Anh bạn quý
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Tôi là Tiến, một nam giới thực thụ tuy nhiên về khỏan chăn gối thì không được như những người khác, tôi nghĩ mình không bị bệnh gì cả, chỉ mỗi tội khi làm chuyện đó thì chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền. Được mấy ông bạn mách đến một phòng khám khá tốt lên tôi đã đến phòng khám này, câu truyện tôi kể cho các bạn nghe sau đây chính là về cái phòng khám đó và có những người bác sỹ như vậy. Đó làm vào một buổi sáng đẹp trời, tôi đi đến phòng khám một mình, phòng khám thì trong một ngõ nhỏ ở nội thành Hà Nội. Tôi biết cái bệnh về sinh lý như thế này thì hiếm khi có trung tâm nào lại đặt ra ở chỗ đông người để mắt đến cả. Tôi khẽ gõ cửa thì thấy một cô gái trông hình thức cũng bình thường không lấy gì là đẹp. Thấy tôi đứng ở ngòai như vậy thì cô gái đó hỏi:
Khi ông Phúc cưới Hương vào năm nàng 25 tuổi,khi đến năm nàng 30 tuổi thì ông lại mang bịnh bất lực lúc ông vừa 42.Nhưng hai người có được một người con trai nhỏ.Cơ thể Hương rất gợi cảm của gái một con.Nàng sinh tại một vùng hải đảo,nên nước da nàng ngâm đen đầy sức sống.Mái tóc nàng dài đen nhánh gần đến mông đít,bộ ngực lớn tự nhiên,đôi mông nẩy nở đều đặn,phần bụng săn cứng không có chút mỡ thừa,đôi chân dài trường túc.Thân người nàng nhìn phải nói là rất đẹp. Khuông mặt nàng là kết tụ của lẳng lơ và dịu dàng,giữa êm ái và bốc lửa,gợi cảm và gợi dục.Vì sanh ra con nhà giàu ở hải đảo,nên cha mẹ nàng gởi nàng vào Sài Gòn học cho đến lúc nàng đậu tú tài thì miền Nam tan rả.Trở về hải đảo kịp thời,cha mẹ nàng di tản và định cư ở Mỹ.Sau đó nàng đi học lại lấy được bằng cử nhân kế toán. Nàng gặp Phúc là người du học trước năm 75.Phúc là du học sinh,con nhà giàu ở miền Tây.Qua Mỹ học ít chơi nhiều, nhất là đàn bà.Vì chơi bời nhiều quá nên Phúc chóng tàn.Trong lúc vợ càng ngày càng đẹp,thì Phúc lại tiêu ma của quí.Chàng dùng rất nhiều thuốc gợi dục để thỏa mản Hương,viên thuốc màu xanh Viagra là tạm thời cho những lúc cần,nhưng vẫn không bình thường tự nhiên.Hương vẫn thương chồng con,đi làm và năng tập thể dục,mỗi ngày nàng vẫn đến phòng tập thể dục đều đặn,sau đó nàng chạy bộ.Nhưng càng ngày Phúc càng đổi tánh khó khăn,chàng ghen bóng ghen gió,nên vợ chồng không còn êm thắm như xưa.Càng khó chịu Hương càng im lặng,Phúc càng ngày càng hung dữ,chửi thề luôn mồm.Đến một ngày không còn chịu đựng được nữa hai người li dị.Hương giử con,Phúc ra khỏi nhà trong sự giám sát của cảnh sát,vì chàng đã nhiều lần bạo động với vợ.
Hằng đêm Tuấn phải đi bộ đến bệnh viện rước dì Thùy Linh tan nhiệm sở về nhà. Khu cư xá của bệnh viện, cách đó hơn 500 mét nhưng phải qua con lộ rợp bóng cây, tàng cao to lớn phủ che bầu trời, thiếu ánh sáng sợ kẻ gian phá phách, trêu chọc, bắt cóc hãm hiếp. Vì thế ban đêm cần phải có người Nam đồng hành cho yên tâm. Dì Linh là Y tá quốc gia, thuê chung cư của chánh phủ giá rẻ, thuộc Bộ Y tế xây cất cho công nhân viên chức gần bệnh viện.
Trung cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Trung giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến.
Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4:30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.
Tôi và Kim đi vào rạp Rex. Kẻ đi trước người đi sau. Nhưng khi bước hẳn vào rạp chiếu bóng, tôi nắm kéo Kim theo tôi. Minh Kim vẫn để yên cho tôi dẫn đi. Tôi tìm mãi mới được 2 ghế trống ở hàng ghế giữa. Khi ngồi xuống, Kim kéo tay tôi ra : “sao nắm tay Kim hoài vậy ?”. Tôi cười: “sợ Kim lạc!”
Hồi nầy Anh Quang yếu thấy rỏ, sức khoẻ của Anh cũng bình thường thôi, nhưng cái khoản phục vụ vợ thì càng ngày càng thưa dần. Chả bù lúc hai vợ chồng mới cưới nhau, đêm nào cũng làm tình với nhau. Đôi khi nửa đêm giật mình vì con sò lông của tôi bị ẩm ướt bởi bàn tay sờ mó của anh Quang, hoặc anh đang thực hành bài.
Nàng là biểu tượng đặc sắc của “giấc mơ Mỹ”. Cuộc đời nàng giống như câu chuyện cổ tích “Cô bé lọ lem”: Một cô gái nghèo đã “lột xác” thành ngôi sao Hollywood sáng giá. Khả năng diễn xuất, vẻ quyến rũ gợi tình tự nhiên và sự trình diễn khác thường trên màn ảnh của Marilyn Monroe đã khiến nàng trở thành biểu tượng tình ái của những năm 1950, và là một trong những thần tượng vĩ đại nhất của nền điện ảnh thế giới. Nhưng vinh quang ấy có cái “giá” của nó: Nàng đã cuốn hút cả thế giới vào đời mình và đã gục ngã đau đớn trên con đường ấy ở tuổi 36 …
Sẵn vừa bị cho nghỉ việc, tôi ghi danh đi học một thời gian. Dù gì cũng có mấy tháng lương thất nghiệp, lại còn một số tiền thưởng những giờ làm dư, và nếu học nghề ngỗng hay bất cứ môn gì thì EDD cũng cấp thêm cho từ 3 đến 6 tháng nữa. Tôi lai rai ghi tên, lấy đủ 13 unit, để may ra vòi tí ti học bổng trợ cấp. Thế nên, việc học hay không đối với tôi chẳng can hệ, miễn là đi cho hết thì giờ rảnh là nhứt.
Chúng tôi định cư ở Mỹ. Tôi có thằng em làm chung hãng tôi rất thích hắn. Mặc dù tôi có vợ nhưng cũng thường lén đi chơi với hắn vào những club girl gril go cởi truồng. Tôi biết hắn kín miệng nên rất thoải mái. Tụi tôi dòm lồn đủ loại gái từ đen trắng vàng. Tôi cũng có tật thị dâm nên rất khoái dòm ngó đàn bà. Tôi với vợ tôi cũng khoản tuổi 30 và Hùng dưới một chút. Thứ bảy tôi đến apartment thuê của nó nhậu. Tôi đưa cái DVD mới thâu cho nó coi. Hắn bỏ DVD vào rồi chúng tôi ngồi xuống. Hắn không biết trong DVD có gì. Nhưng hình ảnh vừa bật lên hắn thấy vợ tôi đang đi trong chợ mua đồ. Hắn cười nói:
Ba Phong bước vào căn nhà lá bên bờ một con Rạch. Anh đảo mắt một vòng: Căn nhà im vắng. Bổng một giọng đàn bà vọng ra từ trong bếp: Ai đó ? Ra ngay, ra ngay. Rồi một người đàn bà khoảng 40 tuổi bước ra:
Phụng cao thước tám, da ngâm ngâm vừa phải, không đen, thân thể cường tráng, thể tháo. Là một người trí thức, hoạt bát lại ưa hoạt động nên dáng dấp Phụng rất trẻ trung. Chàng thích đi thám thính các vùng đồi núi vùng ngoại ô San Francisco, và đó đúng là sở thích của chàng: Chạy bộ trên các con đường mòn, quen thuộc hay không. Chàng có nhiều bạn bè và thường đi picnic hay tours, cắm trại với họ, độc thân có, bị vướng bận cũng có. Riêng Phụng thì vẫn còn độc thân vui tính, và đó cũng là lý do hấp dẫn phái nữ.
Phần 1
Buổi trưa hôm ấy là lần đầu tiên mà Nguyễn thị Diệu Phương, lớp trưởng gương mẫu của 12A1 trường phổ thông trung học Phú Nhuận trốn học. Cô bé lấy cớ đau đầu xin nghỉ hai tiết cuối để đạp xe thẳng về nhà. Từ nhiều ngày nay mẹ đi vắng, Diệu Phương đã phải vừa học vừa lo cơm nước hầu hạ một người chị tàn tật khó tính nên hôm nay thật sự nghe kiệt sức.
Ăn trưa trong hãng Tiện,Tuấn quây lại hỏi Thắng:
Vợ chồng tôi thuê căn nhà của chị Bảy từ mấy năm qua. Căn nhà nằm trong một hẻm nhỏ, rất hẹp, nhưng gia đình tôi khéo sắp đặt nên cũng vo tròn bóp méo tạm đủ chỗ. Gian dưới dành cho bọn nhỏ, ban ngày được coi là chỗ ra vào, bàn ăn, nơi tiếp khách, tối đến lau sạch là bọn nhỏ dùng làm chỗ ngủ. Vợ chồng tôi thì dành cái gác xép sát nóc nhà, lên xuống bằng một cái thang gỗ dựng thường trực bên cạnh.
Dọn dẹp gọn ghẽ lại bàn làm việc xong, Hà Anh ngước nhìn quyển lịch treo tường, hôm nay là Thứ Sáu, ngày 15 tháng 5 rồi. Hà Anh thở dài, vậy là chồng cô đã đi công tác bên Đức được hơn sáu tháng rồi. Chán thật, chẳng biết mấy ngày nghỉ cuối tuần này làm gì cho khỏi buồn đây. Chắc lại đi siêu thị, tạt qua nhà mấy đứa bạn gái rồi đưa cu Minh lên chơi nhà ông bà nội thôi. Tuần nào cũng vậy, Hà Anh thấy chán quá, nhưng chẳng biết làm gì khác cả. Hồi anh Phong, chồng cô ở nhà thì mỗi ngày nghỉ như vậy, anh chiều cô lắm, thế nào cũng bố trí một hôm đưa cả hai mẹ con đi chơi đâu đó. Bây giờ thì chồng Hà Anh đang ở bên Đức để học lấy bằng thạc sỹ. Chồng cô yêu và chiều cô lắm, cô vốn đã quen với sự có mặt, chăm sóc của anh, bây giờ anh đi vắng, Hà Anh thấy hụt hẫng quá. Chồng cô sẽ đi học như vậy là 2 năm, chắc thể nào cô cũng sẽ sang bên đó thăm chồng, nhân tiện đi chơi Châu Âu luôn, nhưng mà cũng phải đợi đến giai đoạn anh gần về đã. Vợ chồng Hà Anh có thể gọi là một cặp vợ chồng trẻ khá thành đạt. Anh Phong chồng cô thì làm cho một công ty kiểm toán của Đức, còn Hà Anh thì làm cho một cơ quan nhà nước, công việc nhàn nhã, làm cho vui là chính chứ điều kiện kinh tế gia đình họ thì không phải lo nghĩ gì. Có thể nói mọi mặt đối với Hà Anh đều là điểm 10, bạn bè cùng lớp đại học ngoại ngữ với cô ai cũng phải ghen tỵ với cô. Vợ chồng cô rất đẹp đôi, chồng Hà Anh thì vóc dáng trắng trẻo, nhìn rất trí thức với cặp kính trắng, còn Hà Anh thì có vóc dáng cao ráo cân đối của một cô gái Hà Thành chính gốc, khuôn mặt cô thanh thoát với cái mũi dọc dừa xinh xắn và đôi môi lúc nào cũng đỏ hồng một cách tự nhiên và nụ cười khoe hàm răng trắng bóng. Cô lại để mái tóc thẳng tự nhiên dài xoã xuống vai, với vài lọn nhuộm hơi vàng nhìn rất sành điệu và hiện đại. Mặc dù đã gần 30 tuổi, lại có một con rồi nhưng trời phú cho cô một vóc dáng cân đối và chiều cao khá lý tưởng, bờ eo mảnh mai như con gái chưa chồng, cùng với cặp chân dài và đôi mông tròn căng, cô lại rất biết cách ăn mặc nên mỗi khi cô phóng chiếc xe @ trên phố đi làm, bao nhiêu cặp mắt của đàn ông phải nhìn theo cô, và có lẽ chẳng ai nghĩ là cô đã có một đứa con nhỏ lên 6 tuổi rồi cả. Có lẽ trên khuôn mặt cô chỉ có duy nhất một nhược điểm, đó là nhiều người chê cô là có cặp môi dầy và cặp mắt khi cười cứ nhăn tít lại vẻ rất đa tình. Tuy vậy Hà Anh là người sống rất đứng đắn, nghiêm túc, không phải bây giờ khi chồng cô đi vắng mà ngay cả khi chồng cô ở nhà, cô được rất nhiều người theo đuổi tán tỉnh, nhưng gì chứ chuyện ngoại tình thì Hà Anh không bao giờ dám nghĩ tới, cô sợ những điều tiếng rồi dư luận này nọ lắm, ở nơi cô làm việc có biết bao nhiêu là người biết chồng cô. Thực ra từ hồi chồng đi vắng đến giờ, Hà Anh cảm thấy lúc nào người cô cũng như thiếu thiếu một cái gì đó, một cảm giác bản năng sinh lý của một người đàn bà khoẻ mạnh trẻ trung cứ âm ỷ dày vò cô, nhiều đêm cô nằm mơ thấy mình gần gũi chồng và choàng tỉnh dậy giữa đêm với khuôn mặt nóng bừng bừng, tim đập thình thịch và phần cơ thể nhỏ nhắn đó của cô ướt đẫm. Sự khao khát sinh lý của Hà Anh không được giải toả, khiến càng ngày cô càng cảm thấy khó khăn vô cùng. Cô cảm thấy dằn vặt lắm nhưng cô vốn không phải là người lẳng lơ, và dù có muốn ngoại tình cũng không phải là điều đơn giản, vì kiểu gì rồi những người chung quanh cô cũng biết, rồi sẽ đến tai chồng cô mất, mà cô sợ những rắc rối ràng buộc của những quan hệ như vậy lắm, nhiều đêm không ngủ được vì thèm được gần chồng đến phát cuồng lên, Hà Anh chỉ ước gì có một người tự nhiên hiện ra để làm tình với cô rồi xong xuôi lại biến mất đi, không để lại một vết tích gì. Mọi chuyện đối với Hà Anh bắt đầu từ Loan, cô bạn gái thân của cô. Hai người là bạn với nhau từ hồi còn học trung học. Đến khi học đại học lại học cùng một lớp, hai người hợp tính nhau nên thân nhau lắm.
Chị Mân dáng người đẹp, từ khuôn mặt tóc tai thân hình cân đối mượt mà hấp dẫn. Nhưng có điều chị ít nói nên ít ai làm thân. Giống như tất cả người đàn bà khác, chị có chồng có con, hiện định cư tại Mỹ.
Phương sinh ra trong một gia đình trung lưu ba là trưởng phòng nghiệp vụ của một hãng ngoại quốc. Mẹ mở một tiệm bán áo quần cao cấp ngay trung tâm thành phố. Gia đình Phương có 4 người gồm cha, mẹ, một anh trai và Phương là con gái út. Năm nay Phương 19 tuổi, là sinh viên năm thứ nhất của trường đào tạo diễn viên thành phố. Phương đẹp một cách sắc xảo và có một thân hình cân đối do đó, nàng thường hay được các chàng cùng khóa ngắm nghé, tuy nhiên, do mộng tưởng cao, nên nàng không bao giờ để tầm ngắm của mình vào các anh chàng cùng khóa. Vào cuối năm thứ nhất, nàng may mắn làm quen được một đạo diễn nổi tiếng. Sau vài tháng quen biết, ông cho nàng thử 1 vai phụ trong bộ phim truyền hình nhiều tập. Kết quả sau 1 ngày mệt mỏi thử vai, nàng đã được chọn. Ngày nhận được kịch bản, mẹ nàng mừng lắm, vì không ngờ con gái mình gặp được nhiều may mắn đến thế. Sáng hôm đó, nàng đến văn phòng đạo diễn để nhận kịch bản. Đạo diễn không có mặt trong văn phòng, nghe nói, ông đang làm phim ngoài phim trường. Trước khi giao kịch bản, chị phụ tá đạo diễn dẫn nàng đến phim trường để coi sơ cách thức hoạt động của nhóm quay….
Sáng thứ bảy trên quốc lộ 1A, chiếc xe Ford Transit mười sáu chỗ ngồi chở gia đình Mạnh về Vĩnh Long ăn đám cưới người em họ của Tú. Vợ chồng Mạnh, Tú và bé trai mới hơn một tuổi cũng có đem theo bé oshin tên Lan để chăm cu tí. Ngoài ra đi cùng còn có bạn thân của Mạnh thời còn ở Việt Nam. Nhân dịp người bạn Việt Kiều về thăm, vợ chồng Mạnh rủ theo xuống miệt quê miền Tây chơi luôn, Mạnh gởi gắm Tú ráng kiếm một em làm mai cho người bạn vẫn còn độc thân vui tính này, Mạnh còn hay đùa giỡn bảo để bạn cứ lông bông thì như là bom nổ chậm. Anh chàng người bạn tên Long.
Thanh có thói quen cứ chiều tối cơm nước xong, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm.
Tôi có 3 anh em, anh Hai, anh Ba và tôi, về tuổi tác thì quá chênh lệch, cánh nhau 15 và 17 tuổi, vì tôi là con người chồng sau. Tôi sống chung với ba má nhiều hơn là với mấy anh, người nào củng có gia đình. Anh Hai tôi thì có số đào hoa nên dù có vợ con nhưng vẫn có bồ bịch lung tung, con rơi con rớt, còn anh Ba thì lận đận nên gia đình gảy đổ.
Mụ giáo Tường Vân nằm hẩy mạnh lên, càng hẩy mụ bấu cái lưng trần của thằng Thân như muốn rách da. Thằng Thân cũng không vừa gì. Mồ hôi mồ hám đổ ra hết. Mông hắn dậm xuống bình bịch tiếng kêu chạm da nghe phát nóng. Phía dưới hai bộ phận sinh dục hút nhau ra vào thoăn thoắt sát rạt. Rồi thằng Thân ngưỡng cổ a a trong họng phát ra những tiếng nghe chói tai, thân người giật đành đạch, cái mông hất mạnh vào háng như trời giáng, phía dưới mụ giáo Tường Vân dở chết dở sống mụ giẫy lên thì tinh khí của Thân bắn ra lao sâu vào như tạc đạn trong âm hộ của mụ. Cơn sướng lan ra khắp châu thân làm mụ dại người nằm cứng đơ khi phía trên thằng Thân trân người ráng phang những cái cuối cùng rơi rớt của cơn sướng dư âm vẫn còn đâu đó trên đầu dương vật…
Tuyết thảy gói Salem lên bàn, rút cái zippo Made in Japan mạ bạc bóng loáng, đưa hai ngón tay điệu nghệ búng đánh tách một cái, ngọn lửa xanh lè phụt lên, nàng ngửa mặt lên châm đốt diếu thuốc, phun làn khói cuộn tròn thành từng vòng tròn, tiếp nhau bay bay lên trần nhà, ném cặp giò mang đôi “bốt đờ sô” cài giây kéo, nâng ly rượu ực một ngụm dài, lật mu bàn tay quẹt ngang miệng, buông thỏng một câu “hắc ám:”