Mấy đứa bạn dâm đãng
Mấy nhỏ bạn loáng thoáng nghe nói tôi sặp lấy chồng, bọn nỡm kéo đến chọc phá. Mẹ tôi muốn tôi ở nhà để trắng da dài tóc cho chồng nó yêu nên cụ giành việc ra ngồi chợ thay con gái.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Mấy nhỏ bạn loáng thoáng nghe nói tôi sặp lấy chồng, bọn nỡm kéo đến chọc phá. Mẹ tôi muốn tôi ở nhà để trắng da dài tóc cho chồng nó yêu nên cụ giành việc ra ngồi chợ thay con gái.
Thế là chị ơi, rụng bông hoa gạo.
Phần 1
Con đường đất trỡ nên lầy lội, trơn trợt sau cơn mưa đêm qua. Mười Bầu ỡ trần, quần đùi đen cuộn tròn hai bên hông, làm giữa háng hắn nỗi lên một đống thịt. Hắn đi siêu vẹo, ma men tràn ngập trong người. Hắn nhậu suốt đêm với các chiến hửu. Cũng tại cơn mưa quái qũy, lẽ ra hắn đã về, nhưng rồi đành phãi ỡ lại chờ tạnh cơn mưa. Về đến nhà, hắn đão mắt nhìn quanh, không thấy vợ con hắn.
Cả nhà tôi chỉ có ba đứa, hai vợ chồng tôi, tuổi trên 50, và 1 thằng con trai mới lớn đang học Middle Mỗi người 1 công việc, vợ tôi đi làm 2 jobs, phần tôi cũng tương tợ, buổi trưa đi học chút ít rồi chiều về đi clean up. Bà xả tôi lái xe đi làm 4 ngày 1 tuần, mỗi ngày 10 giờ. Vì hãng xưởng ở xa nên bả phải thức dậy sớm để rời nhà lúc 5: 50 sáng, và lúc bà về nhà 5: 30 chiều thì đúng là lúc tôi bắt đầu đi làm ca tốị Thế rồi lúc tôi về khuya 11: 30 thì cũng là lúc bả đang ngủ say, lấy sức để đi làm ngày maị Quanh đi quẩn lại suốt tuần chỉ có sáng thứ Sáu, lúc thằng con tôi đi học rồi, là lúc chúng tôi mới có dịp rảnh rỗi để làm việc vợ chồng. Tới 11 giờ trưa thứ Sáu, bả lại đi làm tiếp, về nghỉ lúc 2: 00, Và chiều đi làm lúc 4: 00 tới khuya mới về.
Cách đây 1 tuần, tôi có quen 1 cô bạn, gọi là bạn vì chưa được xếp vào tầng lớp nào, chưa bao giờ ngỏ lời gì…
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi may mắn kiếm được việc dậy học tại một tiểu bang miền Đông rất xa to6iy Bước đầu bỡ ngỡ, tôi thuê phòng nhà ông Tom, một giáo sư ngành nhân chủng học. Nhờ ông Tom mà tôi quen biết bà Minh, mặc dù trước đó tôi thấy bà rất nhiều lần. Bà Minh hay đứng nói chuyện gần thư viện, trên đường tôi đến chỗ ăn trưa. Tôi để ý bà một phần vì bà là người Á châu, phần nữa vì phong cách nói chuyện rất sống động của bà.
Thắng uể oải ngẩng đầu lên nhìn qua cửa sổ ra khu vườn trống cằn cỗi đang nằm im lìm dưới cái nắng hè chói chang của miền bắc Texas. Một vài cuộn cỏ khô lăn nhẹ xào xạc càng tăng vẻ tỉnh lặng của một làng nhỏ. Quyển sách bệnh lý Harrison dầy cộm mở trước mặt. Anh thấy tất cả cái chán ngán phải quay trở lại với sách vở, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo!
Phần 1
Ngồi ôn lại những kỹ niệm của những ngày… cái thuở ban đầu ấy… Thư thấy vui vui, sao cái thuở ban đầu ấy ngô nghê quá nhỉ… dể thương quá nhỉ… cái thuở mà Thư chưa biết cái gì là yêu đương, là quan hệ nam nữ, là ân ân ái ái…
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Tôi đến trại tỵ nạn Paula Bidong khi Tôi vừa tròn 12 tuổi, cái tuổi của một thàng con trai chưa biết mùi đời và cũng chưa biết cuộc sống ngoài xã hội như thế nào. Sau khi làm mọi thủ tục giấy tờ xong xuôi, người ta dẫn tất cả những người trong ghe Tôi xuống khu nhà tập thể gọi là “longhouse”. Nơi đó, người ta bắt đầu phân chia những người trong ghe Tôi ra thành từng groups nhỏ, và dẫn về những khu nhà longhouse để sống. Riêng Tôi thì vì đi một mình, không có thân nhân, nên người ta muốn dẫn Tôi đi đâu thì tùy ý, Tôi không từ chối và cũng không biết nếu từ chối chỗ này, thì sẽ đi về chỗ nào.
Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4: 30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.
Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ ,vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra .Chị thả lỏng cái dây yếm , với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa . Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng , hay là muốn sốt mọc răng , làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên . Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi , chị cả của Dậu , chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa:
Phần 1
Thực ra ban đầu, chuyến đi này không phải là chuyến đi tôi có chủ định tới Huế để ăn chơi đàng điếm hay nếm thử của lạ của con gái xứ Huế, mặc dù thú thực tôi cũng rất tò mò. Lần trước đến Huế là từ khi tôi còn rất nhỏ, quãng độ mười tám hai mươi năm trước, thành thử tuyệt nhiên tôi không có những kỷ niệm gì về nơi này, ngoại trừ qua phim ảnh, truyền hình. Người ta thường nói, Huế đẹp vì có sông Hương núi Ngự, vì những thành quách cung cấm còn lại từ triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Tôi thấy điều này không sai, cũng vẫn là sông là núi, nhưng sông núi ở nơi này khiến tôi có cảm giác yên bình tĩnh lặng hơn hẳn những nơi mà tôi đã đi qua.
Mụ giáo Tường Vân nằm hẩy mạnh lên, càng hẩy mụ bấu cái lưng trần của thằng Thân như muốn rách da. Thằng Thân cũng không vừa gì. Mồ hôi mồ hám đổ ra hết. Mông hắn dậm xuống bình bịch tiếng kêu chạm da nghe phát nóng. Phía dưới hai bộ phận sinh dục hút nhau ra vào thoăn thoắt sát rạt. Rồi thằng Thân ngưỡng cổ a a trong họng phát ra những tiếng nghe chói tai, thân người giật đành đạch, cái mông hất mạnh vào háng như trời giáng, phía dưới mụ giáo Tường Vân dở chết dở sống mụ giẫy lên thì tinh khí của Thân bắn ra lao sâu vào như tạc đạn trong âm hộ của mụ. Cơn sướng lan ra khắp châu thân làm mụ dại người nằm cứng đơ khi phía trên thằng Thân trân người ráng phang những cái cuối cùng rơi rớt của cơn sướng dư âm vẫn còn đâu đó trên đầu dương vật…
Chị Thanh, tôi phải kể cho chị nghe một câu chuyện sau đây.
Một cuộc tình gắn liền với cái chết được báo trước mang theo xuống cửu tuyền biết bao nhiêu nỗi niềm bâng khuâng, xót xa vì nhung nhớ lẫn lộn nuối tiếc khôn nguôi khiến cho trái tim nhanh chóng rạn nứt, nát tan, đấy chính là cuộc tình nồng nàn, thắm thiết mà Lợi – nhân vật chính của chúng ta – trao cho chị Kim Anh, người chị ruột cùng cha khác mẹ với nó.
– Bác ơi cho cháu có giang đưa mẹ lên tỉnh. Mẹ con bịnh nặng ạ.
Hôm qua tôi xuống khu Phuớc Lộc Thọ chơi, gặp một anh bạn thân, cùng ngồi uống cà phê bụi đời gần chỗ đường Moran, được anh bạn kể cho nghe một chuyện loạn luân có thực. “Tao mà kể láo với mày, dù chỉ sai một chi tiết thôi, tao sẽ hộc máu chết ngay. Tại sao tao phải kể láo. Kể láo mất sướng! Tại sao tao thích kể cho mày nghe. Có lẽ tao… có bệnh thích kể chuyện dâm” Anh bạn tôi đã nói vậy trước khi kể. Nhìn đôi mắt anh ta, tôi tin chắc chắc anh ta sẽ kể thật. Hôm nay về nhà, tôi không thể nhịn được, nhất là sau khi mở email ra, thấy có rất nhiều bạn, nhất là các bạn ở Việt Nam, hỏi tại sao tôi không viết truyện dâm nữa, nên tôi ngồi vào bàn đánh máy ngay. Lần này tôi không dài dòng và dùng những từ kín đáo như trước nữa, anh bạn nói sao thì tôi cứ y như thế mà kể.
Ðã gần 5 giờ chiều, Hoàng cố kết thúc buổi họp với các nhà thương gia cho xong để còn nôn chân đi đến nơi hẹn với người buôn bán nhà cửa đất đai. Trong lòng Hoàng rất vui sướng, vì trãi qua bao nhiêu năm chắt chiu cực nhọc, Hoàng đã gần toại ý nguyện để mua được một căn nhà sang trọng ở lưng triền núi. Hoàng cùng vợ mình đã đi xem rất nhiều các căn biệt thự được xây cất ở các dãy núi cao của vùng Silicon Valley, nhưng cả hai chưa vừa ý một căn nào. Hoàng muốn một ngôi nhà có giá trị ngang tầm cỡ với những người mà miệng đời thường gọi là “đại thương gia” hay các “nhà triệu phú” đang làm ăn chung với Hoàng. Chẳng những thế, ước vọng của Hoàng cho con mình lớn lên được cao sang quyền quý với thiên hạ. Ðây là căn nhà thứ sáu mà Hoàng cùng với vợ sẽ đặt chân đến xem qua cho ưng ý. Hoàng ghé ngang văn phòng nha sĩ do chính vợ chàng làm chủ để đón nàng đi xem căn nhà mơ ước này. Hai người vẫn hoang mang vì chưa biết sẽ chọn mua cho mình được một căn nhà theo ý thích hay chưa? Hoàng lái xe đưa vợ mình lên dốc núi cao ở độ 3000 feet, cái bản đồ điện tử trong xe dẫn hai người theo những khúc quanh co lần tìm đến cái địa chỉ mà vị thương gia địa ốc đã ghi rõ. Trời bắt đầu tối mịt vì mùa đông lạnh đã bao phủ khắp thành phố, Hoàng lái xe càng lúc càng lên cao hơn của quả núi trùng điệp với thông già và cỏ cây hoang dã… Theo dõi bản đồ chầm chậm xe lại để tìm lối rẽ vào một ngõ vắng. Hoàng vẫn chưa nhìn ra địa chỉ và số nhà của dinh thự sau khi bản đồ trong xe vẽ đường chỉ lối. Hoàng cho xe chạy thật chậm với tốc độ 15 dặm một giờ vì Hoàng cẩn giác những con nai băng ngang đường. Trên con đường cây cối mọc thật sầm uất, từ xa vợ Hoàng trông thấy một người đàn bà cùng lứa tuổi với mình đẩy chiếc xe nôi đi ngược lại, vợ Hoàng có ý muốn hỏi thăm đường, nên bảo Hoàng tấp xe vào lề, vợ Hoàng quay kiếng xe xuống, chờ cho người đàn bà đó tiến lại gần hơn. Hoàng cùng vợ trông rõ người đàn bà người Mỹ trắng đang đẫy chiếc xe nôi với đứa con nằm trong đó, vợ Hoàng chào hỏi bà ta và hỏi đường vào hướng New York House Road. Bà ta vui vẽ trả lời, tay chỉ hướng cho hai vợ chồng Hoàng rẽ ngã phải sau lùm cây, có một ngõ hẽm rẽ vào sẽ là con đường dẫn lối vào nơi mà vợ chồng Hoàng muốn tìm. Con đường New York House Road thật khó tìm, vì cái bản tên đường bị che khuất bởi cây cối che khuất. Nếu không quen bước đi, bất cứ ai sẽ lái xe chắc sẽ vụt ngang và lạc lối ngay. Hoàng với vợ thoạt nghĩ trong đầu như thế, chưa kịp cám ơn người đàn bà ven vệ đường đẫy con đi dạo thì bóng bà ta đã dần khuất xa sau cái ngã quẹo cong quanh sườn núi. Hoàng theo sự chỉ dẫn ấy, rồi rẽ lối phải cho xe lăn bánh trên lối sỏi mòn tiến vào cổng sắt, trước mặt hai người là một ngôi nhà cao sang nằm trên vùng đồi núi có thông xanh mọc bao quanh. Khu đất này rộng hơn 10 mẫu, trồng cây ăn trái và hoa kiểng chăm sóc thật đẹp thắm. Ðó là những lời quảng cáo của vị buôn bán địa ốc làm cho Hoàng cùng vợ nôn nao muốn đến xem qua. Cổng sắt đã rộng mỡ đón chào vợ chồng Hoàng vào tận trong sân bãi. Hai vợ chồng ríu rít vui mừng dìu bước chân nhau lên bật thềm tam cấp, bấm chuông…Tiếng chuông cửa ngân nga từng hồi như tiếng chuông đồng hồ quả lắc theo kiểu xưa. Cánh cửa của giang biệt thự hé mở, người đàn ông chống nạng mở cửa mời vợ chồng Hoàng vào nhà. Người thương gia điạ ốc đang ngồi trong phòng khách cũng đứng dậy hân hoan chào tiếp Hoàng cùng vợ. Chủ nhân của căn nhà này là người đàn ông có tật cái chân bên trái lúc nãy đã chống nạng ra đón tiếp vợ chồng Hoàng. Tách trà hãy còn ấm, đối thoại với nhau được vài lời, vợ chồng Hoàng cùng với vị buôn bán địa ốc và ông chủ của căn nhà đi xem một vòng khắp sáu gian phòng rộng rãi, trống trơn. Căn biệt thự quá đẹp và sang trọng vì trang trí nội thất rất lạ mắt. Hoàng cùng vợ xem qua và nhận lời mua với giá thoã thuận của người chủ. Họ hẹn nhau sáng sớm ngày mai sẽ lo xong thủ tục giấy tờ sang nhượng căn dinh thự này với giá 3 triệu mỹ kim.
Màn đêm đang buông dần xuống khu Collingwood thuộc thành phố Melbourne, Australia. Đây là một khu cũng nhiều apartment cho mọi người có hoàn cảnh khó khăn trong xã hội mướn để ở. Thành cũng mướn nhà trong khu này vì anh chỉ sống một mình, chưa có gia đình nên cũng không cần thiết phải ở chỗ nào khác. Hơn nữa, anh làm driver cho một quán pizza ở gần đó nên cũng tiện cho việc đi làm. Công việc của Thành bắt đầu từ 5 giờ chiều cho đến 5 giờ sáng hôm sau nên anh cũng không ở nhà nhiều vì khi về nhà anh chỉ ngủ đến ngày hôm sau rồi đi làm tiếp. Công việc của Thành vừa là pizza delivery vừa phải làm trong shop nên Thành rất khỏe. Anh làm ở đây cũng được 2 năm và chỉ làm 5 ngày trong tuần. Ngày cuối tuần Thành để thời gian nghỉ ngơi, có lúc anh đi lên Crown Casino hoặc có lúc đi tìm gái để giải quyết sinh lý.
Connie March gập quyển sách lại nhìn đồng hồ. Mới vừa qua 11 giờ, nàng cần ngủ một chút. Công việc thư ký pháp luật của nàng khá mới mẻ với nàng, nàng cần cái đầu thật tỉnh để đáp ứng yêu cầu của người chủ mới.
Như mọi ngày, cô Hoan rời nhà đi đến trường vào lúc gần 8 giờ sáng. Vì trường ở gần, nên cô thường đi bộ để tiện thực hành động tác thể dục luôn. Cô ôm sách vở trong tay, đủng đỉnh bước đi trong ánh nắng mai vừa chớm.