Tình già
Màn đêm ập xuống, cảnh vật của thành phố Garden Grove chìm trong một không gian vắng lặng. Lâu lâu vẳng lên tiếng chó sủa làm ông Tư bực mình văng tục:
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Màn đêm ập xuống, cảnh vật của thành phố Garden Grove chìm trong một không gian vắng lặng. Lâu lâu vẳng lên tiếng chó sủa làm ông Tư bực mình văng tục:
Tại xứ Peru dân da đỏ thường có tục lệ trao đổi nhẫn trong lễ đính hôn giữa đôi trẻ. Những chiếc nhẫn này đều là nhẫn có từ lâu đời của gia đình hai bên, gọi là nhẫn nhưng nhiều khi giống như một chiếc vòng xích nhỏ.
Tôi thích những người đàn bà có thân hình mập mạp. Không hiểu sao đầu óc tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới nhưng người đàn bà có thân hình như vậy. Nhất là nghĩ tới bà mẹ kế của tôi, một bé bự thật hấp dẫn với tôi.
Nhà tôi ở một vùng biển đẹp. Đó là một trong những nơi hội tụ của nhiều du khách thích tắm biển và dạo chơi trong rừng. Vì không khí nơi đây rất tuyệt vời.
Tôi vừa lên lớp 5 thì dì Hai xin nghĩ làm về quê nên ba mẹ tôi phải thuê osin khác là chị ba. Dì Hai làm osin cho gia đình tôi từ khi mẹ tui mới sinh tui ra. Chính dì Hai là người chăm sóc cho tôi từ bé, lo cho tôi ăn uống, tắm rửa, ru tôi ngủ, dạy dỗ tôi từng li từng tí và cực nhất là lúc tôi đau bệnh thì dì Hai phải thức khuya dậy sớm nên tôi thương dì Hai còn hơn mẹ tôi nữa.
Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thi trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh. Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công ty, chứ nhà tôi cũng không cách xa đây cho lắm. Nghĩ thấy tình cảnh em tội nghiệp, cứ chờ như vầy thi bao giờ mới được về nhà, tôi liền đánh bạo đề nghị:
Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ?
Darren Collins nhìn xuyên qua ô cửa kính từ phòng mình. Phía dưới lầu, từ ngoài cửa, em trai sinh đôi của Darren là Marc, đang vừa dằn trái bóng rổ vừa đi xuyên qua sân vườn vào nhà. “Đồ khốn khiếp!” Darren thầm nói một cách bực dọc trong lúc thằng em trai dằn bóng lên xuống. Chiếc đồng hồ mới cáu phản chiếu ánh nắng lấp lánh là món quà sinh nhật lần thứ 18 mà bố mẹ tặng cho Marc. Cái đồng hồ Eclipse đó rõ ràng là đẹp hơn hẳn cái Sunfire của Darren.
Vừa nhét quần áo vào túi xách Hồng còn quay lại dặn dò cô bạn:
Thằng Bình quanh quẩn bám chị nó đang làm bếp , tán tỉnh xin tiền, vì nó cần bốn trăm đô để đổi cái xe Dream II mới .
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Phần 1
Phần 1
Tiếng lục cục mở cửa lôi tôi ra khỏi giấc ngủ nướng. Chợt nhớ ra bữa nay thứ năm, nhà trường nghỉ nên tôi cố nằm thêm một lúc nữa. Nhìn ánh sáng nhờ nhờ từ ô lưới sát trên cửa hắt vào, tôi thấy hình như chưa có nắng. Tôi lười biếng kéo tấm chăn đơn lên kín mắt để bóng tối phủ dễ ngủ hơn.
Rổ mía ghim vẫn còn hơn phân nửa, con Chín ngước nhìn bầu trời đã về chiều, khách xuống đò đã bắt đầu thưa thớt, con nhỏ nhìn lại rổ mía mà ngán ngẩm. Con Chín buồn cho thân nó, phải chi nó là con trai, tay chân lanh lẹ thì chắc không phải dầm mưa dãi nắng đêm ngày như vậy, nó nhớ tới đám thằng Sậu, thằng ba Gà, thằng Út mun, mấy đứa nó là con trai, tay ôm thúng cóc, ổi mà vẫn nhảy xuống xe đò ào ào dù là xe đang chạy.
Tôi trốn vào một góc khuất nhỏ chỗ bãi đậu xe hơi và run run rút cái phong bì dày cộp từ trong cặp ra. Đây là tháng lương đầu tiên của tôi kể từ lúc tôi ra trường. Tháng lương đầu tiên nên tôi được nhận tiền mặt còn những tháng lương sau tôi sẽ được chuyển khoản vào thẳng ngân hàng.
Cô Thuận khoảng trên 30. Tóc dài mắt to mủi thanh môi đỏ, người nẫy nỡ da trắng, nhưng ăn mặc lúc nào rất kín đáo nên khó nhận. Cô dạy trung học Việt Nam nhưng theo chồng qua Mỹ chỉ làm phụ giáo. Cái nghiệp lúc nào bắt cô cũng phải nghiêm trang. Cô trang điểm vừa phải nhã nhặn. Đi ra đường ngoài giờ dạy lúc nào cũng có chồng cô bên cạnh, ông cũng từng làm làm giảng sư đại học, nhưng vì không hợp với đường lối chánh phủ nên ông tìm cách qua Mỹ theo diện đoàn tụ gia đình anh em. Tên ông là Tính, người ta thường gọi ông giáo Tính. Nhưng qua Mỹ thời gian ông bị đứt gân máu nên một bên hoàn toàn bại xụi phải ngồi xe lăn, từ đó không thấy ông xuất hiện nữa. Cô Thuận càng ngày càng ít tiếp xúc mọi người ngoài giờ đi dạy phụ giáo.
Sau khi li dị vợ, trong lúc sống độc thân tôi cảm thấy vô cùng thiếu thốn về tình đục. Hầu như ngày nào thằng nhỏ trong quần tôi đã cũng căng phồng tối đa. Đôi khi nó muốn đâm thủng quần để tìm 1 cái lồn mà chui vào. Nhưng than ôi kiếm đâu ra ở cái xứ hiếm hoi đàn bà con gái Việt Nam này. Do đó mỗi khi dương vật của tôi cương cứng gần như sắp nổ tung lên là tôi phải dùng tay cho nó bắn ra thì tôi mới chịu nổi. Thật tộ? nghiệp tôi, Lần nào tôi thủ dâm là lần đó xuất ra tràn đầy tinh khí, nhưng chỉ vài phút sau là cái đó của tôi lại ngóc đầu lên trở lại, có khi tôi phải xả ra đến những bốn lần, thì tôi mới hạ hỏa xuống được.
Vào một ngày đẹp trời, Ngọc quyết định dậy sớm để tập thể dục. Thực ra thì nàng đã có sẵn 1 thân hình cân đối và phải nói ko chê được vào đâu nhưng nàng quyết định tập để cho sức khỏe của mình được ổn định. Có một đặc điểm ở Ngọc là dù có ko tập hay chế độ ăn uống thế nào thì thân hình đó của nàng vẫn cứ mỹ miều. Được sinh ra trong một gia đình giàu có nên có lẽ cuộc sống của nàng ko phải lo thiếu thốn gì cả. Ngọc năm nay 18 và bố mẹ của nàng mới vừa bước vào tuổi 40, 2 ông bà có con sớm nên có lẽ bây giờ họ cũng hiểu tâm lý của con hơn.
Ngày đăng ngôi cũng là ngày bạo chúa Ngu Vương tuyển lựa ra 365 nàng kiều nữ đẹp tuyệt trần trong số mấy vạn cô nương từ khắp các tỉnh thành trong nước. Nếu không phải các cô nương có mày ngài mắt phượng, thân mềm hơn tơ lụa, dáng như cành liễu. Nếu không phải nhan sắc tuyệt trần thì không thể lọt vào tam cung. Lễ đăng ngai diễn ra thật vĩ đại, kèn trống rền rang, cờ xí rợp trời, 365 nàng niên được trang phục các màu áo sặc sỡ của các loại màu hoa nở rộ vào mùa xuân năm đó.
Vợ anh Tư đi sanh ở Bệnh viện ở nhà chỉ còn hai cha con. Con Trinh mới có 17 tuổi mà vú đít tròn trịa như con gái trưởng thành. Anh Tư làm gì làm cũng mới có 37 tuổi. Vợ mang bầu gần ngày hổng cho gần mấy tháng nay anh Tư bứt rứt trong người khó chịu lắm rồi.
Trời đả khuya, tiếng chỗi xoèn xoẹt của nhửng công nhân quét đường vang lên.. Nga cất tiếng thở dài, mấy đêm nay nó không tìm được một thằng khách nào cả. Nga đi tới, đi lui, nó đứng muốn rạc chân, rồi ngồi xuống, mắt láo liên, vừa canh chừng CA, vừa tìm một thằng khách nào đó để qua đêm. Tất cả đều im lặng, ngoại trừ tiếng xe gắn máy thỉnh thỏang xen vào tiếng chổi quét… Đầu óc Nga suy nghỉ mông lung…
Tuyết thảy gói Salem lên bàn, rút cái zippo Made in Japan mạ bạc bóng loáng, đưa hai ngón tay điệu nghệ búng đánh tách một cái, ngọn lửa xanh lè phụt lên, nàng ngửa mặt lên châm đốt diếu thuốc, phun làn khói cuộn tròn thành từng vòng tròn, tiếp nhau bay bay lên trần nhà, ném cặp giò mang đôi “bốt đờ sô” cài giây kéo, nâng ly rượu ực một ngụm dài, lật mu bàn tay quẹt ngang miệng, buông thỏng một câu “hắc ám:”
Năm 10 tuổi, Lê được mẹ ruột nhận về và sang Mỹ, mẹ Lê, bà Thu nhận li lấy một Việt Kiều ở Mỹ. Từ nhỏ tới lúc 10 tuổi, Lê vẫn tưởng rằn ông bà Đạt la cha mẹ ruột của mình cho đến lúc ông bà Đạt và mẹ Lê, bà Thu gọi Lê nói chuyện bằng khuôn mặt thật nghiêm trọng.