Mụ chủ nhà
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Thằng Sung đã định cư ở xứ Hòa lan.
Từ mấy ngày nay, ngày nào khi tan sở thì Tâm cũng ghé thăm thằng Hiếu ở bệnh viện trước khi về nhà. Gia đình có nhiều chị em nhưng từ hồi nào giờ, Tâm thương thằng Hiếu nhất. Thằng Hiếu năm nay đã 20 tuổi, nhỏ hơn nàng 7 tuổi.
Sau một thời gian ở trong băng đãng trộm cướp thằng Phi bỏ chơi trở về học hành đàng hoàng để ra trung học.. Cha mẹ hắn mừng như trúng số. Hắn theo bọn hoang đàng chi địa thời tuổi 15, 16. Ba mẹ hắn khốn đốn đau khổ vì hắn. Ba mẹ hắn qua Mỹ thời hắn còn nhỏ, vì cưng chiều hắn quá nên hắn hư đốn. Ngoài tài ăn trộm chôm chỉa hắn nhưng hắn gan dạ và là người tốt bụng nên ít kẻ thù. Sau khi chia tay với đám bạn trời đánh hắn lấy bằng trung học rồi đi làm thợ. Một thời gian làm lụng lao động. Chỉ còn hai tuần nữa là hắn lấy vợ. Người vợ hắn lấy cũng bình thường như những người con gái Việt Nam khác. Hắn quen vợ hắn trong một gia đình bạn của ba má hắn mà hắn thường tới chơi thân. Người con gái là cháu họ của ông Thanh mà hắn gọi bằng Bác Ba. Vợ chồng Bác Ba cũng chừng trên dưới 40 mà thôi. Vợ Bác Ba tên Hòa, người ta thường ưa gọi chị Ba Hòa.
Trời buông lạnh. Cái lạnh đột ngột ập xuống thị trấn nhỏ, ngay vừa khi cơn mưa tuôn như nước đổ. Chiếc xe du lịch từ đâu trờ tới. Thắng rét. Làm nước văng lên tung tóe. Một gã đàn ông từ trong xe lao ra, tay chỉ đồng hồ, đưa 5 ngón về phía tên tay xế, rồi cầm cập táp bước vô mái hiên. Chiếc xe cũng từ từ lăn bánh đi …
14 tuổi, Đại tạo được hai thành tích đáng nễ. Đụ dì Cưng, em ruột của mẹ mình, lớn hơn Đại hai tuổi. Đụ bé Diệp, em út của chị dâu, sau đêm sinh nhật lần thứ 12 của bé. Cả hai đều xinh đẹp như thiên thần, mơm mỡn như hoa vừa chớm; dễ dụ nên dễ đụ. Thật ra cũng nhờ cái mã bề ngoài của Đại, to lớn, vạm vỡ, khoẻ như trâu húc, nhất là con cu kinh dị như khúc củi dài 17cm của Đại, lúc cương lên cứng như thép nguội, hứa hẹn một tương lai tươi sáng về đường… tình dục. Ngoài ra, Đại còn thêm cái tài bẽm mép nên dễ gây thu hút cho phái yếu mà nạn nhân đầu tiên cũng là người sung sướng nhất trần đời không ai khác hơn là hai người thân của Đại: dì Cưng và bé Diệp.
Darren Collins nhìn xuyên qua ô cửa kính từ phòng mình. Phía dưới lầu, từ ngoài cửa, em trai sinh đôi của Darren là Marc, đang vừa dằn trái bóng rổ vừa đi xuyên qua sân vườn vào nhà. “Đồ khốn khiếp!” Darren thầm nói một cách bực dọc trong lúc thằng em trai dằn bóng lên xuống. Chiếc đồng hồ mới cáu phản chiếu ánh nắng lấp lánh là món quà sinh nhật lần thứ 18 mà bố mẹ tặng cho Marc. Cái đồng hồ Eclipse đó rõ ràng là đẹp hơn hẳn cái Sunfire của Darren.
Nhà Tống mùa xuân năm 1100 sau công nguyên, tại chánh điện Kiến An, Hoàng cung phủ Khai Phong đang tiến hành lễ đăng cơ lên ngôi Hoàng Đế cho Đoan Vuơng Triệu Cát (tức Tống Huy Tông sau này) em trai của Tống Triết Tông Triệu Hú. Lúc bấy giờ Triệu Cát vừa tròn 18 tuổi theo di chiếu của anh trai lên kế thừa Đại Thống. Mặc dù Triệu Hú đã có con trai nhưng nhà Tống có lệ từ thời Thái Tổ Hoàng Đế Triệu Khuông Dẫn rằng truyền ngôi thì truyền cho Hoàng Thân đã truởng thành chứ không nhất thiết phải truyền tử để tránh nạn hoạn quan ngoại thích soán quyền bởi vậy ngai vàng mới được truyền cho Triệu Cát.
Phương năm nay bước vào tuổi 16 và bắt đầu lên học cấp 3, trường Nguyễn Thị Minh Khai, cấp học cuối cùng của phổ thông. Vào độ tuổi rực rỡ nhất của người con gái nên Phương hết sức xinh đẹp, thân hình nở nang, căng đầy sức sống. Lớp Phương cũng có rất nhiều nữ sinh đẹp, nhưng Phương là người đẹp nhất.
Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4:30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.
Yến đi theo gã đàn ông xa lạ trước mặt mình vào một nhà trọ rẻ tiền ngõ ngách và vắng vẻ để làm cái công việc thiêng liêng của đời người một người con gái nhưng nó sắp chuẩn bị trở nên rẻ rúng. Đó là lần đầu tiên của Yến, Yến lo lắm không hiểu họ sẽ làm gì mình, nó sẽ diễn ra như thế nào. Yến không tưởng tượng được sẽ để cho người đàn ông xa lạ lột trần mình và….
Chạy xe ôm chở khách đi đâu cũng được nhưng hễ mỗi lần đi ngang qua vùng Đất Đỏ là Lợi lại bị dị ứng nhạy cảm với câu chuyện tình của nó để lại nơi này cùng một người phụ nữ hơn gấp đôi tuổi nó, mặc dù trong tình huống quan hệ xã hội này, nó chẳng phải là người có lỗi vì chị cũng như bố chị thảy đều tự nguyện đồng tình, hai người tự động xếp đặt cho nó gặp chị vào một đêm cuối tháng không trăng không sao.
Mai – Một cô thôn nữ, ở vùng quê thuộc diện vùng sâu vùng xa. Nhưng đó cũng là một vùng quê như bao làng quê khác với rặng tre, giếng nước bờ ao. Quê Mai – Một vùng bán sơn địa đất đai cằn cỗi, từ ngàn đời con người ni vùng quê Mai vốn lam lũ chịu thưng, chịu khó, vất v sớm hôm để có được một vùng quê thanh bình nuôi lớn những người con gái con trai thật thà chất phác.
Dân thôn quê chúng tôi vốn nghèo, nhà tôi nói ra còn đỡ hơn mấy nhà hàng xóm, nhà tụi nó nghèo còn hơn nhà tôi nữa. Nhà tụi nó lớp thì mái tranh lủn, vách xiêu, cột bị mọt ăn gần muốn sập. Nhà tôi thì nói chung khá hơn, nhưng mấy cái vách thì cũng lủng chỗ này chỗ nọ, không nhiều nhưng nếu nhìn từ ngoài vào trong có lẽ cũng thấy hết mọi thứ.
« Vì anh chưa đến, ở đây mình em… »
Cứ mỗi thứ bảy, hai giờ đồng hồ… Đã một tháng trôi qua, ngồi trước tấm bố trắng tinh khôi, cầm cái palette đã nặn đầy màu trên tay, cô gái làm mẩu nằm trần truồng trên cái giường trải drap trắng muốt… mà sao trong đầu nó trống rổng không có một tí cảm hứng nào, nó phân vân không biết phải vẽ thế nào. Hiện thực, trừu tượng, lập thể, siêu thực. Mạnh hay nhẹ. Trưởng hay thứ. Nó chỉ biết cái nó muốn là một bức tranh khoả thân, một cô gái hết sức thánh thiện, cái thánh thiện tồn tại trong mỗi con người mà ai ai cũng có. Nó từng học, từng vẽ biết là bao nhiêu cô gái khoả thân rồi, từng đường cong… cái cổ, cái bầu vú, cái eo, cái bụng, cái mông, cái đít. Cái đùi. Lớn, vừa, nhỏ. Gấy ốm, vừa người, mập mạp nó thuộc như cháo! Vậy mà không biết tại sao bây giờ nó lại phân vân không biết phải vẽ như thế nào. Cái nó muốn là một con người có da có thịt, cái da cái thịt của một con người hết sức trần tục, hết sức khêu gợi cái lòng ham muốn nhục dục của con người, cái nó muốn là một tinh thần thánh thiện, một cái trong sáng vô tư, trong sạch tinh khiết tồn tại trong bất cứ con người nào… Tất cả đều tồn tại trong một thể xác hết sức trần tục…
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Phần 1
Cháu Diểm mồ coi từ nhỏ. Ba nó mất hồi nó lọt lòng, đến năm lớp 7 thì má nó mất trong một tai nạn giao thông. Bên nội nó bắt về nuôi mấy năm hổng biết sao sau đó nó về thăm ngoại rồi ở luôn không chịu về nội nữa.
Mới cưới vợ được hai tháng, cảm xúc trong người còn nâng nâng khó tả. Vợ tôi là Hằng, một đàu bếp khá là có tiếng của một nhà hàng Trung Quốc. Tôi là một trưởng phòng nhân sự của một công ty máy tính.
Toi xin dấu tên của những người và ủy ban để khỏi làm phiền bà con. Các tên đường là tên cũ trước 1980 vì sau 1980 tôi đi vượt biên nên không biết tên mới.
Chiếc Lanos màu trắng nhá đèn xi-nhan từ từ rẽ phải rồi đậu xịch trước cửa vũ trường lớn trên đại lộ ở thành phố HCM,cửa xe hé mở trên xe bước xuống hai thanh niên súng sính trong bộ vó đắc tiền ,một thanh niên búng điếu thuốc thành một vòng cung rất đẹp đảo mắt nhìn xung quanh rồi ngông nghênh bước vào cửa ánh mắt phớt lờ anh chàng gác cửa vừa gật đầu chào vừa dang tay mời vào.
Cần và Kiệm là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia đình Cần và gia đình Kiệm ở trong cùng một dẫy phố. Cần và Kiệm cùng học một trường từ Tiểu học đến Trung học.
– Anh rất yêu em, sau khi cưới anh sẽ đưa em qua Mỹ. Thích không em?
Nếu quý vị đọc xong bài này muốn đổi cái tựa AN TÔI là AN TỒI hay AN TỘI gì cũng được. Tôi không care. Đời tôi còn gì nữa mà care. Ngay từ thuở 13 tôi đã mồ côi cha lẫn mẹ, đi ở đợ tuốt miệt Cà Mau không may bị năm thằng chăn trâu dụ dỗ ra đồng đè ra cưỡng hiếp te tua. Dì tôi thương tình đem về nhà nuôi dưỡng một thời gian rồi gửi lên Sài gòn cho trọ học.