Minh Loan
Ở trên đời phàm là con người, ai ai cũng có ít hay nhiều bí mật trong cuộc sống, nhứt là trong lĩnh vực tình cảm. Không muốn cho ai biết đến những câu chuyện phiêu lưu tình ái lăng nhăng, ướt át và lãng mạn.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Ở trên đời phàm là con người, ai ai cũng có ít hay nhiều bí mật trong cuộc sống, nhứt là trong lĩnh vực tình cảm. Không muốn cho ai biết đến những câu chuyện phiêu lưu tình ái lăng nhăng, ướt át và lãng mạn.
Phần 1
Buổi trưa, sau khi cơm nước xong, các bà trong xòng bài nhà bà Vi nằm trên chiếu vừa xỉa răng vừa nói chuyện. Bà Vi dẫn Báu đến trình diện :
Phần 1
Ngọc Quỳnh là một cô bé rất thông minh. Từ bé cô đã học rất giỏi nhiều môn, từ những môn yêu thích của những em nữ sinh như Tập đọc, Chính tả (ở cấp Tiểu học), Tập làm văn, Tiếng Việt, Nhạc, Họa (ở cấp Trung học cơ sở) cho đến Văn, Ngoại ngữ, Hóa học (ở cấp Phổ thông trung học), sau này môn nào cô cũng giỏi cả. Năm học lớp 9, Quỳnh được đi thi học sinh giỏi cấp thành phố môn tiếng Anh và giành được giải nhất với số điểm 9,5/10. Trường và lớp Quỳnh đang học đều rất tự hào về cô học trò nhỏ của mình. Bố mẹ cô bé cũng rất tự hào với hàng xóm khi có được cô con gái xinh xắn giỏi giang. Quỳnh xinh lắm, không như quy luật muôn thuở là con gái mà học giỏi thì xấu, Quỳnh vừa học giỏi vừa xinh xắn, đáng yêu. Vì quá tự hào về con gái mình mà bố mẹ cô bé không hay kèm cặp cô như nhiều bạn bè cùng lứa tuổi, hai ông bà cho rằng với một cô con gái ngoan ngoãn, có suy nghĩ như Quỳnh thì không cần phải rèn dũa nhiều như những đứa trẻ ngỗ nghịch cùng độ tuổi. Hai người yên tâm với công việc kiếm tiền.
Phần 1
Được phân công đi thực tập tại Phòng Kế Hoạch – Kinh Doanh một công ty chế biến thực phẩm, tôi được giáo viên hướng dẫn đưa tới công ty và gặp bà phó phòng để nhận nhiệm vụ. Đề tài của tôi là “Nghiên cứu hệ thống cân đối nhập xuất nguyên vật liệu”. Cảm giác ngày đầu tiên “đi làm” thật là lạ: Nôn nao, bỡ ngỡ, hứng thú… nhìn ai trong công ty cũng thấy nghiêm túc, oai phong…
Thằng Đức trở người nằm xấp lại, mắt vẫn không rời quyển sách Bảy Đêm Khoái Lạc mà mấy thằng bạn chung lớp chép lại và chuyền tay cho nhau coi, quyển sách chỉ mỏng có chút xíu mà nó coi mãi vẫn không xong, cứ đọc đến khúc nào hấp dẫn thì nó đọc đi, đọc lại, rồi nó gấp quyển sách lai và bắt đầu tưởng tượng .
Năm tôi 15 tuổi lứa tuổi bắt đầu phát dục cặc bắt đầu lớn dần đầu bu đỏ bắt đầu lộ rõ ra, lông cặc và lông dái lăn quăn bắt đầu lún phún, cơ thể tràn đầy tràn đầy sinh lực, những ham muốn tình dục cứ mãi thôi thúc tôi đến cực độ ở moị lúc mọi nơi. Sáng sớm đến tối trong đầu tôi không nghĩ gì ngoài tình dục, vú, cặc, dái, lồn, hột le, tinh dịch, dâm thủy, đụ, nứng… Tôi thích bú vú, bú lồn, mút hột le, liếm dâm thủy đặc biệt rất thích bú cặc, bú dái, liếm tinh khí… Tôi luôn nghĩ đến phải làm cách gì để thỏa mãn thú tính của mình là được bay bỗng lên thiên đàng đi trên 9 tầng mây. Ngay từ ngày đầu phát dục tôi đã có ý tưởng tinh quái là được “chơi” với Ba Tôi.
Phần 1
Nguyệt Hằng có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Lâm này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Nguyệt Hằng thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng.
Không có tuần nào mà chúng tôi lại bỏ xót những chuyến đi chơi đầy thú vị, nhất là vào mùa hè này. Bạn tôi “Huy” một người rất rành về những kỹ thuật tình dục, từ lý thuyết tới thực hành, đối với Huy tôi chỉ là một thằng nhà quê không biết một tí ti gì về con gái cả.
“Xin lỗi bà. Ông chủ đang bận tiếp khách hàng, tôi không dám làm phiền ông. Tôi sẽ trình ông chủ để gọi lại bà sau khi ông hết bận. Kính chào bà” Trả lời bà chủ xong, Mạnh mỉm cười gác điện thoại. Khách của ông chủ không phải là khách hàng mà là cô nhân tình của ông.
Nhân dịp về Sài Gòn công tác, Tư ghé thăm bà chị họ. Bà chị tên Đào, hơn Tư hai tuổi, rời Cần Thơ lên Sài Gòn làm ăn. Nàng đã có chồng và cô con gái tên Nhung, năm nay 18 tuổi. Tư và Đào đã dan díu với nhau từ lúc nàng chưa lấy chồng. Với 38 tuổi đời và con đã trưởng thành, nhưng nhìn bề ngoài nàng rất trẻ trung, người không quen biết chỉ đoán nàng chưa đến 30 tuổi.
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đổ bốn tiếng như báo cho nàng biết đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông chồng già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu bạc trắng nằm tuột ra khỏi chiếc gối nhỏ. Miệng há hốc ngáy một cách mệt mỏi.
“Đại Ca, xin tha cho em, em sẽ lập công trở lại. Đại Ca .. Đại Ca .. xin tha cho em lần nầy , Đại Ca ..”
Gia đình của tôi gặp một cuộc sóng gió mà không gia đình nào muốn nó xảy ra… Một không khí thật im lặng trong một cuộc xử tội ba nuôi của tôi tại một tòa án Family Court, Phiên tòa kéo dài một tuần lễ, chỉ có sự hiện của bà quan tòa, ba tôi, mẹ và một người thông dịch tiếng Việt… Vị Công Tố Viện hỏi tôi, cháu hôm nay ra trước tòa phải nói sự thật không thì cháu sẽ bị nhốt và xử tội như người lớn theo luật của California, cháu có hiểu không, và bắt đầu giới thiệu mình truóc bao nhiêu tuổi và ở đâu!!! Tôi ngập ngừng và rất sợ…
Đi làm ca đêm về, tôi ngủ bù đến trưa vẫn chưa thấy đã. Nếu không nghe tiếng lịch kịch chắc là tôi còn ngủ nữa, bỏ quên ăn trưa cũng chịu. Thế nhưng cái bước đi lạch bạch như vịt bầu khiến tôi biết ngay là chị Tám đã về. Mấy bữa rày, chị đi sanh, đâu dè chị về sớm vậy. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở cất tiếng hỏi : Chị dìa đó hả, chị Tám ? Tôi nghe tiếng ờ ờ đáp lại. Tôi lại hỏi thêm : sao không nằm ở nhà bảo sanh thêm vài hôm, dìa chi sớm cho cực. Chị Tám than : ở cũng không nằm yên, lu bu lo ở nhà cậu không có ai chăm sóc, ăn tầm bậy rủi bịnh chết, hồi này người ta chọt bụng rất nhiều, nhà thương hổng đủ chỗ chứa.
Nhà tôi gồm 3 chị em: Chị Hai tôi lúc đó đã 28 tuổi rồi, tôi thì mới có 15 tuổi, còn Phượng em ruột tôi nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Sự khác biệt tuổi tác là do chị Hai là chị cùng mẹ khác cha với hai đứa tôi. Ba của chị Hai đi theo cách mạng và đả đi biệt tích. Mẹ tôi đả chờ đợi lâu trước khi làm lại cuộc đời và sanh ra hai anh em tôi.
Những ánh đèn sân khấu sáng loá hắt từ bốn phía làm nổi bật người con gái đứng giữa sân khấu, những hạt cườm long lanh muôn màu đính trên váy phản chiếu lại thứ ánh sáng lung linh ấy như thể đang dát một vầng hào quang xung quanh người ca sĩ. Phía bên dưới, đám khán giả như phát cuồng nhảy điên loạn theo nhịp bài hát, theo tiếng hát cao vút đầy sức sống của Hiền Mai. Ở cái đất Sài Gòn này, người ta có thể lăng xê một ngôi sao của công nghệ showbiz với một tốc độ chóng mặt, chỉ mới một năm trước thôi, Mai chỉ là một con bé nhà quê từ miền Trung vào kiếm cơm lạc lõng giữa mười triệu người nơi này thì nay khắp nơi người ta nhắc đến cô, poster, áp phích dán nhiều chi chít đủ làm cho từ một ông già đến đứa trẻ nít quen thuộc cái nụ cười trong trẻo ngây thơ của cô trong những tấm hình quảng cáo.Bài hát đi dần đến những nhịp dồn dập ở cao độ đến chóng mặt, khán phòng chìm trong tiếng hò reo và tiếng nhạc, không khí ngột ngạt càng bị đốt nóng vì những fan hâm mộ Hiền Mai đứng dưới. Người ta hét tên cô, hát theo cô, tiếng những bước chân dậm thình thịch của đám người chen chúc nhau hướng nhìn lên sâu khấu. Buổi biểu diẽn cứ phải kéo dài hơn dự kiến, thoạt đầu là một, sau đó là hai bài, rồi thêm nữa, cứ mỗi lần cô định chào khán giả và kết thúc chương trình thì bên dưới lại có những tiếng hô đến khản giọng yêu cầu cô hát thêm, rồi cô lại hát thêm nữa, mãi cho đến khi người phụ trách phòng trà phải bước ra kết thúc chương trình. Hiền Mai rút lui vào trong sân khấu trong những tiếng hoan hô có, la ó có của đám khán giả vừa bị cô làm cho phát cuồng, họ coi cô như một thần tượng sống, họ tôn thờ cô.
Tiếng súng đã bắt đầu thưa thớt dần, chỉ còn vài tràng đạn bắn bâng quơ từ các cao ốc chung quanh, không khí bãi chiến trường ngột ngạt với những cột khói đen kịch cuồn cuộn bốc lên cao từ những chiếc Humvee trúng đạn chống chiến xa, đạn dược còn sót lại trong những sườn xe cháy đen tiếp tục nổ lép bép. Trước đây 90 phút, những đống sắt vụn bốc khói này còn là một đoàn 18 chiếc xe vừa Truck vừa Humvee hùng dũng của đại đội 507 bảo trì có nhiệm vụ tháp tùng đoàn xe khổng lồ của Sư Ðoàn 3 bộ binh Hoa Kỳ trên trục lộ từ Kuwait đến Baghdad, vì mất quá nhiều thì giờ để sửa chửa cho các đơn vị bạn nên đại đội 507 đã lạc mất tiền quân. Nguyên đoàn xe 18 chiếc với 32 nhân viên cơ hữu đã lọt vào ổ phục kích của lực lượng du kích địa phương và bán quân sự Fedayeen, nhóm này do con trai trưởng của Sađam Hussein là Uday Hussein làm tư lệnh, không lệ thuộc quân chánh qui Iraqi.
Hoa nhận lại bài kiểm của mình mà choáng váng mặt mày… 79 điểm, là con… “C”. Đối với người học trò giỏi, chăm chỉ, siêng năng như Hoa thì con “C” không thể chấp nhận được! “Làm sao bây giờ? Trời ơi…” Hoa than thầm trong bụng. Nàng đã cố gắng tập trung hết sức trong hôm kiểm tra, nàng biết nàng khó được “A” như thường lệ nhưng nàng vẫn hy vọng, bây giờ… “Không được…” Công trình bao năm học hành siêng năng chăm chỉ của nàng… Học bạ toàn “A” của nàng… Chỉ con “C” duy nhất nầy sẽ phá hũy tất cả! Hoa thừ người… “Làm sao? Làm sao đây? Mình phải làm sao… Cũng tại thằng khốn nạn…” Hoa rũa thầm, nàng nhớ tới hôm đó…
Bố của Lợi có một người anh ruột tên là Dương vào năm 1954, tập kết ra Bắc và cưới vợ ở Hà Nội.
Làm gì để kiếm tiền thật nhanh và thật nhiều? Làm gì để có thể trang trải bao nhiêu món nợ oan trái đang gào thét bên tai từng ngày, từng giờ?