Bà chị chịu chơi
Đang thiu thiu ngủ ở cái võng mắc đầu hè thì tôi nghe tiếng thằng Tiến gọi:
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Đang thiu thiu ngủ ở cái võng mắc đầu hè thì tôi nghe tiếng thằng Tiến gọi:
Công lái xe về đến nhà đã thấy xe của con trai ông đậu trước cửa. Công để xe cạnh xe của con, đi vòng ra cổng sau vào nhà. Vào những ngày nóng bức con trai và con dâu của ông thường đến bơi lội trong hồ sau nhà ông. Hôm nay Công ngạc nhiên không thấy con trai mà chỉ có một mình con dâu tên Huệ đang đứng ở bờ hồ.
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Nó cứ chúi đầu lăn xả vào háng tôi, le lưỡi dài ra và quét thật kỷ như thèm thuồng. Nó liếm háng rồi liếm hòn dái rồi ngậm trọn con cu tôi mà mút lấy mút để. Vì thời gian có hạn nên nó tranh thủ mà liếm tới tấp, liếm gấp rút và liếm mạnh bạo. Con cu tôi đã cương bự và lấp đầy ấp cái miệng của nó.
Thời gian như một cơn gió thoảng, nó chợt đến, chợt đi. Thoáng chốc mà tôi đã rời xa Sài Gòn bốn năm rồi. Bốn năm qua, Sài Gòn không còn trong tâm trí tôi nữa. Thay vào đó là những hình ảnh của khoả thân, vú, lồn, lông, mu, những xác thịt, những lần lăn lộn trên giường, trên bải biển, trên tấm bao nilon cùng với con nhỏ cùng xóm, con Tư.
Tôi sắp sửa đóng cửa phòng triển lãm thì người thiếu nữ bước vào . Khi nhận thấy chỉ có tôi, ngồi ở chiếc bàn cuối phòng, nàng do dự, định trở ra . Tôi nhanh trí chào lớn :
Tôi là một thanh niên khá bảnh trai và nhờ năng tập thể thao mỗi ngày nên có được thân hình lực lưỡng. Tôi làm việc cho một công ty lắp ráp satellite cho các tư gia tên gọi là CÔNG TY CHIẾC NÓN DIỆU kỳ. Một buổi sáng dẹp trời tôi tới công ty như thường lệ dễ nhận order gắn satellite cho khách hàng. Đơn đặt hàng đầu tiên là disk để nhận các kênh phim heo, tôi hơi tức cười và lái xe tới địa chỉ trong đơn.
Trên đường từ trường về nhà Duyên chợt nhớ đến một chuyện khó giải quyết. Nếu đem chuyện này nói với cha thì ông sẽ nổi giận. Nàng sẽ không tránh khỏi một trận đòn thật đau. Cha nàng là một người rất nghiêm khắc đối với con cái. Nếu cha nàng biết được chuyện nàng đã làm ở trường hôm nay thì nàng không thể hình dung được kết quả bi đát đến mức nào. Duyên nghĩ phải nhờ ông Khải bạn của cha nàng giúp đỡ.
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đổ bốn tiếng như báo cho nàng biết đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông chồng già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu bạc trắng nằm tuột ra khỏi chiếc gối nhỏ. Miệng há hốc ngáy một cách mệt mỏi.
Vợ anh Tư đi sanh ở Bệnh viện ở nhà chỉ còn hai cha con. Con Trinh mới có 17 tuổi mà vú đít tròn trịa như con gái trưởng thành. Anh Tư làm gì làm cũng mới có 37 tuổi. Vợ mang bầu gần ngày hổng cho gần mấy tháng nay anh Tư bứt rứt trong người khó chịu lắm rồi.
Khải và Dũng phơi cỏ để dành lương thực cho gia súc ăn vào mùa đông gíá lạnh. Hôm nay trời nắng, ấm, hai người cởi trần để lộ những bắp thịt nở nang trước ngực và hai tay. Hai người cùng ở lứa tuổi tam thập, là bạn chí thân từ khi còn để chỏm và suốt thời gian học Tiểu học cho đến hết bậc Trung học.
Ông Tùng về Việt Nam chơi bốn tuần. Chị vợ với thằng con ở nhà. Chị Thơm làm sinh nhật thằng Hùng 15 tuổi. Thằng nhỏ mời một đống bạn trai gái về ồn ào cả ngày cho tới tối, điếc cả lổ tai. Từ lúc qua Mỹ chỉ sanh được một thằng con, nó muốn gì được nấy nên sinh hư quá chừng. Mời tuổi bi lớn mà cũng cặp bồ cặp bạn tùm lum. Chồng chị, ông Tùng làm hùm làm hổ rồi đâu cũng vào đó. Chị Thơm nhỏ hơn chồng chừng 11, 12 năm tuổi, nên còn trẻ trung nói với chồng ở xứ Mỹ nó vậy, ông chồng nghe vợ nhưng bực mình. Tùng năm nầy cũng đã trên 50 nên tánh cũng dịu lại, xứ Mỹ tự do nên nhiều khi quá trớn, bọn trẻ Việt cũng như Mỹ tới nhà chỉ hi ho rồi mạnh ai nấy chơi.
– Em sẽ tìm cho anh một người bồ đẹp tuyệt vời. Anh chịu không?
Vào tháng 8 năm thứ 10 đời Chu Hiển Vương, bánh xe lịch sử Trung Hoa đã quay đến cuối đời Xuân Thu. Trận chiến Tương Lăng giữa Tống – Ngụy sau 5 ngày ác liệt đã chấm dứt, quân đội vua Tống thất trận. Tôn Tẫn cùng nhị công tử Ngụy Minh, đại phu Giang Ất vâng lệnh Ngụy hầu chấp nhận việc nghị hòa, đã đi sang Tống.
Nam Phương một cõi không lối về.
Không biết dòng sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn. Vài cánh én chao qua liệng lại trên không, tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương liễu bên đường dường như làm cho buổi chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Nhà nó bao gồm hai anh em sinh đôi. Nó là anh còn người em sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày mới hắn đó lại là một người con gái. Chứ không giống như các cặp sinh đôi khác thường là cùng chung giới tính. Nó tên là Hoàng còn em nó là Lan. Từ nhỏ hai anh em hắn đã chơi với nhau rất thân thiết rồi. Nhưng nó không bao giờ nghĩ là mình sẽ có tình cảm nào khác ngoài tình cảm anh em cả. Hắn nghĩ như vậy nên khi lớn lên hắn đã có bạn gái ngay. Hắn đâu biết rằng em gái nó lại thầm thương yêu nó.
Hà Nội buổi chiều hôm nay trời không lạnh lắm, ngồi một mình thấy hơi buốn, tự nhiên nhớ lại cái nóng hồi hè vừa rồi mà thấy sợ và đặc biệt là hôm trận trung kết WC giữa TBN vs Hà Lan tôi đã có những giây phút hồi hộp mà suýt vãi đái ra quần. Truyện là như thế này:
Minh Tâm năm nay 18 tuổi, hắn là con trai duy nhất trong 1 gia đình giàu có, ba mẹ hắn kinh doanh bất động sản nên vắng nhà thường xuyên, chỉ còn mình hắn trong căn nhà lạnh lẽo vô hồn và trống vắng tình cảm.
Tôi là một kỹ sư, hiện đang cư ngụ ở quận 2, Thành phố Hồ Chí Minh. Cách nay gần 1 năm, tôi quen và yêu một cô giáo tên là Nguyễn Thị Phương Ngọc, hiện đang dạy một trường tiểu học ở An Lạc và sống trong một nhà trọ trên đường 2A thuộc khu dân cư Hùng Vương, quận Bình Tân.
Tôi bắt đầu rình phòng tắm của nhà kế bên năm tôi 16 tuổi, khi lần đầu tiên tôi cảm nhận được cái cảm giác tê tê khi một bầu vú căng tròn, nóng ấm dựa vào người, dù chỉ là qua làn áo mỏng, dù chỉ là chạm vào vai: Đêm đó tôi đang đàn cho chị hát, trong một lúc thả hồn theo tiếng nhạc, chị đã choàng tay qua vai tôi, chị thì không bận áo ngực còn tôi thì ở trần, chỉ có vậy thôi nhưng tôi nhất quyết khám phá cho ra cái gì ẩn dấu qua lần áo mà? Phê dữ vậy.
Câu chuyện tình sau đây đan xen với một giai thoại tưởng chường như trong cổ tích thần thoại nhưng giai thoại này chẳng qua chỉ là một tiền đề dẫn dắt, minh họa và tô điểm thêm cho mối tình tuyệt đẹp như thiên thần giữa Lợi và một trinh nữ 25 tuổi tên là Trần Kim Đào ở miệt quê Bến Tre. Số là khi ở ngoài Nha Trang về, bố Lợi tính đi Bến Tre để thăm hỏi người bạn chí cốt tên là Kim đã hơn mười năm rồi chưa hề có tin tức song dự định này, bố Lợi thấy không thể nào thực hiện được vì lý do sức khỏe nhưng rồi lại thấy trong bụng không yên. Trong thời gian này, trường cấp III Châu Thành vì công trình sửa chữa phòng học chưa xong nên ngày khai giảng năm học mới của trường sẽ dời đến 20 tháng 9, chứ không phải vào ngày 5 tháng 9 thường lệ như những trường khác. Thế là Lợi có dịp để xin bố cho phép nó tình nguyện đi thay bố xuống Bến Tre thăm viếng bác Kim.
Trung cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Trung giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến. Họ đều là các tội phạm mới vừa được xét xử và được chuyển đến trại giam để thụ án. Trước khi chuyển đến làm quản giáo ở trại giam này, Trung mới chỉ là một sinh viên mới ra trường, có lẽ vì không có quen biết hay chạy chọt gì nên dù khi còn ở trường cảnh sát dù Trung là một học sinh khá nhưng khi tốt nghiệp hắn vẫn bị bố trí về cái trại giam chết tiệt này.