Cô giáo Quỳnh Thư
– Ê! Thằng kia đọc truyện gì mà say sưa dữ vậy mày? Tôi hỏi thằng Luân, thằng lớp phó học tập ngồi cùng bàn với tôi.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
– Ê! Thằng kia đọc truyện gì mà say sưa dữ vậy mày? Tôi hỏi thằng Luân, thằng lớp phó học tập ngồi cùng bàn với tôi.
Hùng là con một trong gia đình khá giả, cậu hiện đang học lớp 12. Năm nay là năm cuối cấp và Hùng học hành không được khá lắm lên cô Nga mẹ Hùng lúc nào cũng phải nhắc nhở Hùng, thậm chí có khi là cáu gắt khiến cho cậu cảm thấy ngộp thở và có cảm giác lúc nào mẹ cậu cũng la mắng cậu.
Thằng Sung đã định cư ở xứ Hòa lan.
Phần 1
Đêm hôm đó hổng biết mắc chứng gì mà tôi đau bụng triền miên. Đi tiêu lần đầu, lần hai rồi lần ba, xoành xoạch, xoành xoạch như gà mắc đẻ. Thét rồi không muốn đi lên đi xuống lầu nữa, phần vì đi nhiều muốn thụt con trê nên mệt, phần thôi thì ngồi dựa đại đâu đó để chờ mót thì đi.
Tất cả mọi người trên 40 tuổi. Ông bà Phương, ông bà Ngọc , ông bà Thanh, và cậu em ông Thanh 29 tuổi.
Khi ông Phúc cưới Hương vào năm nàng 25 tuổi,khi đến năm nàng 30 tuổi thì ông lại mang bịnh bất lực lúc ông vừa 42.Nhưng hai người có được một người con trai nhỏ.Cơ thể Hương rất gợi cảm của gái một con.Nàng sinh tại một vùng hải đảo,nên nước da nàng ngâm đen đầy sức sống.Mái tóc nàng dài đen nhánh gần đến mông đít,bộ ngực lớn tự nhiên,đôi mông nẩy nở đều đặn,phần bụng săn cứng không có chút mỡ thừa,đôi chân dài trường túc.Thân người nàng nhìn phải nói là rất đẹp. Khuông mặt nàng là kết tụ của lẳng lơ và dịu dàng,giữa êm ái và bốc lửa,gợi cảm và gợi dục.Vì sanh ra con nhà giàu ở hải đảo,nên cha mẹ nàng gởi nàng vào Sài Gòn học cho đến lúc nàng đậu tú tài thì miền Nam tan rả.Trở về hải đảo kịp thời,cha mẹ nàng di tản và định cư ở Mỹ.Sau đó nàng đi học lại lấy được bằng cử nhân kế toán. Nàng gặp Phúc là người du học trước năm 75.Phúc là du học sinh,con nhà giàu ở miền Tây.Qua Mỹ học ít chơi nhiều, nhất là đàn bà.Vì chơi bời nhiều quá nên Phúc chóng tàn.Trong lúc vợ càng ngày càng đẹp,thì Phúc lại tiêu ma của quí.Chàng dùng rất nhiều thuốc gợi dục để thỏa mản Hương,viên thuốc màu xanh Viagra là tạm thời cho những lúc cần,nhưng vẫn không bình thường tự nhiên.Hương vẫn thương chồng con,đi làm và năng tập thể dục,mỗi ngày nàng vẫn đến phòng tập thể dục đều đặn,sau đó nàng chạy bộ.Nhưng càng ngày Phúc càng đổi tánh khó khăn,chàng ghen bóng ghen gió,nên vợ chồng không còn êm thắm như xưa.Càng khó chịu Hương càng im lặng,Phúc càng ngày càng hung dữ,chửi thề luôn mồm.Đến một ngày không còn chịu đựng được nữa hai người li dị.Hương giử con,Phúc ra khỏi nhà trong sự giám sát của cảnh sát,vì chàng đã nhiều lần bạo động với vợ.
Phương một tay vén áo lên, một tay tuột quần xuống trước cặp mắt hau háu của một vị khách. Bên ngoài om sòm tiếng của dân nhậu tâng bốc nhau. Quán này do bốn chị em Phương dựng lên, lấy cái tên nghe ngọt ngào đượm tình quê mà đập vào thị hiếu của khách làng chơi. Quán “4 chị em” được dựng lên tại Đồi Vải, thuộc thôn Kim Tỉnh, xã Trung Thành (huyện Phổ Yên, Thái Nguyên).
Dân thôn quê chúng tôi vốn nghèo, nhà tôi nói ra còn đỡ hơn mấy nhà hàng xóm, nhà tụi nó nghèo còn hơn nhà tôi nữa. Nhà tụi nó lớp thì mái tranh lủn, vách xiêu, cột bị mọt ăn gần muốn sập. Nhà tôi thì nói chung khá hơn, nhưng mấy cái vách thì cũng lủng chỗ này chỗ nọ, không nhiều nhưng nếu nhìn từ ngoài vào trong có lẽ cũng thấy hết mọi thứ.
Tín chưa kịp đặt ly cà phê đang uống xuống bàn thì Linh đã kéo zip chàng xuống, móc cặt ra và há môi ngậm lấy rồi nút mạnh. Càng lúc nàng càng bú dồn dập. Tín xoay người đặt ly cà phê lên chiếc bàn kế bên rồi cúi người ghì chặt đầu Linh vào háng mình. Từ tháng nay, kể từ lúc hai đứa vào làm chung department này, hầu như ngày nào chàng và nàng cũng có những giờ phút đam mê nóng bỏng như thế. Tiếng Tín hổn hển:
Ở Mỹ có tục lệ ngày lễ Halloween vào ngày cuối tháng mười hàng năm. Tục lệ này có nguồn gốc cách đây vài bách niên, có thể xa xưa hơn nữa, du nhập từ vài nước châu Âu như Anh, Ái Nhĩ Lan. Mấy người dân gốc Celt tin rằng lằn ranh giữa thế giới hiện hữu và các thế giới vô hình khác trở thành mỏng mảnh vào dịp lễ hội này cho phép những linh hồn bao gồm vô hại lẫn tàn độc giao thông. Linh hồn của gia đình, ông bà tổ tiên được vinh danh, mời vào nhà thì phải rồi trong khi hồn linh độc hại thì phải ngăn chặn. Việc mặc trang phục và mặt nạ để ngụy trang thành một linh hồn tàn ác cốt là để hòa nhập mà có thể tránh tổn hại đến thân. Nguyên thủy đây là một ngày lễ thuộc tính cách tôn giáo nhưng lâu rồi đã trở nên phong tục của đại quần chúng. Trẻ em thì sập tối hóa trang thành ma quỉ hoặc bất cứ nhân vật gì chúng thích lủ lượt cả nhóm đi xin kẹo. Gõ cửa nhà ai thì nói « trick or treat » nghĩa là muốn gian manh, thủ đoạn hay đối xử tử tế, tương tự như « rượu mời hay rượu phạt » . Cho bánh kẹo thì chúng bỏ đi, nạp thuế
Phần 1
Nơi tôi sanh ra là một đô thị đông đúc, đời sống khá hiện đại, đa phần là thương gia, giàu có. Gia đình tôi cũng khá giả, ba tôi làm thuyền trưởng một tàu buôn gỗ liên lục – hiếm khi ở nhà, mẹ tôi buôn bán mỹ phẩm. Tôi là con một, 17 tuổi, năm cuối trung học.
Lâm và Phú cùng ở một phố, cùng học một trường từ hồi nhỏ. Sau khi tốt nghiệp Đại học Phú kết duyên cùng Trâm còn Lâm chưa lấy vợ. Trâm là hoa khôi của trường Đại học Luật khoa. Lâm thường lui tới nhà Phú và để ý đến Trâm. Lúc đầu Trâm không quan tâm đến sự liếc mắt đưa tình của Lâm. Mãi đến một năm sau, Trâm mới bắt đầu đáp lại sự gợi tình của Lâm.
Thằng Bình quanh quẩn bám chị nó đang làm bếp , tán tỉnh xin tiền, vì nó cần bốn trăm đô để đổi cái xe Dream II mới .
Phần 1
Phải công nhận từ ngày hai gia đình làm suôi gia thì họ thân nhau như đôi bạn thân quen biết nhau từ thuở nào. Anh chị suôi trai cũng đâu có lớn tuổi gì nhiều, ông Phương chưa được 50, trông còn tráng kiện nhờ năng hoạt động và vui vẽ với moị người, còn bà suôi Trai thì nhỏ hơn chồng năm tuổi, đúng là cặp vợ chồng xứng đôi vừa lứa ; thỉnh thỏang bên suôi Gái thường gọi Nga bằng bà suôi, chị suôi vì quen mệng và lịch sự chứ Nga trông còn rất trẻ, trẻ hơn tuổi đời rất nhiều.
Thùy Hạnh ngồi ngẫm nghĩ, thời gian trôi qua nhanh, mới đó mà hơn năm năm ở Mỹ. Ngày mai là ngày đoàn tụ với Mẹ nàng. Từ khi nàng kết hôn với Lợi sang Mỹ nàng làm giấy bảo lãnh cho Mẹ. Nàng ngồi mà dĩ vãng quây về như cuộn phim. Ngày xưa Bố nàng đi quân đội, rồi tử trận ở Căm Pu Chia. Mẹ nàng một thời gian sau gá nghĩa với một người đàn ông nhỏ tuổi hơn bà, tuy không cưới hỏi nhưng hai người vẫn sống với nhau. Lúc chưa có người đàn ông mà Thùy Hạnh gọi là Dượng Chín, Ở ngoài đời Mẹ nàng có nhan sắc mặn mà, có duyên ngầm và thân hình gọn gàn nẩy nở gợi cảm.
Cháu Diểm mồ coi từ nhỏ. Ba nó mất hồi nó lọt lòng, đến năm lớp 7 thì má nó mất trong một tai nạn giao thông. Bên nội nó bắt về nuôi mấy năm hổng biết sao sau đó nó về thăm ngoại rồi ở luôn không chịu về nội nữa.
Cái máy Alarm cà khổ nào đó của ai gắn 1 trong chiếc xe mắc dịch của căn nhà bên cạnh tự nhiên hú lên inh ỏi trong đêm lúc hai ba giờ sáng làm cho Tâm chông tỉnh thức. Nàng thuận tay kéo cái mép chăn lên che kín lấy hai cái bầu vú trắng hếu rất đầy đặn vẫn còn để trần từ lúc hai vợ chồng nàng nổi chứng dâm diễn lại những pha ân ái cụp lạc hết sức khốc liệt hồi đầu đêm, nàng nằm mở mắt thao láo nhìn lên trần nhà.
Chị Hải hơn Khoa 10 tuổi. Hồi nhỏ ở gần nhà nên lúc Khoa,(ở nhà tên Tèo), khoản hai ba tuổi thì Chị Hải thường qua coi sóc Tèo dùm khi ba mẹ Tèo đi vắng. Chị Hải con một người hàng xóm. Tuy khác gia đình nhưng gần riết rồi hai người đâm mến tay mến chân với nhau. Lúc Tèo 10 tuổi thì chị Hải đi lấy chồng. Ngày chị Hải lấy chồng thằng Tèo tự dưng tiếc ngẩn tiếc ngơ như đánh mất một vật quý giá nhất trên đời. Nhìn thấy chị mặc áo cưới trắng đi bên chồng hắn nghe hồn buồn vô tả. Chị Hải từ nhỏ đã là người đẹp trong xóm, biết bao chàng trai gấm ghé. Có những chiều chị Hải qua nhà trông Tèo, hai chị em vật lộn chơi đùa thỏa thích. Nhưng càng lớn chị Hải có vẻ e dè vì những đụng chạm da thịt của thằng con trai phá phách, nhưng không bao giờ la mắng.
Chuyện xảy ra vào năm tôi 14 tuổi, chẳng hiểu mẹ tôi nghe đâu mà quyết định nghĩ việc phụ giúp công ty của cha tôi mà đi nhận về 7 cô em này. Phải nói sơ về cha mẹ tôi, họ là những thương nhân rất thành công của cái thành phố “Hòn ngọc Viễn Đông” này. Cha tôi thì chẳng mấy khi ở nhà, ông đi suốt với những dự án, có khi cả tháng mới ghé nhà. Mẹ tôi vừa phụ cha tôi quản lý công ty, vừa thỉnh thoảng cũng ký hợp đồng này nọ, nhưng vẫn dành khá nhiều thời gian cho tôi.
Phần 1
Tôi là tài xế xe tải, nhưng vốn xuất thân từ một gia đình có học. Do hoàn cảnh gia đình tôi không thể tiếp tục vào đại học sau khi đã tốt nghiệp phổ thông trung học. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có vợ sớm, vì tôi không muốn gia đình tôi thêm miệng ăn, và càng không muốn vợ tôi phải cực khổ. Nhưng sự đời khá éo le, không cho tôi thực hiện ý đồ của mình. Năm ấy?
Cứ mỗi thứ bảy, hai giờ đồng hồ… Đã một tháng trôi qua, ngồi trước tấm bố trắng tinh khôi, cầm cái palette đã nặn đầy màu trên tay, cô gái làm mẩu nằm trần truồng trên cái giường trải drap trắng muốt… mà sao trong đầu nó trống rổng không có một tí cảm hứng nào, nó phân vân không biết phải vẽ thế nào. Hiện thực, trừu tượng, lập thể, siêu thực. Mạnh hay nhẹ. Trưởng hay thứ. Nó chỉ biết cái nó muốn là một bức tranh khoả thân, một cô gái hết sức thánh thiện, cái thánh thiện tồn tại trong mỗi con người mà ai ai cũng có. Nó từng học, từng vẽ biết là bao nhiêu cô gái khoả thân rồi, từng đường cong… cái cổ, cái bầu vú, cái eo, cái bụng, cái mông, cái đít. Cái đùi. Lớn, vừa, nhỏ. Gấy ốm, vừa người, mập mạp nó thuộc như cháo! Vậy mà không biết tại sao bây giờ nó lại phân vân không biết phải vẽ như thế nào. Cái nó muốn là một con người có da có thịt, cái da cái thịt của một con người hết sức trần tục, hết sức khêu gợi cái lòng ham muốn nhục dục của con người, cái nó muốn là một tinh thần thánh thiện, một cái trong sáng vô tư, trong sạch tinh khiết tồn tại trong bất cứ con người nào… Tất cả đều tồn tại trong một thể xác hết sức trần tục…