Bạn bè chia sẻ với nhau
Hạnh, Thu và Nga ba người bạn thân. Họ gặp nhau trong chuyến máy bay từ Mỹ về Việt Nam. Hạnh lớn hơn Thu và Nga nên Thu, Nga gọi bằng chị. Hạnh kể cho Thu, Nga, nghe về chuyện tình mới đây của nàng dù nàng có chồng.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Hạnh, Thu và Nga ba người bạn thân. Họ gặp nhau trong chuyến máy bay từ Mỹ về Việt Nam. Hạnh lớn hơn Thu và Nga nên Thu, Nga gọi bằng chị. Hạnh kể cho Thu, Nga, nghe về chuyện tình mới đây của nàng dù nàng có chồng.
Chương vọng vào phòng ngủ hỏi vợ”
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
– Thông à, chuẩn bị xong chưa con ? 5 giờ chiều nay ra sân bay đón dì nha con.
Chiều thứ bảy khi tôi về nhà trời đổ mưa rào tối tăm như đã khuya lắm. Trận mưa kéo theo trận cúp điện trên toàn quận Phú Nhuận, ngõ hẻm đã ngập nước lại tối om. Chị Hạnh giúp việc thắp lên ngọn đèn dầu, dọn cơm cho tôi rồi xỏ áo mưa vào để đi về. Tôi còn nhớ đã căn dặn chị cẩn thận vì trận mưa quá lớn. “Chị chờ một chút xem có tạnh thì hẳn đi có hơn không ?” Tôi đề nghị, nhưng chị lắc đầu vì chiều nào cũng sốt ruột muốn về nhanh để lo cho đứa con chưa đầy một tuổi. Chồng chị mất trong một chuyến vượt biển, đứa nhỏ phải gởi nhờ nhà mẹ chị từ sáng sớm.
Mùa hè qua tôi và vợ tôi quyết định lấy vacation ở một đảo nhỏ thuộc quần đảo Caribbean. Tụi tôi đem theo cô em vợ, gọi là quà tốt nghiệp high school. Tưởng cũng nên kể thêm tôi là một nhà mua bán chứng khoán 30 tuổi, vợ tôi là chuyên gia nghiên cứu thị trường 24 tuổi, còn cô em vợ 17 tuổi thì sẽ dự định lên theo một đại học nhỏ ở miền đông Hoa Kỳ.
Hôm nay một ngày rằm tháng Bảy, một ngày trời u ám sắp mưa cuối tuần, ba má của Thúy, Kiều và Vân lại lên chùa viếng Phật như hàng năm. Mấy chị em Thúy – Kiều – Vân thức dậy trong một buổi sáng ảm đạm. Tắm rửa sạch sẽ. Thay đồ. Chải chuốt cho thật đẹp. Sau khi ăn sáng xong mấy chị em không còn gì để làm, để chơi, lại thấy buồn chán với thời tiết bên ngoài và cảnh vật chung quanh căn nhà. Biết không ra khỏi nhà vào thời tiết này nên các chị em định mở Thúy Nga Paris ra xem và cùng những chuyện về shopping, về đám con trai cùng lớp và về cuộc hẹn tối nay ăn chơi xả láng. Nhưng từ nảy tới giờ không nghe được một cú phone nào gọi như thường lệ, chị em ta như đứng ngồi trên đám kiến lửa. Đang lúc bực bội và phân vân chưa biết làm gì thì Thúy – người chị lớn – lên tiếng nói:
Phần 1
Ăn trưa trong hãng Tiện,Tuấn quây lại hỏi Thắng:
Trời Cali đang ngại ngùng bước vào một đêm giáng sinh. Chiều nay có một màu xám trên bầu trời do ảnh hưởng cuả cơn mưa tầm tả cả tuần. Mọi người đang chờ một chút nắng vàng hông khô những hạt mưa còn rãi rác đâu đó trên cành cây ngọn cỏ. Trời vẫn còn sớm mà vũ trường Thu Ca đã đông đúc không còn một chổ ngồi. Trên sân khấu, ánh đèn màu chớp chớp hoà lẩn tiếng nhạc du dương cùng tiếng hát:
Tôi rời Bảo Lộc mang theo biết bao nhiêu kỷ niệm, nào bốn đêm ngà ngọc đầu đời với mợ Liên – goá phụ của một ông cậu họ xa-, nào chín tháng bốc lửa với cô trưởng đoàn thanh niên xung phong, nào những ngày núp trong lùm cây say mê nhìn các cô trần truồng tắm suối…Tôi đã? theo gia đình trở về Đà Nẵng, quê hương tôi, được non một năm nay. Hôm nay là sinh nhật thứ 16 của tôi. Tất cả các bạn trai gái đều đã đã đến. Tất cả đều có vẻ đứng đắn nết na. Tôi đưa mắt nhìn một lượt các bạn gái. Chắc không có ai thuộc típ người như cô trưởng đoàn cả, nghiã là sẳn sàng cùng tôi đến một nơi vắng vẻ nào đó, cởi quần áo ra và…Tôi thất vọng ghê gớm. Có tiếng chuông điện thoại reo. Tôi bực mình nói :
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh,trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình.Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy,nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình.Làm sao chúa lại tàn nhẩn cướp đi chồng nàng,những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Phần 1
Mỗi khi về lại khu rẫy của gia đình ở Núi Nhọn, dù muốn dù không, Lợi vẫn không thể nào quên được mối tình loạn luân tội lỗi giữa nó và chị Ba Hường vào một đêm mưa gió bão bùng trong một căn chòi chăn vịt tại hồ Cá sấu ( sỡ dĩ người ta gọi là hồ Cá sấu vì nơi bờ hồ có một tảng đá dài hình dáng từa tựa con cá sấu, chứ không phải là trong hồ có cá sấu ).
Tôi và Nga là bạn thân từ nhỏ. Tôi và cô ta đều sống và lớn lên trong những gia đình thuộc loại bình thường. Ngày đó, khi tụi tôi còn nhỏ, hai đứa đã rất thân với nhau. Những buổi chiều hoàng hôn, hai đứa thường rủ nhau lên đồng thả diều.
Hắn vừa giơ những tấm phim âm bản lên ngắm nghía vừa huýt sáo, đã lâu lắm rồi hắn mới chụp những bức ảnh đẹp đến thế. Lâu nay chỉ toàn chụp hình mấy cô ả người mẫu diễn viên, đến giờ hắn mới cho mình được nghỉ ngơi mấy ngày ra Mũi Né chụp cảnh biển. Căn phòng tráng phim chỉ có ánh sáng hồng mờ mờ, hắn kẹp từng tấm ảnh vừa tráng lên dây. Hắn vuốt cằm ngắm một bức chụp cảnh biển lúc bình minh, mặt trời đang nhô lên trên biển xanh biếc, đỏ ối, sáng tinh khôi chớ không chói loá. Đây là bức hắn thấy tâm đắc nhất lần này, có lẽ đến cuối năm hắn sẽ vác đi triển lãm.
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).
“ Xin lỗi bà. Ông chủ đang bận tiếp khách hàng, tôi không dám làm phiền ông. Tôi sẽ trình ông chủ để gọi lại bà sau khi ông hết bận. Kính chào bà “ Trả lời bà chủ xong, Mạnh mỉm cười gác điện thoại. Khách của ông chủ không phải là khách hàng mà là cô nhân tình của ông
Mới có 8 giờ hai vợ chồng nhà hàng xóm đã đóng cửa rồi. Mà phòng bên đó có mỗi cửa ra vào với hai cái lỗ thông hơi bé tí bên trên, giờ này đóng vào thì có mà bằng chui vào lò bát quái. Bên ấy phòng bé tí, lại dùng bóng đèn tròn thì nóng phải biết. Ơ, hay là họ làm chuyện gì nhỉ? Tôi tò mò không biết họ làm gì trong đó. Thế là tôi tắt đèn, cả khu nhà trọ bên ngoài tối om, chỉ còn ánh sáng hắt ra từ phòng bên.
Tín chưa kịp đặt ly cà phê đang uống xuống bàn thì Linh đã kéo zip chàng xuống, móc cặt ra và há môi ngậm lấy rồi nút mạnh. Càng lúc nàng càng bú dồn dập. Tín xoay người đặt ly cà phê lên chiếc bàn kế bên rồi cúi người ghì chặt đầu Linh vào háng mình. Từ tháng nay, kể từ lúc hai đứa vào làm chung department này, hầu như ngày nào chàng và nàng cũng có những giờ phút đam mê nóng bỏng như thế. Tiếng Tín hổn hển:
Phần 1
Trong đời người ta có nhiều ước muốn, có những ước muốn có thể nói cho mọi người xung quanh biết và có những ước muốn không thể tâm sự cùng ai. Các bạn ạ, và tôi cũng vậy – Hôm nay tôi sẽ kể ra câu chuyện của mình và viết ra ước muốn của mình ở đây trong TruyenSex.Tv phần để giải tỏa những «ấm ức » trong lòng, phần để các bạn cùng « tham khảo» biết đâu có nhiều bạn có thể chia xẻ cùng tôi chăng. Nhưng xin nói rõ trước rằng đây là một truyện có nội dung LOẠN LUÂN nếu bạn không thấy thích hợp thì xin đừng tiếp tục đọc .
Như mọi ngày, cô Hoan rời nhà đi đến trường vào lúc gần 8 giờ sáng. Vì trường ở gần, nên cô thường đi bộ để tiện thực hành động tác thể dục luôn. Cô ôm sách vở trong tay, đủng đỉnh bước đi trong ánh nắng mai vừa chớm.