Thần điêu tinh truyền
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Tôi năm nay mới có 17 tuổi .tháng trước co một kỉ liệm hay chính xác hơn là một sự việc mà tôi không thể nào quên được .Đó là một hôm thứ 7 tôi đựoc về quê chơi . Chuyến đi đó khá dài vì nhà tôi cách quê tân 60 cây số .Khi về đến bến xe ngươid ra đon tôi không phải là ông hay là bà hay bất cứu người nào khác và là chị Nhung , Người chị đã sống với tôi 7 năm trước .Hồi đó chúng tôi chưa biết gì hơn nưx nàh lại chật lên hai chị em chúng tôi phải nghủ chung với nhau .Chị Nhung hơn tôi có 5 tuôỉ lên hai chị em chơi với nhau khá thân .Khi xuống xe tôi nhìn mãi mới nhận ra chị .Còn chị thì không nhân ra tôi vì tôi khác hẳn so vơi 7 năm về trước
Ở trên đời phàm là con người, ai ai cũng có ít hay nhiều bí mật trong cuộc sống, nhứt là trong lĩnh vực tình cảm. Không muốn cho ai biết đến những câu chuyện phiêu lưu tình ái lăng nhăng, ướt át và lãng mạn.
Đời sống tình dục của tôi hiện nay thật nghèo nàn. Ngay khi mới lập gia đình, còn hạnh phúc, bà xã tôi chỉ làm tình một cách cho có lệ, xong rồi thôi. Từ khi có con, chuyện gối chăn với nàng càng thêm nhạt nhẽo. Đến lúc tôi thông dâm với bà chị vợ, bị bắt quả tang, thì vợ tôi không ngủ chung với tôi ba tháng. Sau đó chuyện ái ân của chúng tôi thật là miễn cưỡng. Tuy thiếu thốn, nhưng tôi không dám bắt bồ hay chơi điếm lỡ đến tay bà xã thì mất vợ, mất con, mất nhà là cái chắc. May thay (hay xui thay), ngay lúc đó em Tuyết Lê lại trở lại đời tôi.
“Đại Ca, xin tha cho em, em sẽ lập công trở lại. Đại Ca .. Đại Ca .. xin tha cho em lần nầy , Đại Ca ..”
Phần 1
“Con Thảo mập kìa, tụi bây !”
Cuộc đời sinh viên thật vui cũng thật buồn. Vui vì có bạn bè, có những hoạt động thời trai trẻ. Vui vì tận hưởng cái cảm giác thích thú tự do thoải mái khi không còn gần gia đình nữa. Xen vào đó là cảm giác buồn buồn khi xa người thân, cùng nỗi lo toan cơm áo gạo tiền.
Phần 1
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Minh Tâm năm nay 18 tuổi, hắn là con trai duy nhất trong 1 gia đình giàu có, ba mẹ hắn kinh doanh bất động sản nên vắng nhà thường xuyên, chỉ còn mình hắn trong căn nhà lạnh lẽo vô hồn và trống vắng tình cảm.
Mười năm rồi mới về lại quê hương, mọi sự đã hoàn toàn thay đổi. Ngồi trên tầng bốn khách sạn Majestic nhìn ra sông Sài Gòn lộng gió, tôi thấy quang cảnh thật xinh tươi và đầy sức sống. “Mọi người bây giờ lo làm giàu dữ a, nhìn tàu hàng lớp lớp thì biết, không như 10 năm trước đây?”
Chị Tám Chi, người chị ruột thứ tám của Lợi, con gái út trong gia đình hiện đang là một niềm danh vọng rỡ ràng đầy hào quang cho cả gia đình. Sở dĩ như vậy vì chị là một sinh viên trường Đại hoc Y khoa Sài Gòn và tương lai, chị sẽ trở thành một bác sỹ giỏi giang. Bố mẹ và chị em trong nhà đều rất hãnh diện về chị, hy vọng là sau 5 năm nữa thì chị Chi sẽ về làm việc tại Bệnh viện Bà Rịa với tấm bằng bác sỹ trong tay.
Tôi là Hùng, một sinh viên đại học năm thứ nhất, nhà tôi có ba anh em. Trên tôi là hai anh Nam và Khánh. Anh Khánh thì khá là đẹp trai với dáng người to khỏe và khuôn mặt bầu bĩnh phúc hậu. Anh Nam thì cũng đẹp trai không kém gì anh Khánh nhưng lại toát lên một vẻ gì đó lịch thiệp của dân châu Âu.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng núi hoang vắng nọ có một ngôi làng. Nhưng cư dân trong làng rất yêu thương nhau và họ sống rất hạnh phúc. Trong làng có một cô gái rất xinh đẹp, cô có mái tóc đen mượt mà và dài tới tận mông. Với gương mặt hình trái xoan, cặp mắt bồ câu long lanh nhưng lúc nào cũng buồn bã, cô có cái sóng mũi dọc dừa trông vô cùng cân xứng với đôi môi đỏ mọng. Chính mái tóc dài đặc biệt của cô nên mọi người thường gọi cô là: Cô bé tóc dài.
Phần 1
Cô Thuận khoảng trên 30. Tóc dài mắt to mủi thanh môi đỏ, người nẫy nỡ da trắng, nhưng ăn mặc lúc nào rất kín đáo nên khó nhận. Cô dạy trung học Việt Nam nhưng theo chồng qua Mỹ chỉ làm phụ giáo. Cái nghiệp lúc nào bắt cô cũng phải nghiêm trang. Cô trang điểm vừa phải nhã nhặn. Đi ra đường ngoài giờ dạy lúc nào cũng có chồng cô bên cạnh, ông cũng từng làm làm giảng sư đại học, nhưng vì không hợp với đường lối chánh phủ nên ông tìm cách qua Mỹ theo diện đoàn tụ gia đình anh em. Tên ông là Tính, người ta thường gọi ông giáo Tính. Nhưng qua Mỹ thời gian ông bị đứt gân máu nên một bên hoàn toàn bại xụi phải ngồi xe lăn, từ đó không thấy ông xuất hiện nữa. Cô Thuận càng ngày càng ít tiếp xúc mọi người ngoài giờ đi dạy phụ giáo.
Phần 1
Phần 1
Ba Phong bước vào căn nhà lá bên bờ một con Rạch. Anh đảo mắt một vòng: Căn nhà im vắng. Bổng một giọng đàn bà vọng ra từ trong bếp: Ai đó ? Ra ngay, ra ngay. Rồi một người đàn bà khoảng 40 tuổi bước ra:
Nơi tôi sanh ra là một đô thị đông đúc, đời sống khá hiện đại, đa phần là thương gia, giàu có. Gia đình tôi cũng khá giả, ba tôi làm thuyền trưởng một tàu buôn gỗ liên lục – hiếm khi ở nhà, mẹ tôi buôn bán mỹ phẩm. Tôi là con một, 17 tuổi, năm cuối trung học.
Chi thoáng đỏ mặt trước con mắt nhìn thèm thuồng của gã đàn ông to béo đang nằm dạng chân trên chiếc giường lớn.Gã nhe hàm răng khấp khểnh vàng khè hoàn toàn tương phản với bộ quần áo đắt tiền mà gã mặc trên người, đó là bộ complê đồng phục của ngân hàng Á Đông, ngân hàng lớn nhất ở Sài Gòn. Gã đàn ông có vẻ đã quen với những lần được phục vụ hầu hạ chuyện đụ đéo trong khách sạn như thế này rồi nên gã thản nhiên nằm chiêm ngưỡng người đẹp đang xấu hổ cởi chiếc áo vét ngoài , để lộ chiếc áo bó bên trong tôn bầu vú nở nang và hai bờ vai trắng nõn.Gã khẽ liếm một vòng quanh mép, hài lòng khi nghĩ đến cảnh chiếm đoạt người đàn bà xinh đẹp đang sắp trần truồng trước mắt , hôm nay hắn cảm thấy niềm hứng khởi mà đã lâu không cảm thấy. Một thằng đàn ông đã sắp 50 như hắn không phải lúc nào cũng có thể sắn sàng như hôm nay, hắn thấy máu trong người chảy mạnh,sôi sùng sục trong huyết quản, con cặc trong quần cứng ngắc chổng ngược lên như chực muốn bung ra ngoài.
Hôm nay cũng như thường lệ, con Lệ tranh thủ thật sớm, vừa bán hết thúng đậu phộng thì ttrời cũng ngã về chiều. Con Lệ cầm xấp tiền bán được trong tay hí hửng về nhà trong nỗi niềm hân hoan, vừa đi vừa hát về đến nhà con Lệ nó cũng không hay.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi may mắn kiếm được việc dậy học tại một tiểu bang miền Đông rất xa to6iy Bước đầu bỡ ngỡ, tôi thuê phòng nhà ông Tom, một giáo sư ngành nhân chủng học. Nhờ ông Tom mà tôi quen biết bà Minh, mặc dù trước đó tôi thấy bà rất nhiều lần. Bà Minh hay đứng nói chuyện gần thư viện, trên đường tôi đến chỗ ăn trưa. Tôi để ý bà một phần vì bà là người Á châu, phần nữa vì phong cách nói chuyện rất sống động của bà.