Đi tìm tình yêu
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Màn đêm ập xuống, cảnh vật của thành phố Garden Grove chìm trong một không gian vắng lặng. Lâu lâu vẳng lên tiếng chó sủa làm ông Tư bực mình văng tục:
Nam tụt xuống từ đằng sau cái xe @ của một chị phụ nữ cao ráo đầy đặn trong bộ vét công sở, có khuôn mặt tròn trắng trẻo, cổ cao với mái tóc búi gọn ra đằng sau và đeo cặp kính đen. Không biết ai mà trông xinh đẹp sành điệu thế nhỉ. Đã mấy lần tôi nhìn thấy Nam, thằng bạn thân của tôi, cặp kè với chị phụ nữ này rồi, lần thì ngồi đằng sau xe máy, lần thì đang ngồi uống cafe trong quán. Tôi có hỏi nhưng thằng Nam bảo đó là bà chị họ. Chơi với nhau suốt từ hồi học cấp III đến bây giờ học đại học, tôi hầu như biết hết mọi người trong nhà Nam, sao bây giờ tự nhiên lại có bà chị họ này nhỉ, với lại với cái vẻ đỏ mặt lúng túng khi trả lời của Nam thì tôi biết tỏng là không phải rồi.
Tiếng lục cục mở cửa lôi tôi ra khỏi giấc ngủ nướng. Chợt nhớ ra bữa nay thứ năm, nhà trường nghỉ nên tôi cố nằm thêm một lúc nữa. Nhìn ánh sáng nhờ nhờ từ ô lưới sát trên cửa hắt vào, tôi thấy hình như chưa có nắng. Tôi lười biếng kéo tấm chăn đơn lên kín mắt để bóng tối phủ dễ ngủ hơn.
– Em sẽ tìm cho anh một người bồ đẹp tuyệt vời. Anh chịu không?
Tháng 5, tiết trời Bà Rịa đầu mùa hạ lại sắp mưa nên rất oi bức. Đây đó râm ran tiếng ve sầu trên từng hàng cây phượng đỏ rực cả một góc trời một màu hoa thắm tươi của lứa tuổi học trò. Lúc này, Lợi đang bước vào kỳ thi Học kỳ II chuẩn bị kết thúc năm học lớp 10 tại trường cấp III Châu Thành. Cùng lúc đó, trong gia đình nó vừa mới có thêm một thành viên chào đời tại Bệnh viện Bà Rịa. Đó là một cháu gái thật xinh xắn gọi nó bằng cậu, con của chị Năm Hoàng – người chị ruột thứ năm rất có nhan sắc tựa như Hằng Nga giáng trần của Lợi. Bé gái giống chị Hoàng như khuôn như đúc và nếu ai nhìn kỹ khuôn mặt con bé lại hau hau có nét giống cậu Út của nó ( tức là giống Lợi ). Chuyện này cũng không phải là chuyện lạ vì anh chị em ruột trong gia đình, đôi khi con của người này lại giống người kia ; âu cũng là chuyện thường tình nhưng cái uẩn khúc nội tình bên trong thì không ai có thể nào ngờ được ( nếu biết rõ chắc phải ngã ra mà chết thôi!) rằng bé gái chị Hoàng hạ sinh vừa gọi Lợi bằng cậu lại vừa gọi nó bằng …ba.
Hôm nay một ngày rằm tháng Bảy, một ngày trời u ám sắp mưa cuối tuần, ba má của Thúy, Kiều và Vân lại lên chùa viếng Phật như hàng năm. Mấy chị em Thúy – Kiều – Vân thức dậy trong một buổi sáng ảm đạm. Tắm rửa sạch sẽ. Thay đồ. Chải chuốt cho thật đẹp. Sau khi ăn sáng xong mấy chị em không còn gì để làm, để chơi, lại thấy buồn chán với thời tiết bên ngoài và cảnh vật chung quanh căn nhà. Biết không ra khỏi nhà vào thời tiết này nên các chị em định mở Thúy Nga Paris ra xem và cùng những chuyện về shopping, về đám con trai cùng lớp và về cuộc hẹn tối nay ăn chơi xả láng. Nhưng từ nảy tới giờ không nghe được một cú phone nào gọi như thường lệ, chị em ta như đứng ngồi trên đám kiến lửa. Đang lúc bực bội và phân vân chưa biết làm gì thì Thúy – người chị lớn – lên tiếng nói:
Công lái xe về đến nhà đã thấy xe của con trai ông đậu trước cửa. Công để xe cạnh xe của con, đi vòng ra cổng sau vào nhà. Vào những ngày nóng bức con trai và con dâu của ông thường đến bơi lội trong hồ sau nhà ông. Hôm nay Công ngạc nhiên không thấy con trai mà chỉ có một mình con dâu tên Huệ đang đứng ở bờ hồ.
Phần 1
Công nghiệp hóa đang diễn ra khắp đất nước Việt Nam làm thay đổi bộ mặt của rất nhiều thành phố.
Hồng Nhung là 1 diễn viên điện ảnh, cũng là người mẫu quảng cáo cho các công ty lớn nước ngoài, nàng sống 1 mình ở tại 1 ngôi nhà không lớn nhưng sang trong. Sau mỗi lần quay phim mệt nhọc nàng thường xuyên mướn người về massage hàng tuần.
Tiếng kèn xắc sô man dại quyện trong nhịp trống bập bùng làm cho khán giả điên lên thêm. Họ reo hò, đôi khi thét lên vì bị khích thích đến cùng cực.
Phần 1
Thực ra ban đầu, chuyến đi này không phải là chuyến đi tôi có chủ định tới Huế để ăn chơi đàng điếm hay nếm thử của lạ của con gái xứ Huế, mặc dù thú thực tôi cũng rất tò mò. Lần trước đến Huế là từ khi tôi còn rất nhỏ, quãng độ mười tám hai mươi năm trước, thành thử tuyệt nhiên tôi không có những kỷ niệm gì về nơi này, ngoại trừ qua phim ảnh, truyền hình. Người ta thường nói, Huế đẹp vì có sông Hương núi Ngự, vì những thành quách cung cấm còn lại từ triều đại phong kiến nhà Nguyễn. Tôi thấy điều này không sai, cũng vẫn là sông là núi, nhưng sông núi ở nơi này khiến tôi có cảm giác yên bình tĩnh lặng hơn hẳn những nơi mà tôi đã đi qua.
Bước lang thang, không bến bờ, không mục đích. Một động lực vô hình nào đó dẫn dắt Tâm đến đây. Trưa mùa Thu lành lạnh, nắng nhàn nhạt không đủ xóa tan màu không gian tê tái. Nhìn những hàng mộ bia thẳng tắp, ngay ngắn mà hồn chợt buồn mênh mang. Ngừng chân, Tâm lặng lẽ ngồi xuống thảm cỏ min, điếu thuốc ấm áp lạ thường, làn khói mỏng lung linh hàng chữ “… Lisa.”. Tuổi còn trẻ quá, 17, tuổi mộng mơ… Tâm thường đến đây, chỗ này, ngôi mộ này không một lý do. Nhưng mỗi lần buồn phiền, nhớ nhà, Tâm lại đến đây và cảm thấy nguôi ngoai.
Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã !! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín :
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp. Tuấn liếm môi nhớ lại những kĩ niệm vừa qua. Thật tuyệt vời, cuối tuần qua, Tuấn theo chân mấy đàn anh lần đầu tiên vào nhà chứa. Wow! mới nhớ lại sơ sơ thôi mà đàn em Tuấn đã ngóc đầu dậy rồi, mấy ẻm ở động đó quả thật tuyệt vời gấp mấy lần mấy nhỏ chảnh chẹ trong lớp. Lồn em nào em nấy nhỏ xíu, lông lá, ôi! bó sát lấy cu Tuấn. Ừm! Nghĩ lại thật tuyệt vời! Tối nay, Tuấn nhất quyết phải ghé qua đó lần nữa mới được.
Tôi không biết là tôi có cảm giác thích đàn ông từ khi nào, nhưng từ nhỏ tôi đã có những cảm giác tò mò và hồi hộp mỗi khi vô tình bắt gặp một người đàn ông đứng ông đứng đái ở một góc cây nào đó, tôi giả bộ đứng đái kế bên và len lén đưa mắt nhìn vào cu ông ta, mặc dù lúc đó cu của ông ta rất bình thường, tôi bị kích thích bởi những chùm lông rậm rạp và con cu to dài đang bắn những dòng nước.
Hồi nhỏ, tôi chúa sợ nhìn thấy máu. Chỉ cần vài giọt nhễu trước mắt là tôi muốn xỉu ngay. Mấy con nhỏ cùng học có lần thấy tôi choáng váng khi nhìn một đứa đạp đinh, máu chảy tùm lum đã ngạc nhiên quá cỡ. Nhứt là khi tụi nó thổi phì phì và nặn máu bầm ra, tôi bưng kín mặt chạy chỗ khác. Lát sau, tụi nó xúm lại hỏi, tôi khai thiệt hết trơn, tụi nó cười chê : con trai mà nhát. Rồi, bù lu bù loa, tụi nó khoe : bọn tao lớn lên mỗi tháng đổ máu dầm dề một lần, nào có hề gì, lại dây dưa mấy bữa nữa.
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh,trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình.Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy,nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình.Làm sao chúa lại tàn nhẩn cướp đi chồng nàng,những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Phần 1
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Sáu Rộm hẩy cái mông to tướng nắc mạnh như trời giáng vào hạ bộ của Thu Phượng. Cái dương vật như cái chày giã gạo cứng ngắt thọt sâu vào lấy ra liên tục làm nàng phải bật lên những tiếng rên sãng khoái không thể kèm hảm. Cái trơn tru đầy chất dâm của hai bộ phận sinh dục cọ nhau sát rạt, cộng theo cái sung sức có thừa của gã đàn ông cường tráng càng lúc càng tăng tốc. Khuôn mặt người đàn bà khờ ra cùng những tiếng rên kịch ngất vô nghĩa. Bất chợt Sáu Rộm chồm dậy, hắn lật người đàn bà nằm sấp, đít nàng nhô lên, hắn lấy tay dạng chân nàng ra cầm dương vật từ phía sau đâm mạnh vào âm hộ, người đàn bà cong đít hứng lấy những cái nhấp mạnh theo mồ hôi của gã đàn ông. Thu Phượng cảm thấy tinh khí của hắn bùng lên phóng mạnh vào tử cung của nàng trong tiếng gừ lên sướng ngất, toàn thân nàng cũng sướng ngất hoà theo tấm thân đổ xuống ghì sát nàng ép mạnh vào giữa hai khe đít không còn chổ hở.
Điện thoại reo. Đó là Trường gọi. Khi tôi đặt máy xuống, tôi cố nhớ lại lý do vì sao chúng tôi đã mất liên lạc. Trường, tôi và Xuân ngày xưa rất thân thiết với nhau. Vợ chồng chúng tôi luôn ở bên cạnh nó mỗi khi nó gặp trục trặc với các cô gái. Phải đến ba năm nay chúng tôi không có liên lạc với nó.
Bố của Lợi có một người anh ruột tên là Dương vào năm 1954, tập kết ra Bắc và cưới vợ ở Hà Nội.