Hối hận muộn màng
Phần 1
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Phần 1
Những cặp tình nhân ngày nay dường như rất quan trọng trong các tư thế làm tình. Điều này cũng đáng nêu ra cho mọi người chúng ta học hỏi và trau dồi .
Con cu giả tuy củ mèm nhưng còn tốt lắm. Con cu màu đen to như trái dưa leo và dài. Nó vừa run rần rần vừa xoáy quặn quẹo. Con Mén cứ muốn giữ làm của riêng, nhưng tôi không cho (truyện Cháu Tôi của Anh Khoa).
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Phần 1: Hiếp dâm rồi Chụp Ảnh
Phần 1
Chiếc xe đò Sài Gòn Mỹ Tho từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Hùng vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch máng hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Hùng thuộc vào loại khá giã ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhình vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểmm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy.
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
Ngồi thư giãn trên ghế sa lông, hắn vừa xem phim vừa uống bia. Lúc đó vào khoảng 4: 30 chiều thứ năm. Bộ phim hắn đang xem là một bộ phim cấp III.
Phần 1
Phần 1
Nguyễn Sinh quê ở Ô Môn, Phong Dinh, đậu tú tài xong xin mẹ cho lên Sài Gòn tìm kế mưu sinh, vừa tiếp tục ăn học vừa có tiền phụng dưỡng mẫu thân.
Sau lần vượt biển không thành, sản nghiệp của gia đình tôi chỉ còn vỏn vẹn hai cây vàng. Cuộc sống lúc bấy giờ thật khó khăn. Chúng tôi chốn chui chốn nhủi vào tận một làng nhỏ ở tận miền Trung. Làng đó có tên là Lương Sơn. Lương Sơn là một làng nhỏ nằm ven biển cách Nha Trang khoảng 40 km về phía Bắc.
Ba tôi làm lớn nên bạn bè, người chịu ơn ông cũng nhiều và tôi vì là con trai một nên được họ cho quà và chiều chuộng hết mình. Trên sân thượng nhà tôi có hàng chục lồng chim mà trong phòng ngũ tôi đồ chơi chất thành núi. Năm tôi được 15 tuổi thì tôi được một bà gọi là bà cô nhưng thực ra là vợ của đàn em ba tôi. Gần Tết năm đó, chồng bà bị tù vì bị nghi hối lộ, bà cô đến nhà tôi luôn cốt gặp ba tôi năn nỉ giúp và một lần đó bà cô nhờ tôi chở bà về nhà.
Người điên là người mất hẳn đi trạng thái cân bằng tâm lý, luôn sống trong hoang tưởng ngờ nghệch, cái gì cũng đều cảm thấy sợ hãi dù chỉ là một con kiến, một con ve. Tất cả thế giới quan của người điên nào cũng đều giống nhau : nói cười lảm nhảm một mình, thích hát lúc nào thì hát lúc đó, ăn ngủ vạ vật, quần áo dơ dáy… Họ hoàn toàn không hề nhớ được điều gì cả, gia đình, người thân, bạn bè, vợ chồng, con cái… thậm chí cả bản thân họ, họ còn không nhớ nữa là. Trong con mắt người điên, có thể nói ai ai cũng đều là kẻ thù và cũng đều là người yêu, tùy theo cơn thịnh nộ của họ nặng hay nhẹ. Có người lên cơn liên tục, có người lên cơn theo chu kỳ và cũng có người lúc tỉnh lúc điên vô chừng, không theo một quy luật nào cả. Dĩ nhiên, nếu ai đã là người tỉnh thì không ai nghĩ ngợi chi đến chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, vệ sinh cá nhân… thậm chí cả việc yêu đương của người điên để làm gì cả.
Phương một tay vén áo lên, một tay tuột quần xuống trước cặp mắt hau háu của một vị khách. Bên ngoài om sòm tiếng của dân nhậu tâng bốc nhau. Quán này do bốn chị em Phương dựng lên, lấy cái tên nghe ngọt ngào đượm tình quê mà đập vào thị hiếu của khách làng chơi. Quán “4 chị em” được dựng lên tại Đồi Vải, thuộc thôn Kim Tỉnh, xã Trung Thành (huyện Phổ Yên, Thái Nguyên).
Chào tất cả những ai đang theo dõi truyện của tôi. Hôm nay tôi sẽ đưa các bạn đến một câu chuyện khá hấp dẫn. Nói về cuộc phiêu lưu tình ái với các bạn học của mình. Các bạn chắc thắc mắc nhân vật chính là ai. Xin thưa đó không phải một người xa lạ cho lắm. Đấy là Hưng. Nếu bất kỳ ai theo dõi sẽ nhận biết đó là nhân vật chính của khá nhiều câu chuyện của tôi rồi.
Phần 1
Con Lan là em bà con của chị Sáu, chị quản gia của nhà ông Tư. Con Lan được chị Sáu giới thiệu vào làm công việc cũa đứa giử em trong gia đình, nó có nhiệm vụ lo cho thằng Tý, vừa mới được 2 tuổi. Con Lan cũng dể nhìn, nó 15 tuổi nhưng cũng như bao đứa con gái miền quê mới lên Sài gòn, nó còn vô tư và vụng về. Ông Tư đả có 2 người con trai với người vợ trước, thằng Tâm 17 tuổi và thằng Trí 14 tuổi, nhưng ông lại có thêm hai người con nửa con Trang và thằng Tý với người vợ sau, cô Hương. Hai anh em thằng Tâm rất khác tính tình, thằng Tâm thì năng động hơn nhiều, nó cũng hơi “du côn” giống như một số đông bạn bè cùng lứa tuổi. Thằng Trí thì ngược lại, nhút nhát và mơ mộng hơn, nó thích gảy đàn ghi-ta hát nghêu ngao hơn là xách xe máy chạy lông nghông như anh của nó.
Công lái xe về đến nhà đã thấy xe của con trai ông đậu trước cửa. Công để xe cạnh xe của con, đi vòng ra cổng sau vào nhà. Vào những ngày nóng bức con trai và con dâu của ông thường đến bơi lội trong hồ sau nhà ông. Hôm nay Công ngạc nhiên không thấy con trai mà chỉ có một mình con dâu tên Huệ đang đứng ở bờ hồ.
Tối nay ăn cơm xong, Bình tranh thủ vào trường mượn mấy quyển giáo trình của mấy thằng trong nội trú. Mải ngồi nói chuyện với tụi nó, đến hơn 9h tối cậu mới giật mình là quên mất chưa sang nhà chú Long để trả mấy quyển báo tiếng Anh mà cậu mượn để tập dịch, chú ấy đã bảo phải trả chú trong ngày hôm nay để mai chú còn mang đến cơ quan cho người khác đọc.
Tiếng thở hổn hển trong phòng của Đặng làm chị Yến tò mò đứng lại,ghe mắt nhìn qua cánh cửa khép hờ ,cảnh tượng đang xảy ra trước mắt làm cho Yến xuýt chút đánh rơi cái giỏ đồ đang cầm trên tay, thằng Đặng trần truồng không 1 mảnh vải trên người đang đụ ai đó mà chị chưa nhìn thấy mặt,đang đứng xoay lưng về phía cửa nó cong người thúc cái nào cái nấy như búa tạ bịch,bịch ,đứa con gái đang nằm dang chân rộng đón nhận từng cái thúc 2chân dơ cao lên trời,miệng thì không ngớt rên rỉ ,cái mông to đùng của Đặng đang cong ra cong vào theo từng nhịp đụ,Yến cảm thấy cổ họng khô nuốt nước bọt hơi khó ,cùng với lúc âm hộ nàng ươn ướt ,trong phòng cả hai đang mê mải với thú vui nhục dục nên không biết những gì đang xảy ra chung quanh mình ,tiếng rên rỉ u a cộng với cái kót két của thành giường làm cho Yến say mê nhìn không chớp mắt ,Đăng lúc này đả nhảy lên giường ,chân đưá con gái gác lên vai nó đang đụ kiểu vác cày qua núi ,con cặc bóng nhẩy nước dâm thụt ra thụt vào cái lồn ướt nhẹp ,1chút nước đùng đục trắng nhớt đang chảy ra bám vào mép lồn từ sau Yến trông thấy rỏ như đang xem tv thân thể nàng như nóng dần theo từng cái thúc nhấp của Đặng cái mông trắng của đứa con gái cong vòng ,miệng lồn đỏ hỏn mở to không khép kín kịp khi thằng Đặng rút cu nó ra đút cu nó vào tiếng rên ầm ừ uất nghẹn của cô gái tiếng thở hổn hển của Đặng làm Yến tai như ù đi mắt mở to ráng thu nhận cảnh cụp lạc đang xảy ra ,rồi Yến bừng tỉnh khi nghe tiếng la quen thuộc của đưa con gái
Chị Thục nghe tiếng xe biết thằng Tú tới. Chiếc xe trời đất của chị hư bất tử nên không biết nhờ ai rước ông Nhân, chồng chị, từ phi trường về. Chị gọi ba thằng Tú là người bạn thân ở gần đây, thì ổng cũng bận nên sai thằng Tú, nhưng ổng còn nói thêm một điều là coi chừng thằng nhỏ vì hắn mới có bằng lái xe. Chị hơi ớn, nhưng phải nhận vì nước đã tới trôn. Vừa ra tới cửa thì chị thấy xe thằng Tú đậu sát lề đường, hắn thò đầu ra nhìn chị cười nói:
Chẳng bao lâu, chỉ còn vỏn vẹn hai tuần nữa là bước vào năm học mới, Lợi lại phải lao vào chuyện chuẩn bị quần áo, sách vở ; do vậy nó tạm quên đi được hai mối tình loạn luân tội lỗi cùng hai người chị ruột của nó, đó là chị Sáu Minh nhu mì đang ở bên Đài Loan và chị Ba Hường xinh đẹp thì ở khu rẫy của gia đình tại Núi Nhọn, Láng Dài, Đất Đỏ. Tinh thần và tâm trạng Lợi vừa hoàn toàn được ổn định thì một biến cố rất quan trọng lại tiếp tục xảy ra với nó, khiến nó dù muốn dù không vẫn không thể nào né tránh được. Số là thành viên trong gia đình nó có sự thay đổi. Chị Hai Hảo của nó, con đầu trong gia đình, từ trước đến giờ, chị sống ở Vũng Tàu cùng với chồng và đứa con gái 3 tuổi ; nay vì xảy ra sự việc chị cùng chị Ba Hường mở đầu hụi, vỡ nợ khiến bố mẹ phải đành gả bán chị Sáu Minh qua Đài Loan để cứu vớt hai bà chị ngang tàng, hơn nữa do chồng chị bán nhà bỏ chị ra đi không nói lời từ biệt nên chị cùng bé Hiếu – con chị đành phải quay về nương tựa bố mẹ cùng các em mà thôi. Vì bé Hiếu, một bé gái dễ thương lanh lợi nên dù rất giận chị Hảo, bố mẹ Lợi cũng đành phải chấp nhận cưu mang mẹ con chị.
Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Mặc dù nhà nghèo nhưng tôi rất siêng năng và thật thà, nên tôi được một ông giáo sư nhận tôi về để có chỗ ở khỏi phải tốn tiền thuê nhà trọ. Tiếng là ở nhà thầy, nhưng thật ra, tôi được thầy nhờ ở trong một chòi lá ngoài sau vườn, cạnh một chuồng heo và đám vịt xiêm. Tôi nhận lời vì không thể nào từ chối một tấm nhân tình của ông, và cũng không còn cách lựa chọn nào khác.