Người qua đời tôi
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
Truyện sex người lớn, truyện sex cõi thiên thai dâm dục
Truyện sex người lớn, với đủ các thể loại: truyện sex loạn luân, phá trinh, hiếp dâm, ngoại tình, đụ tập thể, truyện les, bạo dâm…
Tôi không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào, tôi muốn kể về những cuộc tình của tôi.
– Ê! Thằng kia đọc truyện gì mà say sưa dữ vậy mày? Tôi hỏi thằng Luân, thằng lớp phó học tập ngồi cùng bàn với tôi.
Sau một trận cãi nhau tôi và Trân chia tay. Đối với bọn tôi duới 20 tuổi, tụi tôi cặp bồ giận hờn, chia tay là chuyện thường. Tôi con trai Trân con gái sống ở Mỹ nên tụi tôi không có những pha thù hận hay ganh ghét gì nhau, nếu thích, chơi tiếp, còn không thì bye. Tôi cũng cặp nhiều con nhỏ trước Trân, nhưng Trân là lâu nhất, bởi vì Trân rất khó. Hôn hít rờ mó thì được, nhưng tiến xa hơn là nàng cự tiệt ra mặt.
Cô Thuận khoảng trên 30. Tóc dài mắt to mủi thanh môi đỏ, người nẫy nỡ da trắng, nhưng ăn mặc lúc nào rất kín đáo nên khó nhận. Cô dạy trung học Việt Nam nhưng theo chồng qua Mỹ chỉ làm phụ giáo. Cái nghiệp lúc nào bắt cô cũng phải nghiêm trang. Cô trang điểm vừa phải nhã nhặn. Đi ra đường ngoài giờ dạy lúc nào cũng có chồng cô bên cạnh, ông cũng từng làm làm giảng sư đại học, nhưng vì không hợp với đường lối chánh phủ nên ông tìm cách qua Mỹ theo diện đoàn tụ gia đình anh em. Tên ông là Tính, người ta thường gọi ông giáo Tính. Nhưng qua Mỹ thời gian ông bị đứt gân máu nên một bên hoàn toàn bại xụi phải ngồi xe lăn, từ đó không thấy ông xuất hiện nữa. Cô Thuận càng ngày càng ít tiếp xúc mọi người ngoài giờ đi dạy phụ giáo.
Phải chăng đó là định mệnh ? Năm nào Phương cũng đến với bãi biển ấy – Bãi biển đời con gái của Phương đã để lại, bãi biển đã cho Phương hiểu thế nào là hạnh phúc và đau khổ; Đau khổ đến tột cùng …
Lyly là một thiếu nữ trên trung bình về nhan sắc, cô còn có một thân hình nảy nở thật toàn vẹn. Từ độ tuổi 13, thân hình của Lyly đã có những dấu hiệu phát triển khá sớm sủa, so với những đứa con gái đồng tuổi với hai gò vú tròn vo nổi um lên trước ngực, hai vòng eo thon thon chạy dài xuống cặp mông nở nang đầy đặn và một cái lồn xinh xinh nho nhỏ, đang lún phún mọc nhanh nhiều sợi lông tơ mềm mại đen tuyền óng ánh và hơi quăn quăn, làm cho chính cô cũng tự cảm thấy hãnh diện và thích thú mỗi khi tự săm soi thân thể của mình trước tấm gương lớn gắn sẵn bên trong phòng tắm, hoặc mỗi khi Lyly mặc một chiếc áo thun lá mong manh ở nhà, thì tấm thân cao ráo với nước da trắng ngần của nàng đã khiến cho lũ trẻ ranh con trai cùng cư ngụ trong khu vực của mẹ con nàng cứ phải dán chặt những đôi mắt hau háu vào từng bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng của Lyly để mà tấm tắc khen thầm.
Thu Hương vốn là dân Hà nội chính gốc. Cô có vóc dáng cao và nước da trắng mịn của con gái Hà Nội. Cô không đẹp một cách sắc sảo mà có vẻ đẹp mượt mà đằm thắm đầy nữ tính. Với mái tóc dài mượt ngang lưng, khuôn mặt trắng trẻo thông minh sáng sủa và trong những bộ quần áo lịch lãm, có lẽ không ai nghĩ cô đã gần 30 và có một con trai lên 5 tuổi. Chồng cô là Trung, mối tình đầu đắm say thời sinh viên. Hiện Thu Hương đang làm kỹ sư điện dân dụng ở một công ty nhà nước. Mặc dù tốt nghiệp đại học Kinh tế vào loại ưu, nhưng sau khi chật vật làm thử hàng loạt các công việc tạm thời, Thu Hương mới tìm được một việc làm cố định ưng ý hợp với chuyên môn của cô ở một công ty kinh doanh thiết bị văn phòng. Hồi mới đầu, cô làm ở cửa hàng giao dịch của công ty, nhưng mới gần đây cô được chuyển về văn phòng hành chính của công ty. Thu Hương mừng lắm vì công việc hay hơn, thu nhập cao hơn lại đỡ phải đi lại vất vả làm ngoài giờ hành chính như ở chỗ cửa hàng.
Một cuộc tình gắn liền với cái chết được báo trước mang theo xuống cửu tuyền biết bao nhiêu nỗi niềm bâng khuâng, xót xa vì nhung nhớ lẫn lộn nuối tiếc khôn nguôi khiến cho trái tim nhanh chóng rạn nứt, nát tan, đấy chính là cuộc tình nồng nàn, thắm thiết mà Lợi – nhân vật chính của chúng ta – trao cho chị Kim Anh, người chị ruột cùng cha khác mẹ với nó.
Ba đứa Hồng, Thu và Loan ngồi gần lại với nhau, im lặng đắ? đuối nhìn chăm chăm con Phương. Lúc đó là 8 giờ đêm rồi, mà con Phương cứ thao thao kể chuyện ma. Con Phương kể hay qúa, chúng nó cứ ngồi nghe mà quên rằng trời đã tối. Bốn đứa đi mót lúa hồi chiều, ghé qua nhà con Phương, rồi ở lại đó ăn cơm và trò chuyện. Con Loan sợ ma, lại thích nghe chuyện ma. Bây giờ thì con Loan không dám đi về nữa, nó nhờ con Hồng và con Thu đi về ghé qua nhà, nhắn mẹ nó là nó ngủ lại nhà con Phương.
Mẫu tử ân ái vân vũ hội
– Dậy ! dậy ! Xasa dậy mau!
Nữa khuya đang ngủ ngon giấc,Thu Hạnh giật mình,vì có bàn tay nào sờ vào chân mình.Cảm giác kinh hải len nhanh vào trong trí óc,mơ hồ,khuấy động.Bàn tay xoa xoa nhè nhẹ trên bắp đùi nàng,từ từ lên tới đôi mông,vì nàng nằm nghiêng,quây về phía bên trong.Nhà chẳng có ai!?.Những đứa con nàng đang nằm ngủ trong phòng chúng nó.Chồng nàng đi công tác cho hãng ngày mai mới về. Ai!?..Nhưng trong một thoáng giây nàng đã nghĩ ra: A! đúng rồi…!Chỉ còn có thằng nhỏ hàng xóm tên Lộc mười bảy tuổi, con ông bà Châu ở xa vài lốc nhà của nàng.Bố mẹ nó đi vacation tuần tới mới về.Chỗ đồng hương ở xứ Mỹ với nhau nên thân nhau là chuyện thường.Ơ quận hạt fairfield nầy đâu có bao nhiêu nhà Việt Nam tị nạn.Ngày hôm nay trước khi chồng nàng đi công tác cho hãng,đã gọi nó sang nhờ sửa lại cái hàng rào.Sau đó hai đứa con của nàng bé Ti năm tuổi và bé Tuân mười tuổi,cứ đòi anh Lộc ngủ lại nhà,vì bố mẹ Lộc đã đi chơi xa.Thu Hạnh năm nầy ba mươi tuổi,còn chồng nàng gần năm mươi,nên đối với Lộc hắn gọi vợ chồng nàng là cô chú.
« Vì anh chưa đến, ở đây mình em… »
Thằng Sơn bổ nhào từ chiếc xe Bus xuống thật nhanh , sáng nay Cô giáo bị ốm nên nó được nghỉ 2 giờ cuối và về nhà sớm hơn mọi ngày .
Cô giáo dạy Văn cũng là cô chủ nhiệm lớp 10P3 của Lợi tên là Trần Nguyễn Vân Hải, người Sài Gòn, năm nay cô 33 tuổi nghĩa là so với Lợi thì cô lớn hơn nó những 17 tuổi.
Lớn lên tôi mới biết là chị Mỹ Dung không có mối liên hệ họ hàng gì với gia đình nhà tôi như tôi đã từng nghĩ mà chị chỉ là người hàng xóm tốt bụng rất gần gủi thân thiết với gia đình tôi mà thôi.
Tại phòng đợi phi trường San Francisco.
Người chồng thương yêu của tôi mất cách đây 2 năm trong một tai nạn xe hơi. Tiền bảo hiểm để lại không nhiều lắm. Giống như đa số các người mẹ Việt trên đất Mỹ này, tôi là 1 người phụ nữ chân yếu tay mềm chỉ biết lo cho chồng con những bữa ăn ngon, quần áo, nhà cửa gọn gàng sạch sẽ. Tôi là 1 người nội trợ Á Đông thuần túy hoàn toàn lệ thuộc vào chồng.
Ba tôi làm lớn nên bạn bè, người chịu ơn ông cũng nhiều và tôi vì là con trai một nên được họ cho quà và chiều chuộng hết mình. Trên sân thượng nhà tôi có hàng chục lồng chim mà trong phòng ngũ tôi đồ chơi chất thành núi. Năm tôi được 15 tuổi thì tôi được một bà gọi là bà cô nhưng thực ra là vợ của đàn em ba tôi. Gần Tết năm đó, chồng bà bị tù vì bị nghi hối lộ, bà cô đến nhà tôi luôn cốt gặp ba tôi năn nỉ giúp và một lần đó bà cô nhờ tôi chở bà về nhà.
Hôm nay thằng Bờm về quê thăm bà ngoại.. tên thật của nó là Hùng…nhưng hồi bé nó ngây ngô lắm lên bà ngoại gọi yêu nó là thằng Bờm của bà.
Nói đến những truyện cổ tích thần thoại ngày xa xưa hấp dẫn mọi người từ già đến trẻ thì không thể không kể đến truyện Bạch Tuyết và 7 chú lùn, Hoàng tử chăn lợn, Công chúa trong lâu đài? Và một số truyện khác.
Đối Với chị Khanh, từ khi lấy chồng tới bây giờ chị được tự do đủ mọi thứ. Tự do ăn mặc, tự do ăn uống, tự do mua sắm, tự do bạn bè, tự do cá nhân, tự do tư tưởng, kể luôn tự do sinh lý tình dục, nên chị rất hạnh phúc bên người chồng mà chị cho là xứng đáng nhất hành tinh. Tự do ăn mặc, có nghĩa là chị Khanh mua mặc gì ông chồng cũng tán thưởng dù là những bộ quần áo mềm mại bó cứng rất khêu gợi hay ngắn cũn khoe của cho người ta nhìn chằm chằm vào vú vào háng mà ông chồng còn hãnh diện khen nói chị có thân hình đẹp mới khoe.
Ông Thạnh, bố của Lợi, cách đây hai mươi hai năm về trước, tuy đã có đến năm mặt con ( chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh) nhưng do tính đào hoa léng phéng ( vì thế mà hiện tại Lợi bị ảnh hưởng di truyền nặng nề một cách ghê gớm đến như vậy) nên trong một chuyến về chơi tại xã Phước Lý, Huyện Long Thành, một cuộc tình đã chớm nở giữa ông và một phụ nữ người Khơme. Kết quả mối tình ong bay bướm lượn trên là một người con gái đã chào đời hay nói khác hơn, Lợi lại có thêm một người chị ruột cùng cha khác mẹ tên Nguyễn Thị Y Liên lớn hơn nó những chín tuổi. Thật không ngờ, trong một hoàn cảnh hết sức éo le, giống như chị Đông và chị Sương, chị Liên cũng đã trở thành người tình một đêm tuyệt vời của nó khi nó vừa học xong lớp 7 mặc dù chị lớn hơn nó những chín tuổi. Về nhan sắc thì phải thừa nhận một điều là chị không sao so sánh ngang bằng với chị Đông, chị Sương cho được vì do ảnh hưởng di truyền từ mẹ nhiều hơn bố nên giống mẹ như đúc ở làn da đen chẳng khác gì cục than hầm, đến nỗi chị mà đứng trong màn đêm thì cho dù người tinh mắt lắm cũng chưa chắc gì nhận ra.
Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ, vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra. Chị thả lỏng cái dây yếm, với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa. Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng, hay là muốn sốt mọc răng, làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên. Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi, chị cả của Dậu, chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa:
– Cường ơi, giúp chị với.