Chốn Hoang Lạc
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
18 tuổi. Ông bố thúc như đánh giặc: Dẹp, dẹp hết, không học hành gì sất. Thế đủ rồi, sách vở ích gì cho buổi ấy, thế là cu cậu bỏ học quách. Nói nào ngay, cu cậu cũng chán học đến tận cổ rồi, song cứ phải vờ để cụ không chửi. Cậu năn nỉ bố: Cho con đi trường thêm ít lâu nữa, con đang thích mà. Thế nhưng ông cụ nhất định mắng át đi: Học cái củ khẹc, bỏ, bỏ tất, về nhà, bố dư sức nuôi mày đến mấy đời, học làm cóc gì, tao có cần học đâu mà vẫn cứ giàu ú ụ.
Công nghiệp hóa đang diễn ra khắp đất nước Việt Nam làm thay đổi bộ mặt của rất nhiều thành phố.
Chuyện sau đây có thật 100%, trừ tên tuổi và một vài tình tiết. Tôi muốn viết ra trên TruyenSex.Tv vì không thể nào giữ mãi trong lòng, và cũng muốn chia xẻ với bạn đọc bốn phương có những kinh nghiệm tương tự.
Tất cả mọi người trên 40 tuổi. Ông bà Phương, ông bà Ngọc , ông bà Thanh, và cậu em ông Thanh 29 tuổi.
Rổ mía ghim vẫn còn hơn phân nửa, con Chín ngước nhìn bầu trời đã về chiều, khách xuống đò đã bắt đầu thưa thớt, con nhỏ nhìn lại rổ mía mà ngán ngẩm. Con Chín buồn cho thân nó, phải chi nó là con trai, tay chân lanh lẹ thì chắc không phải dầm mưa dãi nắng đêm ngày như vậy, nó nhớ tới đám thằng Sậu, thằng ba Gà, thằng Út mun, mấy đứa nó là con trai, tay ôm thúng cóc, ổi mà vẫn nhảy xuống xe đò ào ào dù là xe đang chạy.
Chạy xe ôm chở khách đi đâu cũng được nhưng hễ mỗi lần đi ngang qua vùng Đất Đỏ là Lợi lại bị dị ứng nhạy cảm với câu chuyện tình của nó để lại nơi này cùng một người phụ nữ hơn gấp đôi tuổi nó, mặc dù trong tình huống quan hệ xã hội này, nó chẳng phải là người có lỗi vì chị cũng như bố chị thảy đều tự nguyện đồng tình, hai người tự động xếp đặt cho nó gặp chị vào một đêm cuối tháng không trăng không sao.
Hồi nầy Anh Quang yếu thấy rỏ, sức khoẻ của Anh cũng bình thường thôi, nhưng cái khoản phục vụ vợ thì càng ngày càng thưa dần. Chả bù lúc hai vợ chồng mới cưới nhau, đêm nào cũng làm tình với nhau. Đôi khi nửa đêm giật mình vì con sò lông của tôi bị ẩm ướt bởi bàn tay sờ mó của anh Quang, hoặc anh đang thực hành bài.
Tôi năm nay mới có 17 tuổi .tháng trước co một kỉ liệm hay chính xác hơn là một sự việc mà tôi không thể nào quên được .Đó là một hôm thứ 7 tôi đựoc về quê chơi . Chuyến đi đó khá dài vì nhà tôi cách quê tân 60 cây số .Khi về đến bến xe ngươid ra đon tôi không phải là ông hay là bà hay bất cứu người nào khác và là chị Nhung , Người chị đã sống với tôi 7 năm trước .Hồi đó chúng tôi chưa biết gì hơn nưx nàh lại chật lên hai chị em chúng tôi phải nghủ chung với nhau .Chị Nhung hơn tôi có 5 tuôỉ lên hai chị em chơi với nhau khá thân .Khi xuống xe tôi nhìn mãi mới nhận ra chị .Còn chị thì không nhân ra tôi vì tôi khác hẳn so vơi 7 năm về trước
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
Nhân dịp bà chủ đi vắng, bọn nhóc tôi mở trò làm loạn. Tụi tôi không khác nào cảnh “vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm”. Nói nào ngay, tại bà chủ dữ quá, bả mà ở nhà đố thằng nào dám ho he. Bả chửi như tát nước vào mặt, lại còn ngắt véo, nghiến răng nghiến lợi đấm, đá hung tàn. Tụi tôi nín khe, chịu đựng vì hế phản kháng là bả dọng còn nặng thêm.
Sau khi chia tay với bà Minh & bà Hồng, tôi trở lại tiểu bang cũ dậy toán cho một đại học trong vùng. Nỗi thương nhớ Minh & Hồng cũng vơi dần theo năm tháng. Lúc đó mẹ tôi ở Việt Nam lâm bệnh nặng. Bà viết thư qua cho tôi ngỏ ý muốn thấy cháu nội trước khi lìa đời. Chiều ý mẹ, tôi lo đi kiếm vợ, mặc dù vẫn chưa quên hẳn hai người tình xưa. Trong mấy cô bạn mà tôi quen biết, Thu Thủy là được hơn cả.
Phần 1
Cháu Diểm mồ coi từ nhỏ. Ba nó mất hồi nó lọt lòng, đến năm lớp 7 thì má nó mất trong một tai nạn giao thông. Bên nội nó bắt về nuôi mấy năm hổng biết sao sau đó nó về thăm ngoại rồi ở luôn không chịu về nội nữa.
Ba Trinh qua đời khi Trinh mới vừa 8 tuổi. Thu là Mẹ của Trinh lúc đó mới có 26 tuổi, nhưng vì thương con, Thu chỉ lo đi làm , lo nuôi con và không hề nghĩ đến một người đàn ông nào khác nữa. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Chỉ vài ngày nữa là đến ngày sinh nhật thứ 17 của Trinh. Sáng nay Trinh lại ngồi trên giường xoi gương nhìn thân thể của mình.
Ở Mỹ có tục lệ ngày lễ Halloween vào ngày cuối tháng mười hàng năm. Tục lệ này có nguồn gốc cách đây vài bách niên, có thể xa xưa hơn nữa, du nhập từ vài nước châu Âu như Anh, Ái Nhĩ Lan. Mấy người dân gốc Celt tin rằng lằn ranh giữa thế giới hiện hữu và các thế giới vô hình khác trở thành mỏng mảnh vào dịp lễ hội này cho phép những linh hồn bao gồm vô hại lẫn tàn độc giao thông. Linh hồn của gia đình, ông bà tổ tiên được vinh danh, mời vào nhà thì phải rồi trong khi hồn linh độc hại thì phải ngăn chặn. Việc mặc trang phục và mặt nạ để ngụy trang thành một linh hồn tàn ác cốt là để hòa nhập mà có thể tránh tổn hại đến thân. Nguyên thủy đây là một ngày lễ thuộc tính cách tôn giáo nhưng lâu rồi đã trở nên phong tục của đại quần chúng. Trẻ em thì sập tối hóa trang thành ma quỉ hoặc bất cứ nhân vật gì chúng thích lủ lượt cả nhóm đi xin kẹo. Gõ cửa nhà ai thì nói « trick or treat » nghĩa là muốn gian manh, thủ đoạn hay đối xử tử tế, tương tự như « rượu mời hay rượu phạt » . Cho bánh kẹo thì chúng bỏ đi, nạp thuế
Ông ấy tên Zôn,ông ấy năm nay đã bốn năm tuổi,sở dĩ gọi là ông cho sang vì ông ấy là giám đốc một công ty mà,ông ấy đã có vợ và hai cô con gái…nghe người ta nói,ông đang thèm muốn có con trai lắm nhưng mà Bà vợ ông ấy không chịu đẻ,đã thế lại còn hay ghen lắm,Bà ấy cũng khá xinh lên chủ yếu của Bà ấy bây giờ là giữ gìn sắc đẹp…lên sinh con với Bà ấy bây giờ là một nỗi ám ảnh vô cùng kinh hãi,vì Bà ấy sợ xấu…
Nếu quý vị đọc xong bài này muốn đổi cái tựa AN TÔI là AN TỒI hay AN TỘI gì cũng được. Tôi không care. Đời tôi còn gì nữa mà care. Ngay từ thuở 13 tôi đã mồ côi cha lẫn mẹ, đi ở đợ tuốt miệt Cà Mau không may bị năm thằng chăn trâu dụ dỗ ra đồng đè ra cưỡng hiếp te tua. Dì tôi thương tình đem về nhà nuôi dưỡng một thời gian rồi gửi lên Sài gòn cho trọ học.
Chấm xong tập bài thi học kỳ thì đã 12 giờ đêm, Nhật đứng dậy vươn vai cho đỡ mỏi rồi sắp xếp gọn gàng lại bàn làm việc. Bài làm kém quá, đây là môn chính, điểm số rất quan trọng để quyết định bằng tốt nghiệp thuộc loại nào, thế mà bọn sinh viên lớp Nhật làm kém quá, anh không muốn để bọn nó phải thi lại nhiều, nhưng cũng phải cho đến hơn hai chục đứa điểm liệt.
Tôi sinh ra trong gia đình có 5 anh chị em, nhưng tôi không biết ai là anh ai là chị. Vì khi tôi mở mắt thì 4 người thân của tôi đã quanh quẩn, họ cũng lão đã nghiêng ngả như tôi… Chúng tôi là chó. Chúng tôi sống với nhau rất chó, khi bú, khi chơi, khi tập suã đều như chó. Chúng tôi thuộc dòng Normandy nên cha mẹ chúng tôi rất to con, khi ông bà cất tiếng thì vang động cả xóm.
Tôi gọi là cậu nhưng thật sự là cậu ấy không có liên hệ gia đình gì với tôi hết. Cậu Hai là bạn thân của ba má tôi từ trước khi tôi ra đời, không biết tại sau tôi gọi là cậu mà không phải là chú. Cậu Hai giống như người trong nhà, nhất là mấy ngày cuối tuần, luôn ở nhà tôi, đi chơi chung, đi mua sắm chung, đi picnic hay câu cá hoặc cắm trại đều đi chung, ba má tôi là người gọi cậu ấy đến, mỗi lần cậu Hai đến là tôi nhảy lên mình cậu ấy ngay, tôi thích được cậu Hai ôm tôi vào lòng, nhất là lúc ngồi trên đùi cậu ấy, đôi khi tôi ngồi coi tv trên đùi cậu Hai cả tiếng đồng hồ, cả nhà tôi khi đến cuối tuần mà không thấy cậu Hai đến thì cả nhà trở nên im lặng, cảm thấy như thiếu thốn một cái gì.
Tôi là Hùng, một sinh viên đại học năm thứ nhất, nhà tôi có ba anh em. Trên tôi là hai anh Nam và Khánh. Anh Khánh thì khá là đẹp trai với dáng người to khỏe và khuôn mặt bầu bĩnh phúc hậu. Anh Nam thì cũng đẹp trai không kém gì anh Khánh nhưng lại toát lên một vẻ gì đó lịch thiệp của dân châu Âu.
Em tên Trần Thị Mỹ Lệ, 19 tuổi. Chuyện em sẽ kể dưới đây là một chuyện suốt đời em nhớ mãi. Chuyện lần đó, cái thuở em mới tròn 18 tuổi, vào một buổi xế chiều của ngày nọ, chị Bang chở em trên một chiếc xe Dream mới mua của chị, chạy xuyên qua các con đường đi về phía Chợ Lớn. Ngồi đàng sau xe, em bấn loạn trong đầu bao ý nghĩ này nọ. Cứ tưởng là mình đã sẵn sàng từ mấy ngày trước rồi, nào ngờ bây giờ vẫn còn run.
Trong ngôi nhà nhỏ của ông Ca…vốn chỉ có ông Ca vợ cùng một cô bé người giúp việc(mà người bây giờ họ gọi là ô sin),bà vợ ông Ca ra khỏi nhà được một thoáng…
Bạn đang đọc Quyển 2, đọc Quyển 1 tại đây: http://truyendam.org/thieu-gia-phong-luu/