Bà Sáu
Tiếng trào trạo như mọt nghiến gỗ xén tôi ra khỏi cơn ngủ dật dờ mộng mị Trời quá tối, tôi chưa phân định ra được tiếng cọt kẹt phát ra từ đâụ Tôi cố nằm yên lắng nghe, một lúc sau mới nhận ra từ phiá phòng ngủ bà Sáụ
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Tiếng trào trạo như mọt nghiến gỗ xén tôi ra khỏi cơn ngủ dật dờ mộng mị Trời quá tối, tôi chưa phân định ra được tiếng cọt kẹt phát ra từ đâụ Tôi cố nằm yên lắng nghe, một lúc sau mới nhận ra từ phiá phòng ngủ bà Sáụ
Con Lan đặt cái gánh đậu xuống, cầm cái nón lá quạt quạt và ngẩn đầu hỏi tôi:
Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ. Như tôi lúc đầu cũng chẳng biết ảo mộng là gì. Theo dõi diễn biến câu chuyện này độc giả sẽ biết ảo mộng là gì.
Chắc chắn một điều là mối tình giữa Lợi và chị Sáu Minh hoàn toàn không phải là mối tình đầu của nó vì khi tình cờ gặp lại chị Đông – con bác Thông ở Sài Gòn, chị chú bác ruột – thì toàn bộ câu chuyện cũ sáu năm về trước mới chậm rãi lần lượt tái hiện lại trong đầu nó chẳng khác gì một cuốn phim chiếu chậm.
Chị lấy chồng. Đêm động phòng chị ngượng ngập để cho một người đàn ông cởi quần. Hai người thật vụng về. Rồi đâu cũng vào đấy. Người chồng hiền lành yếu đuối, chị xây dựng gia đình. Cuối cùng thì gia đình chị qua Mỹ theo lối đoàn tụ. Chị đi làm lao động vất vả kiếm tiền nên ít khi để ý đến nhan sắc. Có người nói chị đẹp tự nhiên. Chị chỉ cười không trả lời.
Vào năm 1367, tức đời vua Lý Nhược Tông, có một giai nhân tuyệt sắc (theo như “kinh niên vọng giám” thì mắt huyền, mày liễu, chân dài gần cả nửa chục gang tay của kẻ có gang tay lớn nhất, ngực căng tròn như quả cam sành chín mọng, mông như hai quả bưởi 9 roi…) tên gọi Điêu Nhi! Nàng là Chánh cung hoàng hậu, tức vợ vua! Nàng nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp “chim sa cá lăn”mà còn bởi sự thông minh phi thường!
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).
Tiếc thay cây quế giữa rừng.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một gia đình công tước Hamington sống rất hạnh phúc. Công tước có một người vợ đẹp tuyệt trần tên là Laura. Sau một năm chung sống trong hạnh phúc, bà Laura sinh được một người con gái, công tước đặt tên cho nàng là Cindirela.
Thanh có thói quen cứ chiều tối cơm nước xong, anh lại lên quán nước đầu ngõ để tụ tập nhâm nhi chén trà, đưa đẩy câu chuyện với mấy người hàng xóm.
14 tuổi, Đại tạo được hai thành tích đáng nễ. Đụ dì Cưng, em ruột của mẹ mình, lớn hơn Đại hai tuổi. Đụ bé Diệp, em út của chị dâu, sau đêm sinh nhật lần thứ 12 của bé. Cả hai đều xinh đẹp như thiên thần, mơm mỡn như hoa vừa chớm; dễ dụ nên dễ đụ. Thật ra cũng nhờ cái mã bề ngoài của Đại, to lớn, vạm vỡ, khoẻ như trâu húc, nhất là con cu kinh dị như khúc củi dài 17cm của Đại, lúc cương lên cứng như thép nguội, hứa hẹn một tương lai tươi sáng về đường… tình dục. Ngoài ra, Đại còn thêm cái tài bẽm mép nên dễ gây thu hút cho phái yếu mà nạn nhân đầu tiên cũng là người sung sướng nhất trần đời không ai khác hơn là hai người thân của Đại: dì Cưng và bé Diệp.
Đang thiu thiu ngủ ở cái võng mắc đầu hè thì tôi nghe tiếng thằng Tiến gọi:
Hồng Nhung là 1 diễn viên điện ảnh, cũng là người mẫu quảng cáo cho các công ty lớn nước ngoài, nàng sống 1 mình ở tại 1 ngôi nhà không lớn nhưng sang trong. Sau mỗi lần quay phim mệt nhọc nàng thường xuyên mướn người về massage hàng tuần.
Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng núi hoang vắng nọ có một ngôi làng. Nhưng cư dân trong làng rất yêu thương nhau và họ sống rất hạnh phúc. Trong làng có một cô gái rất xinh đẹp, cô có mái tóc đen mượt mà và dài tới tận mông. Với gương mặt hình trái xoan, cặp mắt bồ câu long lanh nhưng lúc nào cũng buồn bã, cô có cái sóng mũi dọc dừa trông vô cùng cân xứng với đôi môi đỏ mọng. Chính mái tóc dài đặc biệt của cô nên mọi người thường gọi cô là: Cô bé tóc dài.
Trước giờ chỉ nghe nói đến Vũng Tàu, Long Hải, Long Thành chứ Nguyệt Lan chẳng nghe gì về Bình Châu. Nhưng bây giờ cũng phải biết vì Ngọc Hân nhỏ bạn trường Luật cứ nô nức kêu gọi tổ chức đi chơi Bình Châu. Dạo này nhỏ Hân yêu đời vì có bồ, nên hay kiếm chuyện, kiếm chỗ đi chơi với bồ nó. Thôi cũng được, anh bồ tên Hùng hay đi chơi chung với hai anh kia, Long và Phong, thành ra bộ năm cũng vui, cả đám quậy giỡn như quỷ.
Một cái ống cống nhỏ, tối thui và đen kịt… nó là hiện trường của một vụ án mạng vừa mới xảy ra, hắn Blindred tên mà mọi người gọi hắn vừa mới giết một con điếm mà hắ vừa hành lạc… vẫn kiẻu giết người như ngày nào. Bịt kín mặt nạn nhân bởi 1 khăn màu đỏ và đâm cho con mồi đến chết, người hắn bê bết máu và thỏa mãn… thì… Áaaaaaaaaa… một tiếng thất la lên rồ có tiếng người chạy.
Tôi luôn bực tức, cáu kỉnh và phát mệt vì chị chủ nhà tôi ở thuê. Đành rằng tôi là người ở trọ, nhưng má tôi đều trả tiền nhà cho chị đúng hạn hẳn hoi, nào có phải ăn nhờ ở đậu miễn phí đâu mà chị xài tôi như cái giẻ rách, có nơi có lúc ví như tôi là người ở đợ nhà chị không bằng.
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
Phần 1
Phần 1
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Điện thoại reo. Đó là Trường gọi. Khi tôi đặt máy xuống, tôi cố nhớ lại lý do vì sao chúng tôi đã mất liên lạc. Trường, tôi và Xuân ngày xưa rất thân thiết với nhau. Vợ chồng chúng tôi luôn ở bên cạnh nó mỗi khi nó gặp trục trặc với các cô gái. Phải đến ba năm nay chúng tôi không có liên lạc với nó.
Em tên Trần Thị Mỹ Lệ, 19 tuổi. Chuyện em sẽ kể dưới đây là một chuyện suốt đời em nhớ mãi. Chuyện lần đó, cái thuở em mới tròn 18 tuổi, vào một buổi xế chiều của ngày nọ, chị Bang chở em trên một chiếc xe Dream mới mua của chị, chạy xuyên qua các con đường đi về phía Chợ Lớn. Ngồi đàng sau xe, em bấn loạn trong đầu bao ý nghĩ này nọ. Cứ tưởng là mình đã sẵn sàng từ mấy ngày trước rồi, nào ngờ bây giờ vẫn còn run.
– Bà ơi, bà nàm ơn nàm phước cho con xin một củ khoai, con đói qúa. Con dzập đầu cuối nạy bà.
Vào một sớm mùa hè, khi con nắng vừa chấm ngang màn cửa sổ, xuyên qua những đường kẻ chiếu thẳng vào mặt tôi. Tôi vươn vai và hít một hơi thật dài để thưởng thức cái không khí tươi mát của buổi sớm mai. Thật khoan khoái quá! Đêm qua tôi ngủ một giấc ngon lành không mộng mị…