Cuồng Vọng
– Lan ơí ! Tối nay dắt thằng Hòa đi coi xi nê nhe con.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
– Lan ơí ! Tối nay dắt thằng Hòa đi coi xi nê nhe con.
Bố của Lợi có một người anh ruột tên là Dương vào năm 1954, tập kết ra Bắc và cưới vợ ở Hà Nội.
Phong ném mẩu tàn thuốc, quyết định mạnh mẽ, dứt khoát phải rồi không còn cách nào hết, chỉ còn đường binh này mà thôi, biết chắc rằng mình sẽ cô đơn và khó khăn, suy xét tận cùng, chỉ còn con đường này là sẽ tránh được những phiền toái, sợ hãi, tù tội, nếu bỏ ra đi là chàng chấp nhận mất tất, không còn cơ hội nào để gầy dựng trở lại cơ nghiệp mà chàng đã gầy dựng mấy năm qua, nhưng không thể nào nhìn tất cả trôi tuột khỏi tầm tay mình mà bất lực, trước sức ép khủng hoảng và ghê sợ của mấy con nợ, bọn chúng xiết sạch xe cộ, đồ đạc vật dụng trong nhà, xưởng may thì bị nhà nước niêm phong, cửa hàng thì bị bọn chủ nợ vét sạch, công an – biên bản – chửi mắng – khóc la – hăm dọa.
Đang thiu thiu ngủ ở cái võng mắc đầu hè thì tôi nghe tiếng thằng Tiến gọi:
Phải chăng đó là định mệnh ? Năm nào Phương cũng đến với bãi biển ấy – Bãi biển đời con gái của Phương đã để lại, bãi biển đã cho Phương hiểu thế nào là hạnh phúc và đau khổ; Đau khổ đến tột cùng …
Duyên là một con bé lúc nào cũng lạnh lùng và ít nói, không chỉ với ba mẹ mà cả với mấy đứa trong lớp, thầy cô nó đều ít nói giao tiếp. Hình như nó không tự tin về cái bề ngoài, theo nó nghĩ là xấu xí lắm! : “Cái mặt lúc nào cũng đeo cái mắt kính dày cộm, cái mụt tàn nhang khá lớn ở bên mặt, lại thêm cái tướng nhỏ bé và mi nhon lắm! “. Nhưng mà không hiểu sao mỗi khi nó cười là tụi con trai đều bị mất hồn hết ráo!
– Cường ơi, giúp chị với.
Tôi có 3 anh em, anh Hai, anh Ba và tôi, về tuổi tác thì quá chênh lệch, cánh nhau 15 và 17 tuổi, vì tôi là con người chồng sau. Tôi sống chung với ba má nhiều hơn là với mấy anh, người nào củng có gia đình. Anh Hai tôi thì có số đào hoa nên dù có vợ con nhưng vẫn có bồ bịch lung tung, con rơi con rớt, còn anh Ba thì lận đận nên gia đình gảy đổ.
Những ngày tháng còn trong quân ngũ, tôi thường hay rủ vài người bạn cố vấn làm việc chung đơn vị, về nhà chơi với vợ chồng tôi. Trong số đó có Ryan rất vui vẻ cởi mở, hắn còn trẻ và đẹp trai nhất, nên được vợ chồng quý mến, và thường mời hắn ở lại ngủ qua đêm tại nhà chúng tôi. Mỗi lần đến chơi, hắn đều luôn luôn có quà này quà nọ tặng vợ tôi, có lẽ hắn muốn trả công cho vợ tôi đã thường xuyên làm những món ăn Việt Nam đãi hắn, và hắn ưa thích nhất là món chả giò do vợ tôi làm.
Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lương,xóm tôi và xóm Đạo cách nhau bởi Vườn đào ma.
Phần 1
Các bạn thân mến! Vì quá đau buồn trước cái chết quá đỗi bất ngờ của chị Kim Anh – người chị cùng cha khác mẹ, Lợi xin phép bố mẹ cho nó đi đâu đó khoảng nữa tháng hoặc ba tuần sẽ trở về đặng mà khuây khỏa vơi đi được phần nào nỗi buồn cố hữu, lần này nó ra đi trên chiếc xe Dream 100 (do chiếc xe Cub Cánh én 70 đã quá xuống cấp cho nên nó đã đổi xe cách đây nữa năm) mà chẳng biết là sẽ đi về đâu đến đâu.
Tôi trốn vào một góc khuất nhỏ chỗ bãi đậu xe hơi và run run rút cái phong bì dày cộp từ trong cặp ra. Đây là tháng lương đầu tiên của tôi kể từ lúc tôi ra trường. Tháng lương đầu tiên nên tôi được nhận tiền mặt còn những tháng lương sau tôi sẽ được chuyển khoản vào thẳng ngân hàng.
Ly vốn làm ở một công ty khác công ty của chồng là Tuấn.Ly năm nay mới hai năm tuổi,Ly và Tuấn lấy nhau đã gần hai năm,nhưng chưa có con mặc dù cả hai đi khám bác sĩ , họ đều bảo là không có bệnh gì ở hai người có thể gây lên vô sinh cả.
Trời đã bắt vào xuân ở Orange County. Cuối tuần rồi tôi dã thấy ngưi ta chưng những cành đào trước cửa những tiệm bán hàng tạp hóa trên đưng phố Bolsa. Không biết đây là mùa xuân thứ mấy xa quê hương. Không biết quê nhà Bạc Liêu của tôi giờ ra sao. Trong phòng làm việc một mình, buồn buồn tôi gọi phone cho Vân.
Hoa, năm nay 22 tuổi, cô là giáo viên mới tốt nghiệp ĐHSP và tìm được việc làm là giảng dạy môn Anh Văn tại trường PTTH cấp 2, 3 XYZ nằm tọa lạc ngay trung tâm thành phố. Là một trường danh tiếng được nhiều người biết đến, vì thế, được giảng dạy ở đây là điều Hoa luôn mơ ước, nay ước mơ ấy đã trở thành sự thật, cô hãnh diện và vui sướng đón nhận công việc mới với niềm hạnh phúc hân hoan, cô đâu biết rồi đây cuộc đời mình sắp chuyển sang một bước ngoặt khác thường tại chính ngôi trường này. Ngoài việc giảng dạy tiếng Anh các khối lớp, cô còn kiêm làm việc ở phòng Tài Vụ vì trường thiếu người và cô xung phong làm thêm với mong muốn cải thiện chút thu nhập vốn ít ỏi của nghề giáo viên.
Ba đứa Hồng, Thu và Loan ngồi gần lại với nhau, im lặng đắ? đuối nhìn chăm chăm con Phương. Lúc đó là 8 giờ đêm rồi, mà con Phương cứ thao thao kể chuyện ma. Con Phương kể hay qúa, chúng nó cứ ngồi nghe mà quên rằng trời đã tối. Bốn đứa đi mót lúa hồi chiều, ghé qua nhà con Phương, rồi ở lại đó ăn cơm và trò chuyện. Con Loan sợ ma, lại thích nghe chuyện ma. Bây giờ thì con Loan không dám đi về nữa, nó nhờ con Hồng và con Thu đi về ghé qua nhà, nhắn mẹ nó là nó ngủ lại nhà con Phương.
“Xin lỗi bà. Ông chủ đang bận tiếp khách hàng, tôi không dám làm phiền ông. Tôi sẽ trình ông chủ để gọi lại bà sau khi ông hết bận. Kính chào bà” Trả lời bà chủ xong, Mạnh mỉm cười gác điện thoại. Khách của ông chủ không phải là khách hàng mà là cô nhân tình của ông.
Với bộ mặt cáu bẳn, Dũng hậm hực đi. Bà giáo dạy Địa đáng ghét của nó rõ ràng không ưa nó chút nào, cùng với kết quả đó, thằng Hùng được tận 9 điểm trong khi nó chỉ được 5. Phải chờ đợi 3 tiết toán cuối của ngày với tâm trạng này là một cực hình đối với một thằng dốt đặc môn học với toàn số là số như nó. Bùng thôi. Hùng nghĩ, miệng nói là chân hành động, chỉ 5 phút sau nó đã một mình lang thang ngoài phố. Nhưng làm gì ở cái giờ mà cả lũ bạn điên khùng của nó đang ngồi cắn răng chịu đựng trong bức tường kia, chỉ mình nó lang thàng ngoài này. Lững thững qua mấy dãy phố, từ sáng đến giờ chỉ có cái bánh mì không, nó không ăn bánh mỳ kẹp thịt vì toàn dành tiền đi chơi games, bụng đói, bước chân nó lần lần hướng về nhà. Một lý do để về nhà sớm là hơi khó với nó vì mẹ nó cũng dạy ở trường nó và thực tế là còn dạy Sinh vật ở lớp nó nữa. Nhưng đối với nó, không bao giờ khó khăn khi bịa ra một câu truyện cảm động nào đó, để rồi mọi người lại cuống cuồng lo sốt vó vì nó. Bây giờ, nó về nhà vào giữa buổi học với khuôn mặt nhăn nhó của một học trò quá lao lực vào việc học hành.
Nguyệt Hằng có vẻ hơi ngạc nhiên khi gặp ông Khách đã hẹn nàng hôm nay. Làm việc trong công ty địa ốc Hải Lâm này đã hơn hai năm rồi, ít khi nào Nguyệt Hằng thấy loại khách trẻ như chàng trai đang đứng trước mặt nàng.
Thế là Lệ Hà đã là học sinh cấp III, cấp học cuối cùng trong đời học sinh, sau 3 năm học tại trường Phổ thông trung học sẽ là giảng đường Đại học chờ đợi trước mắt. Lệ Hà tự dưng thấy băn khoăn khi nghĩ đến lời mấy cô bạn gái “hiện đại” cùng lớp: “Học đến cấp III rồi mà chưa có người yêu là kém lắm, phải kiếm sẵn một chàng đi, sau này lên Đại học toàn bọn nhà quê không ra gì đâu”. Chẳng lẽ con gái bây giờ lại cứ phải … yêu sớm như thế ? Lệ Hà tự hỏi như vậy. Mẹ cô là một người rất nghiêm khắc, luôn luôn nhắc nhở Hà rằng “con gái phải biết giữ mình” từ khi cô bắt đầu dậy thì, trở thành một thiếu nữ phổng phao, xinh đẹp. Mẹ Hà nghiêm khắc lắm, hơi một tí là nhắc cô con gái cưng chuyện này chuyện nọ. Hồi trước, khi mấy cô bạn gái “hiện đại” rủ Lệ Hà đi mua mấy bộ đồ “mới” về mặc, mẹ Hà đã kiên quyết bắt cô vứt ngay mấy bộ quần áo hở hang đó đi, không cho mặc. Rồi sau khi tận mắt nhìn thấy những người bạn gái của Lệ Hà, bà mẹ đã lập tức cho cô con gái chuyển trường ngay vì “học với những con bé như thế thì làm sao mẹ yên tâm được”. Không dám trái lời mẹ, Lệ Hà đành chấp nhận rời ngôi trường ở trung tâm thành phố của mình, đến học ở một trường xoàng xoàng ở sát ngoại thành.
Đã hai năm qua kể từ khi ba Dũng mất trong một tai nạn. Dũng chỉ mới 16 khi biến cố đó xảy ra. Cả hai mẹ con Dũng đều nhớ ba nó rất nhiều.Cuôc sống của gia đình rất đầy đủ và đầm ấm trước khi bi kịch đến với họ.
Tôi là một kỹ sư, hiện đang cư ngụ ở quận 2, Thành phố Hồ Chí Minh. Cách nay gần 1 năm, tôi quen và yêu một cô giáo tên là Nguyễn Thị Phương Ngọc, hiện đang dạy một trường tiểu học ở An Lạc và sống trong một nhà trọ trên đường 2A thuộc khu dân cư Hùng Vương, quận Bình Tân.
Lyly là một thiếu nữ trên trung bình về nhan sắc, cô còn có một thân hình nảy nở thật toàn vẹn. Từ độ tuổi 13, thân hình của Lyly đã có những dấu hiệu phát triển khá sớm sủa, so với những đứa con gái đồng tuổi với hai gò vú tròn vo nổi um lên trước ngực, hai vòng eo thon thon chạy dài xuống cặp mông nở nang đầy đặn và một cái lồn xinh xinh nho nhỏ, đang lún phún mọc nhanh nhiều sợi lông tơ mềm mại đen tuyền óng ánh và hơi quăn quăn, làm cho chính cô cũng tự cảm thấy hãnh diện và thích thú mỗi khi tự săm soi thân thể của mình trước tấm gương lớn gắn sẵn bên trong phòng tắm, hoặc mỗi khi Lyly mặc một chiếc áo thun lá mong manh ở nhà, thì tấm thân cao ráo với nước da trắng ngần của nàng đã khiến cho lũ trẻ ranh con trai cùng cư ngụ trong khu vực của mẹ con nàng cứ phải dán chặt những đôi mắt hau háu vào từng bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng của Lyly để mà tấm tắc khen thầm.
Hiện nay tôi đang công tác tại một phòng bảo hành của một công ty máy tính lớn ở Hà Nội. Có vẻ chuyện máy tính thì chẳng liên qua gì đến vấn đề tình dục cả. Nhưng trong câu chuyện tôi sẽ kể cho các bạn nghe sau đây thì từ máy tính đến tình dục đó là một điều rất gần gũi.