẽ là con đường dẫn lối vào nơi mà vợ chồng Hoàng muốn tìm. Con đường New York House Road thật khó tìm, vì cái bản tên đường bị che khuất bởi cây cối che khuất. Nếu không quen bước đi, bất cứ ai sẽ lái xe chắc sẽ vụt ngang và lạc lối ngay. Hoàng với vợ thoạt nghĩ trong đầu như thế, chưa kịp cám ơn người đàn bà ven vệ đường đẫy con đi dạo thì bóng bà ta đã dần khuất xa sau cái ngã quẹo cong quanh sườn núi. Hoàng theo sự chỉ dẫn ấy, rồi rẽ lối phải cho xe lăn bánh trên lối sỏi mòn tiến vào cổng sắt, trước mặt hai người là một ngôi nhà cao sang nằm trên vùng đồi núi có thông xanh mọc bao quanh. Khu đất này rộng hơn 10 mẫu, trồng cây ăn trái và hoa kiểng chăm sóc thật đẹp thắm. Ðó là những lời quảng cáo của vị buôn bán địa ốc làm cho Hoàng cùng vợ nôn nao muốn đến xem qua. Cổng sắt đã rộng mỡ đón chào vợ chồng Hoàng vào tận trong sân bãi. Hai vợ chồng ríu rít vui mừng dìu bước chân nhau lên bật thềm tam cấp, bấm chuông…Tiếng chuông cửa ngân nga từng hồi như tiếng chuông đồng hồ quả lắc theo kiểu xưa. Cánh cửa của giang biệt thự hé mở, người đàn ông chống nạng mở cửa mời vợ chồng Hoàng vào nhà. Người thương gia điạ ốc đang ngồi trong phòng khách cũng đứng dậy hân hoan chào tiếp Hoàng cùng vợ. Chủ nhân của căn nhà này là người đàn ông có tật cái chân bên trái lúc nãy đã chống nạng ra đón tiếp vợ chồng Hoàng. Tách trà hãy còn ấm, đối thoại với nhau được vài lời, vợ chồng Hoàng cùng với vị buôn bán địa ốc và ông chủ của căn nhà đi xem một vòng khắp sáu gian phòng rộng rãi, trống trơn. Căn biệt thự quá đẹp và sang trọng vì trang trí nội thất rất lạ mắt. Hoàng cùng vợ xem qua và nhận lời mua với giá thoã thuận của người chủ. Họ hẹn nhau sáng sớm ngày mai sẽ lo xong thủ tục giấy tờ sang nhượng căn dinh thự này với giá 3 triệu mỹ kim.
Lâm và Phú cùng ở một phố, cùng học một trường từ hồi nhỏ. Sau khi tốt nghiệp Đại học Phú kết duyên cùng Trâm còn Lâm chưa lấy vợ. Trâm là hoa khôi của trường Đại học Luật khoa. Lâm thường lui tới nhà Phú và để ý đến Trâm. Lúc đầu Trâm không quan tâm đến sự liếc mắt đưa tình của Lâm. Mãi đến một năm sau, Trâm mới bắt đầu đáp lại sự gợi tình của Lâm.
Nơi tôi sanh ra là một đô thị đông đúc, đời sống khá hiện đại, đa phần là thương gia, giàu có. Gia đình tôi cũng khá giả, ba tôi làm thuyền trưởng một tàu buôn gỗ liên lục – hiếm khi ở nhà, mẹ tôi buôn bán mỹ phẩm. Tôi là con một, 17 tuổi, năm cuối trung học.
Vào tháng 8 năm thứ 10 đời Chu Hiển Vương, bánh xe lịch sử Trung Hoa đã quay đến cuối đời Xuân Thu. Trận chiến Tương Lăng giữa Tống – Ngụy sau 5 ngày ác liệt đã chấm dứt, quân đội vua Tống thất trận. Tôn Tẫn cùng nhị công tử Ngụy Minh, đại phu Giang Ất vâng lệnh Ngụy hầu chấp nhận việc nghị hòa, đã đi sang Tống.
“Ôi chết, ôi chết…” Loan liên tục quặn mình như con rắn lượn. 10 đầu ngón chân và 10 đầu ngón tay của cô quíu lại. Loan rên xít, kêu ré, khoa tay xin thôi, mà miệng thì cứ thốt lên “ôi chết … ôi chết” cả trăm lần.
Chuyện đó xảy ra lần đầu tiên năm tôi 17 tuổi, với 1 cô bạn cùng lớp, tên là Nga. Sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu như tôi là một đứa con trai, nhưng đằng này, cả tôi và Nga đều là con gái, và có thể nói là xinh đẹp. Hôm ấy, Nga rủ tôi sang nhà chơi. Trời sâm sẩm tối, và ba mẹ Nga đã đi Sài gòn hết. Nga rủ tôi vào buồng ngủ của ba mẹ để xem video. Buồng của Nga không có đầu VCD lẫn DVD, Nga chỉ lén xem những khi ba mẹ đi vắng. Chúng tôi thường chia sẻ với nhau những hiểu biết và tò mò về chuyện quan hệ giới tính. Khi đứa này có phim, xem xong thường truyền cho đứa kia xem và ngược lại. Trước đến giờ tôi vẫn xem một mình, và đây là lần đầu tiên tôi xem chung với người khác. Tuy Nga là một đứa con gái, và lại thân thiết, nhưng tôi cũng hơi ngường ngượng. Màn hình bắt đầu khởi sự chiếu phim. Hai đứa chúng tôi nằm trên giường. Nga ôm cái chăn nằm còng queo dưới chân tôi, còn tôi thì ngồi tựa lưng vào tường. Cơ thể tôi nóng dần lên theo những pha chiếu trên phim. Tôi muốn tự vuốt ve những chỗ nhạy cảm cơ thể mình, nhưng ngại sự có mặt của Nga nên không dám. Bỗng Nga lên tiếng:
Cô Y Tá Liên gõ cửa trước khi bước vào phòng Bác Sĩ Cưòng. Cô đóng cửa lại và đứng dựa lưng vào cánh cửa. Bác Sĩ Cường ngồi sau bàn giấy, đang đọc hồ sơ bệnh lý của một bệnh nhân sắp đến theo hẹn. Bác sĩ Cường mặc chiếc áo khoác trắng ra ngoài chiếc sơ mi màu xanh có thắt cà vạt đen. Ông vào khoảng trên 30 tuổi với thân hình cao lớn, khỏe mạnh, khuôn mặt sáng sủa, thông minh. Cô Y Tá Liên cũng như nhiều cô gái khác ngưỡng mộ, quý mến ổng. Bác Sĩ Cường mỉm cười nhìn Liên hỏi:
Tôi trốn vào một góc khuất nhỏ chỗ bãi đậu xe hơi và run run rút cái phong bì dày cộp từ trong cặp ra. Đây là tháng lương đầu tiên của tôi kể từ lúc tôi ra trường. Tháng lương đầu tiên nên tôi được nhận tiền mặt còn những tháng lương sau tôi sẽ được chuyển khoản vào thẳng ngân hàng.
Phần 1
Ngọc Diệp đang hoạch định chương trình vui chơi cho ngày nghỉ cuối tuần. Nàng biết có một người mới di chuyển đến kế bên nhà nàng. Nhìn qua hàng rào, nàng để ý đến người hàng xóm mới là một người đàn ông, trạc tuổi cha nàng. Người đó đứng ngoài hành lang chăm chú nhìn nàng với con mắt đầy thiện cảm.
Tôi đã 29 tuổi, Ở Mỹ gần 10 năm. Thật là chán quá đi thôi. Gái thiếu trai thừa. Tôi không thể nào tìm ra một con vợ. Lúc khí tồn tại não thì tôi đi chơi gái Mỹ. Lồn mấy con nhỏ Mỹ thì tan hoác, thè lè. Nhưng thực ra có còn hơn không. Tôi nhất định về VN để lấy vợ, chứ ở đây chắc chết già quá.