Search Results

Chuyện đời cô ca sĩ

Những ánh đèn sân khấu sáng loá hắt từ bốn phía làm nổi bật người con gái đứng giữa sân khấu, những hạt cườm long lanh muôn màu đính trên váy phản chiếu lại thứ ánh sáng lung linh ấy như thể đang dát một vầng hào quang xung quanh người ca sĩ. Phía bên dưới, đám khán giả như phát cuồng nhảy điên loạn theo nhịp bài hát, theo tiếng hát cao vút đầy sức sống của Hiền Mai. Ở cái đất Sài Gòn này, người ta có thể lăng xê một ngôi sao của công nghệ showbiz với một tốc độ chóng mặt, chỉ mới một năm trước thôi, Mai chỉ là một con bé nhà quê từ miền Trung vào kiếm cơm lạc lõng giữa mười triệu người nơi này thì nay khắp nơi người ta nhắc đến cô, poster, áp phích dán nhiều chi chít đủ làm cho từ một ông già đến đứa trẻ nít quen thuộc cái nụ cười trong trẻo ngây thơ của cô trong những tấm hình quảng cáo.Bài hát đi dần đến những nhịp dồn dập ở cao độ đến chóng mặt, khán phòng chìm trong tiếng hò reo và tiếng nhạc, không khí ngột ngạt càng bị đốt nóng vì những fan hâm mộ Hiền Mai đứng dưới. Người ta hét tên cô, hát theo cô, tiếng những bước chân dậm thình thịch của đám người chen chúc nhau hướng nhìn lên sâu khấu. Buổi biểu diẽn cứ phải kéo dài hơn dự kiến, thoạt đầu là một, sau đó là hai bài, rồi thêm nữa, cứ mỗi lần cô định chào khán giả và kết thúc chương trình thì bên dưới lại có những tiếng hô đến khản giọng yêu cầu cô hát thêm, rồi cô lại hát thêm nữa, mãi cho đến khi người phụ trách phòng trà phải bước ra kết thúc chương trình. Hiền Mai rút lui vào trong sân khấu trong những tiếng hoan hô có, la ó có của đám khán giả vừa bị cô làm cho phát cuồng, họ coi cô như một thần tượng sống, họ tôn thờ cô.

Bé Hoa

Bé Hoa cũng chẳng biết nó là con ai, chỉ biết là Hoa lớn lên ở Viện Mồ Côi. Những người thân của Hoa là những Dì Phước, hằng ngày tắm rửa thay đồ, cho nó ăn và dạy nó học. Đến năm 10 tuổi thì Hoa hiểu một cách mù mờ rằng cha mình là một người lính Mỹ nào đó. Còn mẹ là một người đàn bà quê mùa dốt nát ở một thôn làng hẻo lánh tận ngoài miền Trung. Hoa được sinh ra đời là hậu quả của một trận càn quét của lính Mỹ. Mẹ Hoa chạy giặc và bị vấp té vào gò mối. Thế rồi 9 tháng 10 ngày sau là Hoa được ra đời.

Mấy đứa bạn dâm đãng

Mấy nhỏ bạn loáng thoáng nghe nói tôi sặp lấy chồng, bọn nỡm kéo đến chọc phá. Mẹ tôi muốn tôi ở nhà để trắng da dài tóc cho chồng nó yêu nên cụ giành việc ra ngồi chợ thay con gái.

Buddy

Tôi sinh ra trong gia đình có 5 anh chị em, nhưng tôi không biết ai là anh ai là chị. Vì khi tôi mở mắt thì 4 người thân của tôi đã quanh quẩn, họ cũng lão đã nghiêng ngả như tôi… Chúng tôi là chó. Chúng tôi sống với nhau rất chó, khi bú, khi chơi, khi tập suã đều như chó. Chúng tôi thuộc dòng Normandy nên cha mẹ chúng tôi rất to con, khi ông bà cất tiếng thì vang động cả xóm.

Mợ tôi

Tôi còn nhớ hồi nhỏ ở tuổi dậy nói chung là con cu của tôi biết cương cứng, tôi lên thành phố học được cậu bà con cho ở nhờ để đi học đở phải thuê phòng tốn tiền, tôi ở được máy ngày một hôm tình cờ tôi vô nhà kho để lấy đồ chơi nghe tiếng nước kêu từ nhà tắm ở sau nhà. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy cái lồn là của mợ tôi lúc đó bà đang tắm không có điện nên phải mở cửa ra cho sáng, từ cái khe nhỏ của tấm ván tôi nhìn thấy mợ đang kỳ cọ từ trên cổ xuống tới vú rổi tha lên tha xuống tới một đám lông đen. Sau đó mợ ngồi xuốg banh hai chân ra dùng tay rửa đám lông đen kia. Rồi con cu tôi bắt đâu biết cương cứng tim tôi đập mạh tự hỏi cái đó là cái gi khi nhìn thấy thì trong người có cảm giác sướng, thiệt tình là lúc đó tôi chưa biết thủ dâm chỉ biết nhìn mợ tắm vài phút rồi thôi.

Cậu cháu

Cháu Diểm mồ coi từ nhỏ. Ba nó mất hồi nó lọt lòng, đến năm lớp 7 thì má nó mất trong một tai nạn giao thông. Bên nội nó bắt về nuôi mấy năm hổng biết sao sau đó nó về thăm ngoại rồi ở luôn không chịu về nội nữa.

Tội em lắm anh ơi

Con Xuân xót xa, mắt nó rưng rưng những dòng lệ đau thương mà cả tuần nay nó đã chịu đựng từ khi nó bắt đầu làm vợ thằng Chiến. Con Xuân nhè nhẹ vạch áo, tay nó nhè nhẹ cởi cái áo vú ra. Cặp vú nó trắng ngần, căng phồng, vú nó nhè nhẹp đập theo hơi thở. Tay phải nó rà rà nhẹ lên khắp thân thể đầy rẫy những vết bầm tím bởi thằng Chiến hành hạ nó suốt cả tuần nay như một con nô tì, hay nói đúng hơn thằng Chiến không xem con Xuân là vợ.

Chị vợ khó tính

Tôi đả 30 tuổi và đả có gia đình với một đứa con. Gia đình tôi êm ấm trên mọi phương diện. Nhờ có một công việc khá tốt trong một công ty lớn nên đồng lương của tôi cũng có thể nói là hơn người. Vợ chồng chúng tôi mua góp được một căn nhà tuy xa trung tâm một chút nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Khi chị Tuyết, chị vợ của tôi được điều động về thành phố để dạy ở trường trung học quận thì vợ chồng chúng tôi mời chị về ở chung với chúng tôi trong giai đoạn đầu. Vân, vợ tôi rất quí chị Tuyết mặc dù chị đả gần 40 tuỗi. Chị Tuyết vẫn ở độc thân và có lẻ vì vậy mà chị rất nghiêm, ít đùa giỡn. Lúc đầu thì tôi không ưa cái vẻ lạnh lùng nghiêm khắc của chị vì tánh vợ chồng tôi hay đùa nghịch vô tư đôi lúc làm chị khó chịu. Tôi nói với chị :

Em Tuyết Lê

Đời sống tình dục của tôi hiện nay thật nghèo nàn. Ngay khi mới lập gia đình, còn hạnh phúc, bà xã tôi chỉ làm tình một cách cho có lệ, xong rồi thôi. Từ khi có con, chuyện gối chăn với nàng càng thêm nhạt nhẽo. Đến lúc tôi thông dâm với bà chị vợ, bị bắt quả tang, thì vợ tôi không ngủ chung với tôi ba tháng. Sau đó chuyện ái ân của chúng tôi thật là miễn cưỡng. Tuy thiếu thốn, nhưng tôi không dám bắt bồ hay chơi điếm lỡ đến tay bà xã thì mất vợ, mất con, mất nhà là cái chắc. May thay (hay xui thay), ngay lúc đó em Tuyết Lê lại trở lại đời tôi.

Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy

Tôi và Nga là bạn thân từ nhỏ. Tôi và cô ta đều sống và lớn lên trong những gia đình thuộc loại bình thường. Ngày đó, khi tụi tôi còn nhỏ, hai đứa đã rất thân với nhau. Những buổi chiều hoàng hôn, hai đứa thường rủ nhau lên đồng thả diều.

Cuồng dâm

Ngọc nhớ lại ngày xưa mình lấy chồng… Anh ấy hiền như cục bột. Thông minh, hoà nhã, ít nói… không uống rượu, không bài bạc, không đua đòi… có gì hơn kia chứ !… Cô nhớ lại, ngày xưa đi chơi… không bao giờ anh ấy sàm sở, không bao giờ mó máy bậy bạ… chính cái nghiêm túc đó đã chinh phục cô… chính cái hiền như cục bột của anh ấy mà ai trong nhà cũng thích…

Cô giáo Mai

Sáng thứ Bảy. Dù đêm qua đã cùng chị Quyên đi chơi về hơi khuya, sáng nay tôi có lười biếng kéo dài giấc ngủ, vẫn không sao nhắm mắt được. Vẫn đắp chăn, tôi vói tay kéo sợi day màn một tỵ để nhìn ra khu vườn buổi sáng, mùa thu.

Cô giáo Phụng

Lên lớp Tám, một trong những môn học Lợi thích học và học giỏi nhất có lẽ là môn Hóa học, một môn học mới mà ở lớp Bảy, lớp Sáu không có. Do số tiết học ít hơn các môn học khác nên ở môn Hóa, trường cấp II Phước Lễ A chỉ có vỏn vẹn một cô giáo giảng dạy mà thôi ; đó là cô Thái Thị Mỹ Phụng, người gốc Long Khánh và cô theo chồng chuyển về sinh sống tại Bà Rịa này khá lâu. Năm nay, cô 32 tuổi, đã lập gia đình được chín năm qua và có hai thằng con trai sinh đôi thật kháu khỉnh nhưng do hoàn cảnh “cơm không lành, canh chẳng ngọt” nên gần bảy năm nay, sau khi li dị, cô đành phải sống trong cảnh phòng không gối chiếc còn chồng cô thì về Sài Gòn sinh sống với cả hai thằng con. Một mình cô thui thủi ra vào nơi căn nhà trệt nhỏ bé diện tích khoảng 60m2 ở đường Nguyễn Du, chỉ cách nhà Lợi một ngã tư và lố qua ngã tư thứ hai một chút, gần quán chè nổi tiếng Thanh Cảnh. Trong một tuần, vì trường chỉ có mỗi mình cô dạy Hóa nên sáng nào cô cũng đều thướt tha trong tà áo dài đến trường để giảng dạy cho các em học sinh, trong đó có lớp 8P3 của Lợi.

Chuyện của Trinh

Ba Trinh qua đời khi Trinh mới vừa 8 tuổi. Thu là Mẹ của Trinh lúc đó mới có 26 tuổi, nhưng vì thương con, Thu chỉ lo đi làm , lo nuôi con và không hề nghĩ đến một người đàn ông nào khác nữa. Từ lúc bé là Trinh đã rất ít cười, ít nói và gương mặt lúc nào cũng đợm nét âu sầu. Chỉ vài ngày nữa là đến ngày sinh nhật thứ 17 của Trinh. Sáng nay Trinh lại ngồi trên giường xoi gương nhìn thân thể của mình.

Địt cô giáo Lan

Vậy là Lợi đã chính thức bước vào năm học mới, năm học lớp 11với bao niềm vui mới bên thầy cô, bạn bè và nhất là thằng An, thằng bạn thân của nó ở Mã Đà – Trị An về, không biết là đào được mấy cây vàng nhưng thấy mặt là vui rồi. Mấy bữa rày, ngày nào trời cững mưa và chương trình dự báo thời tiết trên đài truyền hình, đài phát thanh lúc nào cũng ra rả thông tin về cơn bão số 9 xuất phát từ quần đảo Philippin, hoành hành trên biển Đông và có khả năng đổ bộ vào các tỉnh miền Đông Nam Bộ như Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai, Sông Bé, Bình Dương…Bầu trời lúc nào cũng đều không có nắng, âm u, rả rích mưa rào hết đợt này đến đợt khác từ sáng đến tối ; cho dù là 12 giờ trưa đi nữa thì nhìn cũng giống như là 6 giờ chiều. Không gian như vậy thì thử hỏi lòng người sao vui cho được? Riêng Lợi thì nó chỉ hơi buồn một chút vào buổi chiều tạm biệt chị Đào Bến Tre ở Vũng Tàu trở về Bà Rịa sau khi chị đã gặp được chị Nga nhưng khi về đến nhà thì nỗi buồn ấy đã được nhanh chóng thay bằng một niềm vui bất tận ; đó là nó được gặp lại cô Lan – cô dạy nó năm học lớp 5 tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ sau gần 6 năm trời xa cách. Sau khi Lợi học xong lớp 5 lên lớp 6 thì cô Lan được Sở Giáo dục chuyển đi công tác tại trường Tiểu học Đất Đỏ mãi cho đến năm học này, cô mới được chuyển về lại Bà Rịa và dạy học tại trường Tiểu học Trường Sơn thuộc địa phận thôn Long Toàn. Vì gia đình Lợi vừa mới đăng biển “cho thuê phòng trọ dài hạn” nên thật tình cờ, khi ngang qua nhìn thấy, cô Lan mới vào hỏi thuê ; dĩ nhiên, cô cũng còn nhớ rõ đây là nhà thằng học trò học giỏi nhất lớp 5 cô dạy hồi đó vì cô ở phòng tập thể của trường gần nhà Lợi và cô cũng nhiều lần đến nhà Lợi chơi.

Cần & Kiệm

Cần và Kiệm là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia đình Cần và gia đình Kiệm ở trong cùng một dẫy phố. Cần và Kiệm cùng học một trường từ Tiểu học đến Trung học.

Bác sĩ và bệnh nhân

“Vậy trả lời đi, bác sĩ thấy con ra sao, có đáng cho bác sĩ ngó ngàng tới không ?”, đang ngồi trên ghế, đứa con gái quan sát người đàn ông trung niên ngồi đối diện một lúc lâu, rồi táo bạo hỏi.

Chuyện tình bãi biển

Phải chăng đó là định mệnh ? Năm nào Phương cũng đến với bãi biển ấy – Bãi biển đời con gái của Phương đã để lại, bãi biển đã cho Phương hiểu thế nào là hạnh phúc và đau khổ; Đau khổ đến tột cùng …

Cô giáo Quỳnh Thư

– Ê! Thằng kia đọc truyện gì mà say sưa dữ vậy mày? Tôi hỏi thằng Luân, thằng lớp phó học tập ngồi cùng bàn với tôi.

Vắng chồng

Dọn dẹp gọn ghẽ lại bàn làm việc xong, Hà Anh ngước nhìn quyển lịch treo tường, hôm nay là Thứ Sáu, ngày 15 tháng 5 rồi. Hà Anh thở dài, vậy là chồng cô đã đi công tác bên Đức được hơn sáu tháng rồi. Chán thật, chẳng biết mấy ngày nghỉ cuối tuần này làm gì cho khỏi buồn đây. Chắc lại đi siêu thị, tạt qua nhà mấy đứa bạn gái rồi đưa cu Minh lên chơi nhà ông bà nội thôi. Tuần nào cũng vậy, Hà Anh thấy chán quá, nhưng chẳng biết làm gì khác cả. Hồi anh Phong, chồng cô ở nhà thì mỗi ngày nghỉ như vậy, anh chiều cô lắm, thế nào cũng bố trí một hôm đưa cả hai mẹ con đi chơi đâu đó. Bây giờ thì chồng Hà Anh đang ở bên Đức để học lấy bằng thạc sỹ. Chồng cô yêu và chiều cô lắm, cô vốn đã quen với sự có mặt, chăm sóc của anh, bây giờ anh đi vắng, Hà Anh thấy hụt hẫng quá. Chồng cô sẽ đi học như vậy là 2 năm, chắc thể nào cô cũng sẽ sang bên đó thăm chồng, nhân tiện đi chơi Châu Âu luôn, nhưng mà cũng phải đợi đến giai đoạn anh gần về đã. Vợ chồng Hà Anh có thể gọi là một cặp vợ chồng trẻ khá thành đạt. Anh Phong chồng cô thì làm cho một công ty kiểm toán của Đức, còn Hà Anh thì làm cho một cơ quan nhà nước, công việc nhàn nhã, làm cho vui là chính chứ điều kiện kinh tế gia đình họ thì không phải lo nghĩ gì. Có thể nói mọi mặt đối với Hà Anh đều là điểm 10, bạn bè cùng lớp đại học ngoại ngữ với cô ai cũng phải ghen tỵ với cô. Vợ chồng cô rất đẹp đôi, chồng Hà Anh thì vóc dáng trắng trẻo, nhìn rất trí thức với cặp kính trắng, còn Hà Anh thì có vóc dáng cao ráo cân đối của một cô gái Hà Thành chính gốc, khuôn mặt cô thanh thoát với cái mũi dọc dừa xinh xắn và đôi môi lúc nào cũng đỏ hồng một cách tự nhiên và nụ cười khoe hàm răng trắng bóng. Cô lại để mái tóc thẳng tự nhiên dài xoã xuống vai, với vài lọn nhuộm hơi vàng nhìn rất sành điệu và hiện đại. Mặc dù đã gần 30 tuổi, lại có một con rồi nhưng trời phú cho cô một vóc dáng cân đối và chiều cao khá lý tưởng, bờ eo mảnh mai như con gái chưa chồng, cùng với cặp chân dài và đôi mông tròn căng, cô lại rất biết cách ăn mặc nên mỗi khi cô phóng chiếc xe @ trên phố đi làm, bao nhiêu cặp mắt của đàn ông phải nhìn theo cô, và có lẽ chẳng ai nghĩ là cô đã có một đứa con nhỏ lên 6 tuổi rồi cả. Có lẽ trên khuôn mặt cô chỉ có duy nhất một nhược điểm, đó là nhiều người chê cô là có cặp môi dầy và cặp mắt khi cười cứ nhăn tít lại vẻ rất đa tình. Tuy vậy Hà Anh là người sống rất đứng đắn, nghiêm túc, không phải bây giờ khi chồng cô đi vắng mà ngay cả khi chồng cô ở nhà, cô được rất nhiều người theo đuổi tán tỉnh, nhưng gì chứ chuyện ngoại tình thì Hà Anh không bao giờ dám nghĩ tới, cô sợ những điều tiếng rồi dư luận này nọ lắm, ở nơi cô làm việc có biết bao nhiêu là người biết chồng cô. Thực ra từ hồi chồng đi vắng đến giờ, Hà Anh cảm thấy lúc nào người cô cũng như thiếu thiếu một cái gì đó, một cảm giác bản năng sinh lý của một người đàn bà khoẻ mạnh trẻ trung cứ âm ỷ dày vò cô, nhiều đêm cô nằm mơ thấy mình gần gũi chồng và choàng tỉnh dậy giữa đêm với khuôn mặt nóng bừng bừng, tim đập thình thịch và phần cơ thể nhỏ nhắn đó của cô ướt đẫm. Sự khao khát sinh lý của Hà Anh không được giải toả, khiến càng ngày cô càng cảm thấy khó khăn vô cùng. Cô cảm thấy dằn vặt lắm nhưng cô vốn không phải là người lẳng lơ, và dù có muốn ngoại tình cũng không phải là điều đơn giản, vì kiểu gì rồi những người chung quanh cô cũng biết, rồi sẽ đến tai chồng cô mất, mà cô sợ những rắc rối ràng buộc của những quan hệ như vậy lắm, nhiều đêm không ngủ được vì thèm được gần chồng đến phát cuồng lên, Hà Anh chỉ ước gì có một người tự nhiên hiện ra để làm tình với cô rồi xong xuôi lại biến mất đi, không để lại một vết tích gì. Mọi chuyện đối với Hà Anh bắt đầu từ Loan, cô bạn gái thân của cô. Hai người là bạn với nhau từ hồi còn học trung học. Đến khi học đại học lại học cùng một lớp, hai người hợp tính nhau nên thân nhau lắm.

Buổi sáng

Chị ôm thằng nhỏ ra ngồi bực thềm. Tự nhiên vạch vú ra cho nó bú. Thằng bé đớp vặt vẹo vú mẹ, nhưng một tay còn mò mò nơi cái vú kia. Chị thản nhiên như không vì cho con bú là nhiệm vụ thiêng liêng nhất người mẹ nào chẳng làm.

Cô giáo Loan

“Ôi chết, ôi chết…” Loan liên tục quặn mình như con rắn lượn. 10 đầu ngón chân và 10 đầu ngón tay của cô quíu lại. Loan rên xít, kêu ré, khoa tay xin thôi, mà miệng thì cứ thốt lên “ôi chết … ôi chết” cả trăm lần.

Scroll to top
truyện gay anh em traitruyện loạn luân chị emtruyện gay sex loạn luântruyen tranh srxsex trung tuoisex hay trung quoclam tinh voi e vosex truyện ngắndit nhau la chuyen nhotruyen 18 hay moidu con gaiong noi choi chau gailoan luyanxes toptruyện lúc mới yêutruên sexdoc truyen vua xa lo tap 1truyen sex co giao thytruyen sex hay nhaytruyện sex mangasex thú cáisex van trangtruyen set hay nhatloan luân metruyện kích tình ngắntruyen set tranhđọc truyện ỷ thiên đồ long kýban muon hen ho 149truyen tinh yeu 18 haykể chuyên sextrinh gaichuen nguoi lonsex tra tấn tình dụcpha trinh tentiem banh hoang tu be tap 231đọc truyện đụtruen sex moichuyen dit nhau cua hoc sinhdit lon gai con trinhtruyen bay tinhdu gai co chongđụ mạnhnhin lon mexem anh xuat tinh vao lonotruyenphim suong ve demsey thaitruyen cha va con gai ruotban muon hen ho 274bu lon ba ngoaiđịt nhau haytruyen sex quan he voi tre emtryen sexycon trai đụ mẹloan luan cap kysex bo chong nang dau moi nhatdoc truyen dam nhatlon con tringhiêp dâm sexsex co chaudoc truyen cam hon tap 4truyển sexsez haylam tình với mợbo chong dit con dau co thaikho truyen sex hay nhatbố con loạn luântruyen sex cuctruyen 18 mesieu dam.comtruyen tranh hiep dam me ketruyen hai chi emtruyện sex 18 có thậtbeo dac may troidoc truyen sex sieu phamtruyên sex 16doc truyen mot gio sang