Cảm xúc
Minh Tâm năm nay 18 tuổi, hắn là con trai duy nhất trong 1 gia đình giàu có, ba mẹ hắn kinh doanh bất động sản nên vắng nhà thường xuyên, chỉ còn mình hắn trong căn nhà lạnh lẽo vô hồn và trống vắng tình cảm.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Minh Tâm năm nay 18 tuổi, hắn là con trai duy nhất trong 1 gia đình giàu có, ba mẹ hắn kinh doanh bất động sản nên vắng nhà thường xuyên, chỉ còn mình hắn trong căn nhà lạnh lẽo vô hồn và trống vắng tình cảm.
Về quê thăm mẹ, Hùng được biết chồng Loan. Người mà Hùng yêu suốt những năm tháng qua đã mất cách vài tháng… vậy là Loan mới ở tuổi ba mươi tư đã goá chồng chắc buồn lắm. Loan là bạn gái đầu đời của Hùng, yêu nhau được gần một năm thì mối tình bị cách trở. Hùng biết gia đình Loan không đồng ý vì gia đình Hùng nghèo… Hùng đã phải ngậm ngùi chia tay mối tình đầu trong câm lặng… Hùng đã cố gắng học tập chu đáo để rồi mười sáu năm sau… bây giờ Hùng đã làm phó giám đốc một công ty ở tuổi ba mươi năm… đã có nhà riêng nhưng trái tim Hùng sau cần ấy năm vẫn đóng băng lạnh giá… với Hùng, Loan là tất cả, Loan đã hiến dâng cả đời con gái trong trắng ngây thơ cho Hùng suốt thời kỳ yêu, cả hai đã tận hưởng những phút giây hạnh phúc nhất của tình yêu…
Phần 1
Tôi đả 30 tuổi và đả có gia đình với một đứa con. Gia đình tôi êm ấm trên mọi phương diện. Nhờ có một công việc khá tốt trong một công ty lớn nên đồng lương của tôi cũng có thể nói là hơn người. Vợ chồng chúng tôi mua góp được một căn nhà tuy xa trung tâm một chút nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Khi chị Tuyết, chị vợ của tôi được điều động về thành phố để dạy ở trường trung học quận thì vợ chồng chúng tôi mời chị về ở chung với chúng tôi trong giai đoạn đầu. Vân, vợ tôi rất quí chị Tuyết mặc dù chị đả gần 40 tuỗi. Chị Tuyết vẫn ở độc thân và có lẻ vì vậy mà chị rất nghiêm, ít đùa giỡn. Lúc đầu thì tôi không ưa cái vẻ lạnh lùng nghiêm khắc của chị vì tánh vợ chồng tôi hay đùa nghịch vô tư đôi lúc làm chị khó chịu. Tôi nói với chị :
Phần 1
Nguyệt Hằng có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Lâm này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Nguyệt Hằng thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng.
Mới đây vợ chồng tôi đi dự đám cưới đứa cháu vợ tôi ở phía Bắc tiểu bang. Thằng cháu Nam hoang đàng cuối cùng cũng lập gia đình như bao người khác nên vợ tôi quyết định lấy nghĩ Hè để đi dự cưới, đến trước một tuần ở chơi thay vì chỉ đi cuối tuần thôi. Chuyện cưới thì các bạn chắc cũng biết hết rồi, tôi xin kể lại chuyện bên lề, chuyện… đụ đó mà!
Buổi trưa, sau khi cơm nước xong, các bà trong xòng bài nhà bà Vi nằm trên chiếu vừa xỉa răng vừa nói chuyện. Bà Vi dẫn Báu đến trình diện :
Cứ mỗi thứ bảy, hai giờ đồng hồ… Đã một tháng trôi qua, ngồi trước tấm bố trắng tinh khôi, cầm cái palette đã nặn đầy màu trên tay, cô gái làm mẩu nằm trần truồng trên cái giường trải drap trắng muốt… mà sao trong đầu nó trống rổng không có một tí cảm hứng nào, nó phân vân không biết phải vẽ thế nào. Hiện thực, trừu tượng, lập thể, siêu thực. Mạnh hay nhẹ. Trưởng hay thứ. Nó chỉ biết cái nó muốn là một bức tranh khoả thân, một cô gái hết sức thánh thiện, cái thánh thiện tồn tại trong mỗi con người mà ai ai cũng có. Nó từng học, từng vẽ biết là bao nhiêu cô gái khoả thân rồi, từng đường cong… cái cổ, cái bầu vú, cái eo, cái bụng, cái mông, cái đít. Cái đùi. Lớn, vừa, nhỏ. Gấy ốm, vừa người, mập mạp nó thuộc như cháo! Vậy mà không biết tại sao bây giờ nó lại phân vân không biết phải vẽ như thế nào. Cái nó muốn là một con người có da có thịt, cái da cái thịt của một con người hết sức trần tục, hết sức khêu gợi cái lòng ham muốn nhục dục của con người, cái nó muốn là một tinh thần thánh thiện, một cái trong sáng vô tư, trong sạch tinh khiết tồn tại trong bất cứ con người nào… Tất cả đều tồn tại trong một thể xác hết sức trần tục…
Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Mặc dù nhà nghèo nhưng tôi rất siêng năng và thật thà, nên tôi được một ông giáo sư nhận tôi về để có chỗ ở khỏi phải tốn tiền thuê nhà trọ. Tiếng là ở nhà thầy, nhưng thật ra, tôi được thầy nhờ ở trong một chòi lá ngoài sau vườn, cạnh một chuồng heo và đám vịt xiêm. Tôi nhận lời vì không thể nào từ chối một tấm nhân tình của ông, và cũng không còn cách lựa chọn nào khác.
Năm tôi chuẩn bị lên lớp 6 thì ba mẹ tôi thuê cho tôi một cô gia sư để đến kèm tôi học bài vì đây là năm học quan trọng .Chúng tôi chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi vào PTTH. Đó là một ngày thứ 6 khi tôi đi học về thì thấy một co gái rất xinh , tóc duỗi thẳng mặc quần bò cung chiếc áo phông Trắng đang ngồi nói chuyện với bố mẹ tôi .Thấy tôi vừa về bố mẹ tôi gọ tôi vào
Sáng nay trước khi con gái đến lớp, bà Cần dặn con:
Cầm cái thơ gửi gấm của ba, kèm mẩu giấy ghi địa chỉ, tôi ra đi lòng nhuốm nặng nề. Tâm ý tôi là không muốn xa nhà nên tìm cách này cách khác để ba thuận đề nghị của tôi, nhưng ba không nghe. Một hai ba nói:
Bà hội đồng với bộ mặt đanh dữ cầm roi quất xối xả vào cô bé, miệng không ngớt xỉ vã:
Tôi sắp sửa đóng cửa phòng triển lãm thì người thiếu nữ bước vào . Khi nhận thấy chỉ có tôi, ngồi ở chiếc bàn cuối phòng, nàng do dự, định trở ra . Tôi nhanh trí chào lớn :
Được anh bạn cùng đi tù về giới thiệu, lai còn hứa sẽ hết lời nói để bà chủ nhận tôi vào làm, tôi mừng quá đỗi. Vừa thất nghiệp mà chộp ngay được việc khác thì còn gì bằng, nên ba chân bốn cẳng tôi phóng tuốt về nhà khoe với vợ. Tôi hí hửng gọi um khi vừa vào tới cửa: mình ơi, mình hỡi.
Trương Vô Kỵ, con của Võ Ðang lục hiệp Trương Thúy Sơn và Bạch Mi giáo Hân Tố Tố, ra đời trên Băng Hỏa đảo, một đảo hoang ở cực bắc chỉ có bốn người ở. Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn là người thứ tư.
Hằng đêm Tuấn phải đi bộ đến bệnh viện rước dì Thùy Linh tan nhiệm sở về nhà. Khu cư xá của bệnh viện, cách đó hơn 500 mét nhưng phải qua con lộ rợp bóng cây, tàng cao to lớn phủ che bầu trời, thiếu ánh sáng sợ kẻ gian phá phách, trêu chọc, bắt cóc hãm hiếp. Vì thế ban đêm cần phải có người Nam đồng hành cho yên tâm. Dì Linh là Y tá quốc gia, thuê chung cư của chánh phủ giá rẻ, thuộc Bộ Y tế xây cất cho công nhân viên chức gần bệnh viện.
Tối nay ăn cơm xong, Bình tranh thủ vào trường mượn mấy quyển giáo trình của mấy thằng trong nội trú. Mải ngồi nói chuyện với tụi nó, đến hơn 9h tối cậu mới giật mình là quên mất chưa sang nhà chú Long để trả mấy quyển báo tiếng Anh mà cậu mượn để tập dịch, chú ấy đã bảo phải trả chú trong ngày hôm nay để mai chú còn mang đến cơ quan cho người khác đọc.
Phần 1
Chào các bác hôm nay em xin kể cho các bác 1 câu chuyện sex cực hay mà cũng cực dài. Thời gian còn nhiều nên các bác cứ yên tâm mà đọc…
Thắng uể oải ngẩng đầu lên nhìn qua cửa sổ ra khu vườn trống cằn cỗi đang nằm im lìm dưới cái nắng hè chói chang của miền bắc Texas. Một vài cuộn cỏ khô lăn nhẹ xào xạc càng tăng vẻ tỉnh lặng của một làng nhỏ. Quyển sách bệnh lý Harrison dầy cộm mở trước mặt. Anh thấy tất cả cái chán ngán phải quay trở lại với sách vở, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo!
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Hôm nay thằng Bờm về quê thăm bà ngoại.. tên thật của nó là Hùng…nhưng hồi bé nó ngây ngô lắm lên bà ngoại gọi yêu nó là thằng Bờm của bà.
I don’t know but I believe… that’s something are mean to be… and that you make a better than mean evryday I love you…