Mụ chủ nhà
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày nọ khi tôi còn đang học lớp 11. Hôm đó chúng tôi rủ nhau tới nhà thằng Trung (thằng ban cùng lớp vói chúng tôi) để học bài (mà sau này tôi mới biết la để xem phim con heo. Cái cảm giác lần đầu tiên đươc xem phim cấm thật khó diễn tả bằng lời, khi thằng Trung cho cái đĩa phim vào chiếc đầu DVD con tim tôi đập thình thịch, dương vật của tôi bắt đầu cựa quậy và dựng đứng hẳn lên khi nhìn thấy cảnh 1 người con gái khỏa thân đang mút chim hai thằng con trai.
Những ánh đèn sân khấu sáng loá hắt từ bốn phía làm nổi bật người con gái đứng giữa sân khấu, những hạt cườm long lanh muôn màu đính trên váy phản chiếu lại thứ ánh sáng lung linh ấy như thể đang dát một vầng hào quang xung quanh người ca sĩ. Phía bên dưới, đám khán giả như phát cuồng nhảy điên loạn theo nhịp bài hát, theo tiếng hát cao vút đầy sức sống của Hiền Mai. Ở cái đất Sài Gòn này, người ta có thể lăng xê một ngôi sao của công nghệ showbiz với một tốc độ chóng mặt, chỉ mới một năm trước thôi, Mai chỉ là một con bé nhà quê từ miền Trung vào kiếm cơm lạc lõng giữa mười triệu người nơi này thì nay khắp nơi người ta nhắc đến cô, poster, áp phích dán nhiều chi chít đủ làm cho từ một ông già đến đứa trẻ nít quen thuộc cái nụ cười trong trẻo ngây thơ của cô trong những tấm hình quảng cáo.Bài hát đi dần đến những nhịp dồn dập ở cao độ đến chóng mặt, khán phòng chìm trong tiếng hò reo và tiếng nhạc, không khí ngột ngạt càng bị đốt nóng vì những fan hâm mộ Hiền Mai đứng dưới. Người ta hét tên cô, hát theo cô, tiếng những bước chân dậm thình thịch của đám người chen chúc nhau hướng nhìn lên sâu khấu. Buổi biểu diẽn cứ phải kéo dài hơn dự kiến, thoạt đầu là một, sau đó là hai bài, rồi thêm nữa, cứ mỗi lần cô định chào khán giả và kết thúc chương trình thì bên dưới lại có những tiếng hô đến khản giọng yêu cầu cô hát thêm, rồi cô lại hát thêm nữa, mãi cho đến khi người phụ trách phòng trà phải bước ra kết thúc chương trình. Hiền Mai rút lui vào trong sân khấu trong những tiếng hoan hô có, la ó có của đám khán giả vừa bị cô làm cho phát cuồng, họ coi cô như một thần tượng sống, họ tôn thờ cô.
Trời đả khuya, tiếng chỗi xoèn xoẹt của nhửng công nhân quét đường vang lên.. Nga cất tiếng thở dài, mấy đêm nay nó không tìm được một thằng khách nào cả. Nga đi tới, đi lui, nó đứng muốn rạc chân, rồi ngồi xuống, mắt láo liên, vừa canh chừng CA, vừa tìm một thằng khách nào đó để qua đêm. Tất cả đều im lặng, ngoại trừ tiếng xe gắn máy thỉnh thỏang xen vào tiếng chổi quét… Đầu óc Nga suy nghỉ mông lung…
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Cứ mỗi thứ bảy, hai giờ đồng hồ… Đã một tháng trôi qua, ngồi trước tấm bố trắng tinh khôi, cầm cái palette đã nặn đầy màu trên tay, cô gái làm mẩu nằm trần truồng trên cái giường trải drap trắng muốt… mà sao trong đầu nó trống rổng không có một tí cảm hứng nào, nó phân vân không biết phải vẽ thế nào. Hiện thực, trừu tượng, lập thể, siêu thực. Mạnh hay nhẹ. Trưởng hay thứ. Nó chỉ biết cái nó muốn là một bức tranh khoả thân, một cô gái hết sức thánh thiện, cái thánh thiện tồn tại trong mỗi con người mà ai ai cũng có. Nó từng học, từng vẽ biết là bao nhiêu cô gái khoả thân rồi, từng đường cong… cái cổ, cái bầu vú, cái eo, cái bụng, cái mông, cái đít. Cái đùi. Lớn, vừa, nhỏ. Gấy ốm, vừa người, mập mạp nó thuộc như cháo! Vậy mà không biết tại sao bây giờ nó lại phân vân không biết phải vẽ như thế nào. Cái nó muốn là một con người có da có thịt, cái da cái thịt của một con người hết sức trần tục, hết sức khêu gợi cái lòng ham muốn nhục dục của con người, cái nó muốn là một tinh thần thánh thiện, một cái trong sáng vô tư, trong sạch tinh khiết tồn tại trong bất cứ con người nào… Tất cả đều tồn tại trong một thể xác hết sức trần tục…
Thằng Thông điều chỉnh ống nhòm cho được rõ tối đa. Rồi chỉa qua hướng đối diện với căn nhà của nó. Ở bên kia một thiếu nữ khoảng chừng đôi mươi vừa hát, vừa tắm. Con Dung, tên của cô gái không hề hay biết toàn bộ thân thể trần truồng của mình đang có kẻ chăm chú nhìn ngắm từng chút một. Mặt mũi của con Dung hơi xấu. Nhưng vẫn được mấy thằng con trai trong xóm tán tỉnh. Bởi vì nó được cái thân hình đầy đặn, các mô mỡ trong người của nó đều tụ vào ngực và đít cho nên hai bầu vú của nó to như hai trái dừa xiêm, và cái mông thì tròn ủm. Cũng nhờ vậy mà đã làm mờ bớt đi những cái bất tương xứng trên khuôn mặt của nó. Khi con Dung dùng tay kỳ cọ vào cửa mình thì thằng Thông cũng lấy tay sục nhè nhẹ con cu của mình.
… Ngọc Thúy lớn lên trong cảnh túng thiếu của gia đình. Cái nghèo khó cứ bám lấy gia đình nàng như đỉa đói. Mặc cảm nghèo đã khiến mọi người trong nhà đều mong ước một ngày giàu sang dổi đời. Nhất là mẹ nàng đã thế lại mang cái nghiệp “bác thằng bần” vào thân nên bà càng hiểu rõ thế nào là sự sung sướng của kẻ có nhiều tiền. Mẹ không nói ra nhưng Thúy hiểu rõ mẹ muốn mình được vào chốn giàu sang. Cái tư tưởng ấy ăn vào trí óc nàng từ khi còn nhỏ, mỗi khi mẹ nàng nhiếc móc ông chồng bất lực không thể kiếm tiền nhiều hơn cho bà thỏa mãn thói cờ bạc. Bà hay nói với nàng cái câu mà bây giờ được xem như một chân lý: Tiền có thể mua được tất cả.
Tối nay ăn cơm xong, Bình tranh thủ vào trường mượn mấy quyển giáo trình của mấy thằng trong nội trú. Mải ngồi nói chuyện với tụi nó, đến hơn 9h tối cậu mới giật mình là quên mất chưa sang nhà chú Long để trả mấy quyển báo tiếng Anh mà cậu mượn để tập dịch, chú ấy đã bảo phải trả chú trong ngày hôm nay để mai chú còn mang đến cơ quan cho người khác đọc.
Phần 1
Hiện nay tôi đang công tác tại một phòng bảo hành của một công ty máy tính lớn ở Hà Nội. Có vẻ chuyện máy tính thì chẳng liên qua gì đến vấn đề tình dục cả. Nhưng trong câu chuyện tôi sẽ kể cho các bạn nghe sau đây thì từ máy tính đến tình dục đó là một điều rất gần gũi.
Cái máy Alarm cà khổ nào đó của ai gắn 1 trong chiếc xe mắc dịch của căn nhà bên cạnh tự nhiên hú lên inh ỏi trong đêm lúc hai ba giờ sáng làm cho Tâm chông tỉnh thức. Nàng thuận tay kéo cái mép chăn lên che kín lấy hai cái bầu vú trắng hếu rất đầy đặn vẫn còn để trần từ lúc hai vợ chồng nàng nổi chứng dâm diễn lại những pha ân ái cụp lạc hết sức khốc liệt hồi đầu đêm, nàng nằm mở mắt thao láo nhìn lên trần nhà.
Sau khi lấy vợ thời gian, tôi phát hiện vợ tôi mang tính đồng tính, nên chúng tôi li dị. Nàng không thích đàn ông nhưng không ghét tôi, chúng tôi chia tay nhưng vẫn còn là bạn. Bề ngòai nàng không khác gì những người đàn bà khác, thân hình cân đối, tánh tình cởi mở vui vẻ, nhưng chỉ phải cái là nàng không hứng thú trong chuyện chăn gối với đàn ông, nên trên giường khô khan và lạnh lùng.
Bác sĩ Đoàn sửa soạn, mặc đồ xong, định xách cặp đi làm, thì ông bỗng cúi xuống hôn bà vợ trẻ một cái rất khẽ, kéo chăn đắp lên ngực bà, xong rón rén bước khỏi phòng, khép nhẹ cánh cửa.
Thắng uể oải ngẩng đầu lên nhìn qua cửa sổ ra khu vườn trống cằn cỗi đang nằm im lìm dưới cái nắng hè chói chang của miền bắc Texas. Một vài cuộn cỏ khô lăn nhẹ xào xạc càng tăng vẻ tỉnh lặng của một làng nhỏ. Quyển sách bệnh lý Harrison dầy cộm mở trước mặt. Anh thấy tất cả cái chán ngán phải quay trở lại với sách vở, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo!
Hắn không phải là công tử, nhưng mọi người đặt cho hắn như vậy mới diễn tả được những thói hư ăn chơi sa đoạ trong cái thời buổi khó khăn này. Hăn đã hại đời nhiều cô gái, nhưng không ai tố cáo hắn cả. hăn không có quyền lực trong tay, nhưng một khi bị hãm, thì không ai nỡ vạch mặt hắn. Vì một nguyên nhân hết sức đơn giản, hắn chơi quá đã !! ai mà vô phúc để hắn sờ đến lồn thì không rứt ra được. Mặc cho các bà, các cô đeo theo, nhưng hắn vẫn cứ dửng dưng. Hắn không thích chơi lần thứ hai. Cho rằng lần đâu mà gặp phải hạng có chồng hay con, thì hắn cũng thích. Hắn muốn một thận thể lạ, một kiểu chống đối lạ. Hắn thích hãm hiếp hơn là tự đem lại dưng cho hắn. Có một câu chuyện kể về hắn, nhưng không biết có đúng không. Một tờ mờ sáng nọ, hăn nứng cặt ngủ không được. Hắn ra chồi canh. Chòi nằm ngay đường ra chợ, giữa cánh đồng vắng. Hắn biết thế nào cũng có đàn bà con gái đi chợ ngang. Hắn đợi. Từ xa có một bóng người , tay nách một cái thúng. Khi đi ngang, bà ta không biết rằng có công tử bên trong. Bất thình lình có ai đó chặn ngang, lôi bà vào trong. Bà định la, nhưng bàn tay bịt kín :
Tôi khổ sở vô cùng mỗi lần được anh chị chủ nhà kêu ra ăn cơm. Tôi đã nói xin anh chị cứ dùng bữa trước, còn lúc nào đói tôi ăn cũng được, nhưng anh nhứt định không chịu. Có khi tôi đã cố trốn nằm trong buồng, anh ì xèo cũng lôi ra bằng được.
Từ hôm đi dự đám cưới đứa cháu ở Houston về đến nay, tôi cảm thấy khi thì khó chịu khi thì tiếc rẻ mỗi khi ngồi nghĩ lại cuối tuần đặc biệt đó. Gia đình từ xa đến dự khá đông nên phải chia ra ở nhiều nhà; vợ chồng tôi được vợ chồng đứa cháu anh cô dâu ra đón ở phi trường Bush đưa về nhà chúng, ở đó đã có một cặp anh chị phía Hoa, vợ cháu tôi. Với Hoa đây là lần đầu gặp vợ chồng tôi từ khi lấy Nam, lúc đám cưới tụi tôi bận không đi được. Từ khi gặp ở phi trường Hoa đã nhiều lần nhìn tôi như tò mò, tôi không để ý lắm nhưng sau tôi mới hiểu tại sao. Tôi là người thích hoạt động văn nghệ nên có tí tiếng tăm nhiều người biết, tôi có hai CD nhạc và những lần ra mắt đều được các báo tường thuật, nên cháu tôi dù ở xa vẫn biết … tiếng của tôi. Nam đã quảng cáo tôi khi gặp :
Phần 1
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa lao vào mà giã từ cuộc sống, Lợi lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Lợi có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Hương, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Lợi, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Hương, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Hương xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Phần 1
Ông ấy và ba tôi là chỗ thân thiết. Hai người cùng làm chung một chỗ, coi nhau như ruột thịt. Ông làm việc tai Saigon, nhưng gia đình thì để lại Nam Vang. Do đó, ba tôi thường đón mời ông về với gia đình tôi để giúp ông quên đi nỗi sầu xa vợ. Cuối tuần nào ba má tôi cũng làm món gì đó rồi kéo ông về vui chung, cho nên hai gia đình thương yêu nhau hết sức.
Lyly là một thiếu nữ trên trung bình về nhan sắc, cô còn có một thân hình nảy nở thật toàn vẹn. Từ độ tuổi 13, thân hình của Lyly đã có những dấu hiệu phát triển khá sớm sủa, so với những đứa con gái đồng tuổi với hai gò vú tròn vo nổi um lên trước ngực, hai vòng eo thon thon chạy dài xuống cặp mông nở nang đầy đặn và một cái lồn xinh xinh nho nhỏ, đang lún phún mọc nhanh nhiều sợi lông tơ mềm mại đen tuyền óng ánh và hơi quăn quăn, làm cho chính cô cũng tự cảm thấy hãnh diện và thích thú mỗi khi tự săm soi thân thể của mình trước tấm gương lớn gắn sẵn bên trong phòng tắm, hoặc mỗi khi Lyly mặc một chiếc áo thun lá mong manh ở nhà, thì tấm thân cao ráo với nước da trắng ngần của nàng đã khiến cho lũ trẻ ranh con trai cùng cư ngụ trong khu vực của mẹ con nàng cứ phải dán chặt những đôi mắt hau háu vào từng bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng của Lyly để mà tấm tắc khen thầm.
Tôi thực sự chán ngấy cái khoản đi nộp đơn xin việc. Vì đã hơn chục lần, tôi cố lần mò tìm đọc lời rao trên các báo và vội vàng chạy đến xin mẫu đơn điền nộp ngay tại chỗ với lòng khấp khởi mừng. Có nơi vui vẻ nhận đơn và hẹn tôi đợi phỏng vấn ngay, có nơi lại câu tôm bằng cách hẹn tôi về chờ sẽ được gọi sau.
Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Mặc dù nhà nghèo nhưng tôi rất siêng năng và thật thà, nên tôi được một ông giáo sư nhận tôi về để có chỗ ở khỏi phải tốn tiền thuê nhà trọ. Tiếng là ở nhà thầy, nhưng thật ra, tôi được thầy nhờ ở trong một chòi lá ngoài sau vườn, cạnh một chuồng heo và đám vịt xiêm. Tôi nhận lời vì không thể nào từ chối một tấm nhân tình của ông, và cũng không còn cách lựa chọn nào khác.