Đụ mợ Yến
Sau đám cưới chị Phượng ở Sài Gòn trở về nhà, bỗng dưng Lợi cảm thấy tâm trạng mình nhanh chóng thay đổi và bị sốc tột độ mà chẳng thể nào lý giải được lý do.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Sau đám cưới chị Phượng ở Sài Gòn trở về nhà, bỗng dưng Lợi cảm thấy tâm trạng mình nhanh chóng thay đổi và bị sốc tột độ mà chẳng thể nào lý giải được lý do.
Cầm cái thơ gửi gấm của ba, kèm mẩu giấy ghi địa chỉ, tôi ra đi lòng nhuốm nặng nề. Tâm ý tôi là không muốn xa nhà nên tìm cách này cách khác để ba thuận đề nghị của tôi, nhưng ba không nghe. Một hai ba nói:
Hắn vừa giơ những tấm phim âm bản lên ngắm nghía vừa huýt sáo, đã lâu lắm rồi hắn mới chụp những bức ảnh đẹp đến thế. Lâu nay chỉ toàn chụp hình mấy cô ả người mẫu diễn viên, đến giờ hắn mới cho mình được nghỉ ngơi mấy ngày ra Mũi Né chụp cảnh biển. Căn phòng tráng phim chỉ có ánh sáng hồng mờ mờ, hắn kẹp từng tấm ảnh vừa tráng lên dây. Hắn vuốt cằm ngắm một bức chụp cảnh biển lúc bình minh, mặt trời đang nhô lên trên biển xanh biếc, đỏ ối, sáng tinh khôi chớ không chói loá. Đây là bức hắn thấy tâm đắc nhất lần này, có lẽ đến cuối năm hắn sẽ vác đi triển lãm.
Tối chủ nhật, trời trong, trăng sáng, gió mát. Vừa tắm táp xong, Tuấn để nguyên thân thể trần truồng như thế bước vào phòng mình. Cậu đứng trước gương ngắm nghía, xuýt xoa. Quái! Tuấn lấy làm lạ tự hỏi tại sao mình lại có thân hình đẹp đến vậy. Làn da rám nắng, cơ tay, cơ chân, khuôn ngực nở ra đều đặng. Lại cộng thêm gương mặt baby điển trai, Tuấn thật sự là tay sát thủ của giới nữ sinh trong lớp.
Tôi là Tiến, một nam giới thực thụ tuy nhiên về khoản chăn gối thì không được như những người khác, tôi nghĩ mình không bị bệnh gì cả, chỉ mỗi tội khi làm chuyện đó thì chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền. Được mấy ông bạn mách đến một phòng khám khá tốt lên tôi đã đến phòng khám này, câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe sau đây chính là về cái phòng khám đó và có những người bác sĩ như vậy. Đó làm vào một buổi sáng đẹp trời, tôi đi đến phòng khám một mình, phòng khám thì trong một ngõ nhỏ ở nội thành Hà Nội. Tôi biết cái bệnh về sinh lý như thế này thì hiếm khi có trung tâm nào lại đặt ra ở chỗ đông người để mắt đến cả. Tôi khẽ gõ cửa thì thấy một cô gái trông hình thức cũng bình thường không lấy gì là đẹp. Thấy tôi đứng ở ngoài như vậy thì cô gái đó hỏi:
Chuyện bắt đầu từ lúc cô Nghiêm được đổi về làm cô chủ nhiệm của lớp tôi. Tôi, một nữ sinh chỉ giỏi về Toán, rất kém Văn, và cô dạy môn Văn nên tôi không bao giờ được lọt vào “mắt xanh” của cô suốt học kỳ I qua.
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh, trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình. Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy, nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình. Làm sao chúa lại tàn nhẫn cướp đi chồng nàng, những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Sau một trận cãi nhau tôi và Trân chia tay. Đối với bọn tôi duới 20 tuổi, tụi tôi cặp bồ giận hờn, chia tay là chuyện thường. Tôi con trai Trân con gái sống ở Mỹ nên tụi tôi không có những pha thù hận hay ganh ghét gì nhau, nếu thích, chơi tiếp, còn không thì bye. Tôi cũng cặp nhiều con nhỏ trước Trân, nhưng Trân là lâu nhất, bởi vì Trân rất khó. Hôn hít rờ mó thì được, nhưng tiến xa hơn là nàng cự tiệt ra mặt.
Chuyện sau đây có thật 100%, trừ tên tuổi và một vài tình tiết. Tôi muốn viết ra trên TruyenSex.Tv vì không thể nào giữ mãi trong lòng, và cũng muốn chia xẻ với bạn đọc bốn phương có những kinh nghiệm tương tự.
Từ bu-rô làm việc, ông Hoàng lẵng lặng nhìn con Sáu đang tưới mấy chậu kiễng ngoài sân mà trầm tư suy nghỉ. Từ mấy tháng nay, ông rất bận tâm về một vấn đề mà Hương, vợ ông cứ cằn nhằn liên tục. Hai vợ chồng đả lấy nhau gần 17 năm rồi, đứa con gái lớn của họ đả 15 tuổi và thằng con trai thứ nhì đả 13 tuổi. Nhưng ông Hoàng phãi công nhận là sự quan hệ giửa ông và Hương đả có « vấn đề ». Nói cho thật ra thì tình nghỉa giửa hai người vẩn còn tràn đầy nhưng tình nghỉa đó càng ngày càng mang tính cách trừu tượng nhiều hơn. Ông Hoàng thấy mình đả bớt đi nhiều ham muốn tình dục với vợ, mà vợ ông thì, với luống tuổi 36 vẩn còn tràn đầy sinh lực và đòi hỏi xác thịt. Oâng nhớ lại buổi tối nọ khi vợ ông sừng sộ :
Hôm qua tôi xuống khu Phuớc Lộc Thọ chơi, gặp một anh bạn thân, cùng ngồi uống cà phê bụi đời gần chỗ đường Moran, được anh bạn kể cho nghe một chuyện loạn luân có thực. “Tao mà kể láo với mày, dù chỉ sai một chi tiết thôi, tao sẽ hộc máu chết ngay. Tại sao tao phải kể láo. Kể láo mất sướng! Tại sao tao thích kể cho mày nghe. Có lẽ tao… có bệnh thích kể chuyện dâm” Anh bạn tôi đã nói vậy trước khi kể. Nhìn đôi mắt anh ta, tôi tin chắc chắc anh ta sẽ kể thật. Hôm nay về nhà, tôi không thể nhịn được, nhất là sau khi mở email ra, thấy có rất nhiều bạn, nhất là các bạn ở Việt Nam, hỏi tại sao tôi không viết truyện dâm nữa, nên tôi ngồi vào bàn đánh máy ngay. Lần này tôi không dài dòng và dùng những từ kín đáo như trước nữa, anh bạn nói sao thì tôi cứ y như thế mà kể.
Ngọc Quỳnh là một cô bé rất thông minh. Từ bé cô đã học rất giỏi nhiều môn, từ những môn yêu thích của những em nữ sinh như Tập đọc, Chính tả (ở cấp Tiểu học), Tập làm văn, Tiếng Việt, Nhạc, Họa (ở cấp Trung học cơ sở) cho đến Văn, Ngoại ngữ, Hóa học (ở cấp Phổ thông trung học), sau này môn nào cô cũng giỏi cả. Năm học lớp 9, Quỳnh được đi thi học sinh giỏi cấp thành phố môn tiếng Anh và giành được giải nhất với số điểm 9,5/10. Trường và lớp Quỳnh đang học đều rất tự hào về cô học trò nhỏ của mình. Bố mẹ cô bé cũng rất tự hào với hàng xóm khi có được cô con gái xinh xắn giỏi giang. Quỳnh xinh lắm, không như quy luật muôn thuở là con gái mà học giỏi thì xấu, Quỳnh vừa học giỏi vừa xinh xắn, đáng yêu. Vì quá tự hào về con gái mình mà bố mẹ cô bé không hay kèm cặp cô như nhiều bạn bè cùng lứa tuổi, hai ông bà cho rằng với một cô con gái ngoan ngoãn, có suy nghĩ như Quỳnh thì không cần phải rèn dũa nhiều như những đứa trẻ ngỗ nghịch cùng độ tuổi. Hai người yên tâm với công việc kiếm tiền.
Không biết dòng sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn. Vài cánh én chao qua liệng lại trên không, tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương liễu bên đường dường như làm cho buổi chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Thường người ta chấp nhận ân ái, làm tình với nhau hay không đó là do họ có tình cảm hiện diện trong trái tim của nhau hay nói cách khác, họ có yêu nhau hay không? Đối với Lợi, trong cuộc tình thứ mười này lại là một nghịch cảnh mâu thuẫn éo le dở khóc dở cười vì người tình thứ mười của nó không ai trồng khoai đất này cả mà chính là một trong những học sinh – đối thủ đáng gờm nhất lớp 9P2, dĩ nhiên đã là đối thủ thì làm gì mà có chuyện cảm tình với nhau chứ đừng nói chi đến trường đoạn yêu nhau!
– Dậy ! dậy ! Xasa dậy mau!
Phần 1
Phải công nhận từ ngày hai gia đình làm suôi gia thì họ thân nhau như đôi bạn thân quen biết nhau từ thuở nào. Anh chị suôi trai cũng đâu có lớn tuổi gì nhiều, ông Phương chưa được 50, trông còn tráng kiện nhờ năng hoạt động và vui vẽ với moị người, còn bà suôi Trai thì nhỏ hơn chồng năm tuổi, đúng là cặp vợ chồng xứng đôi vừa lứa ; thỉnh thỏang bên suôi Gái thường gọi Nga bằng bà suôi, chị suôi vì quen mệng và lịch sự chứ Nga trông còn rất trẻ, trẻ hơn tuổi đời rất nhiều.
Phần 1
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh,trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xãy ra với mình.Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy,nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xãy ra với mình.Làm sao chúa lại tàn nhẩn cướp đi chồng nàng,những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Hôm nay cũng như thường lệ, con Lệ tranh thủ thật sớm, vừa bán hết thúng đậu phộng thì ttrời cũng ngã về chiều. Con Lệ cầm xấp tiền bán được trong tay hí hửng về nhà trong nỗi niềm hân hoan, vừa đi vừa hát về đến nhà con Lệ nó cũng không hay.
Tôi luôn bực tức, cáu kỉnh và phát mệt vì chị chủ nhà tôi ở thuê. Đành rằng tôi là người ở trọ, nhưng má tôi đều trả tiền nhà cho chị đúng hạn hẳn hoi, nào có phải ăn nhờ ở đậu miễn phí đâu mà chị xài tôi như cái giẻ rách, có nơi có lúc ví như tôi là người ở đợ nhà chị không bằng.
Phần 1
Phần 1
Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, khá dẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.
Phần 1