Chơi gái da đen
Sau khi bị Thu Thủy hành hạ vì chuyện Tuyết Lê, tôi tính gác cu quy ẩn, không còn đi hành lạc giang hồ nữa. Không ngờ trời vẫn chưa tha, bắt tôi phải trả thù dân tộc trước khi về hưu.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Sau khi bị Thu Thủy hành hạ vì chuyện Tuyết Lê, tôi tính gác cu quy ẩn, không còn đi hành lạc giang hồ nữa. Không ngờ trời vẫn chưa tha, bắt tôi phải trả thù dân tộc trước khi về hưu.
Ngọc Quỳnh là một cô bé rất thông minh. Từ bé cô đã học rất giỏi nhiều môn, từ những môn yêu thích của những em nữ sinh như Tập đọc, Chính tả (ở cấp Tiểu học), Tập làm văn, Tiếng Việt, Nhạc, Họa (ở cấp Trung học cơ sở) cho đến Văn, Ngoại ngữ, Hóa học (ở cấp Phổ thông trung học), sau này môn nào cô cũng giỏi cả. Năm học lớp 9, Quỳnh được đi thi học sinh giỏi cấp thành phố môn tiếng Anh và giành được giải nhất với số điểm 9,5/10. Trường và lớp Quỳnh đang học đều rất tự hào về cô học trò nhỏ của mình. Bố mẹ cô bé cũng rất tự hào với hàng xóm khi có được cô con gái xinh xắn giỏi giang. Quỳnh xinh lắm, không như quy luật muôn thuở là con gái mà học giỏi thì xấu, Quỳnh vừa học giỏi vừa xinh xắn, đáng yêu. Vì quá tự hào về con gái mình mà bố mẹ cô bé không hay kèm cặp cô như nhiều bạn bè cùng lứa tuổi, hai ông bà cho rằng với một cô con gái ngoan ngoãn, có suy nghĩ như Quỳnh thì không cần phải rèn dũa nhiều như những đứa trẻ ngỗ nghịch cùng độ tuổi. Hai người yên tâm với công việc kiếm tiền.
Thu Hương vốn là dân Hà nội chính gốc. Cô có vóc dáng cao và nước da trắng mịn của con gái Hà Nội. Cô không đẹp một cách sắc sảo mà có vẻ đẹp mượt mà đằm thắm đầy nữ tính. Với mái tóc dài mượt ngang lưng, khuôn mặt trắng trẻo thông minh sáng sủa và trong những bộ quần áo lịch lãm, có lẽ không ai nghĩ cô đã gần 30 và có một con trai lên 5 tuổi. Chồng cô là Trung, mối tình đầu đắm say thời sinh viên. Hiện Thu Hương đang làm kỹ sư điện dân dụng ở một công ty nhà nước. Mặc dù tốt nghiệp đại học Kinh tế vào loại ưu, nhưng sau khi chật vật làm thử hàng loạt các công việc tạm thời, Thu Hương mới tìm được một việc làm cố định ưng ý hợp với chuyên môn của cô ở một công ty kinh doanh thiết bị văn phòng. Hồi mới đầu, cô làm ở cửa hàng giao dịch của công ty, nhưng mới gần đây cô được chuyển về văn phòng hành chính của công ty. Thu Hương mừng lắm vì công việc hay hơn, thu nhập cao hơn lại đỡ phải đi lại vất vả làm ngoài giờ hành chính như ở chỗ cửa hàng.
Tiến nín thở. Lá bài cuối cùng đã được phát ra. Hai đôi, không phải là nhỏ lắm. Thằng Dũng có vẻ đắc chí. Bài nó có thể là thùng. Nhưng thằng ma giáo này thường làm bộ hô hào thôi. Thằng Bình chỉ có đôi già là cao. Thằng Hưng đã gác bài từ lá thứ tư. Phen này hốt bạc, Tiến nghĩ thầm.
Phần 1
Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lương,xóm tôi và xóm Đạo cách nhau bởi Vườn đào ma.
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi,đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tánh,chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến.Chồng nàng đi làm ca đêm,từ 12 giờ khuya đến sáng.Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm,nàng lo cho thằng con đi ngủ,bỗng có tiếng gõ cửa,nàng ra hỏi ai? phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”.Nàng vừa mở cửa,thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào,một tên cầm súng chỉa ngay người nàng,một tên khác,nhảy lên đè nàng xuống.Một thằng hỏi:
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).
Nó là đứa con gái hư thân mất nết, Nó sống ngoài đường nhiều hơn trong nhà. Bạn bè thì toàn cái lũ như nó thường hay gọi là lũ xì cút! Mọi người đều phải gọi nó là ” bà chị ” tuy tuổi nó không hơn mấy đứa con gái mới lớn là bao nhiêu. Gọi nó là ” bà chị ” vì nó quậy tan nát cái xóm cái làng, không kể già trẻ, lớn bé, là trai hay là gái… nó quậy tất tần tật không biết sợ là cái gì trên cõi đời này hết trọi… Nó là vậy đó.
Sau năm 1975, đại gia đình chúng tôi từ khắp các tỉnh tụ về một căn nhà nhỏ ở Sài gòn. Dĩ nhiên tối đến mọi người ngủ như cá hộp xếp cạnh nhau. Tôi mới lấy vợ được sáu tháng mà hơn bốn tháng phải đi làm xa chưa được gần vợ nhiều, số lần làm tình có thể đếm trên đầu ngón tay. Thành thử khuya đến khi mọi người chung quanh đã ngáy đủ điệu nhạc, tôi bám chặt lưng vợ lấy hơi rồi từ từ cho thằng nhỏ lọt vào âm hộ đang nóng và ẩm ướt. Hai đứa chỉ nhúc nhích chút đỉnh cho con cặc sướng tí và cái lồn chảy nhớt thêm chứ không dám làm tình đúng theo sách vở, nói chi đến những chuyện hun liếm và nút kích nhau. Một cái mền đắp hờ để qua mặt bà con!
Hắn vừa giơ những tấm phim âm bản lên ngắm nghía vừa huýt sáo, đã lâu lắm rồi hắn mới chụp những bức ảnh đẹp đến thế. Lâu nay chỉ toàn chụp hình mấy cô ả người mẫu diễn viên, đến giờ hắn mới cho mình được nghỉ ngơi mấy ngày ra Mũi Né chụp cảnh biển. Căn phòng tráng phim chỉ có ánh sáng hồng mờ mờ, hắn kẹp từng tấm ảnh vừa tráng lên dây. Hắn vuốt cằm ngắm một bức chụp cảnh biển lúc bình minh, mặt trời đang nhô lên trên biển xanh biếc, đỏ ối, sáng tinh khôi chớ không chói loá. Đây là bức hắn thấy tâm đắc nhất lần này, có lẽ đến cuối năm hắn sẽ vác đi triển lãm.
Ông Robert Master trạc tuổi ngũ tuần, theo sách vở gọi là “lão”, hay cao niên chút nữa gọi là “kỳ” – nếu đạt từ 60 trở đi. Nhưng người Tây phương họ luôn có tướng tá cao lớn, mập mạp nên những vết nhăn chân chim ở trán, khóe mắt không ai nhìn thấy, khỏe mạnh và sung mãn tình dục, dẫu trên năm mươi giao hợp vẫn thụ thai như thường, là thầu khoán xây cất nhà cửa nổi tiếng. Hiện sống một mình trong ngôi biệt thự cao tầng sang trọng, cũng là văn phòng làm việc.
Sau một thời gian ở trong băng đãng trộm cướp thằng Phi bỏ chơi trở về học hành đàng hoàng để ra trung học.. Cha mẹ hắn mừng như trúng số. Hắn theo bọn hoang đàng chi địa thời tuổi 15, 16. Ba mẹ hắn khốn đốn đau khổ vì hắn. Ba mẹ hắn qua Mỹ thời hắn còn nhỏ, vì cưng chiều hắn quá nên hắn hư đốn. Ngoài tài ăn trộm chôm chỉa hắn nhưng hắn gan dạ và là người tốt bụng nên ít kẻ thù. Sau khi chia tay với đám bạn trời đánh hắn lấy bằng trung học rồi đi làm thợ. Một thời gian làm lụng lao động. Chỉ còn hai tuần nữa là hắn lấy vợ. Người vợ hắn lấy cũng bình thường như những người con gái Việt Nam khác. Hắn quen vợ hắn trong một gia đình bạn của ba má hắn mà hắn thường tới chơi thân. Người con gái là cháu họ của ông Thanh mà hắn gọi bằng Bác Ba. Vợ chồng Bác Ba cũng chừng trên dưới 40 mà thôi. Vợ Bác Ba tên Hòa, người ta thường ưa gọi chị Ba Hòa.
Hồng Nhung là 1 diễn viên điện ảnh, cũng là người mẫu quảng cáo cho các công ty lớn nước ngoài, nàng sống 1 mình ở tại 1 ngôi nhà không lớn nhưng sang trong. Sau mỗi lần quay phim mệt nhọc nàng thường xuyên mướn người về massage hàng tuần.
Rổ mía ghim vẫn còn hơn phân nửa, con Chín ngước nhìn bầu trời đã về chiều, khách xuống đò đã bắt đầu thưa thớt, con nhỏ nhìn lại rổ mía mà ngán ngẩm. Con Chín buồn cho thân nó, phải chi nó là con trai, tay chân lanh lẹ thì chắc không phải dầm mưa dãi nắng đêm ngày như vậy, nó nhớ tới đám thằng Sậu, thằng ba Gà, thằng Út mun, mấy đứa nó là con trai, tay ôm thúng cóc, ổi mà vẫn nhảy xuống xe đò ào ào dù là xe đang chạy.
Tôi đả 30 tuổi và đả có gia đình với một đứa con. Gia đình tôi êm ấm trên mọi phương diện. Nhờ có một công việc khá tốt trong một công ty lớn nên đồng lương của tôi cũng có thể nói là hơn người. Vợ chồng chúng tôi mua góp được một căn nhà tuy xa trung tâm một chút nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Khi chị Tuyết, chị vợ của tôi được điều động về thành phố để dạy ở trường trung học quận thì vợ chồng chúng tôi mời chị về ở chung với chúng tôi trong giai đoạn đầu. Vân, vợ tôi rất quí chị Tuyết mặc dù chị đả gần 40 tuỗi. Chị Tuyết vẫn ở độc thân và có lẻ vì vậy mà chị rất nghiêm, ít đùa giỡn. Lúc đầu thì tôi không ưa cái vẻ lạnh lùng nghiêm khắc của chị vì tánh vợ chồng tôi hay đùa nghịch vô tư đôi lúc làm chị khó chịu. Tôi nói với chị :
Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ. Như tôi lúc đầu cũng chẳng biết ảo mộng là gì. Theo dõi diễn biến câu chuyện này độc giả sẽ biết ảo mộng là gì.
Quan huyện đang nghỉ chưa thì bỗng có tiếng trống kêu oan…tiếng trống đánh ngập ngừng làm quan huyện thêm bực…mà hôm nay đến là lạ,giờ hành chính có quân trực thì chẳng có ai đến kêu oan,bây giờ đến giờ nghỉ thì lại có trống kêu oan…quan huyện bây giờ thì chỉ có một mình ở công đường…vậy là quan phải đích thân ra mở cổng…
Nhà tôi ở một vùng biển đẹp. Đó là một trong những nơi hội tụ của nhiều du khách thích tắm biển và dạo chơi trong rừng. Vì không khí nơi đây rất tuyệt vời.
Ngày đăng ngôi cũng là ngày bạo chúa Ngu Vương tuyển lựa ra 365 nàng kiều nữ đẹp tuyệt trần trong số mấy vạn cô nương từ khắp các tỉnh thành trong nước. Nếu không phải các cô nương có mày ngài mắt phượng, thân mềm hơn tơ lụa, dáng như cành liễu. Nếu không phải nhan sắc tuyệt trần thì không thể lọt vào tam cung. Lễ đăng ngai diễn ra thật vĩ đại, kèn trống rền rang, cờ xí rợp trời, 365 nàng niên được trang phục các màu áo sặc sỡ của các loại màu hoa nở rộ vào mùa xuân năm đó.
Mỗi khi về lại khu rẫy của gia đình ở Núi Nhọn, dù muốn dù không, Lợi vẫn không thể nào quên được mối tình loạn luân tội lỗi giữa nó và chị Ba Hường vào một đêm mưa gió bão bùng trong một căn chòi chăn vịt tại hồ Cá sấu ( sỡ dĩ người ta gọi là hồ Cá sấu vì nơi bờ hồ có một tảng đá dài hình dáng từa tựa con cá sấu, chứ không phải là trong hồ có cá sấu ).
Phần 1
Không ai biết rỏ về nó, chỉ biết nó là một người lùn từ Quãng Nam vô Sài Gòn kiếm sống. Nó khoảng 18 – 19 tuổi mà chỉ cao gần một thước. Hai chân và hai tay ngắn củng. Cái đít thì bự như cái nồi. Tuy nhiên nó có một gương mặt dễ thương của một dứa con nít. Không ai biết nó tên là gì, cứ gọi nó là con chim cánh cụt.
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
Tôi rời Bảo Lộc mang theo biết bao nhiêu kỷ niệm, nào bốn đêm ngà ngọc đầu đời với mợ Liên – goá phụ của một ông cậu họ xa-, nào chín tháng bốc lửa với cô trưởng đoàn thanh niên xung phong, nào những ngày núp trong lùm cây say mê nhìn các cô trần truồng tắm suối…Tôi đã? theo gia đình trở về Đà Nẵng, quê hương tôi, được non một năm nay. Hôm nay là sinh nhật thứ 16 của tôi. Tất cả các bạn trai gái đều đã đã đến. Tất cả đều có vẻ đứng đắn nết na. Tôi đưa mắt nhìn một lượt các bạn gái. Chắc không có ai thuộc típ người như cô trưởng đoàn cả, nghiã là sẳn sàng cùng tôi đến một nơi vắng vẻ nào đó, cởi quần áo ra và…Tôi thất vọng ghê gớm. Có tiếng chuông điện thoại reo. Tôi bực mình nói :