Bố vợ dâm dê
Với cái dáng người bệ vệ, mái tóc đen tuyền n da dẻ hồng hào và cái đức tính ăn nói nhã nhặn ông Phong, bố vợ tôi là một trung niên khá lý tưởng với nhiều người.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Với cái dáng người bệ vệ, mái tóc đen tuyền n da dẻ hồng hào và cái đức tính ăn nói nhã nhặn ông Phong, bố vợ tôi là một trung niên khá lý tưởng với nhiều người.
Phụng cao thước tám, da ngâm ngâm vừa phải, không đen, thân thể cường tráng, thể tháo. Là một người trí thức, hoạt bát lại ưa hoạt động nên dáng dấp Phụng rất trẻ trung. Chàng thích đi thám thính các vùng đồi núi vùng ngoại ô San Francisco, và đó đúng là sở thích của chàng : chạy bộ trên các con đường mòn, quen thuộc hay không. Chàng có nhiều bạn bè và thường đi picnic hay tours, cắm trại với họ, độc thân có, bị vướng bận cũng có. Riêng Phụng thì vẫn còn độc thân vui tính, và đó cũng là lý do hấp dẫn phái nữ.
Phần 1
Tôi dọn đến thành phố Phoenix ở chung với chị Hằng và anh Sơn lúc tôi vừa ra trường đại học. Chị Hằng là chị thứ tư và anh Sơn là chồng của chị. Nghe anh Sơn nói ở thành phố đó dễ kiếm việc làm, và sẵn tiện ở gần chị Hằng luôn nên tôi đồng ý ngay. Lúc đầu tôi chỉ định ở chung với anh chị vài ba tháng đến khi tôi tìm được việc làm, nhưng anh chị khuyên tôi ở lại chung cho vui và dành dụm tiền để trả tiền học. Thấy anh chị thương mình tôi cũng cảm động và đồng ý ở chung với anh chị.
Hoa, năm nay 22 tuổi, cô là giáo viên mới tốt nghiệp ĐHSP và tìm được việc làm là giảng dạy môn Anh Văn tại trường PTTH cấp 2, 3 XYZ nằm tọa lạc ngay trung tâm thành phố. Là một trường danh tiếng được nhiều người biết đến, vì thế, được giảng dạy ở đây là điều Hoa luôn mơ ước, nay ước mơ ấy đã trở thành sự thật, cô hãnh diện và vui sướng đón nhận công việc mới với niềm hạnh phúc hân hoan, cô đâu biết rồi đây cuộc đời mình sắp chuyển sang một bước ngoặt khác thường tại chính ngôi trường này. Ngoài việc giảng dạy tiếng Anh các khối lớp, cô còn kiêm làm việc ở phòng Tài Vụ vì trường thiếu người và cô xung phong làm thêm với mong muốn cải thiện chút thu nhập vốn ít ỏi của nghề giáo viên.
Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lương,xóm tôi và xóm Đạo cách nhau bởi Vườn đào ma.
Không biết dòng sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn. Vài cánh én chao qua liệng lại trên không, tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương liễu bên đường dường như làm cho buổi chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Nó rất ghét mẹ của nó.
Vì là sinh viên sư phạm cao đẳng thế cho nên mới bước vào trong năm thứ hai tôi đã phải đi thực tập rồi. Cũng rất may mấy tháng vừa qua tính nhát gái của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Không chỉ vậy mà bản thân tôi bây giờ có thể khẳng định mình là một thằng nhát gái. Không chỉ có vậy với những kinh nghiệm phá trinh đến bốn cô gái tuổi 16 thì tôi càng bạo gạn hơn nhiều.
Phần 1
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp.
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Trong đời người ta có nhiều ước muốn, có những ước muốn có thể nói cho mọi người xung quanh biết và có những ước muốn không thể tâm sự cùng ai. Các bạn ạ, và tôi cũng vậy – Hôm nay tôi sẽ kể ra câu chuyện của mình và viết ra ước muốn của mình ở đây trong TruyenSex.Tv phần để giải tỏa những «ấm ức » trong lòng, phần để các bạn cùng « tham khảo» biết đâu có nhiều bạn có thể chia xẻ cùng tôi chăng. Nhưng xin nói rõ trước rằng đây là một truyện có nội dung LOẠN LUÂN nếu bạn không thấy thích hợp thì xin đừng tiếp tục đọc .
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
Nhân dịp bà chủ đi vắng, bọn nhóc tôi mở trò làm loạn. Tụi tôi không khác nào cảnh “vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm”. Nói nào ngay, tại bà chủ dữ quá, bả mà ở nhà đố thằng nào dám ho he. Bả chửi như tát nước vào mặt, lại còn ngắt véo, nghiến răng nghiến lợi đấm, đá hung tàn. Tụi tôi nín khe, chịu đựng vì hế phản kháng là bả dọng còn nặng thêm.
Các bạn thân mến! Vì quá đau buồn trước cái chết quá đỗi bất ngờ của chị Kim Anh – người chị cùng cha khác mẹ, Lợi xin phép bố mẹ cho nó đi đâu đó khoảng nữa tháng hoặc ba tuần sẽ trở về đặng mà khuây khỏa vơi đi được phần nào nỗi buồn cố hữu, lần này nó ra đi trên chiếc xe Dream 100 (do chiếc xe Cub Cánh én 70 đã quá xuống cấp cho nên nó đã đổi xe cách đây nữa năm) mà chẳng biết là sẽ đi về đâu đến đâu.
Điện thoại reo. Đó là Trường gọi. Khi tôi đặt máy xuống, tôi cố nhớ lại lý do vì sao chúng tôi đã mất liên lạc. Trường, tôi và Xuân ngày xưa rất thân thiết với nhau. Vợ chồng chúng tôi luôn ở bên cạnh nó mỗi khi nó gặp trục trặc với các cô gái. Phải đến ba năm nay chúng tôi không có liên lạc với nó.
“Reng… reng… reng” tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, Hà My vội vã thu dọn tập vở rồi lao nhanh ra khỏi cổng trường hòa mình vào dòng áo trắng tinh của những học sinh Trung học đang túa ra sau một ngày học tập mệt mỏi và căng thẳng.
Ông Robert Master trạc tuổi ngũ tuần, theo sách vở gọi là “lão”, hay cao niên chút nữa gọi là “kỳ” – nếu đạt từ 60 trở đi. Nhưng người Tây phương họ luôn có tướng tá cao lớn, mập mạp nên những vết nhăn chân chim ở trán, khóe mắt không ai nhìn thấy, khỏe mạnh và sung mãn tình dục, dẫu trên năm mươi giao hợp vẫn thụ thai như thường, là thầu khoán xây cất nhà cửa nổi tiếng. Hiện sống một mình trong ngôi biệt thự cao tầng sang trọng, cũng là văn phòng làm việc.
Đợt đó, vợ tôi đi công tác vắng.
Hắn không bao giờ thương yêu con vợ trẻ. Hể nhìn thấy cô ta là hắn phát cáu. Hắn có thích lấy cô ta đâu. Tại ba má hắn ở dưới quê hứa hẹn. Cô ta là gái quê, không đẹp không xấu, hiền lành, giỏi việc nội trợ, nhưng cô ngu qúa. Cái ngu đó mà làm hắn càng ngày càng ghét cô. Mới lấy nhau có một năm mà hắn muốn điên lên. Lâu ngày cái ghét cứ gia tăng rồi trở thành cái thù cái hận, đâm ra chuyện gì hắn cũng trút giận lên đầu con vợ nhà quê của hắn một cách vô lý. Hắn coi con vợ như một thứ công cụ tình dục, hay đúng hơn là một nô lệ tình dục. Mới đầu mỗi lần làm tình là hắn hành hạ và đánh đập con vợ cho hả giận, dần dần trở thành thói quen, lâu ngày hắn thấy thích thú, và bây giờ thì hắn có thể mang chứng bịnh bạo dâm rồi.
Sáng thứ Bảy. Dù đêm qua đã cùng chị Quyên đi chơi về hơi khuya, sáng nay tôi có lười biếng kéo dài giấc ngủ, vẫn không sao nhắm mắt được. Vẫn đắp chăn, tôi vói tay kéo sợi day màn một tỵ để nhìn ra khu vườn buổi sáng, mùa thu.
Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, khá dẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.
Hôm nay một ngày rằm tháng Bảy, một ngày trời u ám sắp mưa cuối tuần, ba má của Thúy, Kiều và Vân lại lên chùa viếng Phật như hàng năm. Mấy chị em Thúy – Kiều – Vân thức dậy trong một buổi sáng ảm đạm. Tắm rửa sạch sẽ. Thay đồ. Chải chuốt cho thật đẹp. Sau khi ăn sáng xong mấy chị em không còn gì để làm, để chơi, lại thấy buồn chán với thời tiết bên ngoài và cảnh vật chung quanh căn nhà. Biết không ra khỏi nhà vào thời tiết này nên các chị em định mở Thúy Nga Paris ra xem và cùng những chuyện về shopping, về đám con trai cùng lớp và về cuộc hẹn tối nay ăn chơi xả láng. Nhưng từ nảy tới giờ không nghe được một cú phone nào gọi như thường lệ, chị em ta như đứng ngồi trên đám kiến lửa. Đang lúc bực bội và phân vân chưa biết làm gì thì Thúy – người chị lớn – lên tiếng nói: