Con ông thủ trưởng
Toi xin dấu tên của những người và ủy ban để khỏi làm phiền bà con. Các tên đường là tên cũ trước 1980 vì sau 1980 tôi đi vượt biên nên không biết tên mới.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Toi xin dấu tên của những người và ủy ban để khỏi làm phiền bà con. Các tên đường là tên cũ trước 1980 vì sau 1980 tôi đi vượt biên nên không biết tên mới.
Chuyện đó xảy ra lần đầu tiên năm tôi 17 tuổi, với 1 cô bạn cùng lớp, tên là Nga. Sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu như tôi là một đứa con trai, nhưng đằng này, cả tôi và Nga đều là con gái, và có thể nói là xinh đẹp. Hôm ấy, Nga rủ tôi sang nhà chơi. Trời sâm sẩm tối, và ba mẹ Nga đã đi Sài gòn hết. Nga rủ tôi vào buồng ngủ của ba mẹ để xem video. Buồng của Nga không có đầu VCD lẫn DVD, Nga chỉ lén xem những khi ba mẹ đi vắng. Chúng tôi thường chia sẻ với nhau những hiểu biết và tò mò về chuyện quan hệ giới tính. Khi đứa này có phim, xem xong thường truyền cho đứa kia xem và ngược lại. Trước đến giờ tôi vẫn xem một mình, và đây là lần đầu tiên tôi xem chung với người khác. Tuy Nga là một đứa con gái, và lại thân thiết, nhưng tôi cũng hơi ngường ngượng. Màn hình bắt đầu khởi sự chiếu phim. Hai đứa chúng tôi nằm trên giường. Nga ôm cái chăn nằm còng queo dưới chân tôi, còn tôi thì ngồi tựa lưng vào tường. Cơ thể tôi nóng dần lên theo những pha chiếu trên phim. Tôi muốn tự vuốt ve những chỗ nhạy cảm cơ thể mình, nhưng ngại sự có mặt của Nga nên không dám. Bỗng Nga lên tiếng:
Ở trong lớp đang buồn bực vì hai điểm kém mốn toán và môn lý. Tôi tìm cách trốn 3 tiết cuối về nhà. Ra đến cồng trường tôi còn bị dò hỏi nữa lên khi ra đến quán INTERNET mà tôi vẫn còn came thấy tức tối trong người. Tôi vào mail gửi thư cho mấy bạn tôi xong thì tôi ra về. Về đến nhà tôi không vào nhà ngay mà cất cái xe đạp đi đã rồi chạy ra sân sau lấy quả bóng ra đá định đến trưa mới về. Nhưng tôi vừa cầm được quả bóng lên tay thì nghe thấy tiếng rên khe khẽ từ trong nhà phát ra…
Các bạn thân mến! Vì quá đau buồn trước cái chết quá đỗi bất ngờ của chị Kim Anh – người chị cùng cha khác mẹ, Lợi xin phép bố mẹ cho nó đi đâu đó khoảng nữa tháng hoặc ba tuần sẽ trở về đặng mà khuây khỏa vơi đi được phần nào nỗi buồn cố hữu, lần này nó ra đi trên chiếc xe Dream 100 (do chiếc xe Cub Cánh én 70 đã quá xuống cấp cho nên nó đã đổi xe cách đây nữa năm) mà chẳng biết là sẽ đi về đâu đến đâu.
– Bà ơi, bà nàm ơn nàm phước cho con xin một củ khoai, con đói qúa. Con dzập đầu cuối nạy bà.
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp.
Sau lần vượt biển không thành, sản nghiệp của gia đình tôi chỉ còn vỏn vẹn hai cây vàng. Cuộc sống lúc bấy giờ thật khó khăn. Chúng tôi chốn chui chốn nhủi vào tận một làng nhỏ ở tận miền Trung. Làng đó có tên là Lương Sơn. Lương Sơn là một làng nhỏ nằm ven biển cách Nha Trang khoảng 40 km về phía Bắc.
Nó rất ghét mẹ của nó.
Bình minh đỏ mỏng kẻ một đường ở chân trời. Cái vịnh nhỏ như một cái hồ lớn có cái cửa vịnh hẹp không xa mấy cái cửa khẩu dòng sông Sepik ven biển phương bắc xứ New Guinea. Cũng nên nhắc New Guinea thật ra là phân nửa phải của một hải đảo lớn nằm ngay trên nước Úc, cũng được coi như là một xứ thuộc Úc châu vậy ; còn phân nửa bên trái hải đảo này chính là lãnh thổ của Nam Dương. Cái vịnh không tròn trịa mà hẹp sâu, rừng già che phủ quanh vịnh. Cây cối um tùm không thấy lối ngoài một số cầu dạo khập khiễng nhô ra mặt nước và chung quanh mấy cây cầu này mới trống thoáng hơn với các con đường mòn dẫn đến.
Hồi đó tôi mới hai mươi tuổi , má tôi có cử hiệu buôn bán lớn ở Nha trang , tôi là con một được cưng chiều , lại được hoãn dịch vì gia cảnh, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều , mà kể các thứ ăn chơi, thì “ gái” là nhất. Lúc Việt cộng sắp chiếm Nha trang , hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Bảo tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Bảo thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắùn , xe du lịch , xe vận tải lớn, xe lam, rồi lambretta, vespa, cả xe đạp nữa. Đến sẩm tối , thấy bên đường có một cô gái bế con với một con bé đứng bên, xin quá giang vì xe lambretta hư, mà không xe nào cho đi theo, tôi bảo bác tài :
Lan lấy chồng lúc 25 tuổi,đến 29 thì có một đứa con trai hai tuổi. Nàng rất trẻ trung vui tánh,chồng nàng hiền lành, nên tất cả bạn bè thương mến.Chồng nàng đi làm ca đêm,từ 12 giờ khuya đến sáng.Chuyện xảy ra khi chồng nàng vừa mới đi làm,nàng lo cho thằng con đi ngủ,bỗng có tiếng gõ cửa,nàng ra hỏi ai? phía ngoài có tiếng trả lời: “Tôi là bạn của chồng chị Lan”.Nàng vừa mở cửa,thì hai bóng đen bịt mặt ùa vào,một tên cầm súng chỉa ngay người nàng,một tên khác,nhảy lên đè nàng xuống.Một thằng hỏi:
Chiếc Lanos màu trắng nhá đèn xi-nhan từ từ rẽ phải rồi đậu xịch trước cửa vũ trường lớn trên đại lộ ở thành phố HCM,cửa xe hé mở trên xe bước xuống hai thanh niên súng sính trong bộ vó đắc tiền ,một thanh niên búng điếu thuốc thành một vòng cung rất đẹp đảo mắt nhìn xung quanh rồi ngông nghênh bước vào cửa ánh mắt phớt lờ anh chàng gác cửa vừa gật đầu chào vừa dang tay mời vào.
Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã !! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín :
Ông Dương vừa nút cặp vú tròn lẳn vừa lòn tay cởi nốt chiếc quần lót trên người Thanh. Con bé 16 tuổi nằm trân người chịu đựng, đúng ra cũng không phải là nằm mà là nữa nằm nữa ngồi trên bậc cầu thang. Nó không phản đối mà cũng chẳng hưởng ứng. Đây đâu phải là lần đầu tiên, nó biết có chống đối cũng vô ích mà thôi, sẽ chẳng có ai ủng hộ nó trong căn nhà này và nếu có bỏ nơi này mà đi thì nó cũng chẳng biết phải đi đâu và rồi sẽ làm gì mà sống.
Thịnh và Yến da năm năm chung sống hạnh phúc bên nhau. Yến rất đẹp với một thân hình thon nhỏ cân đổi, mái tóc đen nhánh phủ ngang vai, cặp vú nảy nở săn chắc, đôi mông tròn trĩnh. Cặp uyên ương này vừa dọn đến ngôi nhà mới được mấy ngày thì Tâm và Lan, hai người hàng xóm đến thăm rồi từ đó họ trở thành bạn thân thiết với nhau.
Vào năm 1367, tức đời vua Lý Nhược Tông, có một giai nhân tuyệt sắc (theo như “kinh niên vọng giám” thì mắt huyền, mày liễu, chân dài gần cả nửa chục gang tay của kẻ có gang tay lớn nhất, ngực căng tròn như quả cam sành chín mọng, mông như hai quả bưởi 9 roi…) tên gọi Điêu Nhi! Nàng là Chánh cung hoàng hậu, tức vợ vua! Nàng nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp “chim sa cá lăn”mà còn bởi sự thông minh phi thường!
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
Tiếng chuông điện thoại từ chiếc di động đang cắm trong ổ sạc điện vang lên, gả đàn ông cầm lên bấm phím:
Hoa, năm nay 22 tuổi, cô là giáo viên mới tốt nghiệp ĐHSP và tìm được việc làm là giảng dạy môn Anh Văn tại trường PTTH cấp 2,3 XYZ nằm tọa lạc ngay trung tâm thành phố. Là một trường danh tiếng được nhiều người biết đến, vì thế, được giảng dạy ở đây là điều Hoa luôn mơ ước, nay ước mơ ấy đã trở thành sự thật, cô hãnh diện và vui sướng đón nhận công việc mới với niềm hạnh phúc hân hoan, cô đâu biết rồi đây cuộc đời mình sắp chuyển sang một bước ngoặt khác thường tại chính ngôi trường này. Ngòai việc giảng dạy tiếng Anh các khối lớp, cô còn kiêm làm việc ở phòng Tài Vụ vì trường thiếu người và cô xung phong làm thêm với mong muốn cải thiện chút thu nhập vốn ít ỏi của nghề giáo viên.
Phần 1: Hiếp dâm rồi Chụp Ảnh
Ở trên đời phàm là con người, ai ai cũng có ít hay nhiều bí mật trong cuộc sống, nhứt là trong lĩnh vực tình cảm. Không muốn cho ai biết đến những câu chuyện phiêu lưu tình ái lăng nhăng, ướt át và lãng mạn.
Tôi luôn bực tức, cáu kỉnh và phát mệt vì chị chủ nhà tôi ở thuê. Đành rằng tôi là người ở trọ, nhưng má tôi đều trả tiền nhà cho chị đúng hạn hẳn hoi, nào có phải ăn nhờ ở đậu miễn phí đâu mà chị xài tôi như cái giẻ rách, có nơi có lúc ví như tôi là người ở đợ nhà chị không bằng.
Hồi nhỏ, tôi chúa sợ nhìn thấy máu. Chỉ cần vài giọt nhễu trước mắt là tôi muốn xỉu ngay. Mấy con nhỏ cùng học có lần thấy tôi choáng váng khi nhìn một đứa đạp đinh, máu chảy tùm lum đã ngạc nhiên quá cỡ. Nhứt là khi tụi nó thổi phì phì và nặn máu bầm ra, tôi bưng kín mặt chạy chỗ khác. Lát sau, tụi nó xúm lại hỏi, tôi khai thiệt hết trơn, tụi nó cười chê : con trai mà nhát. Rồi, bù lu bù loa, tụi nó khoe : bọn tao lớn lên mỗi tháng đổ máu dầm dề một lần, nào có hề gì, lại dây dưa mấy bữa nữa.
Phụng cao thước tám, da ngâm ngâm vừa phải, không đen, thân thể cường tráng, thể tháo. Là một người trí thức, hoạt bát lại ưa hoạt động nên dáng dấp Phụng rất trẻ trung. Chàng thích đi thám thính các vùng đồi núi vùng ngoại ô San Francisco, và đó đúng là sở thích của chàng : chạy bộ trên các con đường mòn, quen thuộc hay không. Chàng có nhiều bạn bè và thường đi picnic hay tours, cắm trại với họ, độc thân có, bị vướng bận cũng có. Riêng Phụng thì vẫn còn độc thân vui tính, và đó cũng là lý do hấp dẫn phái nữ.
Nam tụt xuống từ đằng sau cái xe @ của một chị phụ nữ cao ráo đầy đặn trong bộ vét công sở, có khuôn mặt tròn trắng trẻo, cổ cao với mái tóc búi gọn ra đằng sau và đeo cặp kính đen. Không biết ai mà trông xinh đẹp sành điệu thế nhỉ. Đã mấy lần tôi nhìn thấy Nam, thằng bạn thân của tôi, cặp kè với chị phụ nữ này rồi, lần thì ngồi đằng sau xe máy, lần thì đang ngồi uống cafe trong quán. Tôi có hỏi nhưng thằng Nam bảo đó là bà chị họ. Chơi với nhau suốt từ hồi học cấp III đến bây giờ học đại học, tôi hầu như biết hết mọi người trong nhà Nam, sao bây giờ tự nhiên lại có bà chị họ này nhỉ, với lại với cái vẻ đỏ mặt lúng túng khi trả lời của Nam thì tôi biết tỏng là không phải rồi.